May mà Lý A Phi cũng chỉ thuận miệng hỏi một câu rồi tiếp tục nói: “Tô Nhạc Nhạc mời mấy chị em bọn em ăn cơm, sau khi ăn cơm xong bọn em còn muốn đi spa, có lẽ sếp về trễ một chút. Đúng rồi, Dung Dung có hẹn với bạn trai con bé, nói xem phim xong sẽ về, tối nay tự anh tùy tiện ăn gì đó đi nha.” Hứa Tiểu Quân mất mát ncúp máy, bản thân bận rộn công việc nên bình thường rất ít khi ăn tối ở nhà. Hôm nay khó khăn lắm mới về sớm, mà bà xã và con gái lại không ở nhà. Ông ta thở dài umột hơi khi nhớ đến một đống công việc chưa giải quyết xong ở văn phòng kia, đây là chuyện quái gì thế này? Ông ta nửa tựa vào ghế sô pha suy nghĩ chuyện công việc, ai ngờ tại mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi. Đến khi Hứa Tiểu Quân bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại, mới nhận ra sắc trời bên ngoài đã tối.
Ông ta lần theo tiếng chuông tìm thấy điện thoại di động, liếc nhìn lên trên màn hình liền nhận cuộc gọi: “Alo, Trần Minh hả?”
“Anh Hứa tan làm chưa?” Đầu dây bên kia truyền đến tiếng cười vui vẻ: “Anh đoán xem là ai tới nè?”
Hứa Tiểu Quân nghe âm thanh ồn ào náo động bên kia, cảm thấy hơi nhức đầu: “Bên kia của cậu lộn xộn lắm, anh cũng không nghe rõ là giọng của ai, cậu cũng đừng thừa nước đục thả câu nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-108.html.]
“Là Vương Vũ Cương, cậu ta đến Lâm Hải công tác. Anh Hứa, những bạn học cũ chúng ta đây đã rất nhiều năm không gặp nhau rồi, anh mau tới đây, chúng ta tụ họp một phen.”
Hứa Tiểu Quân vừa định đồng ý, chẳng hiểu tại sao lại nhớ đến những gì Hàn Hướng Nhu và Trần Lâm đã nói, vẻ mặt nghiêm túc của Cố Bách Nhiên, ông ấy không khỏi do dự. Đúng lúc này, bên kia điện thoại lại vang lên giọng nói khác: “Lão Hứa, cậu không được lấy việc tăng ca làm lý do đó, tôi ở xa xôi giờ khó khăn lắm mới đến Lâm Hải một chuyến, cậu không thể nói là không đi được đâu đấy.”
“Sao lại thế được?” Ông ta gạt hết mọi suy nghĩ ngổn ngang, thuận tay cầm chìa khóa nhà lên: “Bây giờ các cậu đang ở đâu?”
TBC
Bạn học cũ đã lâu không gặp tụ họp, đương nhiên sẽ không thể thiếu uống rượu, đợi đến khi cuộc nhậu giải tán đã là 11 rưỡi đêm rồi. Hứa Tiểu Quân ra khỏi nhà hàng liền cảm thấy đầu óc choáng váng, ông ta sợ mình ngồi xe sẽ nôn ọe bèn định bụng đi bộ về nhà. Nhà hàng này cũng không xa khu dân cư nơi ông ta ở, nếu đi đường tắt thì khoảng 20 phút sẽ về đến nhà.
Hứa Tiểu Quân tạm biệt bạn học cũ xong thì lảo đa lảo đảo vừa đi vừa ngâm nga khúc nhạc về nhà. Lúc đi ngang qua một tòa chung cư cũ kỹ, ông ta bất chợt nghe thấy tiếng hát kéo dài. Hứa Tiểu Quân dừng bước, ngẩng đầu nhìn lên phía trên theo âm thanh, mượn ánh đèn đường lờ mờ thấp thoáng thấy được một người phụ nữ đang đứng trên ban công tòa cao tầng. Ông ta tính toán độ cao, ít nhất cũng phải 10 tầng trở lên.“Nửa đêm nửa hôm ở trên tầng hát cái gì thế?” Hứa Tiểu Quân lắc đầu lẩm bẩm: “Cũng không biết giới trẻ bây giờ đang suy nghĩ gì nữa.”Ông ta vừa định tiếp tục tiến về phía trước lại bỗng dưng nhớ tới một chuyện. Ông ta đột nhiên dừng chân ngẩng đầu lên nhìn: “Mấy ngày trước trên bản tin nói có một cô gái chụp ảnh tự sướng trên ban công đã rơi từ trên lầu xuống, hình như chính là tòa nhà có ban công không khép kín.”Đèn đường chợt lóe lên, Hứa Tiểu Quân nhìn thấy cô gái kia đang tựa vào trên lan can, giơ điện thoại lên tạo dáng trước camera. Ông ta sợ đến nỗi tim cũng sắp vọt ra ngoài, vội vàng úp hai tay thành hình cái kèn, gọi với lên trên lầu: “Bên trên cẩn thận chút đi, đừng để rơi xuống.”
Người phụ nữ kia dường như hoàn toàn không nghe thấy, cũng không biết cô ta giẫm lên thứ gì đó rồi ngồi lên lan can bảo vệ của ban công. Bỗng nhiên, một cơn gió thổi tới, cô gái kia hình như bị gió thổi mất thăng bằng, thân thể vô thức ngã ngửa về phía sau. Cô ta thét chói tai dồn dập rồi rơi từ trên cao xuống.“Rầm!” Cô gái rơi xuống trước mặt Hứa Tiểu Quân, m.á.u tươi tuôn ra từ bên dưới thân thể, chảy uốn lượn về phía giày của ông ta.Ông ta sợ hãi lùi về sau 2 bước, run run rẩy rẩy lấy điện thoại di động ra chuẩn bị gọi xe cấp cứu. Đúng lúc này, cô gái kia bỗng nhiên chống tay bò dậy khỏi mặt đất, giơ tay lên lau sạch m.á.u tươi trên mặt rồi nhìn thẳng vào Hứa Tiểu Quân mà cười. Hứa Tiểu Quân nhìn khuôn mặt có chút quen thuộc thì mặt mũi thoáng cái đã trắng bệch, gương mặt này giống y hệt ảnh của cô gái ngã lầu c.h.ế.t trên bản tin vài ngày trước đó.“Á! Quỷ!” Hứa Tiểu Quân hoảng sợ lùi về sau 2 bước rồi xoay người chạy ngược trở về, cô gái kia đứng giữa đường, cười khẽ nhìn theo bóng lưng của ông ta, tiếp đến bóng người tan biến trên không trung.