- Có lý, đa ta Phượng Cửu tiên sinh!
- Ngươi không cần phải cám ơn ta, nói cho cùng, người trong bốn đại tông môn Đông Tứ Vực phải cảm ơn ngươi.
Phượng Cửu tiên sinh thản nhiên nói.
- Ngươi giết Ngọc Thái Hư, đánh đánh vỡ cân đối của Đông Tứ Vực, sau khi trở về, nhất định sẽ có một phen tranh đoạt lợi ích mới, bây giờ ngươi đã có đầy đủ tư cách để tranh đoạt chỗ tốt chồng chất với bốn đại tông môn.
- Ta không có ý gì khác, chuyện duy nhất muốn làm là nhổ toàn bộ thế lực của Linh Tiêu Điện ra khỏi Trung Thổ Vực, hơn nữa ta còn cấm tiệt ra mặt, Phượng Cửu tiên sinh, chuyện này có vấn đề gì không?
- Không có, nhất định không có!
Phượng Cửu cười cười.
- Tiểu tử ngươi, thực lực đã đạt tới cảnh giới kinh người như thế, không ngờ vẫn cẩn thận như thế a!
- Vốn ta cũng định ra mặt mà làm, kết quả bị lão nhân gia ngài nói một câu Hư Không Tiên Giới, ta đã dẹp bỏ ý này rồi, Phượng Cửu tiên sinh, ngươi nói, ta đánh chết Ngọc Thái Hư, Hư Không Tiên Giới sẽ làm gì ta?
- Chuyện này khó nói, mặc dù nói Hư Không Tiên Giới hiện giờ đã sớm mặc kệ mọi chuyện, nhưng nói thế nào thì Ngọc Thái Hư cũng là điện chủ Linh Tiêu Điện, trên người có số mệnh đặc thù, mỗi lần bị giết, tất nhiên sẽ khiến cho thế giới chấn động, nhưng ngươi lại dùng Chí Tôn tiên khí giết hắn, mà Chí Tôn tiên khí của ngươi lại dung hợp mảnh vỡ của Viễn Cổ Thánh Thành, chắc có lẽ Tiên Giới không biết là ngươi làm!
- Phượng Cửu tiên sinh, đối với Viễn Cổ Thánh Thành ngươi biết được bao nhiêu?
- Không nhiều lắm, Viễn Cổ có ba đại Thánh Thành, Khởi Nguyên Thánh Thành, Tạo Hóa Thánh Thành và Chung Kết Thánh Thành, ta biết rõ chỉ có ba cái tên thôi!
Phượng Cửu tiên sinh cười khổ nói ra.
- Đến Hư Không Tiên Giới, ta cũng không biết nhiều, nếu như ngươi muốn tìm hiểu, ta đề nghị ngươi nên nhanh chóng tăng tu vi của mình lên, đột phá cảnh giới của ngươi lên Quỷ Tiên, đạt tới cảnh giới Chân Tiên, ngươi sẽ có thể tiếp thu ý chí của Hư Không Tiên Giới!
Tiếp thu ý chí của Hư Không Tiên Giới!
Ánh mắt của Chu Báo ngưng tụ lại, cười nói.
- Nói cách khác, Chân Tiên, là có thể lý giải về Tiên Giới?
- Không phải, chỉ là một cổ ý chí, tu vi càng cao, có thể tiếp thu càng nhiều ý chí, nhưng phần lớn trong đó chỉ là lý giải và cảm ngồ về thiên địa, một ít cảm ngộ, chứ không phải là lý giải về Hư Không Tiên Giới!
- Nhân Tiên đây là...
- Có lẽ lý giải còn nhiều hơn so với Chân Tiên, nhưng cụ thể nhiều bao nhiêu, ta cũng không biết, dưới tay ngươi không phải có rất nhiều Nhân Tiên sao? Sao ngươi không hỏi bọn họ?
Chu Báo nghe được, ánh mắt của mình chuyển hướng nhìn về phía những tên Thiên Lôi.
- Chủ nhân, chúng ta đều là sinh linh do vạn kiếp lôi trì thai nghén ra, lực lượng của chúng ta đến từ vạn kiếp lôi trì, kỳ thật chúng ta cũng không câu thông với Hư Không Tiên Giới, chúng ta câu thông chính là Lôi Đế Lôi Kiếp Thiên!
Nhìn thấy ánh mắt hỏi thăm của Chu Báo, những Thiên Lôi nói ra.
- Chúng ta tiếp nhận lực lượng từ Lôi Kiếp Thiên, toàn bộ thần thông, cảm tình và lý trí, không có quan hệ gì tới Hư Không Tiên Giới!
- Như vậy, các ngươi biết Lôi Kiếp Thiên nằm ở đâu sao?
Cái này gọi là nhân tâm a, sai rồi, là rắn nuốt voi, Chu Báo vừa mới giết Ngọc Thái Hư, dung hợp Niên Dạ Tinh Túc Cung, thu phục vạn kiếp lôi trì, hiện tại lại đánh chủ ý lên Lôi Kiếp Thiên, đây chính là lòng tham vô đáy, khác xa so với ngày thường.
Khí linh vạn kiếp lôi trì sững sờ một chút, trả lời chi tiết.
- Hồi bẩm chủ nhân, Lôi Kiếp Thiên chính là bí mật của Lôi Đế, từ trước tới nay không ai biết nó nằm ở đâu, chúng ta chỉ tiếp thu một ít ý chí trong tối tăm mà thôi.
Chu Báo lộ ra vẻ thất vọng, nhưng đây cũng là chuyện trong dự liệu, cũng giống như Phượng Cửu tiên sinh nói, tu vi đạt đến Chân Tiên, chính thức nhảy ra khỏi ngũ hành, không còn trong ngũ hành, liền có thể tiếp thu ý chí của Hư Không Tiên Giới, nhưng hiển nhiên, cho dù tiếp nhận cái ý chí này, ngươi cũng không thể biết rõ vị trí chính xác của Hư Không Tiên Giới, đúng không?
Lập tức không nói gì thêm, mà khí linh vạn kiếp lôi trì cũng thu đám Thiên Lôi trở về, đưa mắt nhìn xem, phát hiện Hắc Trân Châu Hào trên cơ bản đã tiêu hóa di sản của Niên Dạ Tinh Túc Cung sạch sẽ, trên mặt không khỏi xuất hiện nụ cười thỏa mãn.
- Phượng Cửu tiên sinh, ngươi xem, không phải chúng ta nên trở về sao?
- Ân, Ngọc Thái Hư chết rồi, không thể gạt được người ngoài, ta nghĩ hiện giờ Đông Tứ Vực đã bắt đầu chấn động, chúng ta nhanh chóng trở về, nhanh chóng sắp xếp lại mới được.
- A, làm sao bọn họ lại biết?
- Ngọc Thái Hư là điện chủ Linh Tiêu Điện, sống chết của hắn liên quan tới lợi ích của Đông Tứ Vực, hơn nữa có sự tồn tại của Tạo Hóa Kim Sách!
Nói đến đây, sắc mặt của hắn phức tạp liếc nhìn Chu Báo.
- Ngọc Thái Hư là một trong những người chưởng quản Tạo Hóa Kim Sách, lúc này đây, nếu không phải đang ở trong hư không, ngươi cũng không thể giết hắn được, hiện giờ, một điểm chân linh của hắn trên Tạo Hóa Kim Sách đã bị người ta lấy ra rồi!
- Chẳng lẽ Ngọc Thái Hư gặp chuyện, một điểm chân linh kia biết sao?
- Bây giờ chắc chắn là không biết, nhưng Tạo Hóa Kim Sách quá mức thần bí, một điểm chân linh này có ẩn chứa toàn bộ trí nhớ và cảm ngộ của Ngọc Thái Hư, một khi phát triển, chậm rãi, sẽ đào móc ra toàn bộ trí nhớ trước khi chết của hắn, tu vi càng cao, nhớ rõ kỹ càng.
- Hừ, vậy thì phải nhìn hắn phát triển tới mức nào!
Chu Báo lạnh lùng cười cười, nụ cười trên mặt càng ngày càng tàn bạo.
- Làm thế nào tìm được hắn?
- Không biết, chân linh chuyển thế, không có bất kỳ một loại thể lệ nào có thể tìm được, việc làm duy nhất chỉ có thể là chờ sự phát triển của hắn, khôi phục một chút trí nhớ, sau đó liên hệ với Linh Tiêu Điện.
- Vậy thì không sợ, đợi đến lúc hắn chính thức phát triển, có trời mới biết ta đã đạt tới trình độ nào rồi, chắc đến khi đó, chúng ta đã không cần bận tâm tới lực lượng của Linh Tiêu Điện nữa.
- Hiện tại thì không cần cố kỵ!
Phượng Cửu tiên sinh nói ra.
- Đến khi trở về, trước khi tới hoang đảo, ta còn phải suy nghĩ một chút, nên giải thích chuyện này thế nào, rốt cuộc kết quả của việc ta và Ngọc Thái Hư tiến vào Lôi Đế Hành Cung, tại sao hắn chết?
- Đem tất cả mọi chuyện quy cho kiện Chí Tôn tiên khí thần bí là được rồi, người trong Linh Tiêu Điện đều biết tới đó, nên biết, ngươi không được thừa nhận đã giết Ngọc Thái Hư.