Học viên hoàng gia, là học viện lớn nhất Đế Quốc, chỉ giành cho các quý tộc và những ai ở đây đều có năng lực không tầm thường,muốn được vào đây ít nhất phải là Hồn Cảnh lục tinh, là nơi tất cả thiên tài sẽ tụ hợp, những kẻ thường dân ngoan cố đến đây thì mất mạng là việc không quá bất ngờ. Hàn Nguyệt Nhi năm nay đã 16 tuổi đủ tuổi để đến học viện hoàng thất này,đi cùng cô là Lôi Chấn Thiên con trai của Lôi Tộc trưởng thiên tài dùng thương, và một cô gái áo xanh là Diệp Mạc Y con gái của Mạc Thần Y nổi danh trong Dược tộc, cả 3 người họ điều là anh tài xuất chúng nhất thế hệ này, đứng trước học viện này họ như là những viên ngọc quý phát sáng không thể dập tắt,mọi ánh mắt đều hướng về phía họ.
Mạc Y cô nương có muốn ta đuổi lũ phiền phức này đi không, bọn chúng đang làm ô uế bầu không khí của cô đấy.
Lôi Chấn Thiên tự nhiên phát ra một câu nói mang đầy vẻ kêu ngạo không kiên nể ai hắn nói như thể muốn tất cả mọi người nghe thấy.
"Ngươi nghĩ ta sẽ để ngươi làm việc đó à Tiểu Lôi."
Một cô gái xinh đẹp tuyệt mỹ, có mái tóc màu xanh, đứng phía sau họ cất tiếng nói cắt ngang lời của Lôi Chấn Thiên, người này là Hàn Nguyệt Nhi, là người nổi tiếng nhất trong 3 người bọn họ có lẽ cô là nguyên nhân chính khiến họ bị mọi người chú ý.
"" Thôi nào 2 người không ngừng đấu khẩu với nhau được à, chúng ta đang bị dòm ngó đấy không mau giải quyết đi.Lúc này cô gái y phục màu xanh diệp lục mới cất tiếng kèm theo thái độ mệt mỏi Diệp Mạc Y có thể nói là người diệu dàng nhất trong 3 người họ cô là người thường ngăn cản các cuộc xung đột của Hàn Nguyệt Nhi với Lôi Chấn Thiên."
"Được thôi ta không chấp kẻ chỉ mới vừa chạm đến Thiên Mãng tứ tinh,Hàn Nguyệt Nhi nói xong câu này liền liếc nhìn xung quanh kèm theo một chút khí lực tản ra, khiến một số kẻ phải bùi bước còn những kẻ khác thì dù chịu được nhưng cũng không dám cản đường, vì họ biết Hàn Nguyệt Nhi là người như thế nào nên cũng chảng dám trêu chọc."
"Thiên Mãng thất tinh cũng được đấy không hổ danh là Thiên Tài Hàn Tộc (Băng Tộc), xem ra ta cần một ít thời gian nữa để đuổi kịp yêu nữ như này."Lôi Chấn Thiên thấy thế cũng bộc phát khí lực phá tan khí lực của Hàn Nguyệt Nhi tuy Lôi Chấn Thiên chỉ mới tứ tinh Thiên Mãng nhưng Lôi Tộc nổi tiếng khi lực dồi dào và khí lực của Hàn Nguyệt Nhi phát ra chỉ cần đến Thiên Mãng là có thể phá.
"Thế thì đi được chưa muốn thu hút mấy tên quái vật của các gia tộc khác đến à."Diệp Mạc Y vội vàng cắt ngang lời bọn họ và đề nghị họ nên di chuyển tránh những kẻ có thực lực khác đến dò sét nhưng đang đi được một đoạn thì bị chặn lại bở một kẻ mặc một bộ Hắc bào rực rỡ làm bằng lụa đất tiền.
-"Ai là Hàn Nguyệt Nhi."
Gã mặc hắc bào lớn tiếng quát rồi dùng một quyền đánh xuống đất dừng lại ở chỗ của 3 người Hàn Nguyệt Nhi,
"Ta là Đinh Xuân lần đầu đến nơi này nghe được danh tiếng Hàn Nguyệt Nhi tiểu thư là người xinh đẹp tuyệt sắc, còn có thiên lhus kinh người, tại hạ không khỏi tò mỏ muốn lĩnh giáo một chiêu xin Hàn Nguyệt Nhi cô Nương chấp nhận."Gã Đinh Xuân này bề ngoài cường tráng cao giọng nói nhưng vẻ mặt lại lộ vẽ háo sắt hắn muốn lợi dụng lần thử chiêu này để dò xét thực lực để ra oai, và hắn tự tin có thể thắng Hàn Nguyệt Nhi.
"Ta không rảnh để tiếp kẻ yếu đuối như ngươi đợ đến khi ngươi đạt Thiên Mãng thì hãy tìm đến tên Lôi Chấn Thiên thắng được hắn thì ta sẽ tiếp ngươi."Nói xong Hàn Nguyệt Nhi không một ánh mắt để ý đến Đinh Xuân.
"Này Tiểu yêu nữ ngươi nói vậy là có ý gì, muốn khiêu chiến với ta à."Lôi Chấn Thiên nghe xong lộ vẻ tức giận quát lúc này hắn niệm một câu chú thì trên tay phải của hắn phát sáng rồi dập tắt nhanh chống, đó là thuật không gian dùng để gọi một đồ vật được đấu khí đánh dấu và cất trong một không gian do một người tạo ra,sau tia sáng dập tắt trên tay của Lôi Chấn Thiên hiện lên một cây thương khiến nhiều người kinh ngạt.
"Nếu ngươi có lòng thì dọn dẹp tên Đinh Xuân kia đi đa tạ trước."Hàn Nguyệt Nhi vẫn không quan tâm đến Lôi Chấn Thiên chỉ nói một câu rồi cầm tay Diệp mạc Y rời đi.
"Hàn Nguyệt Nhi ngươi dám khinh thường ta, vậy thì tiếp một quyền của ta."Đinh Xuân thấy Hàn Nguyệt Nhi không để mắt đến mình tức giận vận lên đấu khí toàn lực tung ra một quyền, một quyền này chỉ dùng đấu khí không dùng công pháp, hay tuyệt kĩ nào nên nó mang theo toàn bộ sức mạnh của Đinh Xuân đấu khí cuồn cuộn hướng đến Hàn Nguyệt Nhi và Diệp Mạc Y, khi đi được một đoạn thì bị chặn lại và một quyền trực tiếp bị đánh nát đấu khi bị phá hủy lập tức tạo ra một vụ nổ nhẹ.
-"Ngươi đánh tiểu yêu nữ kia thì ta không phản đối nhưng ngươi định đánh cả Mạc Y thì ngươi là đối thủ của ta ngươi đánh 1 quyền ta trả ngươi 1 thương. "
Lôi Chân Thiên lần này có vẻ nghiêm túc đánh tan một quyền của Đinh Xuân, không nhanh không chậm đi về phía hắn đang đứng khi khoảng cánh của cả 2 chỉ còn lại trong 5 bước Lôi Chấn Thiên cũng xuất Thương một thương nhẹ nhành mà rất nhanh, trên ngực Đinh Xuân chiếc hắc bào của hắn cũng có một vết rách nó không theo vết cắt ngang mà bị xé nát ở một điểm trong ngực hắn cũng có máu tuôn ra có lẽ là gãy một vài chiếc xương.
"Kẻ nào muốn tấn công Mạc Y cô nương nữa thì bước ra một bước ta sẵn sàng tiếp đón tất cả ta không đảm bảo các ngươi sẽ an toàn."Lôi Chấn Thiên cấm mũi thương xuống đất nói to thách thức tất cả mọi người, sau khi hắn nói xong trong vòng vài nhịp thở mọi người đã di tản không còn ai ở gần mà nhìn ngắm 2 thiếu nữ sau lưng hắn cũng đang bước đi.
'lần này tiểu yêu nữ ngươi phải cảm ơn ta đấy xem như ngươi ranh mãnh khiến ta thay ngươi giải quyết hắn."Vẽ mặt nghiêm túc của Lôi Chấn Thiên biến mất thay thế đó là một nụ cười hiền lành.
"Không cần ngươi ra tay hắn cũng không thể tiền thêm 6 bước, ta đã đưa đấu khí vào chân hắn nếu hắn dám đến gần ta chỉ sợ từ nay về sau chân hắn có bị phế hay không còn phải xem ta vui hay không."Nói xong Hàn Nguyệt Nhi lạnh lùng bỏ đi, lúc này trên một góc nào đó trong học Viện có một đám người đứng đó có vẻ họ đã quan sát ở đây từ lúc bắt đầu.
"Hàn Nguyệt Nhi ngày càng lợi hại chúng ta không thể chọc đến nữa rồi tiếc thật, lão đại ngươi thì sao có thể đối phó cô ta không."Một gã áo xám cười khổ nói rồi lại nhắc đến lão đại một kẻ tuấn tú mặc một bộ y phục màu trắng ánh mắt không rời khỏi Hàn Nguyệt Nhi từ lúc bắt đầu.
"Lôi Chấn Thiên thì có thể nhưng Hàn Nguyệt Nhi có lẽ chỉ có Phong Tiếu Thiên là có thể đối phó."Gã được gọi là lão đại này có vẻ rất am hiểu về Hàn Nguyệt Nhi nghe được tên áo xám đó hỏi chủ có thể thở dài chấp nhận mình không bằng Hàn Nguyệt Nhi,được một lúc tất cả mọi người đều tập trung ở các phân lớp học viên được chia làm 5 Phân lớp, mọi người đều được quyền tự chọn, mục đính chính là giảm tải số lượng học viên ở cùng một chỗ và tránh những xung đột cá nhân diên ra ở một tập thể lớn, Hàn Nguyệt Nhi, Lôi Chấn Thiên, Diệp Mạc Y, cả 3 đương nhiên sẽ ở cùng một phân lớp, họ được dẫn dắt bởi Thầy Triệu Đà, Mỗi phân lớp sẽ có một khu vực riêng khu vực của nhóm người Hàn Nguyệt Nhi là ở cạnh một ngọn núi phía sau học viên.
"Chào mừng mọi người đến với học viện hoàng gia, là học viện lớn nhất Long Hoàng đế quốc này."Thầy Triệu đã bât đầu bằng các câu nói giới chào hỏi, Thầy Triệu từng là một cường giả xuất chúng nhưng do chán ngán việc phải đấu tranh ông đành phải bỏ chiến trường về học viện làm người hướng dẫn.
-" Trước khi chúng ta được phân nhóm thì vẫn còn một người sẽ đến phần lớp của chúng ta."
Nghe thầy triệu nói câu này mọi người có chút bất ngờ, vì muốn vào một phân lớp thì chỉ cần chọn vào lúc bắt đầu, nhưng lại có kẻ được chỉ định vào một phân lớp, đây là một điều rất kì lạ, được một lúc thì có một bóng người bước vào, người này có mái tóc đen, đôi mắt và y phục đều có màu đen, trên khuôn mặt không lộ ra cảm xúc cứ như hắn không quan tâm đến việc ở đây.
"Này lại là một tên hắc bào nữa kìa có lẽ hắn đến tìm ngươi đấy tiểu yêu nữ."
Ở góc dứi Lôi Chấn Thiên nhắc Hàn Nguyệt Nhi về chuyện Đinh Xuân trùng một màu y phục với người vừa bước vào,nhưng Hàn Nguyệt Nhi không quan tâm lắm, vì cô đã quá quen với việc bị những kẻ phiền phức đeo bám, thêm một tên cũng chẳng thay đổi gì.
-" Đây là một người đặc biệt cậu ta không phải quý tộc nhưng được đặc cách đến đây, nhận tiếp đãi như một quý tộc, khôn hồn thì đừng chọc hắn nơi này cũng có luật đấy."
Vừa giới thiệu vừa hăm doạ mọi người nhưng thứ khiến mọi người chú ý lại là tên này không phải một quý tộc mà lại dám đến đây, khiến một số kẻ thích thú vì có người để bọn chúng uy hiếp.
-" này hắn cũng thú vị đấy chứ có nên giao lưu một chút không."
Lôi Chấn Thiên lại hỏi Hàn Nguyệt Nhi.
"Cũng chỉ là một tên thê thảm không rảnh để giúp hắn đâu ngươi có thể tự mình đi giúp hắn."Hàn Nguyệt Nhi mệt mỏi trả lời Lôi Chấn Thiên.
-"Tôi là một thường dân, không có gì đặc biệt. Tên gọii Hàn Thiên Viêm"