Thú Giới Trà Chủ

Chương 109

Bởi vì lồng sắt của bọn buôn người tinh tế khá lớn, bọn họ dụ dỗ phần lớn trẻ con chỉ thú hóa hình thái ấu thú (thú con), một đám nhóc con lông xù lạnh run chen chúc cùng một chỗ, thoạt nhìn cực đáng thương, bọn nó có đứa nào không phải là bảo bối trong lòng bàn tay của cha mẹ chứ, cho dù là con của gia đình nhà nghèo thì cũng không có bậc khổ sở này!

“Mama…..Ô ô……..”. Theo tiếng khóc yếu ớt của 1 đứa nhỏ thì càng ngày càng nhiều đứa nhỏ bị ảnh hưởng, nhưng phần lớn đều là ngay cả khí lực để khóc cũng không có, chỉ có thể ô ô rên rỉ.

Sói nhỏ Rhea chờ thương thế đỡ nhiều thì bắt đầu cẩn thận quan sát chú ý lồng sắt của bọn nó, chất liệu rất rắn chắc, cảm giác trung cấp thú võ giả tới đây thì cũng không nhất định có thể đánh gãy, ổ khóa là khóa vân tay, cũng không phải dễ dàng mở ra như vậy. Hơn nữa khe hở giữa lồng sắt rất nhỏ, em trai giống cái của bọn Rhea nhỏ như vậy cũng không có cách đi ra ngoài.

Nhưng mà thân là con của mấy người có quyền thế cao nhất của tinh cầu thú nhân thì trên người của bọn Rhea không có khả năng không có công cụ tự bảo vệ mình, thật cẩn thận từ giữa vòng cổ trên cổ lấy ra 1 vật chất dạng sợi tơ dài nhỏ, ghì lên 1 thanh sắt bắt đầu ma xát qua lại, vật dạng sợi tơ rất sắc bén, sói nhỏ ma xát qua lại vài cái liền nhìn thấy lồng sắt bị cắt đứt 1 bộ phận.

Gấu nhỏ và hổ nhỏ thấy vậy thì cũng vội vàng lôi ra vòng cổ của chính mình, học động tác của sói nhỏ bắt đầu cắt rào chắn của lồng sắt. Ba đứa phân công hợp tác, bận rộn hơn 1 giờ thì mới  tạo ra 1 khoảng trống vừa cho sói nhỏ leo ra, nếu là gấu nhỏ thì còn cần lại cắt đứt 2 thanh sắt nữa.

Động tác rất rõ rệt như vậy, làm ở ban ngày thì rất dễ dàng bị phát hiện, cuối cùng tìm được lúc không ai trông coi bọn nó. Theo động tác của ba người thì nhóm trẻ con trong lồng sắt tựa như  nhìn thấy hy vọng, đều nhìn qua chỗ của bọn Rhea.

Khi gấu nhỏ Jonas cũng có thể đi ra thì bọn tiểu động vật khác không nói gì nhìn chằm chằm 4 anh em, nước mắt ươn ướt con mắt sáng lòe lòe của bọn nó, 3 tiểu thú nhân chuẩn bị rời đi nhìn mà khó có thể bước đi. Làm sao bây giờ? 3 đứa nó phải bảo vệ em trai giống cái cũng đã rất khó, hơn nữa nhiều nhóc con rất rõ ràng không có sức chiến đấu gì như vậy, cái này không phù hợp nguyên tắc lui binh của papa Courson dạy rồi.

Ba nhóc nhìn nhau, không có cách hạ quyết tâm, cho tới khi em trai giống cái nhu thuận của bọn nó vươn tay với con báo hoa nhỏ cách bọn nó gần nhất, nhẹ giọng kêu “nha nha”, hình như đau lòng bộ dáng thê thảm một móng vuốt bị gãy của báo hoa nhỏ.

“Nắm chặt thời gian!”. Sói nhỏ Rhea khẽ cắn môi, đi đầu đi tới 1 trong những lồng sắt giam giữ 5 con tiểu thú nhân, vì tiết kiệm thời gian nên sói nhỏ cưa 2 thanh sắt cùng 1 lúc, may mắn mấy đứa bé này tuổi đều rất nhỏ, không cần không gian quá lớn là có thể leo ra, hơn nữa cái lồng sắt giam giữ 3 con tiểu thú nhân đại miêu tộc chỉ cần cưa 4 thanh sắt liền cũng đủ bọn nó lợi dụng thiên phú của chủng tộc leo ra được.

Cái sợi tơ này là mama dùng thần lực ngưng kết ra, cực rắn chắc, bình thường cho bọn nó đeo ở trên cổ dùng bảo vệ bọn nó, cho nên khi sói nhỏ nghĩ tới dùng loại phương pháp này chạy trốn thì Đường Vũ đột nhiên bừng tỉnh, ngồi ở trên giường liền trực tiếp phóng thích tinh thần lực, tra xét tung tích của mấy đứa con, kết quả làm cho cậu cực đau lòng.

Bé sói Rhea có hơi khiết phích (thích sạch sẽ) môi sưng đỏ, rất rõ ràng là kết quả của bị phỏng, da lông màu trắng tràn đầy các loại dơ bẩn, bé hổ Luo luôn thong dong ngủ  thì cái đuôi mất tự nhiên rủ xuống, hình như tựa hồ là bị ai một cước trực tiếp đạp đứt, cái đuôi là điểm mẫn cảm nhất của bé con, cái này rất đau! Còn có bé gấu mập mạp nhà cậu, răng sữa đều gãy mất 1 cái, trên bộ lông còn có vết máu mờ mờ đã khô. Ngược lại là tiểu giống cái nhỏ yếu nhất lại lẳng lặng ngủ ở trong lòng bé gấu, ngoại trừ bởi vì đói khát mà yếu ớt 1 chút thì cũng không có vấn đề lớn.

“Ai! Ai dám làm hại con của tôi!”. Đường Vũ tức giận, uy áp không tự giác lan ra toàn tinh cầu, tất cả thú võ giả ngoài cấp 9 đều có thể cảm nhận được tức giận của Đường Vũ, những người bọn họ nhiều ít đều nhận biết Đường Vũ, biết tính cách của Đường Vũ, có thể làm cho thần thú ôn hòa lạnh nhạt như thế tức giận, rất rõ ràng là người nhà của Đường Vũ đã xảy ra chuyện, mà 3 bầu bạn thú nhân của đại nhân thần chi cũng đều là tồn tại cấp truyền thuyết, căn bản không có khả năng có người làm cho bọn họ bị thương, ngoại trừ …..4 đứa bé kia!

Nghĩ tới nhất điểm này! Ông nội của mấy đứa nhỏ đứng ngồi không yên! Tộc trưởng Quentin giận tới ngay cả lông gấu của đỉnh đầu đều dựng thẳng lên, tướng quân Hardman quyền khuynh thế giới thú nhân đang tuần tra chiến đội cơ giáp kiểu mới, đầu tiên là bị tức giận của Đường Vũ dọa tới, ngay sau đó lại bị suy đoán của chính mình tức tới thực lực của thú võ giả cấp 9 toàn bộ khai hỏa, các chiến sĩ cơ giáp tinh anh chung quanh tự cho là đã muốn rất cường đại mới chính thức hiểu được sự cường đại của thú võ giả cấp cao, một đám không tự chủ được quỳ xuống, lạnh run.

Hiện giờ tộc trưởng gia tộc Garfield đã là gia tộc đứng đầu 9 đại gia tộc ma thực và bầu bạn giống cái  Mang Lâm của ông 4 mắt nhìn nhau, “Tra!”. Nếu luận năng lực phương diện thu thập tin tức bù trừ lẫn nhau mà nói, 9 đại gia tộc ma thực rắc rối phức tạp, thế giới thú nhân nghị lực nhiều năm như vậy, tốc độ sưu tập tin tức tuyệt đối là tướng quân Hardman cũng không có cách sánh bằng.

Tin tức vừa ra, không tới nửa giờ, vợ chồng tộc trưởng Garfield trước mặt cũng đã bày bản ghi chép tỉ mỉ, chính là bối cảnh của bọn buôn người tinh tế, tuyến đường hành động.

“Cư nhiên bắt cóc nhóm cháu nội của ta! Bọn họ thật to gan!”. Mang Lâm tức giận tới tay đều run lên, hơn nữa nhìn tới đám người kia cư nhiên còn dùng nước sôi hất sói nhỏ của nhà ông, ông liền cảm thấy tim co rút co rút đau đớn, năm đó bởi vì trách nhiệm gia tộc, ông căn bản không có cách yêu thương đứa con của chính mình, hiện giờ phần áy náy này tất cả đều đặt ở trên người đứa con Rhea của Courson, nhìn thấy đứa nhỏ này lớn dần từng chút, ông ngay cả lúc mùa đông bé con thay lông, rụng nhiều lông 1 chút đều sẽ lo lắng, hơn nữa bé con cư nhiên bị trói gô không nói mà còn bị ngược đãi!

Đám người kia đương nhiên không biết việc này, Đường Vũ đang vừa tức lại đau lòng, sau đó khôi phục lý trí, Ares nhanh chóng thông qua quang não của chính mình kết nối vệ tinh quân dụng, trực tiếp dùng nhiều cái vệ tinh hướng về chỗ của các con, mỗi một chỗ chi tiết đều rõ ràng hiện ra trên quang bình lơ lửng ở trong phòng, 360 độ không có góc chết.

Courson nhẹ nhàng vuốt ve lưng của Đường Vũ, “Đừng có gấp, có em, có anh ở đây, bọn nó sẽ không lại bị thương. Muốn lập tức mang bọn nó về không?”.

Đường Vũ thẳng tắp nhìn chằm chằm quang bình, lắc đầu, nói: “Bọn nhóc kia đang tự cứu, hơn nữa lần này bọn nó cư nhiên còn mang em trai giống cái lén đi, cho bọn nó 1 chút bài học”.

Rất nhanh hơn 20 tiểu thú nhân được cứu ra, còn có chút khí lực có thể đi có thể nhảy, hoặc dìu hoặc cõng bọn nhóc con tình huống gay go kia, còn lại liền cùng gấu nhỏ cùng nhau làm xung phong. Sói nhỏ nhẹ nhàng nói: “Đợi  sau khi đi ra ngoài liền hướng trong rừng rậm chạy, phân tán chạy trốn, chạy trốn chậm liền tận lực khoan hành động, tìm một chỗ trốn đi, mấy người yên tâm, chờ chúng tôi tìm được papa mama, nhất định sẽ cứu các ngươi ra!”.

“Papa, mama các cậu thật sự sẽ tìm được chúng tôi sao?”. Một tiểu thú nhân hồ tộc trong đó chớp chớp mắt, gắt gao túm lấy da lông của tiểu thú nhân bạch hùng bên người nó, trong mắt tràn đầy khát cầu.

Ba anh em Rhea dùng sức gật đầu, “Phải! Papa và mama chúng tôi cực lợi hại! Không có gì mà bọn họ không làm được! Nhất định sẽ cứu mấy người rồi đưa trở về nhà!”.

Thời gian chắc sắp tảng sáng, đại khái là bóng tối trước bình minh, ngoại trừ đèn chiếu sáng cùng với thiết bị sưởi ấm ra còn có chút ánh sáng le lói, một chút ánh sáng khác đều không có, cũng là lúc người ta ngủ say nhất, cho dù là thú nhân đại miêu tộc ban đêm tinh thần cảnh giác cao độ đều đi vào giấc ngủ sâu.

“Đi!”. Thanh âm dứt khoát khe khẽ của sói nhỏ vang lên, 1 đám nhóc con nối đuôi nhau mà ra, bắt đầu hướng tới bốn phương tám hướng tản đi. Mảnh rừng rậm này khá an toàn, dã thú quá mức nguy hiểm đã bị quân đội chính phủ cách ly lại, nhưng bởi vì diện tích quá mức rộng lớn, cho nên ngoại trừ định kỳ thanh lý mãnh thú ra, cũng không có quân đội kiểm tra tỉ mỉ, cũng bởi vậy thành thiên đường của bọn buôn người, ở sâu trong rừng rậm không biết là ai xây dựng 1 cái bệ phóng cỡ nhỏ, dùng để trợ giúp bọn buôn người nhập cư trái phép.

Lúc bọn nhóc con kia đang nhao nhao chạy trốn tứ tán thì bệ phóng ở nơi này đã bị tướng quân Hardman nhận được tin tức từ gia tộc Garfied cử người đi phá huỷ, biết được Đường Vũ định nhân cơ hội dạy dỗ bọn nhóc con kia 1 chút thì tướng quân Hardman dứt khoát ngồi chờ ở trong phòng của bệ phóng này, chờ đợi đám cá không biết sống chết này chui đầu vô lưới.

Khi nhóm nhóc con kia chạy ra chưa tới 100m thì thú nhân đứng chợp mắt kia đã bị thanh âm xào xa xào xạc kia làm bừng tỉnh, “Mau đứng lên! Mau đứng lên! Bọn nhóc con đều chạy rồi!”. Nói xong cầm lấy súng liền đuổi theo.

Những kẻ buôn người khác phản ứng cũng không chậm, lập tức đứng dậy, ngay cả áo khoác cũng chưa kịp mặc, liền đuổi theo, đây là toàn bộ thành quả của chuyến đi này của bọn họ, nếu chạy thì sẽ tổn thất nặng nề, nhưng lại có mấy người đã đặt mua người trước rồi, đoàn thể này cũng không tốt đắc tội!”.

Dù sao bọn buôn người cũng là thú nhân trưởng thành, tốc độ rất nhanh, có mấy tiểu thú nhân động tác chậm bị đuổi theo, nhóm nhóc con kia bất chấp xuất ra sự hung kính (tinh thần ngoan cường + hung ác) trong xương của tiểu thú nhân, liều mạng né tránh chạy trốn, hơn nữa do vấn đề tầm nhìn nên nhất thời làm cho bọn buôn lậu khó mà tóm được bọn nó.

Những tên buôn lậu này càng lúc càng không có kiên nhẫn, có mấy người dứt khoát giơ súng, chuẩn bị cho đám nhóc con giảo hoạt này mấy phát, không bắn trúng chỗ yếu hại, không chết được là được, thể chất của thú nhân chính là rất tốt, không dễ dàng chết như vậy.

Nhưng sự tình kỳ quái đã xảy ra, viên đạn của những kẻ buôn lậu như thế nào đều không thể bắn tới trên người tiểu thú nhân, nếu một hai người xuất hiện ngoài ý muốn như vậy thì không nói nhưng tất cả mọi người đều xuất hiện tình huống như vậy, làm cho thủ lĩnh của bọn buôn lậu cảm giác được bất thường, vội vàng ra lệnh, “Không cần quản bọn nhóc con này, nhanh chạy đi! Rời khỏi chủ tinh!”.

Không có bọn buôn người đuổi giết thì các tiểu thú nhân đều tìm được chỗ trốn thích hợp, lạnh run cùng đợi cứu viện của papa, mama lợi hại theo như lời của 3 anh em tiểu lang kia.

Lưng hổ nhỏ Luo cõng em trai giống cái liều mạng chạy, không dám quay đầu lại, sợ làm lỡ cơ hội chạy trốn, liều mạng chạy trốn, không biết khi nào 2 người anh bên người đã mất tung tích, lão hổ nhỏ thở hổn hển dừng lại, liếm liếm em trai giống cái phía sau lưng, ngồi phịch ở trên tuyết, cái đuôi mất tự nhiên vẫy vẫy, rất đau.

Tìm 1 cái cây thật lớn trèo lên, Luo che chở em trai giống cái giữa thân mình để sưởi ấm cho nó, quang não trên người đã sớm bị những kẻ buôn người tịch thu, phá hủy, Luo cũng không biết tình huống của 2 người anh khác như thế nào, liếm liếm khuôn mặt của bé con, tận lực che lông hổ lên trên người em trai, Luo chịu đựng mí mắt mỏi mệt muốn sụp xuống, “Mama…….Luo rất đau…….”.

Đường vũ xuyên thấu qua hư không, nhẹ nhàng vuốt ve Luo và đứa con giống cái đang dựa vào lẫn nhau, ánh mắt chua xót.

Sói nhỏ Rhea hung hăng cắn rớt một miếng thịt trên vai của bọn buôn người truy đuổi bọn nó, trong miệng phát ra tiếng ô ô uy hiếp, cùng gấu nhỏ hợp lực ngăn trở thú nhân lang tộc trưởng thành trước mắt. Thấy Luo thành công mang theo em trai chạy đi, mới kêu gấu nhỏ Jonas nhanh chạy đi, lúc này đúng lúc tên thú nhân kia nghi hoặc nhận được tín hiệu thủ lĩnh yêu cầu rút lui, không thể không buông tha việc truy đuổi.

Thương thế của sối nhỏ Rhea càng nghiêm trọng, trên da lông tuyết trắng tràn đầy máu tươi màu đỏ và bùn đất màu đen, tình huống gấu nhỏ Jonas cũng thật không xong, vì ngăn trở tên trưởng thành thú nhân tên kia mà gấu nhỏ lấy thân hình trẻ nhỏ hung hăng đâm qua, đoán chừng lục phủ ngũ tạng đều xuất hiện tổn hại, bằng không cạnh khóe miệng sẽ không vẫn không ngừng hộc máu.

Chạy đi không được bao xa thì 2 nhóc con kia sẽ không còn khí lực để chạy trốn, sói nhỏ chỉ có thể đi trước tìm 1 sơn động rất nhỏ hẹp, cùng gấu nhỏ cùng nhau trốn vào, sau đó dùng cành trúc che khuất. Đoán chừng tránh né như vậy rất nhanh sẽ bị phát hiện, nhưng bọn nó thật sự không có khí lực chạy trốn.

Hai nhóc con kia ôm lấy nhau, vì đối phương liếm lông cho cho nhau, “Rhea, lúc nào mama có thể tìm được chúng ta? Anh thật nhớ mama!”. Nói xong khóe miệng lại tràn ra một chút máu tươi.

Rhea vươn đầu lưỡi liếm sạch máu tươi của khóe miệng cho gấu nhỏ, móng vuốt nhỏ vỗ nhẹ trên đầu của đối phương, “Sẽ nhanh thôi, mama rất lợi hại! Mama nhất định có thể tìm thấy chúng ta”.

“Rhea, lần sau anh không dám chạy trốn như vậy nữa, nếu mama biết có thể sẽ tức giận không?”. Thanh âm của gấu nhỏ càng ngày càng suy yếu.

Rhea cảm giác được bất thường, cố gắng liếm mặt của gấu nhỏ, hy vọng có thể ngăn cản đối phương mê man, nếu không giữa trời băng đất tuyết mà gấu nhỏ ngủ rồi thì sẽ rất khó tỉnh lại, “Jonas không được ngủ, nếu anh ngủ thì em sẽ gọi nhũ danh Kim Bảo của anh, Kim Bảo! Mau tỉnh lại! Đừng ngủ chứ!”.

Gấu nhỏ giật giật khóe miệng, “Đừng gọi anh là Kim Bảo, rất chướng tai…….”.

“Kim Bảo! Oa ô ô!”. Sau khi gấu nhỏ Jonas hoàn toàn mê man thì sói nhỏ chín chắn bình tĩnh rốt cuộc nhịn không được khóc lên, “Mama! Mama ở đâu vậy! Sói nhỏ sai rồi, mama, ô ô…… gấu nhỏ sắp chết rồi, papa, papa mau tới đi!”.

Sói nhỏ Rhea khóc tới nỗi liên tục nấc cụt trong mơ hồ thế nhưng thấy được bóng dáng của mama, trong mũi còn ngửi được mùi ma thực thơm ngát làm người khác an tâm trên người của mama, ôm gấu nhỏ, Rhea bấu chặt quần áo của mama, móng vuốt thậm chí đều đâm vào trong quần áo của Đường Vũ, “Oa ô ô! Mama, sói nhỏ đau quá…… Trời mưa sao? Mama, con rất nhớ mama……”.

Đường Vũ nhẹ nhàng ôm hai nhóc con đầy người là vết thương kia, mắt không ngừng lặng lẽ rơi nước mắt, bên cạnh là Courosn ôm 2 nhóc con đang hôn mê kia.

Nhanh chóng đem các con quay về đi bệnh viện cấp cứu, trong đó tình huống của bé gấu nguy hiểm nhất, quả nhiên lục phủ ngũ tạng xuất hiện tổn hại, nếu không có Đường Vũ dùng thần lực bảo hộ một chút thì chỉ sợ chỉ có thể nhặt xác cho nhóc con này.

Y học kỹ thuật của thế giới thú nhân quả thật rất phát triển, 3 nhóc con bị thú nhân trưởng thành thương tổn thân mình, căn bản không thể xem như bị thương nhẹ nhưng sau khi phẫu thuật đơn giản liền khôi phục khỏe mạnh, bọn nhóc con đều mệt muốn chết rồi.

Vuốt ve khuôn mặt của mấy đứa con, bọn nó làm anh trai rất tuyệt, em trai giống cái một chút đều không có bị thương, Đường Vũ cảm thấy rất tự hào.

Đúng lúc này Courson vẫn đi theo bên người Đường Vũ đi tới, ý bảo Đường Vũ đi ra, “Carl và Ares đã tóm hết toàn bộ bọn buôn người rồi, kể cả hang ổ sau lưng bọn họ cũng tận diệt, em muốn đi qua xem không?”.

Đường Vũ gật gật đầu, đáy mắt xẹt qua lạnh lùng, đối với cậu mà nói, hết thảy việc này bất quá là thời gian trong nháy mắt, hai người cũng đã tới cái bệ phóng cung cấp cho bọn nhập cư trái phép kia, vừa mới tới thì cậu đã nghe tới một cỗ mùi máu tươi dày đặc, tất cả thú nhân lần này tham dự buôn người không có một cái hoàn hảo. Tướng quân Hardman thậm chí tự mình động thủ đánh gãy xương cốt của tên thủ lĩnh kia.

“Xin ngươi……..Xin các người giết tôi đi!”. Tên thủ lĩnh kia cực hối hận, ai biết trong rừng rậm tùy tiện gặp được bọn nhóc con cư nhiên chính là cháu  nội của tướng quân Hardman, vua lính đánh thuê Quentin chứ, nếu sớm biết thì đánh chết bọn họ cũng không dám!

Đường Vũ xuất hiện kích khởi khát vọng của những người này, tuy rằng qua nhiều năm như vậy, bọn họ vẫn là nhiều ít nhớ rõ sự tích của Trà Trà, đều khát cầu đối phương làm cho chính mình sớm chết, dù sao giống cái đều là khá mềm lòng.

Đường Vũ đi tới trước mặt tên thủ lĩnh, lộ ra tươi cười thản nhiên, làm cho tên thủ lĩnh buôn người nhất thời quên đau đớn, nhưng ngay sau đó càng thêm tra tấn đau đớn làm cho tên thủ lĩnh ngay cả tinh lực hối hận đều không có. Đường Vũ trực tiếp đập nát xương cốt của tất cả bọn buôn người, lại dùng một tia thần lực duy trì mạng sống của bọn họ, đồng thời còn gây ra tra tấn tinh thần khủng bố, làm cho những tên này không có lúc nào là không bị vây trong ảo giác khủng bố nhất.

Thủ đoạn lãnh khốc của Đường Vũ xuất ra làm cho tất cả  thú nhân đang ở bên trong sự cảm kích với 3 bầu bạn thú nhân nhịn không được lưng rét run, quả nhiên đáng sợ nhất không phải thú nhân cường đại mà là mẹ của đứa bé bị uy hiếp!

Tiểu thú nhân bị bắt cóc đều từng đứa được tìm về, đưa tới bên người cha mẹ, phía chính phủ ra mặt hoàn toàn trấn áp vấn đề bọn buôn người, đồng thời người đại diện gia tộc Quentin cũng xuất ra toàn lực, địa phương phía chính phủ vô pháp can thiệp tới đều bị bọn họ diệt sạch sẽ hết, trong lúc nhất thời những kẻ buôn người nổi tiếng nghe hai chữ này thì biến sắc.

Sau khi 3 tiểu thú nhân khôi phục tinh thần thì nằm sấp trên thảm của phòng bệnh trêu đùa em trai giống cái bi bô tập nói, nhìn thấy đám người Đường Vũ đi vào thì cực ngoan ngoãn tiêu sái đi tới bên người bọn họ, chủ động bóp vai cho bọn họ, đấm chân và vân vân, một bộ dáng dấp chân chó lấy lòng mười phần, Đường Vũ nhìn mà không nỡ lại trách mắng bọn nó.

Giang hai tay ôm 3 nhóc con lông xù kia vào trong lòng, hôn mỗi đứa 1 cái, Đường Vũ cười nói, “Cũng biết sai rồi sao?”.

Ba nhóc con đồng thời gật đầu, “Biết sai rồi ạ! Thực lực của bọn con còn rất yếu, cho nên còn cần cha mẹ bảo hộ, mama, bọn con sẽ mau mau lớn lên, sau đó dựa vào thực lực của chính mình đi ra ngoài rèn luyện!”.

Đường Vũ lắc đầu, xoa xoa cái đầu lông xù của bé gấu, thuận tiện vuốt vuốt bộ lông bóng loáng trên lưng của bé sói, lại gãi gãi cằm nhỏ đầy thịt của bé hổ, “Được, mama chờ các con lớn lên”.
Bình Luận (0)
Comment