Thông Thiên Đại Thánh

Chương 970 - La Thiên Pháp Khí. (1)

- Thật sự?

Hiển nhiên Ngọc Nam Thiên không ngờ Đỗ Đại Ma Tướng lại nói như vậy, vẫn còn có chút không tin.

- Thật sự!

Cường giả Linh Tiêu Điện đứng ở một bên tựa hồ nhìn không được, nhịn không được lên tiếng nhắc nhở.

- Lúc đầu, chủ nhân hòn đảo này cũng không đồng ý cho chúng ta tu chỉnh ở chỗ này, chỉ là khiếp sợ lực lượng Chu Báo, mới bất đắc dĩ mà đồng ý, đã mất mặt mũi, như thế nào lại không biết xấu hổ mà xuất hiện trước mặt chúng ta?

Lúc này Ngọc Nam Thiên mới tin tưởng, khuôn mặt tuấn tú không nhịn được trở nên đỏ bừng.

- Đã như vậy, chúng ta bắt đầu a!

Nói xong, hắn quay người, nói với những người trên Thái Hư Phi Châu.

- Chư vị, thật sự có lỗi, Thái Hư Phi Châu này chính là bí mật bất truyền của Ngọc gia ta, hiện tại cần tu chỉnh, có chút bí mật không thể nói với ngoại nhân, cho nên, trước tiên mời các vị rời thuyền trước rồi nói sau!

Mười một người còn lại đều trao đổi ánh mắt với nhau, đều tỏ vẻ có thể lý giải được nỗi khổ tâm của Ngọc Nam Thiên, cơ hồ nhảy cùng lúc xuống Thái Hư Phi Châu, sau khi bọn hắn rời thuyền, một tầng kim quang mờ mịt liền bao phủ Thái Hư Phi Châu, khiến người ngoài không thể thấy rõ tình hình bên trong.

- Hừ, dụng bụng tiểu nhân đo dạ quân tử!

Chứng kiến tình hình này, một tên đầu trọc Đại Luân Tự Tuyết sơn nhịn không được hừ lạnh một tiếng.

- Câm miệng, đây là bí mật bất truyền của người ta, không cho ngươi xem cũng phải đấy!

Hòa thượng cầm đầu kia nghe xong, thần sắc biến đổi, lạnh giọng quát lớn một tiếng, bất quá xem thần sắc của hắn, cũng có chút không cho là đúng.

Chu Báo như phảng phất vô tâm tham gia phân tranh, một mình rời khỏi đám người, bắt đầu bước chậm lên bờ cát.

Bước chậm trên bãi cát, thời điểm ở kiếp trước, vẫn là lý tưởng của hắn, nhưng vì công tác bề bộn, căn bản không có thời gian rảnh rỗi, đi vào thế giới này, so với kiếp trước còn bề bộn hơn, càng không có thời gian rỗi, không thể tưởng được hiện tại lại có thời gian rảnh rỗi.

Trên bờ cát này tích một tầng bụi núi lửa dày đặc, mềm mại, giẫm lên rất thoải mái, giẫm mạnh tạo ra một dấu chân, một mực kéo dài ra, vừa đi, Chu Báo vừa cẩn thận quan sát đảo này, phát hiện có lẽ không có người nào đến đảo này, cũng không có sinh vật gì, không khí trầm lặng, tuy nguyên khí thiên địa so với Thất Thần Vực thì sung túc hơn, nhưng cũng không bao nhiêu, căn bản kém xa với những địa phương được xưng là động thiên phúc địa.

Địa phương như vây, cũng không hấp dẫn người, cũng không biết tại sao chủ nhân hòn đảo này lại chọn nơi đây làm nơi cư trú.

- Hẳn là một tên gia hỏa thực lực không cao, bằng không thì cũng không chọn vùng đất khỉ ho cò gáy như thế này, ta dọa một phát liền mềm nhũn!

Chu Báo thầm nghĩ trong nội tâm, nhưng lại thêm vài phần lo lắng.

Phát biết rằng, bọn hắn đáp xuống như vậy rất là nguy hiểm đấy, rất có thể chủ nhân hòn đảo này thấy thực lực hắn mạnh như vậy, sẽ không đối địch, nhưng ở đảo khác sẽ bố trí bẫy rập, tùy ý cho bọn hắn chui vào.

Tòa đảo này, cũng không biết đối phương đã tổ chức được bao nhiêu năm, có trời mới biết có mai phục cường đại cỡ nào và các loại bố trí chờ đợi bọn hắn, lèm nhèm hạ xuống như vậy, căn bản không an toàn đấy.

Nơi này là một hiểm địa!

Chu Báo biết rõ nơi này là một hiểm địa, hắn tin tưởng, Đỗ Đại Ma Tướng nhất định cũng biết rõ nơi này là một hiểm địa, bất quá cũng giống như mình, Đỗ Đại Ma Tướng cũng không có ngăn cản, đồng loạt ra tay với mình, bày thực lực ra, khiến Thái Hư Phi Châu dừng lại, đây là vì cái gì?

Chẳng lẽ hắn cố tình muốn xem Ngọc Nam Thiên ra tay, còn muốn mượn lực lượng trên đảo diệt trừ Ngọc Nam Thiên?

Hiện tại diệt trừ Ngọc Nam Thiên, có phải là quá sớm hay không?

Chu Báo quay đầu, cau mày, nhìn thoáng qua kim quang nhàn nhạt phát ra trên Thái Hư Phi Châu, lại liếc nhìn Đỗ Đại Ma Tướng đang đi về hướng mình, lúc này trên mặt Đỗ Đại Ma Tướng mang dáng vẻ tươi cười, thậm chí có thể nói là mặt mũi tràn đầy tươi cười đi đến bên cạnh hắn.

- Thế nào, có phải cảm thấy rất hứng thú với con thuyền kia không?

- Đúng vậy, đích thật là cảm thấy rất hứng thú, thoáng cái vượt qua khoảng cách tám vạn dặm, chỉ sợ Chân Tiên cũng làm không được a, chẳng lẽ thuyền kia là Tiên khí?

- Đương nhiên không phải Tiên khí, Thái Hư Phi Châu chỉ là một kiện Thuần Dương pháp khí, chỉ thuần túy bàn về phẩm cấp, thậm chí còn không bằng một kiện trong tay ta, nhưng tài liệu hao phí để chế tạo ra, một ít trận đồ trên thần và kết cấu, nói giá trị, so với bất luận Thuần Dương pháp khí nào thì gấp trăm lần!

- Ta không rõ!

- Ha ha, đây là một kiện Thuần Dương pháp khí nhái theo Chí Tôn Tiên khí mà chế tạo ra, có thể có được rất nhiều thứ, lực công kích cường đại, lực phòng ngự mạnh vô cùng, xuyên thẳng qua hư không, thậm chí còn tự thành không gian bên trong, hơn nữa không phải là không gian bình thường, loại không gian này có thể cho nhân sinh sống bên trong, pháp khí như vây, thậm chí để đâm, đều có thể mượn lực lượng cường đại bản thân, đâm chết tươi Chân Tiên, những điều này đều là truyền thuyết về Chí Tôn tiên khí, nhưng nó lại là Thuần Dương pháp khí nên gọi là La Thiên pháp khí!

- La Thiên pháp khí?

Chu Báo chưa từng nghe nói qua cái tên này, coi như là Thanh Linh cũng chưa từng đề cập qua với hắn, bây giờ nghe Đỗ Đại Ma Tướng nói từ ngữ mới như vậy, khiến hắn có chút ngoài ý muốn.

- Nói cho cùng, La Thiên pháp khí và Thuần Dương pháp khí là một loại, bởi vì nói về bản chất, nó diễn biến ra từ Thuần Dương pháp khí, do nhóm phương sĩ thời Thượng Cổ dựa theo phương pháp luyện chế Chí Tôn tiên khí chế ra, có thể thành công cực nhỏ coi như cũng là thành công, nhưng cũng hao tổn cực lớn, giống như chiếc Thái Hư Phi Châu này, nghe nói năm đó Ngọc gia tốn mất sáu kiện Thuần Dương pháp khí, tổ hợp lên tạo thành dàn giáo, lại tăng thêm một ít cấu tạo bên trong, càng tổn hao vô số, phiền toái nhất chính là, thứ này cần động lực cường đại, không giống như pháp khí bình thường, trực tiếp dùng Chân nguyên nội khí cũng có thể thúc dục, mà Thái Hư Phi Châu này cần động lực nguyên, mà vận động lực nguyên tới nay vẫn là một bí ẩn lớn nhất, chỉ có một số ít phương sĩ nắm trong tay, mà ở hiện thế, muốn tìm được một phương sĩ lại vô vùng khó khăn!

Nói đến phương sĩ, Đỗ Đại Ma Tướng lắc đầu liên tục.

- Ngươi xem bọn hắn, phong bế cả Phi Châu, đuổi tất cả mọi người xuống, chính là sợ thời điểm tu chỉnh, chúng ta thừa cơ dòm đến bí mật động lực nguyên Phi Châu.

Bình Luận (0)
Comment