Thư Ký Của Tôi Biết Bắt Quỷ

Chương 84

"Đi thôi." Hàn Hướng Nhu đột nhiên kéo ra, một cánh cửa nhỏ xuất hiện, giống hệt cánh cửa họ nhìn thấy trong phòng làm việc của Trương Thế Phong. Một đám người và một đám quỷ theo Hàn Hướng Nhu ra khỏi cửa, Trương Thế Phong đang ngồi khoanh chân trong phòng khách ngơ ngác đột nhiên đứng dậy, hung tợn nhìn bọn họ: “Các người thật to gan, ai cho phép các người vào đây hả?" Hàn Hướng Nhu thương hại nhìn hắn: "Ông Trương à, ông quên rồi sao? Ông đã c.h.ế.t cả trăm năm rồi, tà bị chính cha ruột ông g.i.ế.c c.h.ế.t đấy.”

Trương Thế Phong sửng sốt một lát, sau đó nhanh chóng tỉnh táo lại, gầm lên dữ tợn: "Bớt nói cmn nhảm với tao đi, thúi lắm! Người đâu! Bắt lấy kẻ trộm!"

Chỉ trong chốc lát, một đám người từ ngoài cổng sân xong vào, vây quanh bọn họ. Hàn Hướng Nhu cẩn thận nhìn vào khuôn mặt của những người đó, bao gồm cô chủ trẻ xinh đẹp, cậu cả giữa chân mày mang theo lệ khí, cậu hai hiền lành, cậu ba trong có vẻ kiêu căng phản nghịch và hơn chục người nhà họ Trương… Tất cả đều tưởng rằng mình còn sống nhưng thực tế t.h.i t.h.ể của bọn họ đã biến thành tro bụi rồi.

TBC

Hàn Hướng Nhu xoay chuyển Thận Châu trong tay, nhẹ nhàng thở dài: "Tỉnh lại đi, mọi thứ đều kết thúc rồi."

Giống như ở trong rừng rậm, đại trạch họ Trương nhanh chóng sụp đổ và biến mất. Trương Thế Phong, ba người em trai cùng với một đám con cháu trong gia đình đột nhiên hoảng sợ, như thể không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Chẳng bao lâu sau họ kinh ngạc khi phát hiện cơ thể của họ cũng bắt đầu tan biến khi ngôi nhà sụp đổ. Họ ngơ ngác nhìn đôi chân đã mất của mình, chưa kịp hỏi câu nào thì toàn bộ cơ thể đã hóa thành cát bụi.

Bọn họ đã ở đây quá lâu rồi, linh hồn của họ đã trở thành một của phần ảo ảnh. Giờ đây ảo ảnh đã sụp đổ, linh hồn của họ sẽ nổ tung như pháo hoa và biến mất khỏi thế giới mãi mãi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-84.html.]

Khi ảo ảnh tan biến, sương mù dày đặc lại một lần nữa bao trùm mọi người, chẳng bao lâu sau không thể nhìn thấy gì nữa. Hàn Hướng Nhu dự định tiến lên một bước, bỗng nhiên chân cô bước hụt té xuống đất, chưa kịp ngẩng đầu đã nghe thấy có người kinh ngạc kêu lên: “Hàn đạo hữu, cô ra ngoài rồi!”

Hàn Hướng Nhu vừa đứng dậy, đã nhìn thấy một đám người và quỷ từ trên không trung rơi xuống như cơn mưa bánh bao. Mặc dù các thành viên của hai đội livestream đều còn sống, nhưng dù sao ở lại một nơi như vậy chắc chắn sẽ có ảnh hưởng đến cơ thể của họ.Lần này cũng có rất nhiều quỷ xuất hiện, trong đó một bộ phận lớn là nhóm người đã biến mất 20 năm trước. Linh hồn của những người này sắp tiêu tán sau 20 năm hao mòn, nếu như thẳng thừng đi đầu thai, có lẽ kiếp sau họ sẽ trở nên ngu ngốc.

Trương Chiêu Dục thu tất cả vào trong một cái ngọc bội, dự định trở về sẽ tìm người giúp sửa chữa hồn phách, sau đó mới siêu độ bọn họ đi đầu thai.Hàn Hướng Nhu đi tới trước mặt Lê Chính Tắc, mỉm cười gật đầu với hắn: “Lần này cảm ơn anh.”

“Không cần cảm ơn đâu, nếu không thì em giúp tôi một chuyện nhé.” Lê Chính Tắc chỉ vào đám quỷ phía sau, nói: “Bọn họ đều là những cô hồn dã quỷ không nơi nương tựa, cô giúp ta đưa bọn họ đi đầu thai đi.”"Còn anh thì sao?" Hàn Hướng Nhu kiên trì hỏi: "Anh có chuyện gì cần tôi giúp không?"

Lê Chính Tắc mỉm cười, khóe miệng lộ ra lúm đồng tiền nhỏ, dáng vẻ ngoan ngoãn hơn trước: “Ta không có gì muốn nhờ cô giúp cả, vả lại ta cũng chưa muốn đầu thai.” Hắn lấy từ trong n.g.ự.c ra một cuốn sách ném cho Hàn Hướng Nhu: “Vừa rồi ta nhặt được trên tế đàn, có thể có ích cho cô đấy.”Lê Chính Tắc bay ra ngoài cửa sổ, vẫy tay với Hàn Hướng Nhu rồi biến mất. Hàn Hướng Nhu mở cuốn sách trong tay ra, xem qua một lượt, hóa ra trong đó ghi lại cuộc đời của Trương Thiên Tường.

Trương Thiên Tường vốn là một cậu bé ăn xin sống trong miếu thổ địa, năm hắn 10 tuổi gặp được một đạo sĩ già đến miếu trú mưa. Lão đạo sĩ này cũng có chút bản lĩnh, thấy dáng vẻ Trương Thiên Tường rất có linh khí bèn thu nhận hắn làm đệ tử, dẫn hắn rời khỏi miếu thổ địa đổ nát.

Trương Thiên Tường đối với lão đạo sĩ còn hiếu thảo hơn cả cha ruột, sau khi dỗ dành lão đạo sĩ dạy hết tuyệt kỹ cho hắn thì g.i.ế.c c.h.ế.t và cướp lấy pháp bảo trong tay ông ấy, từ đó một mình hành tẩu giang hồ.

Trương Thiên Tường này từ nhỏ đã có lòng ác, sau khi g.i.ế.c lão đạo sĩ kia rồi càng thêm hung ác hơn. Gặp được đồng hành liền xưng anh gọi em, sau khi thân thiết hiểu rõ hết rồi thì hạ độc g.i.ế.c họ để cướp bảo vật. Nếu như thấy có gia đình nào giàu có, hắn sẽ thả lệ quỷ vào nhà người nọ, sau đó giả vờ làm dáng vẻ cao nhân đi bắt quỷ.

Bình Luận (0)
Comment