Thư Ký Của Tôi Biết Bắt Quỷ

Chương 96

“Tối qua tôi gặp một người phụ nữ, theo tý mà nói thì cô ta còn sống, thế nhưng trên người cô ta tại bao phủ một tớp vận rủi dày đặc, cũng có thể tợi dụng vận rủi để công kích. Chỉ là, tôi thấy dáng vẻ cô ta dường như đã không khống vận rủi được nữa rồi, tốt nhất là anh nên tìm ra cô ta sớm đi, nếu không sẽ có rất nhiều người bình thường bị tiên tụy đấy”

Hàn Hướng Nhu ngồi đối điện Trương Chiêu Dụ: “Cô ta tên tà Cát Tiểu Tuệ, còn lại những thông tin khác tôi không biết.” Trương Chiêu Dục mở máy tính tên, nhập ba chữ Cát Tiểu Tuệ vào hệ thống, lập tức 1380 cái avatar xuất hiện. Trương Chiêu Dục cảm thấy có hơi “nhức nhức cái đầu”, click chuột hai cái, hỏi: “Còn có thông tin nào chỉ tiết hơn chút không?” Hàn Hướng Nhu suy nghĩ một chút rồi nói: “Tôi chỉ biết cô ta và tổng giám đốc tập đoàn Thần Huy tà bạn cấp 3 của nhau, còn lại thì tôi chịu á.”

Cố Bách Nhiên là một doanh nhân nổi tiếng cho nên lý lịch cá nhân của anh đã bị lộ từ lâu, đặc biệt là ngôi trường anh theo học thường nêu Cố Bách Nhiên là đại diện cựu học sinh xuất sắc để tuyên truyền. Có thông tin này để tham khảo, Trương Chiêu Dục nhanh chóng tra được thông tin của Cát Tiểu Tuệ: "Nhìn xem, có phải là cô ta không?"

TBC

Mặc dù người phụ nữ trong ảnh trong trẻ hơn Cát Tiểu Tuệ mà cô nhìn thấy tối qua, nhưng vẻ mặt u ám và đôi mắt hung ác lại giống hệt nhau. Hàn Hướng Nhu gật đầu nói: "Là cô ta."

Trương Chiêu Dục quay lại màn hình, nhìn kỹ bức ảnh của Cát Tiểu Tuệ và ngạc nhiên: "Đây là khuôn mặt của một người đã c.h.ế.t mà."

“Nghe nói người phụ nữ này hồi cấp 3 đã tự sát qua, e rằng lúc ấy cô ta đã xảy ra chuyện gì đó rồi.” Hàn Hướng Nhu trầm ngâm nói: “Nhưng nếu lúc đó cô ta dính phải vận rủi thì nhiều năm như vậy sao cô ta không có chuyện gì rắc rối chứ?”

Trương Chiêu Dục in thông tin của Cát Tiểu Tuệ ra, sau đó bấm số điện thoại nội bộ: "Khương Đào, vào đây."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-96.html.]

Rất nhanh, một người đàn ông khoảng 30 tuổi đi vào: “Sếp Trương, anh tìm tôi.”

Trương Chiêu Dục đưa cho anh ta thông tin của Cát Tiểu Tuệ và giải thích ngắn gọn tình hình: "Mang người đến kiểm tra người này để xem chuyện gì đang xảy ra."

Khương Đào liếc nhìn địa chỉ hộ khẩu của Cát Tiểu Tuệ, suy nghĩ một chút rồi nói: "Tôi nhớ nơi đó là một khu ổ chuột, tôi sẽ dẫn mọi người đi xem."Cục điều tra sự kiện linh dị đã tiếp quản sự việc này nên Hàn Hướng Nhu cũng không quan tâm nữa. Cô đến đây còn có một mục đích khác, đó là xem những quỷ đàn em của Lê Chính Tắc thế nào, cô đã hứa với hắn đưa bọn họ đi đầu thai.

Những cô hồn dã quỷ đó đã lang thang trên trần thế nhiều năm, sau đó lại bị hút vào ảo cảnh, làm ảnh hưởng nhất định đến hồn thể của chúng, vì vậy Trương Chiêu Dục đã giữ lại và giúp bọn chúng nuôi dưỡng hồn thể. Khi Hàn Hướng Nhu hỏi về tình hình những cô hồn dã quỷ đó, Trương Chiêu Dục đã nói: “Bọn chúng được đưa đến chùa Vọng Tuyền rồi, tuy là hồn thể bọn chúng bị tổn hại rất nghiêm trọng nhưng… Ít nhất… Mười ngày nửa tháng nữa sẽ khôi phục lại như thường.”Sau khi Hàn Hướng Nhu biết được tình hình, đang định quay về thì Trương Chiêu Dục lại ngăn cản cô: “Cái người tên Bạc Hà cùng cô livestream tự sát muốn gặp cô.”

Hàn Hướng Nhu lúc này mới chợt nhớ ra, vỗ trán một cái: “Có phải anh ta muốn chia tiền livestream cho tôi không?”Trương Chiêu Dục cạn lời nhìn cô: “Bộ cô thiếu tiền lắm hả đạo hữu Hàn?”

Nhắc tới chủ đề này, Hàn Hướng Nhu suýt chút nữa bật khóc: “Trời đất ơi, anh không biết nuôi một vị tổ sư gia phá của tốn bao nhiêu tiền đâu. À đúng rồi, đạo hữu Trương nè, anh có biết ở đâu có bạch ngọc thuần khiết chứa linh lực không? Tổ sư gia nhà tôi cần nó để làm tượng cho ổng á.”Trương Chiêu Dục thử đặt chuyện này vào vị trí tổ tiên nhà mình mà ngẫm thử, không khỏi có chút tim đập chân run vì sợ hãi, cho dù anh ta có tán gia bại sản đi nữa chắc chắn vẫn không làm được đâu huhuhu.

Anh ta vừa nghĩ tới đây, liền nhanh chóng ép mình quên đi, nếu như tổ tiên cảm ứng được suy nghĩ của anh ta mà báo mộng “xin” một pho tượng, vậy thì anh ta dứt khoát đập đầu vô gối c.h.ế.t quách đi cho xong.Trương Chiêu Dục từ trong túi móc ra một mảnh giấy vệ sinh, lau mồ hôi trên trán: “Đạo hữu Hàn, chúng ta tiếp tục nói về Bạc Hà nhé! Anh ta muốn gặp cô chủ yếu là để cảm ơn, bởi vì cha anh ta mất tích từ 20 năm trước chính là ở nhà họ Trương kia đấy. Anh ta nói, kể từ khi anh ta biết được chuyện này đã bắt đầu trở thành chủ phòng kênh thám hiểm nhà ma, hy vọng tích lũy kinh nghiệm để có thể đến đại trạch họ Trương tìm cha.”

Hàn Hướng Nhu thở dài: "Anh ta gặp được à?"Trương Chiêu Dục gật đầu: "Gặp được, thế nhưng ông ấy không còn nhận ra anh ta nữa. Có điều Bạc Hà ở lại trong đó một ngày với cha anh ta, coi như cũng đạt được tâm nguyện của bản thân rồi.”

Bình Luận (0)
Comment