Trác Vũ đi tới trước đại môn Tinh Vũ tửu lâu nhất thời sửng sốt, bởi vì hắn nghe được rất nhiều âm thanh ầm ĩ!
Đây là một đám thanh niên nam nữ, sau khi biết được sự tình của Trác Vũ đều dồn dập đến đây nhìn xem Trác Vũ là một tiểu tử như thế nào lại có bổn sự lớn như vậy, để Hạ Lam mời hắn ăn cơm.
Trác Vũ biết bên trong Tinh Vũ Thành không cho phép tùy tiện tư đấu, cho nên hắn cũng không sợ có người ta ra tay với hắn, hắn thần tình tự nhiên đi ra Tinh Vũ tửu lâu.
Quả nhiên, đám thanh niên nam nữ này chỉ ở một bên dồn dập nghị luận, có người trên mặt còn lộ ra đố kị cùng phẫn nộ. Thời điểm Trác Vũ rời khỏi Tinh Vũ tửu lâu chừng 20 trượng, liền nghe âm thanh của Hạ Lam: "Các ngươi nếu muốn được ta mời ăn cơm, cũng cùng ta đánh cược đi!"
Trác Vũ lắc đầu một cái, lập tức bước nhanh rời đi, hắn biết hôm nay yêu tinh kia sẽ từ trong tay đám người này kiếm lấy không ít bạc.
Buổi tối, Trác Vũ về tới Lăng Vân quận thành, lặng lẽ tiến vào hàng rèn, giặt sạch quần áo rồi đi tắm nước nóng. Sauk hi khẩn trương thay một bộ quần áo, liền nằm trên giường ngủ say như chết.
Đêm khuya, Trác Vũ bị tiếng bước chân yếu ớt làm thức tỉnh, trực giác hắn vô cùng nhạy cảm, cho dù ngủ cũng có thể duy trì cảnh giác bất cứ lúc nào. Hắn khẩn trương cầm lấy thanh phá kiếm ở đầu giường, lặng lẽ đi tới cửa sau, trốn ở một bên.
Cửa nhẹ nhàng bị đẩy ra, qua ánh trăng chiếu vào Trác Vũ có thể thấy rõ người đến, cả người hắn mặc hắc y, chỉ lộ ra hai con mắt.
Thời điểm nhìn thấy tên áo đen, trong lòng Trác Vũ run lên, lúc đầu hắn còn tưởng rằng đây là nữ tử năm đó đánh giết hắn. Khi hắn nhìn thấy người đến thân hình cường tráng không phải nữ tử mới không hành động, bằng không hắn đã sớm Ảnh Hóa giết tới.
Nhớ tới ngày đó bị người ta vô tình tàn sát, trong lòng hắn liền dâng lên một cỗ tức giận, hơn nữa hắn cũng nhận định hắc y nhân trước mắt là đồng bọn của nữ tử áo đen.
Người áo đen lặng lẽ đi tới bên giường, lấy ra môt cây đoản kiếm.
Cũng tại lúc này Trác Vũ phát động Ảnh Hóa thần thông, thân thể dần dần hư huyễn. Hắn hơi suy nghĩ, trong nháy mắt vọt đến phía sau hắc y nhân kia, kiếm trong tay hóa thành thực thể, mạnh mẽ đâm vào sau gáy hắc y nhân kia, hắn cứ như vậy bị Trác Vũ dễ dàng giết chết!
Nguyên bản hắn cũng không muốn giết hắc y nhân kia, muốn giữ lại tra hỏi tại sao lại muốn ám sát hắn, chỉ là hắn lo lắng đến lúc đó không giữ nổi người áo đen.
Trác Vũ tìm trên thân hắc y nhân kia, cũng chỉ có duy nhất một cây đoản kiếm vô cùng phổ thông.
Vì muốn xử lý thi thể nên Trác Vũ chỉ có thể thi triển Ảnh Hóa thần thông, suốt đêm đem thi thể mang đi, nếu như hắn đem người khác cùng Ảnh Hóa thời gian duy trì rất ngắn, hiện tại hắn chỉ có thể duy trì thời gian 5-6 cái hô hấp.
Giằng co hơn một canh giờ Trác Vũ mới trở lại hàng rèn, hắn gõ cửa phòng Thiết Cái.
"Trác Vũ, đã trễ thế này ngươi có chuyện gì không?" Thiết Cái ngáp một cái.
"Thiết đại thúc, vừa nãy có người đến giết ta nhưng bị ta giết lại, nếu như ngươi vẫn ở lại chỗ này, sẽ vô cùng nguy hiểm." Trác Vũ nghiêm túc nói.
Thiết Cái thất kinh, lập tức thanh tỉnh lại, hắn kinh hãi hỏi: "Ngươi đắc tội người nào?"
"Ai, không cẩn thận đắc tội một tên công tử bột. Thiết đại thúc ngươi hãy đi đến Xà thôn tìm một người tên là Hắc Thiết Tượng, hắn là thân nhân của ta, hắn sẽ dạy ngươi bản lĩnh rèn đúc." Trác Vũ thở dài nói.
"Xà thôn, Hắc Thiết Tượng? Trách không được tay nghề ngươi tốt như vậy, hắn ở trong giới thợ rèn vô cùng có tiếng! Ta bây giờ liền thu dọn đồ đạc, theo hắn học tập một ít bản lĩnh so với cái hàng rèn này vẫn đáng giá hơn." Thiết Cái hưng phấn nói, nguyên bản nghi ngờ cũng quét hết sạch.
Hắc Thiết Tượng ở lại Xà thôn mười mấy năm, bản lĩnh của hắn ở trong giới thợ rèn vô cùng có tiếng. Chỉ bất quá hắn là một võ giả lợi hại, tính khí cũng rất cổ quái, vì lẽ đó cũng không ai dám tùy tiện vào Xà thôn tìm hắn.
Thiết Cái được Trác Vũ đề cử, căn bản không để ý cái hàng rèn này, nếu như có thể theo Hắc Thiết Tượng học được bản lĩnh, tương lai tiến vào bên trong những đại gia tộc tuyệt đối là hàng hiếm.
Cái này cũng là một biện pháp hay, Trác Vũ biết Hắc Thiết Tượng trong giới thợ rèn rất danh tiếng, nhưng thân phận quá thần bí, ngoại trừ biết hắn là một võ giả lợi hại có thể làm ra binh khí cực phẩm thì không còn đầu mối nào khác.
Thiết Cái thu thập một ít đồ vật quý trọng liền suốt đêm rời khỏi Lăng Vân quận thành đi tới Hoắc Cương quận thành, chờ đợi hừng đông lại tìm thương đội tiến vào Xà thôn. Đối với việc Trác Vũ trêu vào công tử bột hắn cũng không nghi ngờ, bởi vì Trác Vũ biết nhất định là người có thực lực, trêu chọc mấy người cũng là bình thường. Hắn cùng Trác Vũ chung sống một đoạn tháng ngày tự nhiên biết Trác Vũ sẽ không lừa hắn, huống chi hắn biết mình có thể đi theo Hắc Thiết Tượng học bản lĩnh, thật hưng phấn quá mức, không nghĩ ngợi nhiều như vậy.
Nhìn Thiết Cái đã đi xa, Trác Vũ đem hàng rèn đốt trụi sau đó rời khỏi, nếu như tin tức hắn còn sống bị người khác biết, tiếp đó sẽ lại có rất nhiều người đến giết hắn, còn có thể liên lụy Thiết Cái.
Hắn để Thiết Cái đi tìm Hắc Thiết Tượng, kỳ thực cũng là để Thiết Cái đem tình hình của mình chuyển cáo cho Hắc Thiết Tượng.
×××××
Hoàng cung.
"Cao huynh, đắc thủ rồi sao?" Đại An Thái tử nhàn nhạt hỏi.
"Hàng rèn kia bị thiêu hủy, người phái đi vẫn chưa trở lại, ta nghĩ hẳn là đắc thủ, khả năng người kia xuất hiện bất ngờ nên chưa thể trở về." Cao Chí Minh nói.
"Hừ, tên thợ rèn đáng chết, dám để Hạ Lam mời khách, Hạ gia đã đáp ứng gả nàng cho ta." Đại An Thái tử hừ lạnh nói.
"Nếu như ngươi có thể chiếm được Đổng Y Dao, nàng chỉ có thể là thứ phi mà thôi." Cao Chí Minh nói.
"Đúng, sau này cần Cao huynh giúp đỡ lưu ý một thoáng, xem bên trong Tinh Vũ viện dám kẻ nào đánh chủ ý vào Hạ Lam." Đại An Thái tử cười nói.
Cao Chí Minh gật đầu.
×××××
"Tên thợ rèn chết rồi! Hàng rèn bị người phóng hỏa đốt cháy, bên trong cháy đến xương cũng không còn! Chúng ta tra được tối hôm qua có sát thủ của Đổng gia xuất hiện ở Lăng Vân quận thành."
Hạ Lam cau mày nhìn nội dung trên một mảnh giấy nhỏ.
"Đại An Thái tử đáng chết, không nghĩ tới ngươi cùng Đổng gia quan hệ tốt như vậy, xem ra Đổng Y Dao hẳn là vật trong túi của ngươi. Ai, tổn thất một người có tiền đồ." Hạ Lam than nhẹ một tiếng, đem tờ giấy kia thiêu hủy.
Tin Trác Vũ qua đời lập tức truyền ra, hắn lấy thân phận thợ rèn thông qua cửa kiểm tra thứ hai của Tinh Vũ viện cũng có một ít tiếng tăm, nhưng trong một đêm liền chết đi, việc này lập tức đưa tới rất nhiều người suy đoán.
Nhưng đại đa số người đều đoán Trác Vũ đắc tội người khác, khi nghe được hắn có thể làm cho Hạ Lam mời cơm, thì càng thêm khẳng định.
Hạ Lam là người của một gia tộc thuộc Đại An vương triều, con thứ ba của Hạ gia chủ, đã sớm cùng Đại An Thái tử đính hôn, cho nên sự tình của nàng đại đa số người trong Tinh Vũ viện đều biết.
Trác Vũ rời khỏi Lăng Vân quận thành liền tiến vào trong rừng, ở trong này hắn chẳng những có thể săn bắt dã thú bất cứ lúc nào, hơn nữa cũng vô cùng an toàn, cũng có điều kiện rất tốt để rèn luyện thân thể.
Những nơi núi rừng này người bình thường không dám tiến vào, bởi vì bên trong có yêu thú, Trác Vũ có Ảnh Hóa thần thông nên căn bản không cần lo lắng những điều này.
Lúc này Trác Vũ đang khiêng một cái cây lớn nhanh chóng di chuyển, bỗng nhiên hắn cảm nhận được một tia thở dốc yếu ớt, trong lòng hắn chợt thốt ra: "Ta chuẩn bị có yêu thú để ăn!"
Hắn đem cái cây trên bả vai ném xuống, rút ra phá kiếm, thân thể trong nháy mắt Ảnh Hóa, hướng phía đông bay tới. . .