Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1515 - Diệt Sát Không Chút Do Dự. (1)

Công kích, toàn lực công kích, phát động công kích mạnh nhất, oanh phá cái Đại Thế Giới chết tiệt này! ! !

Lâm Túc điên cuồng rống kêu lên, cơ hồ đồng thời khi hắn gầm rú, hơn trăm kiện La Thiên pháp khí còn lại đồng thời nổi lên hào quang chói mắt, đã phát động ra lực lượng mạnh nhất, nhắm ngay vào một điểm của Đại Thế Giới này, đánh ra ngoài.

- Tới tốt lắm! ! !

Chứng kiến hơn trăm kiện La Thiên pháp khí tuôn ra một kích mạnh nhất, Chu Báo ở trong trận đang cảm thấy nhàm chán lạnh lùng cười cười, ngón tay gảy nhẹ, chỉ thấy không gian chung quanh vặn vẹo một hồi, tất cả công kích đều trong một hồi không gian chấn động này, bị đẩy khỏi Thiên Giới Đại Thế Giới, lan về bốn phía.

Không có khả năng, điều đó không có khả năng!

Trên mặt vốn uy nghiêm của Lâm Túc một mảnh trắng bệch, lần toàn lực công kích đầu tiên không có kết quả gì, thế giới này vẫn là một mảnh tối tăm mịt mờ, vẫn điên cuồng tiêu thực lấy hạm đội của hắn, hạm đội do hơn ba nghìn La Thiên pháp khí tạo thành, hiện tại đã biến thành hơn mười cái.

Đúng vậy, chỉ còn hơn mười cái thôi, sau khi hơn trăm đầu trung phẩm La Thiên pháp khí kia toàn lực oanh kích một lần, năng lượng tiêu hao quá nhiều, bất quá trong nháy mắt, liền bị sương mù xám cắn nuốt sạch sẽ.

Hiện giờ còn thừa lại chỉ còn lại hơn mười kiện thượng phẩm La Thiên pháp khí và ba kiện cực phẩm La Thiên pháp khí vẫn còn gắt gao khổ sở chống chọi, bất quá, nhìn hào quang trên một vài thượng phẩm La Thiên pháp khí kia cũng càng ngày càng ảm đạm, đầu óc hắn hiện giờ như muốn nổ tung rồi.

- Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ. . . !

Lúc này, không chỉ sắc mặt Lâm Túc khó coi, ở trong La Thiên pháp khí, cái thiếu Giới Chủ Trì Ngạo Thiên của Thiên Trì Đại Thế Giới kia lúc này cũng biến sắc.

Thiên Giới Đại Thế Giới, trong mắt bọn họ, chẳng qua chỉ là một thế giới xuống dốc, mặc dù năm đó là đệ nhất Đại Thế Giới trong hư không, thống ngự Chư Thiên Vạn Giới, nhưng đến lúc sau cũng đã là mặt trời lặn Tây Sơn rồi, căn bản không chịu nổi dày vò, đây là kết luận Thánh Minh có được sau một loạt điều tra, tối trọng yếu nhất trong kết luận này chính là chỉ cần xuất động một hạm đội bình thường là đã có thể bắt Thiên Giới Đại Thế Giới vào trong tay rồi, vì cẩn thận nên Thánh Minh xuất động đến hai hạm đội.

Trì Ngạo Thiên cũng tốt, Lâm Phong cũng thế, thân là thái tử đảng của Thiên Trì và Ngọc Long hai Đại Thế Giới, lần này tới đây, chính là vì kiếm chỗ tốt, kiếm tư lịch, bên trong Thiên Giới Đại Thế Giới có vô cùng bí tàng, vô cùng pháp bảo, nhưng Thiên Giới Đại Thế Giới lại không có năng lực khai thác những tài nguyên đó.

Không chỉ nói Thiên Giới Đại Thế Giới không có, coi như là Thánh Minh cũng không có, nhưng cứ nắm vào tay cái đã, làm quan hưởng lộc vua, ở chùa ăn lộc Phật, không chiếm được toàn bộ, nhưng trước tiên kiếm được chút lợi ích thực tế thì vẫn có thể, vậy nên hai người bọn họ đã đến.

Kết quả là tìm chỗ tốt lại tìm đến một chảo dầu nóng nổi, không nói hơn mười kiện thượng phẩm La Thiên pháp khí, mấy gia hỏa ở trong ba kiện cực phẩm La Thiên pháp khí đều là nhân vật quyền cao chức trọng, tu vị cực cao trong Đại Thế Giới của họ, tu vị mỗi người đều không thua nhân vật cấp bậc Thiên Quân, cho nên sẽ có Linh giác hơn xa thường nhân, sau khi La Thiên pháp khí hoàn toàn lâm vào Lưỡng Nghi Vi Trần Trận thì một cổ cảm giác nguy cơ mãnh liệt cảm giác nguy cơ liền từ nội tâm bọn hắn dâng lên, mà khi hơn ba ngàn kiện La Thiên pháp khí cuối cùng chỉ còn lại hơn mười kiện thì loại cảm giác nguy cơ này liền biến thành tuyệt vọng.

Một cổ cảm giác tuyệt vọng thật sâu, dự cảm tử vong.

Sắc mặt của tất cả mọi người thảm biến, nhất là Trì Ngạo Thiên, hắn là thiếu Giới Chủ của Thiên Trì Đại Thế Giới, vẫn chờ kế thừa một đống lớn cơ nghiệp của Thiên Trì Đại Thế Giới, hắn cũng không muốn không hiểu thấu chết ở nơi quỷ quái này.

- Bây giờ nên làm gì, làm sao bây giờ, nhanh nghĩ cách đi, nếu cứ tiếp tục như vậy thì chúng ta sẽ tiêu cả đấy!

- Câm miệng ah!

Sắc mặt Lâm Túc tái nhợt.

- Hiện giờ chúng ta đã lâm vào trong mai phục của Thiên Giới Đại Thế Giới, trận pháp này cao thâm mạt trắc, chúng ta trước tiên nghĩ biện pháp phá vỡ nó đã, bằng không thì dù có hô to gọi nhỏ cũng không dược gì!

- Đúng, đúng, đúng đúng, phá vỡ trận pháp này, phá vỡ cái trận pháp chết tiệt này đi!

Trì Ngạo Thiên thì thào lẩm bẩm.

- Dùng Phá Hư Pháo, dùng Phá Hư Pháo, chúng ta còn có Phá Hư Pháo nữa mà, chúng ta còn có thể dùng Phá Hư Pháo!

- Đúng vậy, dùng Phá Hư Pháo đi!

- Thế nhưng Phá Hư Pháo chỉ có một kích chi lực, chẳng lẽ...!

Ở bên cạnh hai người, một gã tu sĩ cấp bậc Thiên Quân lộ ra có chút do dự.

- Hiện giờ đã đến lúc nào rồi, ngươi còn nhìn không ra sao? Không phá vỡ cái thế giới chết tiệt này, hôm nay chúng ta đều phải chết ở đây đấy!

Lâm Túc rống lên, người khác không cảm giác thấy, nhưng hắn lại rất rõ, ở trong phương thế giới này, ngoại trừ hủy diệt chi lực tràn ngập ở chung quanh kia, còn có một cổ sát ý vô cùng lạnh như băng, đúng là cổ sát ý này khiến hắn không cách nào tĩnh tâm lại được.

- Thiên Giới Đại Thế Giới, thật to gan, bọn hắn làm sao dám, làm sao dám như thế, lại muốn toàn bộ chúng ta táng thân nơi này, vậy mà muốn không lưu người sống, bọn hắn sao lại dám làm thế, chẳng lẻ không sợ Thánh Minh hủy diệt trọn Thiên Giới Đại Thế Giới hay sao? !

Sắc mặt tái nhợt của Lâm Túc trở nên dữ tợn.

- Phá Hư Pháo chuẩn bị, không cần lưu thủ, một kích toàn lực!

Theo hắn ra lệnh một tiếng, trên ba kiện cực phẩm La Thiên pháp khí đồng thời lập loè nổi lên vầng sáng vô cùng sáng chói.

- Ha ha, thật sự phải liều mạng sao? Chẳng qua chỉ là cực phẩm La Thiên pháp khí thôi, coi như các ngươi có thể phát huy ra uy lực vượt qua được lực lượng của Tiên Khí bình thường thì sao chứ, đã có sự trợ giúp từ bổn nguyên lực lượng và Tạo Hóa lực lượng của Thiên Giới Đại Thế Giới, Lưỡng Nghi Vi Trần Trận về cơ bản đã hoàn chỉnh rồi, nếu như ngay cả ba kiện cực phẩm La Thiên pháp khí cũng không đỡ nổi thì sao có thể xưng là một trong tam đại sát trận thời Thái Cổ chứ? !

Cảm giác được quyết tuyệt chi ý lộ ra trong hào quang lóe ra từ ba kiện cực phẩm La Thiên pháp khí, Chu Báo ở trận tâm chỉ cười lạnh, chỉ thấy hắn búng tay, bảy bảy bốn mươi chín căn bích sắc tiểu kỳ ẩn ở một nơi bí mật gần đó chấn động một hồi.

Bình Luận (0)
Comment