Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1516 - Diệt Sát Không Chút Do Dự. (2)

Ào ào ào ào, chấn động rất nhỏ từ bích sắc tiểu kỳ ảnh hưởng đến sự biến hóa của sương mù xám trong phương thế giới này, hơn mười kiện thượng phẩm La Thiên pháp khí cũng trong sự kích động của sương mù màu xám, biến thành bụi mù, cơ hồ đồng thời khi thượng phẩm La Thiên pháp khí hóa thành bụi mù, ba đạo hào quang chói mắt từ trong ba kiện cực phẩm La Thiên pháp khí bắn ra, hoàn toàn vọt tới dải đất trung tâm của phương thế giới này.

Oanh! ! !

Thanh âm vô cùng dữ dằn vang lên trong không gian, bất quá, cũng không sinh ra hiệu quả như Lâm Túc muốn, dựa theo lý luận, ba đạo Phá Hư Pháo phát ra thì Đại Thế Giới bình thường cũng sẽ bị đánh phế một nửa, cái gì không gian, cái gì cấm pháp, ở trước mặt lực lượng tuyệt đối đều hóa thành tro tàn, nhưng sự thật tàn khốc lại nói cho bọn hắn biết, Phá Hư Pháo ở trong thế giới cổ quái này, căn bản không hề có tác dụng

Bên ngoài Thiên Giới Đại Thế Giới, lại một cổ chấn động mang tính hủy diệt lan ra, khiến hư không chung quanh vốn đã bị quét sạch một lần lại nổi lên.

- Không thể nào, Phá Hư Pháo cũng xuất ra rồi sao!

Trong hư không một nam một nữ sắc mặt đều trở nên khó coi.

- Gia hỏa của Thiên Giới Đại Thế Giới điên rồi sao? Chẳng lẽ bọn hắn thật sự muốn hoàn toàn chôn vùi hai hạm đội này trong Lưỡng Nghi Vi Trần Trận? !

- Không thể nào, nếu vậy thì quan hệ giữa bọn họ và Thánh Minh cũng hoàn toàn không cách nào vãn hồi được nữa!

- Thiên Giới Đại Thế Giới này bao nhiêu năm qua đều trốn trong Hoang Cổ Tinh Vực này, chỉ sợ đối với thế lực trong hư không hiện giờ cũng không rõ!

Cô gái kia khẽ cười khổ nói.

- Nếu quả thật nói vậy thì phiền phức của bọn hắn lớn rồi!

Cùng lúc đó, ở trong Lưỡng Nghi Vi Trần Trận, chứng kiến Phá Hư Pháo không đạt tới hiệu quả như mong muốn, không khí của hai Đại Thế Giới trong La Thiên pháp khí đều bắt đầu u ám.

- Chết tiệt, chẳng lẽ bọn hắn thật sự muốn giết chúng ta, bọn hắn không muốn sống sao? !

Trì Ngạo Thiên thét lên chói tai, hiện giờ, áp lực Lưỡng Nghi Vi Trần Trận phát ra và kết quả hiện giờ đã khiến hắn gần như đến biên giới sụp đổ rồi.

- Không thể nào, chỉ cần người chủ sự của Thiên Giới Đại Thế Giới không bị điên thì bọn hắn sẽ không diệt sát chúng ta đâu, diệt sát chúng ta, bọn hắn và Thánh Minh sẽ không còn chỗ trống để vãn hồi nữa, bọn hắn sẽ không ngu như vậy đâu!

- Ngươi thật sự muốn giết bọn hắn? !

Trung tâm Lưỡng Nghi Vi Trần Trận, Tạo Hóa Đồng Tử hiện thân ở trước mặt Chu Báo, thần sắc trên mặt lộ ra có chút chần chờ.

- Xem thực lực của bọn hắn, hẳn là thuộc một thế lực cường đại trong hư không, ngươi cứ như vậy tùy tiện diệt sát mất bọn chúng, chúng ta có lẽ sẽ chọc vào phiền toái thật lớn đấy!

Nghe lời nói của Tạo Hóa Đồng Tử, trên mặt Chu Báo lộ ra ý cười nhàn nhạt.

- Ngươi là khí linh của Tạo Hóa Tiên Khí, vốn nên chấp chưởng Tạo Hóa, tuy nhiên lại bị Ngọc Hoàng đại đế sinh sinh đè ép nhiều năm như vậy, một chút cũng không có uy phong Tạo Hóa Giả nên có, vừa vặn dựa vào chuyện này sát nhân này để lập uy, quản khỉ gió lai lịch bọn hắn làm gì!

- Thế nhưng. . . !

- Nhưng mà cái gì ah, có gì để nhưng nhị chứ, mẹ nó, dẫn theo nhiều La Thiên pháp khí như vậy chạy đến Thiên Giới Đại Thế Giới ta, chẳng lẽ là để mừng sinh nhật ngươi sao, đã muốn gây bất lợi với Thiên Giới Đại Thế Giới ta, đương phải làm tốt chuẩn bị bị giết chết, chẳng lẽ bọn hắn còn tưởng rằng Thiên Giới Đại Thế Giới ta ưa thích lấy đức thu phục người sao? !

Trong lời nói của Chu Báo, tràn đầy một loại hàn ý lạnh lùng .

- Nếu ngươi đã quyết định như thế, ta cũng không thể nói gì hơn, diệt sát hắn!

Tạo Hóa Đồng Tử nhìn thoáng qua ba kiện cực phẩm La Thiên pháp khí ẩn trong Lưỡng Nghi Vi Trần Trận, trong ánh mắt hiện lên một tia chần chờ, sau đó, kiên quyết nói.

- Cái này được!

Chu Báo âm lãnh cười cười, thúc dục Lưỡng Nghi Vi Trần Trận, lại một hồi sương mù xám dấy lên, ba kiện La Thiên pháp khí vừa mới sử dụng hết Phá Hư Pháo, năng lượng đã thấp đến cực điểm lập tức biến thành tro tàn, Chu Báo thậm chí ngay cả cơ hội câu xin cũng không cho bọn hắn.

- Tốt rồi, xử lý xong những tên đáng chết gì, phải đi xử lý Lâm Phong kia rồi, cũng không biết bọn hắn có hỏi ra được gì không!

- Không phải chứ, thật sự diệt sát toàn bộ, bọn hắn điên rồi? !

Bên ngoài Thiên Giới Đại Thế Giới, tròng mắt của nữ tử và lão giả đều trừng lớn, sắc mặt trở nên phi thường đặc sắc.

- Cái này thật sựa là phiền toái rồi, hắc hắc, hoàn toàn diệt sát, Thiên Giới Đại Thế Giới này vẫn giống như năm đó, sát phạt quyết đoán ah, chúng ta cũng phải đi về rồi, bọn hắn đã cho Thánh Minh cái cơ ra tay tốt nhất, mau trở về chuẩn bị đi!

Trên mặt khô héo của lão giả co rúm hai cái, lại nhìn nàng kia một chút.

- Quay trở lại a, nếu không quay lại thì nói không chừng người ta sẽ diệt luôn chúng ta đấy!

- Đúng nha, mau trở lại a, sách lược của chúng ta phải sửa lại chút, tọa sơn quan hổ đấu khả năng cũng không tệ a!

Tuy rằng lúc này tầng hơi lụa mỏng bao phủ chung quanh Thiên Giới Đại Thế Giới đã biến mất, nhưng hai người đồng loạt nuốt từng ngụm nước, lòng còn sợ hãi nhìn qua vô tận thời không tầng tầng lớp lớp kia, nhanh chóng biến mất trong hư không.

- Đi chưa? !

Đồng thời khi hai người biến mất, Chu Báo đang chuẩn bị mở lại khóe miệng cũng lóe ra một tia vui vẻ cổ quái.

- Đi là tốt rồi, hai tên tu sĩ cấp bậc Thần Tiên, vậy cũng giết chết dọa khỉ a, để bọn hắn mang tin tức này về, ta xem lần sau còn ai dám làm hành vi bại não này nữa, Thánh Minh, đcmcm!

- Cái gì, ngươi đã tiêu diệt tất cả La Thiên pháp khí, còn giết chết tất cả mọi người, Trì Ngạo Thiên thì sao, chính là người đào tẩu ấy, ngươi cũng giết hắn rồi sao, ngươi có biết hay không, hắn là thiếu Giới Chủ của Thiên Trì Đại Thế Giới a! ! ! !

Trong Nhân Hoàng điện, lão nhạc phụ của Chu Báo, Nhân Hoàng Yến Vân Thiên, nổi trận lôi đình kêu to

- Ngươi biết ngươi làm gì không? Ngươi làm như vậy thoáng cái đã dồn Thiên Giới Đại Thế Giới chúng ta đến tuyệt lộ đấy, có biết không hả? !

- Xem ra các ngươi từ chỗ thiếu Giới Chủ gì đó nhận được không ít tư liệu a!

Chu Báo nhìn Yến Vân Thiên nổi trận lôi đình, khóe miệng lộ ra một tia tươi cười khinh thường.

- Có phải thế lực của Thánh Minh kia quá lớn, dọa ngươi sợ rồi không? !

Bình Luận (0)
Comment