Thông Thiên Đại Thánh

Chương 882 - Kinh Cức Luân Lĩnh Vực

- Nói tỷ mỉ chút!

Chuyện này rốt cuộc để Chu Báo hứng thú.

- Tạo Hóa Kim Sách, thứ này là một bổn nguyên chi vật của thế giới hoàn chỉnh, không có cơ duyên, dù có thiên đại bản lĩnh cũng không cảm ứng được, lại càng không nói đến nắm giữ. Chỉ có bổn nguyên sinh linh cùng Thiên Địa đồng sinh mới có cơ hội cảm ứng loại này. Tỷ như thái sơ khởi nguyên Tiên Thiên Thần và Thái Cổ ma đầu. Thế giới bên ngoài kia, Tạo Hóa Kim Sách là từng đời truyền thừa. Mà ở Bích Lạc Bí Cảnh thì cần khí vận mới có thể đạt được. Ta nghĩ Hỏa Hồng Tình sở dĩ có thể cùng Tạo Hóa Kim Sách câu thông là bởi vì nó chính là do huyết mạch của Tiên Thiên Thần và Thái Cổ ma đầu kết hợp mà thành. Cho nên mới có thể cảm ứng được Tạo Hóa Kim Sách, đồng thời tại trình độ nhất định khống chế Tạo Hóa Kim Sách. Bích Lạc Bí Cảnh là một diễn hóa trong thế giới hoàn chỉnh. Tạo Hóa Kim Sách cũng không có hình thành, chỉ có một chút đại đạo bổn nguyên, cũng không có uy năng của Tạo Hóa Kim Sách. Nếu như Hỏa Hồng Tình của ngươi có thể cảm ứng được chút bổn nguyên ấy, trước nắm bắt nó. Như vậy, sự tình sẽ tốt hơn nhiều. Nếu như ta đoán không sai, Linh Tiêu Điện động thủ, bọn họ sẽ lấy hình chiếu của Tạo Hóa Kim Sách cùng bổn nguyên của thế giới này hô ứng. Sau đó hai hợp làm một, hình chiếu của Tạo Hóa Kim Sách mới có thể diễn biến hoàn chỉnh. Tuy rằng chưa chắc mạnh được bằng Tạo Hóa Kim Sách bên ngoài kia. Thế nhưng phát triển cũng rất mạnh. Hơn nữa, một khi thành hình, đối phó nguyên thủy cự thú trong Bích Lạc Bí Cảnh cũng là một đại trợ lực. Rất có thể để bọn họ thực sự khống chế Bích Lạc Bí Cảnh!

Chu Báo tâm lĩnh tụ hội.

- Nếu như ta trước một bước bắt được bổn nguyên của thế giới này, như vậy, tại Linh Tiêu Điện lợi dụng hình chiếu của Tạo Hóa Kim Sách đến ảnh hưởng bổn nguyên, ta liền có cơ hội ngược lại khống chế hình chiếu của Tạo Hóa Kim Sách, để Linh Tiêu Điện chịu thiệt thòi?

- Không tệ, chính là đạo lý này. Tiền đề là ngươi có thể bắt được bổn nguyên của thế giới này.

Thanh Linh mỉm cười nói:

- Nếu như ngươi có thể làm được điểm này, ngươi tựu tương đương với khống chế cả Bích Lạc Bí Cảnh. Hơn nữa còn là dưới tình huống người khác không biết khống chế nó!

- Dưới tình huống người khác không biết?

- Đúng vậy, phải biết rằng, loại sự tình diễn hóa thế giới này trước đây chưa từng có phát sinh. Cho dù là Thượng Cổ thời đại, đây cũng chỉ là suy luận, là một lối suy nghĩ của các phương sĩ điên cuồng, chưa từng biến thành hiện thực. Cũng không có thời gian đem nó biến thành hiện thực. Do đó, căn bản là không ai biết thực làm ra sẽ có chuyện gì. Bổn nguyên sẽ biến thành bộ dạng gì. Như vậy, hình chiếu của Tạo Hóa Kim Sách bị bổn nguyên của thế giới này bắt được, chỉ cần ngươi giấu diếm tốt, sẽ không có ai hoài nghi đến ngươi. Ngươi có thể âm thầm đem Bích Lạc Bí Cảnh này khống chế. Tương lai nhìn thấy kẻ nào không vừa mắt, tiện tay chơi ngầm hắn một chút cũng là một chuyện dễ dàng. Tỷ như tên đồ đệ tinh ranh kia của ta.

- Tên đồ đệ tinh ranh kia của ngươi?

Chu Báo hơi sửng sốt, chợt hiểu được, thằng nhãi này nói là Hoan Hỉ Hòa Thượng.

- Ách, vậy, ngươi thật muốn dùng thân phận này hỗn đến Tuyết Sơn Đại Luân Tự?

- Đúng vậy, có vấn đề gì sao?

- Không có, không có vấn đề, chính là sợ ngươi lộ tẩy, khiến ta cũng xui xẻo theo!

- Ta nói rồi, ta đã đem thần hồn của hắn hoàn toàn hấp thu, tuyệt không lộ tẩy. Mà kẻ duy nhất có cơ hội nhìn thấu chúng ta chính là Hoan Hỉ Hòa Thượng kia. Do đó, ngươi tốt nhất tìm một cơ hội đem hắn giết chết!

- Hắn là đồ đệ của ngươi, ngươi muốn giết hắn, có rất nhiều cơ hội, không cần mượn tay ta chứ. Ta cũng không muốn dính nhiều máu tanh như vậy!

- Tay ngươi luôn luôn dính huyết tinh!

Thanh Linh khẽ cười nói:

- Bất quá, nếu ngươi không muốn, ta cũng không miễn cưỡng, đến lúc đó lại tính đi.

- Không tồi, hiện tại Hỏa Hồng Tình của ta đã tu luyện kha khá rồi. Coi như là không đạt được uy lực như người nọ. Nhưng toàn lực thi triển cũng không kém nhiều lắm. Bất quá, ngươi cũng biết, ta nhập Bích Lạc Bí Cảnh còn có một việc, đó chính là mượn âm dương sát khí trong này hoàn thiện Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm của ta.

- Ta đã nói với ngươi rồi, Thông Thiên Kiếm Khí của ngươi uy lực căn bản là cùng sát khí không có quan hệ. Ngươi được hai loại sát khí đã là cao nhất trong thiên địa. Ngươi phải hiểu được, dị thuật thứ này ngoại trừ chất lượng sát khí, lĩnh ngộ của bản thân cũng thập phần quan trọng. Tựa như Tam Giới Tiểu Na Di của ngươi, nghĩ đến ban đầu sử dụng hẳn cũng không thuận buồm xuôi gió như vậy. Nhưng đến bây giờ, ngươi thậm chí không cần Tam Giới Tiểu Na Di, chỉ dựa vào Linh Giác liền có thể cảm ứng được không gian ba động và biến hóa. Đạo lý như nhau, những dị thuật này đều là cần chậm rãi lĩnh ngộ, nóng vội không được. Có cơ hội, dùng nhiều, chậm rãi liền có thể lĩnh ngộ tam vị trong đó!

Một phen nói chuyện này lại phảng phất như lão sư dạy đệ tử. Chu Báo cũng không cảm thấy có gì không thích hợp, chỉ là nhẹ nhàng gật đầu, trên mặt cũng lộ ra vẻ cảm kích.

- Lời này nghe đã rõ, đa tạ!

Một tiếng đa tạ cũng thể hiện trước sau khác nhau. Nếu như là lúc trước, Thanh Linh lấy tinh thần ba động đem chuyện này nói cho Chu Báo, hắn cũng chỉ gật đầu một cái. Sự tình này phảng phất như thiên kinh địa nghĩa. Hiện tại Thanh Linh có được thân thể mới, tình huống cũng khác biệt lớn, nghe hắn dạy bảo như vậy, Chu Báo tự nhiên là muốn tạ ơn.

Thanh Linh đối với thái độ của Chu Báo cũng là thập phần thoả mãn.

- Giữa ngươi và ta cũng không cần khách khí như vậy, sau này đồng tâm hiệp lực, tất cả mọi người đều hiểu rõ, cũng không thể so với người ngoài.

- Hiểu rõ.

Chu Báo cười lạnh một tiếng, chính mình chỉ biết hắn là một Thượng Cổ đại yêu, nội tình cụ thể cũng rất rõ ràng. Hắn cũng chỉ biết bản thân là một kẻ khí vận rất thịnh, người có Hỏa Hồng Tình, lai lịch chân chính cũng không biết, đây cũng có thể coi là hiểu rõ?

Bất quá trong lời nói lộ ra thiện ý, Chu Báo vẫn có thể nghe ra được, chỉ là cười cười gật đầu nói:

- Đó là đương nhiên!

- Mấy tháng này ngươi thu hoạch cũng không nhỏ đi? Sau khi ra ngoài, sẽ độ kiếp chứ?

- Đúng vậy, sau khi ra ngoài sẽ độ lôi kiếp cũng là nhờ ánh sáng của ngươi. Nếu không đi vào Bích Lạc Bí Cảnh, ta e rằng phải tích lũy hai ba mươi năm nữa mới được.

Nói đến đây, hắn nhẹ nhàng thở dài:

- Bất quá, nếu như lúc này ngươi không thể đem bổn nguyên chưởng khống, lần này e cũng là lần cuối cùng chúng ta tiến nhập Bích Lạc Bí Cảnh!

Bình Luận (0)
Comment