Thông Thiên Vũ Hoàng (Dịch)

Chương 25 - Vô Ý Kiếm Pháp

Tâm trí hắn không giống với người thường, dù sao hắn cũng đã trải qua nhiều sự tình như vậy, không phải một vài lời nói là có quấy rầy đến tinh thần của hắn.

"Hạ Lam, có cần hỗ trợ hay không? Ta đã hạ được 5 tên, ngươi có một người cũng không đánh nổi nha!"

Đang lúc chạy trốn, Trác Vũ nghe được âm thanh nam tử này trong lòng lập tức cả kinh. Nếu như người này tốc độ nhanh hơn hắn, vậy hắn liền xong đời.

"Ngươi tránh qua một bên, nếu không phải tiểu tử này lợi hại, ta tuyệt không kém hơn ngươi!" Nữ tử tên gọi Hạ Lam nũng nịu nói, âm thanh mê người.

"Ha ha, Hạ Lam ngươi không nhanh lên một chút, lát nữa một nguời ngươi cũng không có phần." Nam tử kia nở nụ cười, sau đó liền mất dạng.

Lúc này, việc Trác Vũ lo lắng nhất vẫn xảy ra!

"Tiểu đệ đệ, vốn là tỷ tỷ muốn ôn nhu đánh cho ngươi nằm xuống, nhưng ai kêu ngươi không phối hợp một chút, tỷ tỷ ta chỉ có thể sử dụng bạo lực thôi! Thật có lỗi rồi!" Hạ Lam ôn nhu phủ mị nói, nếu như là người tâm trí không mạnh, âm thanh nàng tuyệt đối có thể làm cho người nghe mềm nhũng.

Trác Vũ bỗng nhiên xoay người lại, ngưng chạy trốn, tuy rằng nữ tử này tốc độ không bằng hắn nhưng thực lực cũng không kém. Dù sao người ta cũng là học viên của Tinh Vũ viên, có lẽ đã học qua công pháp, vũ kỹ.

"Yêu tinh tỷ tỷ, hạ thủ nhẹ một chút!" Trác Vũ cười hì hì nói, lúc này hắn nhìn thấy Hạ Lam, quả nhiên là một nữ nhân yêu tinh vóc người hoàn mỹ, nàng mặc một bộ quần áo màu đen bó sát người, đem những chỗ lồi lõm gợi nên hứng thú phác hoạ ra, tóc dài đen nhánh cùng áo choàng phía sau, mặt trái xoan trắng nõn, đôi mắt phủ mị, đôi môi gợi cảm, lông mày giống như như liễu diệp.

Hạ Lam rất cao, so với Trác Vũ còn cao hơn một ít!

"Yêu tinh tỷ tỷ? Ngươi dám gọi ta như thế! Ngươi làm cho ta chạy lâu như vậy, ta chắc chắn sẽ không nương tay!" Hạ Lam mang mặt cười quyến rũ nói.

Trác Vũ không tiếp tục nói nhiều, hắn cũng nghe thấy rất nhiều tiếng kêu thảm thiết cùng âm thanh binh khí giao kích. Nếu như hắn không thể ứng phó nữ nhân này, hắn liền sẽ bị nốc ao.

Sau một khắc, Hạ Lam từ trong vỏ kiếm màu đỏ như máu rút ra một thanh trường kiếm nhỏ như cành liễu! Lập loè hàn quang chói mắt!

"Khà khà, một thanh kiếm mảnh như thế, hẳn là rất dễ dàng làm gãy." Trác Vũ trong lòng vui vẻ nói.

"Tiểu đệ đệ, tiếp chiêu đi!" Hạ Lam khẽ cười một tiếng, nhẹ nhàng nhảy một cái giống như một đạo khói nhẹ, thân thể mạnh mẽ hướng Trác Vũ bay đến.

Trác Vũ chần chờ một chút, rút ra phá kiếm chặn ngang trước người. Lúc hắn thấy thân hình Hạ Lam cùng liễu kiếm trong tay nàng sắc mặt càng là ngưng trọng, hắn biết đây chính là dùng nội công để thi triển vũ kỹ!

Hạ Lam sau khi thấy Trác Vũ lấy ra một cái phá kiếm loang lổ, không khỏi khinh thường, mà lúc này nàng cũng đến trước mặt Trác Vũ, tàn nhẫn hướng kiếm về phía hắn!

Trác Vũ đã sớm chuẩn bị kỹ càng, dùng sức vung vẩy kiếm chặn loạn lên, nhưng trên người hắn vẫn bị liễu kiếm của Hạ Lam đâm trúng. Hạ Lam trong chớp mắt có thể đâm ra vài kiếm, may là không phải đâm vào chỗ yếu hiểm nên Trác Vũ mới còn có thể đứng.

Kiếm thuật của Hạ Lam vô cùng cao minh, tốc độ cũng cực nhanh, căn bản không cho phá kiếm của Trác Vũ đánh vào trên liễu kiếm của nàng.

Dưới sườn trái bị đâm trúng 3 kiếm nhưng Trác Vũ nhẫn nhịn đau đớn, híp mắt lùi về sau, lung tung vung kiếm chống đỡ, đồng thời hắn cũng đang âm thầm ghi nhớ động tác vung kiếm của Hạ Lam...

Trác Vũ từ nhỏ đã bắt đầu luyện kiếm nhưng chỉ là một bộ kiếm pháp vô cùng phổ thông, là do Hắc Thiết Tượng truyền cho hắn. Hắn đã luyện bộ kiếm pháp kia mười mấy năm, thuộc như cháo, bây giờ nhìn hắn vung kiếm lung tung nhưng mỗi một kiếm hắn vung ra đều là kiếm chiêu mà hắn tu luyện đến thuộc làu, bằng không trên người hắn sớm đã bị Hạ Lam đâm thành tổ ong vò vẽ!

Hắc Thiết Tượng truyền cho hắn kiếm pháp nhìn rất phổ thông, nhưng là cơ bản trong cơ bản. Bộ kiếm pháp kia là một bộ kiếm pháp cổ tên là "Vô ý kiếm pháp", hiện tại rất nhiều kiếm pháp cao cấp đều là từ "Vô ý kiếm pháp" diễn biến mà ra, có thể nói nó là kiếm pháp tổ tông nhưng nó cũng đã sớm thất truyền!

Vô ý kiếm pháp có thể trong lúc chiến đấu sử dụng ra chiêu thức đơn giản mà hữu dụng nhất, giống như Trác Vũ vừa nhìn thấy kiếm chiêu của Hạ Lam, trong đầu liền có chiêu thức chống đối, sau đó ngay lập tức thi triển ra! Chỉ vì động tác hắn chậm một chút nên mới bị Hạ Lam đâm trúng, nếu như có thể tu luyện đến cảnh giới tối cao, chỉ cần hắn tùy tiện vung ra một chiêu kiếm thì nó cũng sẽ trở nên vô cùng lợi hại. Điều này cũng chỉ có bắt đầu tu luyện từ nhỏ mới có thể làm được.

Hạ Lam cũng cảm thấy có chút kỳ quái, ám phụ nói: "Tiểu tử này múa kiếm lung tung lại có thể ngăn ta nhiều chiêu như vậy, cho dù là người cùng thực lực với ta cũng không dám sử dụng kiếm pháp đối mặt với ta!"

Trên người Trác Vũ tuy rằng bị đâm chừng mười kiếm, nhưng vẫn không tính là nghiêm trọng. Dù sao Hạ Lam không có hạ sát thủ, bằng không hắn đã sớm chết, hắn cũng biết điểm ấy cho nên mới dám cùng Hạ Lam đọ sức.

"Kiếm pháp của yêu tinh này càng xem càng thấy quen!" Trác Vũ thầm nói, hắn không biết thời điểm đánh nhau, hắn đã đem bộ kiếm pháp này gần như phục chế trong đầu của mình. Bởi vì Vô ý kiếm pháp của hắn vốn là tổ tông của rất nhiều kiếm pháp, do đó những kiếm pháp khác chỉ cần hắn hơi để ý một thoáng, liền có thể nhanh chóng nhớ kỹ.

"Khà khà, kiếm pháp này cũng không phải là rất khó nha!" Trác Vũ trong lòng cười thầm, sau đó cũng thi triển ra kiếm pháp giống Hạ Lam!

Thời điểm vừa vung ra kiếm thứ nhất Trác Vũ liền kinh ngạc, bởi vì hắn cảm giác được trong bắp thịt, gân cốt chân khí đang không ngừng dâng tới cánh tay hắn, mà thời điểm hắn vung kiếm cũng cảm thấy càng thêm nhẹ nhàng như ý, lực đạo càng thêm lớn!

Điều này làm cho hắn càng vui vẻ, hắn hiện tại đã hiểu rõ tại sao dùng nội lực để thi triển vũ kỹ lại cường đại như vậy.

Lả tả! Trác Vũ đem chiêu thức ghi nhớ trong đầu vung ra!

Nguyên bản Hạ Lam vẫn đang cười hắn hiện tại đã không cười nổi, ngược lại là mặt đầy khiếp sợ, nàng cau mày, thân thể mềm mại cũng không ngừng né tránh!

Đến phiên Trác Vũ phản kích rồi! Hơn nữa còn là dùng kiếm pháp của nàng vừa nãy đánh tới!

Lần thứ nhất sử dụng nội lực, Trác Vũ cảm thấy vui sướng cực kỳ, sức mạnh kia cuồn cuộn không ngừng để hắn nhất thời tràn đầy tự tin ngạo ý!

Hạ Lam khẽ quát một tiếng, nhẹ nhàng nhảy một cái, mũi chân đặt lên trên phá kiếm của Trác Vũ, thân thể yểu điệu mượn sức đàn hồi về phía sau, văng ra mấy trượng cuối cùng nhẹ nhàng rơi trên mặt đất.

Hạ Lam nếu như cùng Trác Vũ dây dưa tiếp, khả năng sẽ làm rơi kiếm. Phải biết Trác Vũ vô cùng thông thạo Vô ý kiếm pháp, sau khi thi triển bộ kiếm pháp kia của nàng lại càng thêm cao minh. Chỉ là chưa quen tay, bằng không Hạ Lam sớm đã bị Trác Vũ đâm trúng.

Hạ Lam sờ môi suy tư một chút, sau đó hỏi: "Liễu triền kiếm pháp này ngươi học được nơi nào?" Bộ kiếm pháp kia rất ít người biết, hơn nữa nàng là học được tại Tinh Vũ viện, kiếm pháp của Tinh Vũ viện là không truyền ra ngoài, cho nên mới cảm thấy kỳ quái.

Xa xa đám người tham gia kiểm tra đã liên hợp lại, ngăn cản học viên Tinh Vũ viện công kích. Căn bản không rảnh đi chú ý Trác Vũ cùng Hạ Lam, những người khác cũng giống như vậy.

Trác Vũ hì hì cười một tiếng nói: "Yêu tinh tỷ tỷ, đây là ngươi dạy cho ta, thời điểm ngươi đánh ta, ta liền học được."

Nguyên bản Hạ Lam cũng hoài nghi lời Trác Vũ nói, nhưng nàng nhớ lại thời điểm Trác Vũ cùng nàng giao chiến, nhớ tới Trác Vũ lúc đầu chỉ múa kiếm lung tung, sau một khoảng thời gian nàng công kích liền có thể đánh ra Liễu triền kiếm pháp, sau đó vô cùng thông thạo cùng nàng giao thủ.

Hạ Lam đương nhiên đánh thắng được Trác Vũ, chỉ là nàng vẫn không thi triển ra những vũ kỹ lợi hại hơn mà thôi. Nàng thấy kiếm pháp Trác Vũ thi triển ra cùng nàng tương đồng, mới dừng lại để hỏi rõ ràng.

Hạ Lam dùng đôi mắt đẹp quét qua Trác Vũ người đầy vết máu, mắt sáng lên, trên mặt hiện ra nụ cười yêu mị.

Bình Luận (0)
Comment