Thông Thiên Vũ Hoàng (Dịch)

Chương 17 - Xảo Trộm Noãn Ngọc

Trác Vũ thi triển Ảnh Hóa, thân thể liền như một cái bóng từ cửa sổ bay ra theo gió, sau đó dùng ý niệm khống chế bay về phía lầu 7, tốc độ nhanh như thiểm điện!

Phòng luyện công ở trung tâm lầu 7 gần như là phong kín, chỉ có mấy cái lỗ thông khí. Bên trong có năm đại hán và một lão giả đang ngồi vây quanh một trụ đá hình tròn, màu trắng cao 8 thước, rộng 2 thước.

Trác Vũ như cái bóng từ lỗ thông gió tiến vào trong phòng, lặng lẽ tắt hết đèn.

Toàn bộ trong chớp mắt trở nên đen kịt, Trác Vũ yên lặng đáp xuống. Một tay hắn chạm vào Noãn ngọc, hơi suy nghĩ, Noãn ngọc cũng trong nháy mắt Ảnh Hóa. Hắn cấp tốc bay khỏi nơi đó, một cái quá trình này chỉ tốn thời gian 3 cái hô hấp!

Bên trong phòng luyện công lầu 7, chỉ để lại tiếng rống giận dữ của năm tên đại hán, cùng tiếng thở dài của một lão giả!

Trác Vũ lấy được Noãn ngọc tới tay, dụng ý niệm khống chế thân thể bay khỏi Tinh vũ tửu lâu, đi tới một cái phòng chứa củi trước đó hắn đã chuẩn bị!

Phòng chứa củi này là của một quán cơm cách Tinh vũ tửu lâu không xa, căn phòng được khóa chặt cửa từ bên ngoài. Trác Vũ thông qua lỗ thông khí tiến vào, lúc này thời gian đã trôi qua 8 cái hô hấp, hắn khôi phục thân thể, vuốt ve cái Noãn ngọc cực kỳ bóng loáng, cảm thụ Noãn ngọc truyền đến từng đợt thoải mái ấm áp.

"Không hổ là trân bảo!" Trác Vũ than thở, hai mắt tỏa ánh sáng nhìn Noãn ngọc, yêu thích vuốt ve không buông tay.

Hắn lần thứ hai kinh thán thần thông của chính mình, lại có thể đem một khối Noãn ngọc lớn như thế đi ra! Ảnh Hóa thần thông kỳ thực cũng có thể xuyên tường mà vào, chỉ bất quá tiêu hao năng lượng quá lớn, cho nên hắn đều chui khe hở để qua lại. Nhưng lần này mang theo đồ vật nên thời gian Ảnh Hóa đã rút ngắn 2 cái hô hấp! Hắn cũng có thể chịu đựng tiếp bất quá cả người sẽ hư thoát mà thôi, lúc này hắn cũng biết muốn thay đổi thân thể lớn nhỏ là vô cùng tiêu hao lực lượng tinh thần, hiện tại đầu hắn đang cảm thấy mờ mịt.

Bên ngoài đã loạn tùng phèo, nguyên bản Noãn ngọc không có sơ hở nào lại bị trộm đi!

Lúc tiến vào phòng luyện công lầu 7, Trác Vũ phát hiện có thêm một lão giả. Lão giả kia hẳn là Tiên thiên võ cảnh, cũng hơi chút do dự một chút nhưng cuối cùng hắn vẫn quyết định ra tay!

Hai tên Tiên thiên võ cảnh cũng không giữ được Noãn ngọc, hơn nữa Noãn ngọc tựa như biến mất không còn tăm hơi, bởi vì toàn bộ cửa phòng ở lầu 7 đều bị khóa lại, cũng không hề có dấu hiệu phá hoại, cửa sổ cũng chưa hề có vết tích mở ra. Càng trọng yếu là lúc đó có 6 người thực lực cường đại canh chừng một tấc cũng không rời, chỉ là sau khi đèn tắt, trong phút chốc Noãn ngọc liền biến mất!

Tại Tinh Vũ Thành trộm đi đồ vật quý trọng như vậy, chẳng những là đánh mặt triều đình Đại An còn là mạnh mẽ cho Tinh Vũ viện một bạt tai! Đây tuyệt đối là sự tình oanh động so với mấy ngày trước Cao Chí Minh chết đi!

Vì lẽ đó Tinh Vũ viện lập tức xuất động 1.000 võ giả tinh anh vây Tinh Vũ Thành lại đến mức nước chảy không lọt, sau đó phát động rất nhiều đệ tử lục soát chung quanh. Dù sao cầm một vật to lớn như vậy cũng không chạy nổi, nhất định là vẫn còn trong thành, Tinh Vũ Thành cũng không lớn muốn tìm được cũng là chuyện dễ dàng.

Cùng lúc đó, Trác Vũ sau vài lần Ảnh Hóa đã thành công đem Noãn ngọc ra khỏi thành. Sau khi hắn Ảnh Hóa tốc độ vô cùng nhanh, lúc phi hành không có chướng ngại vật chỉ cần 8 cái hô hấp đủ cho hắn đi 10 dặm, hơn nữa còn không ai thấy rõ hình bóng hắn.

Trác Vũ trước đó chuẩn bị một miếng vải đen rồi bỏ Noãn ngọc vào vác trên vai, Noãn ngọc này cũng chỉ 30 cân mà thôi. Đối với Trác Vũ mà nói là vô cùng ung dung, lại nói sau khi Ảnh Hóa nó sẽ không còn trọng lượng.

Sự tình Noãn ngọc mất trộm tại Tinh Vũ Thành, trong một đêm truyền khắp thiên hạ, đến các vương triều khác cũng biết. Đại An vương triều cùng Tinh Vũ viện bị những thế lực khác chế nhạo, trải qua hai ngày toàn diện tìm tòi, tại một phòng chứa củi khóa chặt bên trong. Trên sàn nhà có khắc 4 chữ để người Cao gia sau khi nhìn thấy nhất định sẽ lạnh cả sống lưng, “CAO GIA ĐỊNH VONG”!

Bút tích 4 chữ này cùng 4 chữ thời điểm Cao Chí Quân chết đều giống nhau, là cùng một người!

Cao tiểu thiếu gia cùng mười mấy võ giả cũng bị người thần bí sát hại, một điểm đầu mối cũng không có, cũng quỷ dị như sự tình Noãn ngọc bị trộm!

Chuyện này vừa truyền ra mọi người lại dồn dập suy đoán, Cao gia nhất định đắc tội một cao nhân rất cường đại, mà cao nhân này muốn từng chút, từng chút dằn vặt Cao gia đến chết!

Bởi vì Noãn ngọc này chính là Cao Chí Minh đưa cho Đại An Thái tử, người đánh cắp Noãn ngọc này cũng không coi Thái tử ra gì.

Trác Vũ sau khi mang Noãn ngọc rời khỏi Tinh Vũ Thành vẫn chưa trở lại Lăng Vân quận thành, vừa ra khỏi Tinh Vũ Thành liền thẳng đến một mảnh rừng núi phía bắc. Hắn mang Noãn ngọc vào thành như vậy nhất định sẽ bị hoài nghi, bây giờ hắn cũng chưa cần dùng đến khối Noãn ngọc lớn như vậy. Hắn chỉ cần một chút bằng ngón tay đã đủ để nộp học phí cùng sinh hoạt phí, cho nên hắn phải đem phần còn lại của Noãn ngọc giấu đi chờ tương lai yên ổn lại lấy ra, cung cấp nhu cầu tu luyện của bản thân.

"Nghe nói nơi này có một sơn cốc rất sâu, sau khi ta Ảnh Hóa sẽ có thể an toàn xuống tới đáy cốc!"

Trác Vũ lúc này đang ở trong rừng, bởi vì trong này có yêu thú qua lại nên rất nhiều người cũng không dám thâm nhập. Nhưng Trác Vũ lại không sợ yêu thú, cho dù gặp phải yêu thú, hắn cũng có thể dựa vào Ảnh Hóa thoát đi.

Thân thể của hắn thời điểm tại Cao gia đã cực kỳ rắn chắc, chạy trốn đường dài như thế, khí tức cũng không loạn chút nào. Lúc này hắn đang dựa vào một cái cây để nghỉ ngơi, mấy ngày qua hắn đều dùng quả dại lót dạ. Hắn cũng nghĩ sẽ săn thú để ăn nhưng sau khi hắn đi vào, một con chim cũng không thấy. Hắn vẫn không biết là linh châu bên trong cơ thể hắn có khí tức của Hắc Giao, chính nó đã đem những dã thú này doạ chạy.

×××××××

Trong hoàng cung.

"Cao huynh, Cao gia các ngươi đến cùng chọc tới nhân vật lợi hại gì vậy? Từ hai việc này đến xem, Cao gia các ngươi đã chọc tới người thực lực rất mạnh, đến cả đám lão bất tử của Tinh Vũ viện cũng không thể làm sạch sẽ, gọn gàng như vậy!" Đại An Thái tử hỏi, Noãn ngọc bị trộm hắn rất đau lòng, phẫn nộ, bởi vì bị ai lấy đi hắn cũng không biết.

Tại buổi tối hôm Noãn ngọc bị cướp, cao thủ Tiên thiên võ cảnh chạy trốn cũng tra không ra thân phận.

Cao Chí Quân lắc đầu một cái, thời điểm phát sinh chuyện này hắn liền bắt đầu hồi tưởng lại những kẻ thù cuả chính mình nhưng vẫn chưa phát hiện kẻ nào có chỗ dựa cường đại như vậy.

"Xem ra cái Noãn ngọc kia ta không thể hưởng thụ được rồi, ta nếu đã nói muốn tặng cho Y Dao, vậy cũng không thể nuốt lời! Đành cắt một nữa khối của ta để bù vào, lần này không thể tái phạm sai lầm!" Đại An Thái tử khẽ thở dài.

"Điều này cũng chưa chắc, tương lai chỉ cần ngươi cưới Đổng Y Quân, Noãn ngọc kia vẫn không phải của ngươi hay sao?" Cao Chí Quân miễn cưỡng cười nói, tâm tình của hắn cũng không tốt, bởi vì người kia nhằm vào chính là Cao gia hắn. Tuy rằng Cao gia đã bí mật quy thuận Đổng gia, nhưng thủy chung đó vẫn là nhà của hắn.

Dưới cái nhìn của hắn, nhân vật thần bí kia thực lực rất mạnh. Người đó có thể dễ dàng giết chết hắn nhưng lại không làm vậy, mà lại để Cao gia bọn họ chậm rãi sống trong sợ hãi tiêu vong.

Đương nhiên đây chỉ là suy đoán mà thôi, bây giờ hắn đang suy nghĩ biện pháp giải quyết, bị người khác chậm rãi dằn vặt đến chết, cảm giác không tốt chút nào.

×××××××

Đã 5 ngày trôi qua, Trác Vũ đeo túi Noãn ngọc đứng bên cạnh vách núi, nhìn mây mù lượn lờ thâm cốc. Đem Noãn ngọc ẩn giấu tại phía dưới là an toàn nhất.

Trác Vũ tâm niệm chuyển động tiến hành Ảnh Hóa, thân thể cùng Noãn ngọc sinh ra gợn sóng, thả người nhảy vào bên dưới sơn cốc, trong lòng hắn cũng đang tính toán thời gian!

"Đã hết 8 cái hô hấp mà vẫn còn chưa tới, ta nhiều lắm chỉ kiên trì them được một thoáng!" Trác Vũ trong lòng giật mình, chiều sâu sơn cốc này đã vượt quá tưởng tượng hắn, hắn chỉ có kéo daì Ảnh Hóa đến thời gian 15 cái hô hấp, mà đây cũng là cực hạn! Sau đó khắp người sẽ hư thoát vô lực.

15 cái hô hấp đã qua, trong lòng Trác Vũ tức giận mắng: "Đây là cái sơn cốc quỷ quái gì, lại vẫn không thấy đáy!"

Khí lực Trác Vũ cả người bị lấy sạch, hắn chỉ có thể liều mạng ôm chặt Noãn ngọc cầu khẩn chính mình không bị rơi xuống phá nát thành mảnh nhỏ, đến thời điểm phục sinh cơ thể cũng sẽ hoàn chỉnh! Hắn biết linh châu trong cơ thể rất lợi hại...

"Mẹ kiếp, rốt cục cũng tới, quả nhiên toàn là loạn thạch!" Trác Vũ mới vừa mắng xong không bao lâu, thân thể cùng Noãn ngọc ngã ầm trên những loạn thạch này!

Bắp thịt, nội tạng, xương cốt của Trác Vũ đều có thương tích vô cùng nghiêm trọng, cái Noãn ngọc kia bị bể nát tan.

Bể đầu, chảy máu, thần trí mơ hồ, lúc này Trác Vũ nhìn thấy cái mảnh vỡ Noãn ngọc kia bỗng nhiên di động!

Nhìn thấy cảnh này, hắn liền cắn đầu lưỡi để mình thanh tỉnh một ít. Sau đó lại thấy được một màn kinh người, những mảnh vỡ Noãn ngọc đang bị một cái tiểu bạch châu hấp thu!

Bình Luận (0)
Comment