Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1664 - Ứng Kiếp Đạo Đạo

Quả thật, có lẽ bọn họ cần Thiên Hình Cung để chuyển kiếp, nhưng Thiên Hình Cung trong tay mình cũng không phải là chính phẩm, chỉ là một kiện phỏng chế phẩm, hai vị này tại cảnh giới Thần Tiên dậm chân vô số năm, chẳng lẽ chưa từng đánh chủ ý tới Thiên Cung này sao, mà Thiên Hình Cung này, vào thời đại Thượng Cổ, người nắm giữ chính là Thiên Phạt Đại Đế, hơn nữa còn là ba kiện tiên khí đầy đủ, khi đó, tại sao bọn họ không đi cầu trợ giúp, lại đợi nhiều năm như vậy, chạy tới đánh chủ ý lên người của mình, ở trong đó, đã lộ ra chuyện kỳ quái, hơn nữa hắn nghĩ mãi cũng không rõ, trên người mình rốt cuộc có thứ gì đó, đáng giá để Vạn Thọ Sơn Ngũ Trang Quan coi trọng như thế.

- Ta biết rõ việc này Vũ Dương Vương nghe thì có chút không thể tưởng tượng, nhưng tại hạ có thể cam đoan, những điều tại hạ nói là thật, hướng Vũ Dương Vương cầu lấy Thiên Hình Cung, cũng là hành động cực kỳ bất đắc dĩ a!

- Nha! Không có gì, thứ này ta cũng vừa mới lấy được, nếu hai vị muốn dùng, cũng không phải là đại sự gì!

Chu Báo suy nghĩ một chút, liền đem Thiên Hình Cung lấy ra, mà bản thể của Thiên Hình Cung chính là một cái bánh răng màu vàng, chớp động một tia sát phạt chi khí, bị Chu Báo lấy ra đưa tới trước mặt ba người.

Thấy Chu Báo lấyThiên Hình Cung ra, trên mặt Thanh Phong và Minh Nguyệt lộ ra thần sắc vui mừng, chỉ có Bạch Kỳ Đại Đế bất động thanh sắc, nhìn thấy Thiên Hình Cung trong tay của Chu Báo, biết rõ tiểu tử này sẽ treo giá.

- Vũ Dương Vương, ngươi yên tâm, chúng ta là người tu luyện, coi trọng chính là nhân quả, nếu đã hướng ngươi cầu lấy Thiên Hình Cung, đương nhiên sẽ không cầu không, đây là Huyền Hoả Thần Châu, chính là dị bảo Thượng Cổ, bên trong có thể tạo ra Ly Hỏa chi tinh, trong đó dựng dục ra một trong chín loại Thiên Hỏa là Phần Thiên Kim Viêm, nhưng nếu từ cổ chí kim hợp lại với hắc viêm thì sẽ tạo ra uy lực to lớn, giá trị tuyệt đối không kém Quân Thiên tiên khí, ngươi xem thế nào?

- Huyền Hoả Thần Châu, Phần Thiên Kim Viêm?

Chu Báo hơi sững sờ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào khỏa thần châu nhỏ như quả trứng gà trong lòng bàn tay của Bạch Kỳ Đại Đế.

Khỏa Huyền Hoả Thần Châu này, toàn thân bày ra một màu kim hồng sắc, mà bản thân nó, giống như một đóa hỏa diễm ngưng tụ ra, thiêu đốt hừng hực, mà trong ngọn lửa, lại có một đám diễm quang màu vàng kim óng ánh đông cứng lại.

Hỏa diễm lưu chuyển, một cổ khí tức cực kỳ ôn hòa tràn ngập ra bốn phía chung quanh.

Cảm ứng được cổ khí tức ôn hòa này, Thất Khiếu Thăng Tiên Lô bên hông của hắn bắt đầu không an ổn, hỏa diễm bên trong bắt đầu nhảy lên, mà hắc viêm bên trong lò nhảy lên cực kỳ vui sướng, giống như khao khát cầu cái gì đó.

Ai, đúng là một đám gia hỏa làm hắn không bớt lo mà!

Chu Báo trong nội tâm thầm than một tiếng, trên mặt lộ ra mừng rỡ dáng tươi cười đến, cũng không chối từ.

- Vậy thì đa tạ Đại Đế!

Sau khi nhận lấy Huyền Hoả Thần Châu, đồng thời cầm lấy Thiên Hình Cung trong tay, giao vào tay của Bạch Kỳ Đại Đế

Nhìn thấy Chu Báo dễ dàng đem Thiên Hình Cung tống xuất đi, Thanh Phong và Minh Nguyệt liếc mắt trao đổi với nhau, đều thở dài một hơi.

- Tốt, hai vị sư huynh, thứ đồ vật này giao cho các ngươi, nhiệm vụ của ta đã hoàn thành!

Sau khi tiếp nhận Thiên Hình Cung từ trong tay Chu Báo, lúc này Bạch Kỳ Đại Đế cũng buông lỏng một hơi, đem Thiên Hình Cung giao vào trong tay của Thanh Phong cười nói.

- Đa tạ Bạch sư đệ, đa tạ Vũ Dương Vương!

Vẻ mặt hai người đều lộ ra thần sắc vui mừng.

- Ai, trông mong nhiều năm như vậy, không ngờ lại dễ dàng như thế, khi nắm được trong tay, đúng là vẫn còn cảm giác không thể tin được.

Chỉ nghe Thanh Phong cảm khái, trong thanh âm, lộ ra vẻ cảm kích nồng đậm.

- Vũ Dương Vương, không biết sau này có tính toán gì hay không a!

Xong việc thì Thanh Phong, Minh Nguyệt tươi tỉnh hơn nhiều, từ trong tinh thần cuồng hỉ tỉnh táo lại, lẳng lặng hỏi.

- Ai, ta cũng không biết có tính toán gì không, ta vẫn muốn quay trở lại Thiên Giới, nhưng bây giờ Thiên Giới Đại Thế Giới loạn thành một bầy, có trời mới biết kết cục sẽ như thế nào, cho nên, cũng đang dự tính đi dạo khắp hư không vũ trụ để tu luyện, đợi đến lúc việc này hoàn toàn bình định sẽ ra quyết định tiếp!

Đi dạo trong hư không vũ trụ.

Đây là một ý kiến hay, cái gọi là đọc vạn quyển sách, đi ngàn dặm đường, Chu Báo đã tới cấp bậc này, thực lực muốn tăng lên đã là muôn vàn khó khăn, tu vi tăng lên cũng không còn đơn giản như pháp lực tăng lên, còn cần tâm cảnh đuổi kịp mới được, cảnh giới tâm hồn, lại không phải từ bế quan là có thể giải quyết được, điều này cần thời gian dài kinh nghiệm và rèn luyện, như Chu Báo, đi khắp nơi một chút, có thể làm cho cảnh giới tâm hồn tăng lên, là một lựa chọn vô cùng tốt, nhưng Thanh Phong và Minh Nguyệt lại nhíu mày.

- Vũ Dương Vương, cách nghĩ của ngươi, nếu là lúc bình thường, đúng là không tệ, nhưng hiện tại nha, chỉ sợ là không thỏa đáng đâu!

Nhìn thấy biểu lộ cổ quái của hai người, trong nội tâm của Chu Báo khẽ chấn động, cười hỏi:

- A, không thỏa đáng, không biết có gì chỉ giáo hay không?

- Tình huống bây giờ không giống!

Thanh Phong cười khổ.

- Vũ Dương Vương thiên tư kỳ tài, nhưng ngươi có thể trong thời gian ngắn như vậy đạt tới thành tựu như vậy, cũng không phải một câu kỳ tài ngút trời có thể giải thích, cách giải thích duy nhất, các hạ chính là người ứng kiếp!

- Ứng kiếp chi nhân thì như thế nào?

- Ứng kiếp chi nhân là không thể trốn, trong lòng ngươi nghĩ vô cùng rõ ràng, kiếp số lần này khác với kiếp số bình thường, cho nên ngươi đánh chủ ý chạy trốn, có phải thế không!

- Đúng vậy, ta đang đánh chủ ý chạy trốn!

Chu Báo gật đầu trả lời, đánh không lại thì bỏ chạy, loại chuyện này không có gì mất mặt.

- Ngươi chạy không thoát, hư không vũ trụ nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, không chỉ nói ngươi chạy được bao xa, coi như ngươi chạy rất xa, chạy đến biên giới hư không vũ trụ, thì cũng phải lâm vào trong kiếp số không tránh khỏi mà dây dưa vào trong đó.

Thanh Phong lắc đầu cười nói.

- Muốn thoát kiếp, biện pháp duy nhất chính là ứng kiếp, không ứng kiếp, thì không cách nào thoát kiếp!

- Thật sự lợi hại như vậy?

Bình Luận (0)
Comment