Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1297 - Năm Năm!

Một con đường dài mấy mươi vạn dặm, giao thông thông suốt, cũng không có cửa khẩu, bản thân lại thập phần giàu có, nhân khẩu gia tăng liên tục, đã sớm không giống như thời điểm ban đầu, bộ dạng nhân thủ khan hiếm, hiện tại, nhân khẩu cả Tây Bắc khu đã qua ức, căn bản là không thiếu người, hơn nữa An Viễn Đường âm thầm vận động, đã đem lợi ích kinh tế của Đại Tấn và Vũ Dương Lĩnh liên hệ chặt chẽ với nhau, hình thành một loại tình trạng quỷ dị, nhất tổn câu tổn, nhất vinh câu vinh.

Năm năm này, Vũ Dương Lĩnh hoàn toàn vững vàng, nhưng lại là thời kỳ phát triển cao tốc. Làm cho rất nhiều thế lực của Trung Thổ Vực chú ý, không chỉ có triều đình chính thức, còn có một ít môn phái giang hồ, rất nhiều môn phái đều muốn tiến vào địa phương mới vừa quật khởi này, rất nhiều thương hội đều thành lập cứ điểm ở nơi này, nhưng mà, trị an ở đây chưa từng náo loạn bao giờ.

Bởi vì ở nơi này còn có một đội ngũ Giữ Gìn Trật Tự Đô Thị đang tuần tra.

Tố chất của đội ngũ này đúng là quá cứng rắn, Chu Báo nắm giữ Bích Lạc Đại Thế Giới, có tài nguyên cuồn cuộn, tình hình kinh tế lại có đan phương nguyên vẹn, thời gian năm năm, đan dược từ trong phủ lãnh chúa như nước chảy tuôn ra ngoài, cho dù là đội viên cấp thấp nhất của đội ngũ Giữ Gìn Trật Tự Đô Thị, hiện tại cũng có thực lực Tứ phẩm, cũng không cần đề cập tới đội trưởng của đội ngũ Giữ Gìn Trật Tự Đô Thị, tất cả đều là cường giả Thất phẩm, mà lão đại của đội ngũ này, chính là Chu sẹo, đã là cường giả Cửu phẩm, từ chỉnh thể thực lực của đội ngũ này trong Vũ Dương Lĩnh, đã có thể chống lại các siêu cấp đại môn phái như Thiên Long Đạo, Bái Hỏa Huyền Giáo.

Mà có một chuyện càng làm cho người khác cảm thấy khó tin, từ khi Vũ Dương Lĩnh thành lập, đến bây giờ, thời gian chỉ có tám năm, mà những siêu cấp đại tông môn, như Thiên Long Đạo, Bái Hỏa Huyền Giáo đã thành lập sáu bảy ngàn năm, có được tích lũy vô cùng thâm hậu, cũng không phải mới phát triển như hiện giờ, dùng thời gian tám năm, đã có thể so với người khác làm việc mấy ngàn năm, đây chính là chuyện làm cho người ta kinh ngạc, đương nhiên, kinh ngạc thì kinh ngạc, mọi người không thể không đem tất cả những chuyện này quy lên người của kẻ sáng lập, lãnh chúa Vũ Dương Lĩnh, Vũ Dương Vương Chu Báo.

Từ khi Chu Báo bộc lộ tài năng đến bây giờ, cũng hơn mười năm ngắn ngủi a.

Thời gian hơn mười năm, Chu Báo, đã trở thành một thần thoại, một thần thoại võ lâm.

Nhưng hiện tại, người có thể nhìn thấy thần thoại võ lâm này càng ngày càng ít, hàng năm đều có vô số người trong võ lâm, thanh niên nhiệt huyết, từ khắp các nơi đổ về Vũ Dương Lĩnh, mục đích chính là để được nhìn thấy thần thoại này, nhưng mà, tất cả đều bị sập cửa vào mặt.

Chính vì thế mà sợ tồn tại của Chu Báo càng ngày càng thần bí, càng ngày càng làm cho người ta khó có thể lý giải.

Nhưng mà, tất cả những chuyện này không có liên quan gì tới Chu Báo, đối với đám fan hâm mộ khổng lồ trên giang hồ, Chu Báo trừ cười khổ ra, ngược lại cũng không có bất cứ biện pháp nào.

- Chàng đóng cửa bế quan năm năm, đem tất cả mọi chuyện đều giao lên tay ta, chàng cho rằng thời gian này ta sống khá giả lắm sao?

Trong chủ phủ Vũ Dương Lĩnh, Chu Báo cười khổ nằm trên giường, trên người không có mặc quần áo, người ta thường nói, tiểu biệt thắng tân hôn, phu thê đã năm năm không gặp, tất nhiên sẽ có một phen kích tình, chỉ là kích tình qua đi, lại chính là địa ngục vô cùng u ám.

Khổ a, mệt mỏi a!

Năm năm, hắn đã nằm trên giường mà nghe Yên Vân Phỉ quở trách cứ như là thời gian cả trăm năm, từ việc hắn không chịu trách nhiệm, ngay cả việc giáo dục nữ nhi, cho tới hành vi hổn đãn như kiến thiết Vũ Dương Lĩnh, cứ thế nước mắt nước mắt dài kể ra, làm cho Chu Báo vô cùng xấu hổ.

Hiện tại Yên Vân Phỉ cũng là cường giả Cửu phẩm, hơn nữa, trong mấy năm nay, nàng thống trị cả Vũ Dương Lĩnh, ngay ngắn rõ ràng, mà thân thể có tiên căn, tiến độ tu luyện cực nhanh, hơn nữa hấp thu rất nhiều huyền hoàng chi khí, toàn thân đều lộ ra một cổ khí tức vô cùng cao quý, một thân tu vi này trong mắt người khác là thâm bất khả trắc, cho dù là đệ nhất cao thủ thuộc hạ của hắn, chính là Chu sẹo nhìn thấy vị chủ mẫu của mình, cũng chỉ biết cúi đầu, trung thực giống như cháu trai, cũng chính là vì một thân tu vi cường hãn, cho nên, một lời không hợp là quở trách, cũng không trông thấy nàng miệng đắng lưỡi khô.

- Lão bà đại nhân, nói xong chưa?

- Hừ!

Yên Vân Phỉ bị hắn hỏi mà sắc mặt tái đi, sắc mặt từ từ sa sầm xuống.

- Hắc hắc, kỳ thật cũng không có gì lớn, không phải là bế quan năm năm thôi sau, thời gian sau này còn dài mà!

Chu Báo cười hắc hắc, khoát tay, một cánh tay sinh lực tràn trề, trực tiếp kéo Yên Vân Phỉ vào trong ngực của hắn.

Tuy Yên Vân Phỉ là cường giả Cửu phẩm, nhưng thực lực như thế trước mặt Chu Báo, căn bản là không có sức phản kháng, còn không kịp phản ứng, đã thấy mình nằm trong ngực Chu Báo, Chu Báo nghiêng người, lại một hồi gà bay chó chạy, thần tiên tiếp tục đánh nhau.

...

Nói như vậy, trong năm năm này, Trung Thổ Vực cũng không bình tĩnh a!

Sau khi xuân sắc qua đi, rốt cuộc phòng ngủ trong phủ lãnh chúa cũng an tĩnh lại, hai người lẳng lặng nằm trên giường, thật lâu mới nói chuyện.

- Đúng vậy a, một tên đệ tử Linh Tiêu Điện nhập ma, quấy cả dư luận giang hồ xôn xao, nhưng rất ít người biết rõ lai lịch của hắn, biết rõ Linh Tiêu Điện là cái gì mà thôi, nhưng trong chốn giang hồ lại vì ma đầu mới xuất hiện kia mà tỏ vẻ sợ hãi a.

- Linh Tiêu Điện không có hành động sao?

- Có thì có, nhưng hiệu quả không lớn, bởi vì đối phương thật sự quá giảo hoạt, hơn nữa hắn vốn là đệ tử tinh anh của Linh Tiêu Điện, cho nên rất quen thuộc với hành vi của Linh Tiêu Điện, bởi vậy, luôn có thể vào thời điểm nguy hiểm mà tránh đi, hơn nữa Linh Tiêu Điện cũng không muốn bốn đại tông môn khác ra mặt kiềm chế, cho nên...

Đang nói đến đây, bỗng nhiên lúc này, Yên Vân Phỉ giống như nhớ tới cái gì đó, a một tiếng, thân thể ngồi thắng dậy.

- Ai nha, ta nhớ rồi, còn có một việc có liên quan tới chàng!

- Có quan tệ với ta?

- Là bằng hữu cũ Vương Xà của chàng, Lục Thiểu Du muốn quyết đấu với hắn!

- Lục Thiểu Du muốn tìm Vương Xà quyết đấu?

Chu Báo nháy mắt mấy cái, trong khoảng thời gian ngắn còn chưa tiêu hóa kịp, mà Yên Vân Phỉ thì cười, đem tiền căn hậu quả của việc này nói ra, giờ này Chu Báo mới hiểu được.

Bình Luận (0)
Comment