Cát Tiểu Tuệ trợn to hai mắt, cô ta cũng chăng thèm quan tâm đến Cố Bách Nhiên đứng trước mặt mình nữa, xoay người chạy về phía pho tượng, định dùng thân xác để ngăn cản vòng tay. Tiếc là cô ta mới chạy được 2 bước, một tia sấm sét to lớn như thân cây giáng thật mạnh xuống pho tượng, trong pho tượng truyền đến một tiếng kêu thảm thiết. Cát Tiểu Tuệ đau đớn hét lên rồi ngã tăn ra đất như thể có thần giao cách cảm với pho tượng kia.
Hai luồng vận rủi lần lượt chui ra khỏi pho tượng và thân thể của cô ta, sau đó tạo thành một hoảng hốt bỏ chạy ra bên ngoài. Hàn Hướng Nhu dùng tay bấm pháp quyết, chân sử dụng bộ pháp: “Đạo pháp vốn không nhiều, Nam Thần nối tiền sông Hà, ba bảy chữ cũng đến đây, trói buộc mọi ma quỷ trên thế gian!”
Một luồng ánh sáng vàng b.ắ.n từ trong tay cô ra ngoài, đánh ta vận rủi, một người xương tí hon cao khoảng 20cm rơi từ trên không trung xuống đất. Cô khom lưng nhặt nó lên quan sát một lúc: “Mi là đồ chơi gì? Bạch cốt tinh hả?”
Người xương bị thương chồng chất, thậm chí không có nổi một chút hơi sức. Nó oán hận trừng mắt nhìn Hàn Hướng Nhu, sau đó bất tỉnh.
Cô lấy một lá bùa ra phong ấn người xương tí hon lại, tiếp đến dùng giấy tiền vàng bọc nó lại, còn lấy từ trong túi ra một sợi dây buộc bên ngoài giấy tiền vàng.
Cố Bách Nhiên thấy Hàn Hướng Nhu trói Boss lớn giống như cái bánh tét, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm ra khỏi góc tường, nhìn đồ chơi trong tay cô với vẻ một lời khó nói hết: “Đây là xương người thành tinh ư?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-103.html.]
Hàn Hướng Nhu suy ngẫm một lát rồi lắc đầu: “Không giống xương người lắm, tôi cũng không thể chắc chắn, hẳn là có liên quan đến Hối Thần bị phong ấn vào 700 năm trước.”
Cố Bách Nhiên nghe nói vậy thì trầm mặc, mặc dù anh học lịch sử rất giỏi, nhưng mà trong sách hoàn toàn không nhắc đến đồ chơi này. Chưa kể 700 năm trước, 7 năm trước,anh thậm chí còn chẳng biết chuyện liên quan đến thần bí huyền học thế này nữa.
Hàn Hướng Nhu dọn dẹp sạch sẽ vận rủi còn sót lại trong nhà hàng, mặt mày chán nản ôm cái bụng đang sôi sùng sục, tâm trạng có vẻ vô cùng khó chịu: “Chẳng phải tôi chỉ muốn ra ngoài ăn một bữa cơm thôi ư? Sao lại tốn sức vậy chứ?”
Cố Bách Nhiên nhìn t.h.i t.h.ể của Cát Tiểu Tuệ và nhà hàng giống như bãi chiến trường, cạn lời nhìn cô: “Nơi này có người c.h.ế.t rồi mà cô còn muốn ăn, lát nữa nếu như có người báo cảnh sát thì chúng ta phải làm gì đây?”“À, phải rồi.” Cô vội vàng lấy điện thoại di động ra gọi cho Trương Chiêu Dục: “Đội trưởng Trương, làm phiền anh điều động cảnh sát đến nha.”20 phút sau, 2 chiếc xe cảnh sát đỗ lại trước cửa nhà hàng. Hàn Hướng Nhu thấy thế bèn thu lại kết giới, Trương Chiêu Dục vào trong, nhìn thấy hiện trường thảm không nỡ nhìn liền không nhịn được tặc lưỡi tò mò: “Đạo hữu Hàn này, từ sau khi quen biết cô, tốc độ phá án của Cục chúng tôi tăng vèo vèo, cô chắc chắn không đến Cục điều tra linh dị của chúng tôi làm việc hả? Chúng tôi là công chức đó.”Cố Bách Nhiên nhìn Trương Chiêu Dục đầy ẩn ý, chìa tay phải ra với đối phương: “Xin chào, tôi là Cố Bách Nhiên.”
Người kia mỉm cười, bắt tay với Cố Bách Nhiên, lúng túng gãi gãi mặt: “Hóa ra là tổng giám đốc Cố, rất vui được gặp anh, rất vui được gặp anh! Cái đó, ha ha, tôi không phải đang đào góc tường của anh đâu, tôi chỉ tùy tiện nói thôi, tùy tiện nói thôi.”“Tôi có thể hiểu được.” Cố Bách Nhiên nhớ lại cảnh tượng vừa rồi, vẻ mặt hơi cứng nhắc: “Thư ký Hàn quả thực rất giỏi.” Giỏi đến mức có chút đáng sợ.Hàn Hướng Nhu giao người xương tí hon được bọc bằng giấy tiền vàng cho Trương Chiêu Dục: “Tôi vốn muốn thiêu hủy nó, sÔng tôi lại cảm thấy cái này chỉ là một phần của Hối Thần, vẫn nên để các anh điều tra thì tốt hơn.”Tiếp đó, cô kể lại chi tiết về những chuyện đã xảy ra với Cát Tiểu Tuệ trong ảo ảnh với anh ta. Trương Chiêu Dục vội vàng gọi điện thoại cho Cục điều tra sự kiện linh dị của tỉnh Lâm, bảo bọn họ mau chóng dẫn người đi kiểm tra chỗ phong ấn kia.
TBC
Lúc Cát Tiểu Tuệ mười mấy tuổi đã bị Hối Thần quấn lấy. Ban đầu năng lực của Hối Thần chưa đủ, chỉ có một phần thần thức ký sinh trên người cô ta. Thời gian dần trôi qua, Hối Thần hút được càng ngày càng nhiều sức sống từ thân thể của vật chủ, biến thành trạng thái cùng sống chung với cô ta.
Nếu không phải Cát Tiểu Tuệ vẫn còn ám ảnh đối với Cố Bách Nhiên, chỉ sợ Hối Thần đã hoàn toàn cắn nuốt chút hồn phách còn sót lại kia của cô ta rồi.Mấy người Khương Đào dọn dẹp lại hiện trường một lát, đặt t.h.i t.h.ể của Cát Tiểu Tuệ vào túi đựng xác rồi chuyển lên xe. Lúc Hối Thần rời khỏi thân thể để chạy trốn đã thiêu đốt sức mạnh linh hồn cuối cùng của cô ta, cho nên cô ta thậm chí không thể đầu thai chuyển kiếp. Còn về ông chủ của nhà hàng này, ông ta cũng đã bị Hối Thần ăn mòn một phần ý thức, may mà ông ta vẫn còn sống và có cơ hội được cứu, chỉ có điều nhà hàng này đã bị phá hủy rồi.