Thông Thiên Đại Thánh

Chương 468 - Niệm Sinh Tử Mang Lưỡng Giới Phân Cát. (3)

Sau khi thu hồi lại Bích Du kiếm, Tiểu Báo Tử liền thở phào nhẹ nhõm, quanh thân chợt nổi lên một trận gió lốc, thân thể hơi lung lay một chút, sắc mặt vàng như nghệ. Nhưng mà vô luận là Thanh lão hay là Lão Kim Kê thì cũng đều không dám tới gần hắn.

Qua một lúc lâu!

Tiểu Báo Tử cuối cùng cũng khôi phục lại bình thường, lưng cũng đã đứng thẳng, trận gió xoáy cổ quái xuất hiện ban nãy cũng đã biến mất, nhưng mà cả người có vẻ suy yếu giống như người bị bệnh nặng mới khỏi

- Tiểu Báo Tử, ngươi có sao không?

- Không có chuyện gì, chỉ là cần phải có một chút thời gian để tiêu hóa hết những thứ thu hoạch được hôm nay!

Tiểu Báo Tử xoay đầu lại, cái mặt nạ tươi cười vẫn đeo trên mặt lại càng có vẻ quỷ dị.

- Ngươi còn rất nhiều thời gian!

Thanh lão cười nói, tuy rằng hắn không biết Tiểu Báo Tử thu hoạch được cái gì, nhưng mà hắn chỉ cần nhìn kiếm quang chớp động lúc nãy cũng có thể biết được ít nhất Tiểu Báo Tử cũng đã thu thập đủ sát khí của Cửu Thiên Lôi Sát để ngưng luyện cương khí.

Một tháng sau, mặc dù sau cơn mưa trời lại sáng, nhưng mà mưa lớn kéo dài mấy ngày không dứt làm cho đất của cả thôn trang giống như là bị nấu nhừ. Tuy rằng đây là bên trong Tiên Cung, tất cả mọi người đều là cao thủ, nhưng mà mỗi bước đều dùng kinh công cũng không khỏi có chút quá mức quỷ dị, cho nên mặc dù là trời đã tạnh nhưng mà trừ bỏ ba người già trẻ Thanh Lão, Tiểu Báo Tử và Lão Kim Kê ra thì trong thôn vẫn có rất ít người ra khỏi nhà.

- Cơn mưa chết tiệt cuối cùng cũng đã kết thúc!

Tiểu Báo Tử nhìn lên bầu trời quang đãng không còn một gợn mây hung tợn nói.

- Đúng vậy, rút cuộc cũng đã kết thúc, nhưng nhanh như vậy mà ngươi đã muốn rời đi đích xác là nằm ngoài dự đoán của ta, ta nghĩ ngươi sẽ đợi đến khi nào hoàn toàn củng cố được cương khí của Thanh Ngọc Kiền Nguyên Công rồi mới rời đi.

- Không cần, Cương khí của Thanh Ngọc Kiền Nguyên Công vãn bối đã luyện thành, việc còn lại chỉ là củng cố cảnh giới mà thôi!

Tiểu Báo Tử nói tiếp.

- Hiện tại vãn bối không thể luôn luôn ở bên trong Tiên Cung được, dù sao ở bên ngoài vãn bối vẫn còn rất nhiều chuyện phải làm!

- Được rồi, là do ta sơ sót !

Thanh lão gãi đầu nói.

- Nghe lão phu tử nói, ngươi đã học xong cổ ngữ, hiện tại có thể đọc được văn tự thời cổ ở trong quyển sách đó rồi à ?

- Lão phu tử đã quá khen rồi, vãn bối chỉ mới hiểu được sơ sơ mà thôi !

Tiểu Báo Tử cười nói :

- Đó cũng là nhờ lão phu tử dạy tốt, nếu không vãn bối cũng sẽ không học được nhanh như vậy, chỉ tiếc.. .!

- Không có gì đáng tiếc cả, bây giờ ngươi đã là một trong Nhị Thập Bát Tú của Tiên Cung.

Hắn lo dạy cho ngươi cũng bởi vì hiện tại còn rất ít những người trẻ tuổi có suy nghĩ giống như ngươi, nguyện ý theo học văn tự từ thời cổ đại!

Thanh lão bất đắc dĩ lắc đầu, khuôn mắt mang đầy vẻ tiếc hận.

- Ngươi có thể kiên trì theo hắn học tập hơn nữa còn có được thành tựu như thế, ta nghĩ người cao hứng nhất định là hắn chứ không phải là ngươi.

Tiểu Báo Tử ngại ngùng cười, gãi đầu.

- Bất kể là như thế nào, vãn bối vẫn muốn cảm tạ lão phu tử một chút.

- Lão gia hỏa này ở lại Tiên Cung nhiều năm như vậy, mong muốn lớn nhất đúng là có thể truyền thừa lại tất cả những gì hắn biết cho các ngươi, ngươi có thể phát dương quang đại những thứ học được từ chỗ hắn, chính là cảm tạ lớn nhất đối với hắn!

Thanh lão vỗ vai Tiểu Báo Tử nói.

- Nhưng mà bây giờ, tài liệu luyện chế Đinh Phong Châu cũng không dễ tìm đâu!

- Đúng vậy!, tuy rằng khó tìm nhưng mà chỉ cần kiên trì, nhất định sẽ có cơ hội!

Tiểu Báo Tử nói.

- Ừ! Thời gian cũng không còn sớm nữa, lão bất tử ta đây cũng sẽ không làm ngươi chậm trễ nữa. Ngọc Tuyền, thay ta tiễn Tiểu Báo!

- Dạ!

Lão Kim Kê nói.

- Sao vậy, ngươi không cùng đi với ta sao?

- Hiện tại cũng không có nhiệm vụ, vì sao ta phải rời đi!

Lão Kim Kê cười cười.

- Nơi này là nhà của ta, nhà của ta là ở chỗ này!

- Ta hiểu rồi!

Tiểu Báo Tử gãi đầu nói.

- Bất kể thể nào, ta vẫn cần phải cám ơn ngươi, lúc này đây, ta có thể lấy được rất nhiều chỗ tốt, có khi còn nhiều hơn cả phẩn thưởng khi gia nhập Tiên Cung.

- Tiên Cung sẽ không quan tâm ngươi lấy được bao nhiêu chỗ tốt!

Lão Kim Kê cười nói.

- Chúng ta chỉ cần biết ngươi là một thành viên của chúng là là được rồi!

Tiểu báo Tử mỉm cười nói.

- Ha ha, có đạo lý!

- Vậy ta không tiễn ngươi nữa!

Lão Kim Kê đưa Tiểu Báo Tử tới cửa thôn.

- Phương pháp và tuyến đường để tiến vào Tiên Cung ta đã nói cho ngươi một lần rồi, có cần ta nhắc lại một lần nữa không?

- Không cần, ta đã nhớ rồi!

Tiểu Báo Tử nói.

Tiên Cung nằm ở trong Liên Vân sơn mạch, Liên Vân sơn mạch này chính là một dãy núi nhỏ ở Thanh Châu của Đại Tấn, cũng không phải là ngọn núi lớn gì cả nên cũng sẽ không khiến cho người ta chú ý, lại càng không có sản vật đặc thù gì cả.

Đương nhiên, đây cũng là ý tưởng của Tiểu Báo Tử khi đang tiến vào Tiên Cung.

Đi theo phía sau Lão Kim Kê tiến vào Tiên Cung, Tiểu Báo Tử mới chợt phát hiện Liên Vân sơn mạch dường như không phải được hình thành từ tự nhiên, mà là có người dùng tuyệt đại thần thông xé rách không gian chỗ này. Khiến cho nơi này tự hình thành một thế giới riêng, chỉ để lại mấy tòa núi nhỏ này giống như là bình phong để chắn cửa vào.

Đây là Lưỡng Giới Phân Cát Thuật!

Vận dụng đại thần thông, phân tách một bộ phận của không gian ra ngoài, trở thành một thế giới độc lập. Đây chính là đại thần thông thời cổ đại, nghe nói trong thời kì thượng cổ thần thông này được sử dụng rất phổ biến. Tiểu Báo Tử có thể may mắn biết được loại thần thông này cũng là nhờ đọc được trên cuốn sách da lấy được trên người Huyết Vô Nhai. Bên trên quyển sách đó có ghi lại loại thần thông này, thần thông này cũng giống như kết giới ở trong bức tranh châm biếm ở kiếp trước của hắn, nhưng cũng lại có chỗ không giống.

Lưỡng Giới Phân Cát Thuật có hai tác dụng, loại thứ nhất chính là tạm thời phong bế một không gian riêng không cho liên kết với thế giới bên ngoài, cái đó và kết giới đều không khác nhau lắm. Một loại khác chính là chia cắt vĩnh cửu, ngăn cách không gian để tự hình thành một thế giới riêng.

Loại tác dụng thứ nhất thì còn có thể dễ dàng làm được, nhưng loại tác dụng sau thì rất khó, bởi vì muốn chia cắt một khối không gian vĩnh cửu không chỉ cần phải có thực lực cường đại, ngoài ra còn cần phải có quang sát khí tự do!

Bình Luận (0)
Comment