Thư Ký Của Tôi Biết Bắt Quỷ

Chương 89

Hàn Hướng Nhu đưa thẻ thành viên trong tay cho Hàn Thịnh Vĩ: "Anh ơi, không phải anh thích nơi này sao? Từ giò về sau anh cứ sử dụng thẻ thành viên của em là được." Hàn Thịnh Vĩ túng ptúng liếc nhìn Liễu Triết, rất sợ hắn lấy lại thẻ thành viên. Liễu Triết sờ mũi cười: "Thực xin tỗi, người phục vụ mới của chúng tôi có chút nhút nhát, chúng tôi sẽ lập tức cấp cho vnj này một thẻ thành viên mới để đền bù."

TBC

Lưu Tân Khải và những người khác được đưa đến phòng riêng Dao Thảo Kỳ Hoa trong sự bàng hoàng, căn phòng riêng này được trang trí giống hệt muột công viên nhỏ xinh đẹp, với thảm cỏ xanh, những bông hoa kiều diễm ướt át, trong dòng nước suối trong vắt thỉnh thoảng còn có một chú cá koi nhảy lên.

“Má ơi, đỉnh thật đấy!” Lưu Tân Khải trợn to hai mắt, cảnh tượng này nếu đặt bên ngoài trời thì rất bình thường chẳng có gì ngạc nhiên hết, nhưng mà.. Đây là trong phòng đấy có được hay không? Quả thật là hiếm thấy mà.

Hàn Hướng Nhu thừa dịp bọn họ tham quan căn phòng, bèn lấy ra một tấm bùa đưa cho Liễu Triết: “Lần sau không cần khách khí vậy đâu ạ, nếu không tôi sẽ xấu hổ không dám tới đấy.”

Liễu Triết nhìn lá bùa Linh Vũ thượng hạng tràn ngập linh lực, kích động đến mức tóc cũng bắt đầu rung rung: “Cảm ơn cô Hàn.”

Những món ăn tinh tế lần lượt được bày ra trên bàn, Hàn Hướng Nhu vốn đã đói bụng từ lâu, sau khi uống một bát canh cá mới cảm thấy bụng mình thoải mái hơn, sau đó cô mới bắt đầu nếm thử đồ ăn trên bàn.

Hàn Thịnh Vĩ và bạn bè của anh thì vừa ăn vừa trò chuyện, còn Hàn Hướng Nhu tới đây thuần túy là vì đồ ăn, mỗi món ăn ở đây đều có hương vị thơm ngon được phát huy đến level max, đặc biệt là đồ chay. Hàn Hướng Nhu ăn hơn nửa tiếng mới bỏ đũa xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-89.html.]

Hàn Hướng Nhu mới dùng khăn tay lau miệng xong xuôi, đột nhiên quay đầu nhìn về phía cửa. Một tia vận rủi lọt qua cửa, Hàn Hướng Nhu thấy vậy, không khỏi đứng dậy đi về phía cửa. SÔng ngạc nhiên là… Ngoài cửa không có ai hết.

Ngay lúc cô chuẩn bị trở về phòng, bất chợ có người từ phòng riêng bên cạnh đi ra. Đối phương kinh ngạc nhìn cô: “Thư ký Hàn?”Hàn Hướng Nhu nhớ tới cảnh trong ảo ảnh bản thân đã đá vào mongCố Bách Nhiên, đột nhiên cảm thấy chột dạ: “Hi, sếp Cố.”

Một tia vận rủi phát ra từ cánh cửa hé mở của phòng riêng, như thể có ý thức riêng mà quấn lấy Cố Bách Nhiên, chẳng qua khi nó chạm vào trên người anh, vận rủi kia bỗng dưng bốc cháy, giống như chạm phải ngọn lửa rồi bị nó thiêu rụi vậy.

Hàn Hướng Nhu kinh ngạc nhướng mày, lại quan sát Cố Bách Nhiên một phen. Trên trán anh có ánh sáng vàng rõ ràng, trong ấn có mây tím mệnh cách trời sinh giàu có phú quý tốt số. Mặc dù những người có tướng mạo như thế này sẽ gặp nhiều may mắn trong cuộc sống nhưng cũng không đến mức có thể thẳng thừng “thiêu rụi” vận rủi như thế kia.

Cố Bách Nhiên thấy Hàn Hướng Nhu nhìn chằm chằm vào anh mà không nói gì, không khỏi khẽ cau mày: "Thư ký Hàn, cô say rồi à?”Hàn Hướng Nhu uống một ly rượu vang đỏ, chẳng qua nhiêu đó sao mà đủ đô để cô “hơi” say? Cô nhìn thấy trong phòng riêng vẫn còn có một luồng vận rủi đều đặn bay ra nhào tới Cố Bách Nhiên, bèn vô thức hỏi: "Anh ăn cơm cùng ai vậy?"

Nói xong, Hàn Hướng Nhu mới ý thức được vấn đề này của mình có hơi quá phận: “Xin lỗi, tôi chỉ thuận miệng hỏi một câu thôi.”“Ơ, sao Bách Nhiên vẫn chưa quay lại thế?” Trong phòng riêng vang lên một giọng nữ có chút sắc bén.Cố Bách Nhiên cau mày, trên mặt hiện lên một tia chán ghét, sải bước về phía Hàn Hướng Nhu, cúi đầu thấp giọng nói: “Làm phiền cô giúp tôi một việc nhé?”

Anh vừa nói xong thì cửa phòng riêng chợt được kéo, một người phụ nữ mặc váy dài bước ra, khi nhìn thấy Hàn Hướng Nhu đứng bên cạnh Cố Bách Nhiên, trên mặt cô ta liền hiện lên một tia tức giận: “Bách Nhiên, cô ta là ai vậy?”Cố Bách Nhiên khẽ mím môi, sau đó nắm lấy tay Hàn Hướng Nhu đi lướt qua người phụ nữ kia vào phòng riêng: “Ngại quá, tôi có việc phải đi với bạn một lát, mọi người cứ gọi thoải mái đi nhé, bill tính cho tôi ha.”Những người bên trong lần lượt đứng lên: "Sếp Cố sao vừa mới tới lại đi liền rồi?”

"Đúng đó đúng đó, ít nhiều gì cũng phải ngồi xuống uống chén rượu chứ hỹ!”"Hay là vào ngồi chung đi, chúng ta cũng không phải người ngoài mà!”"Sếp Cố à, anh xem mọi người đều là bạn của Dịch Tiêu mà, đừng có không nể mặt thế chứ!”
Bình Luận (0)
Comment