Thông Thiên Đại Thánh

Chương 841 - Tiên Thiên Thần Chích, Hài Cốt Trở Về. (3)

Một điểm ánh sáng màu xanh trống rỗng xuất hiện, bay thẳng vào trong không gian loạn lưu ngày càng hỗn loạn, thân hình của Thường hữu sứ và Kim y hán tử thuộc Linh Tiêu Điện xuất hiện tại trước mặt mọi người, cùng đi với bọn họ còn có Thái Hải Thượng Nhân có được Chân Tiên nghiệp vị .

Một cường giả ngay cả Thông Huyền Bí Cảnh đều cũng không đến đối mặt với một vị Chân Tiên, quả nhiên một cái rắm cũng không dám phóng.

- Tiểu tử, cho dù Chu Báo kia là một vương bát đản, nhưng cũng đâu đến phiên ngươi hả hê, đừng tưởng rằng ngươi nhặt được chút chỗ tốt trong Thái Uyên Thiên liền có thể không biết trời cao đất rộng !

Thái Hải Thượng Nhân nghe thấy mặt liền phát lạnh, liếc nhìn người nọ như chó chết vậy.

Mọi người đồng loạt líu lưỡi, lúc này mới nhớ tới, vị Thái Hải Thượng Nhân này, tựa hồ thiếu Chu Báo một nhân tình, cho dù Chu Báo chết rồi, nhưng nhân tình vẫn còn đấy, người chết khoản nợ không nát mà! Nghĩ tới đây, nguyên một đám đều hít một hơi khí lạnh, không dám nói thêm gì nữa.

- Ai, xem ra tiểu tử quả thật không còn sống nữa, bất quá, coi như ngươi đã chết cũng không sao, phần này nhân tình ta sẽ nhớ kĩ!

Không gian chung quanh ngày càng loạn lưu kịch liệt, tựa như nộ hải sinh sóng lớn, mãnh liệt trùng kích hết thảy xung quanh, mà hào quang của hai mươi miếng Thái Uyên Lệnh cũng ngày càng mạnh, bao bọc mọi người vào bên trong, đúng lúc này, cho dù là Vương Xà cũng đã bắt đầu tuyệt vọng rồi.

- Tiểu tử, ngươi sẽ không đoản mệnh như vậy chứ? Ta bỏ nhiều tâm tư vào trên người ngươi như vậy, ngươi cũng không nên vì một cái Thái Uyên Thiên chi hội đã ném đi mạng của mình chứ, tiền lãi của ta biết thu nơi nào đây!

Vương Xà thầm than thở trong lòng, hai đấm càng niết càng chặt

- Sẽ không đâu, tiểu tử ngươi là người thân có Hỏa Hồng Tình, coi như bị Diệp Thanh Thiên gì đó ngăn chặn, chỉ cần lộ ra Hỏa Hồng Tình, ta cũng không tin gia hỏa có cùng huyết mạch với ngươi sẽ không để ý đến chút tình hương khói ấy mà giết ngươi đi!

Ah ah ah ah ah!

Ngay khi Vương Xà âm thầm vì Chu Báo mà lo lắng, một tiếng kêu đinh tai nhức óc bỗng nhiên vang lên bên tai mọi người, tình cảnh giống như vừa rồi Thái Hải Thượng Nhân nghe được vậy, một điểm tinh quang đột nhiên xuất hiện trong không gian loạn lưu, tinh quang kia mãnh liệt phóng lớn, tạo thành một đạo hư không môn hộ, phun ra một đạo xích quang mang màu vàng, mà tiếng hét lớn cực kì chói tai kia, đúng là được truyền ra từ trong xích quang mang màu vàng.

- Vượt qua rồi, rốt cục vượt qua rồi, oa ha ha ha ha ha ha ha, lão tử rốt cục vượt qua rồi, tai họa liền ngàn năm, quả nhiên không tệ ah, tai họa di ngàn năm, lão tử chính là một tai họa a!

Xích quang thu vào, Chu Báo xuất hiện trong không gian loạn lưu, Thái Uyên Lệnh trên người hào quang tỏa sáng bao bọc hắn vào trong đó, đứng cùng một chỗ với mọi người rời khỏi Thái Uyên Thiên.

- Tiểu tử này, quả nhiên là một tai họa!

Sự xuất hiện đột ngột của Chu Báo khiến chúng nhân bất ngờ không thôi, tuy rằng không gian loạn lưu vừa rồi thập phần mãnh liệt, nhưng thanh âm của Chu Báo vẫn rõ ràng truyền đến trong tai mọi người, nghe được hắn đắc ý quên mình, tự xưng tai họa, một đám cường giả đều cười khổ không thôi.

Những người này, có thể được lựa chọn tiến vào Thái Uyên Thiên, có thể còn sống đi ra từ Thái Uyên Thiên, không người nào không phải là hào hùng hùng bá một phương, luận niên kỷ, ngoại trừ Chu Báo ra, gia hỏa nhỏ nhất cũng đã tương đương với Vương Xà, có chút thậm chí là cường giả thành danh lâu năm đã sống một hai trăm năm, nguyên một đám đều kiến thức rộng rãi, nhưng cho tới bây giờ cũng chưa gặp qua gia hỏa tùy ý như Chu Báo

Coi như là Thái Hải Thượng Nhân Văn Nhất Đạt, nghe được thanh âm của Chu Báo cũng liên tục cười khổ, lắc đầu.

- Xem ra tiểu tử này trong Thái Uyên Thiên cũng nhận được chỗ tốt cực lớn, nếu không cũng không hưng phấn như vậy, bất quá, phiền toái nhất chính là, hắn còn sống, nếu hắn chết rồi thì phần nhân tình ta thiếu hắn có thể tùy tiện thế nào cũng được, vô luận là trả lại cho người nhà hắn hay là trả cho bằng hữu hắn, lấy thân phận của ta, cũng đều giống như ban ân vậy, không có gì mất mặt mặt mũi cả, nhưng bây giờ, hắn vậy mà còn sống, xem ra sau này ta phiền toái rồi!

Thái Hải Thượng Nhân Văn Nhất Đạt bất đắc dĩ thầm nghĩ.

Hiện thế, Lam Kinh đảo, phong bạo một tháng trước tàn sát bừa bãi trên đảo lại lần nữa nổi lên, hai mươi quang điểm thoáng hiện trong không gian loạn lưu, chỉ là lúc này so với đội hình sáu mươi người to lớn trước đó, nhân số đã ít đi nhiều

- Hừ !

Vừa hiện thân, không gian loạn lưu còn không hoàn toàn biến mất, Thái Hải Thượng Nhân Văn Nhất Đạt liền hừ lạnh một tiếng, ngón tay nhẹ giơ lên, mãnh liệt đánh một quyền về một ngọn núi trên Lam Kinh Đảo

Oanh!

Một tiếng vang thật lớn, toàn bộ ngọn núi kia bị đánh thành mãnh vỡ, sau đó một cái tiếng kêu đau đớn truyền tới, ánh sáng màu đỏ lóe lên, một bóng người bỗng nhúc nhích, lập tức phá vỡ hư không biến mất vô tung vô ảnh.

- Hiện giờ ngươi bại lộ hành tung, cho dù ngươi có thể trốn được, cũng không ngăn được Linh Tiêu Điện ta đuổi giết liên tục không ngừng, từ nay về sau, thượng thiên địa hạ, không còn chỗ nào cho ngươi dung thân đâu!

Thái Hải Thượng Nhân cười lạnh một tiếng, quét mắt liếc nhìn Chu Báo, ánh sáng màu xanh lóe lên, liền cuốn Thường hữu sứ và Kim y hán tử kia lên, hóa thành một hồi thanh phong, biến mất trước mắt mọi người.

- Chu Báo, ta thiếu nợ ngươi một nhân tình, nếu là tương lai ngươi có gì khó khăn cứ đi Minh Nghĩa Kinh Viện, bọn hắn tự nhiên sẽ giúp ngươi giải quyết, ân oán giữa ngươi và Minh Nghĩa Kinh Viện từ nay về sau xóa bỏ, bọn hắn tuyệt sẽ không dùng bất cứ thủ đoạn nào đến tìm ngươi gây chuyện đâu!

Rất xa, một thanh âm nhỏ như muỗi kêu truyền vào trong tai Chu Báo, Chu Báo nghe xong, nhếch miệng cười cười

- Minh Nghĩa Kinh Viện sao? Ha ha, ngược lại thật sự là một niềm vui ngoài ý muốn đấy!

Sau khi Thái Hải Thượng Nhân rời đi, một đám cường giả đều dùng một loại ánh mắt phức tạp nhìn Chu Báo, Chu Báo bị người khác nhìn như thế cũng có chút không tự nhiên, trên mặt lộ ra vẻ không vui, lạnh lùng hừ một tiếng. Trong tiến hừ lạnh này, hắn đã vận dụng nội khí của mình, tựa như bôn lôi.

- Ách!

Thần sắc của một đám cường giả đều biến đổi, lấy tu vị và kiến thức của bọn hắn, tự từ trong tiếng hừ lạnh này nhìn ra được nội khí hùng hậu của Chu Báo, thực lực cường đại, bởi vậy ánh mắt nhìn về phía Chu Báo càng thêm cổ quái, bất quá dưới tình huống như vậy bọn hắn cũng không dám nhìn nhìu, kể cả cường giả lão Lôi trong đó, tất cả đều lục tục ly khai, không bao lâu, toàn bộ Lam Kình Đảo, liền chỉ còn lại bốn người Lý Tú, Chu Báo, Vương Xà và Mạc Âm Dương.

Bình Luận (0)
Comment