Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 61

Việt Sở giáp giới, trăm dặm đất Sở, Đằng Long quân đoàn quân doanh.

Từ khi thất bại trước quân Việt, chi tinh nhuệ quân đội này rút khỏi lảnh thổ Bách Việt, đứng trước quân lực đáng sợ của Bách Việt lo ngại nhận được trả thù mà Sở vương cấp tốc thông tri bổ sung quân lực, đồng thời cho người xây dựng thành trì phòng thủ, đề phòng quân Việt tập kích.

Soái trướng nước Sở.

Hạng Yến bên trong vuốt râu nhìn về bản đồ phía trước, hắn không tài nào ngủ được. Thất bại trước Thiên Hạ Vô Song thành khiến cho hắn bị đả kích không hề nhẹ, quân Việt giao phong không mất một binh, trong khi tinh nhuệ cánh quân không biết bao nhiêu tộc nhân Hạng thị đả nằm xuống.

Đêm nay hắn lại ẩn ẩn cảm giác được một chuyện gì sắp phát sinh, hắn nhiều năm nay trên chiến trường ngang dọc, đối với nguy hiểm sinh tử thời khắc liền cảm nhận được. Hơn ai hết hắn biết rõ quân Việt đáng sợ, từ trong cơn mưa đại pháo sống sót để cho hắn khắc ghi được vũ lực nghiền ép, không có phần thắng.

“ Gió sao” Hạng Yến lẩm bẩm khi cảm nhận từ xa truyền lại âm thanh, tay vút râu nhưng một hồi ánh mắt mở lớn khi hắn nghe được âm thanh “ vù vù” gần hơn lớn hơn mà từ trên đầu mình truyền lại.

Ngay lập tức mồ hôi lạnh tuôn ra, thân ảnh vội nhanh ra khỏi soái trướng, thứ đại pháo kinh sợ kia có thể từ xa tập kích. Hoàn toàn vượt xa bất cứ thanh cung nỏ có tầm xa nào, gấp mấy chục lần thậm chí mấy trăm lần.

“ Ầm Ầm Ầm Ầm Ầm”

Kinh thiên tiếng nổ vang dội vang lên, chỉ thấy hàng trăm mũi tên phóng xuống quân doanh trên đầu là các mỏ thuốc nổ được đốt điên cuồng oanh kích lấy khắp nơi.

“ Là chuyện gì, địch nhân tấn công.. không thể nào” Hạng Siêu kinh hoảng lên tiếng, thân ảnh choàng dậy đi ra khỏi soái trướng đồng tử liền co rút lên khi đập vào mắt hắn hiền giờ là một màn trùng kích thị giác.


Vụn vở kiến trúc, đất đá mãnh vài bay tán loạn mơ hồ nhìn thấy máu tươi cánh tay bùi mù lẫn khét lẹt bốc cháy vươn vải, tiếng la ó đau đớn của binh sỉ khắp nơi vang lên kèm theo vô số thanh âm vang lên.

“ Cái gì” Hạng Yến đồng tử co rút thành cây kim khi tìm xung quanh một hồi liền nghe được một vài tên binh lính nước Sở kinh hoảng la ó trên bầu trời, đập vào mắt hắn là vô số quả khinh khí cầu lơ lửng trên không trung, rồi hàng loạt quả rương được thả xuống bên dưới “ vù vù” xé gió thanh âm vang lên.

“ Phụ thân.. là chuyện gì.. địch nhân làm sao tập kích”

“ Tướng quân..”

“ Vù Vù”

Hạng Siêu, Hạng Lương, Phạm Tăng cùng đám thân binh tướng lĩnh chạy lại bên cạnh Hạng Yến hốt hoảng lên tiếng, mơ mơ hồ hồ giấc ngủ bị phá khi địch nhân tập kích. Nhìn thấy Hạng Yến ngốc lăng ánh mắt, bên tai lại truyền đến xé gió thanh âm liền phóng mắt nhìn lên.

“ Ực”

“ Không thế nảo”

“ Không trung.. không trung”


Hạng Yến từ trong khiếp sợ tĩnh táo lại, dù sao hắn cũng là sa trường lảo tướng thân kinh bách chiến trải qua trăm trận lớn nhỏ, chuyện gì còn chưa thấy qua chứ, quát: “Truyền lệnh lập tức phóng tiễn, không được để những thứ đó tiếp cận, nhanh chóng ổn định quân doanh, rút khỏi nơi này”

“ Vâng” Đám người lập tức hô lớn, nhanh chóng ứng biến.

Phạm Tăng nhìn rối rít rời đi tướng lĩnh nhìn về bên trên không trung gần ngàn quả khinh khí cầu, hàng loạt quả rương được thả xuống sau đó chậm rải bay đi. Hắn hiện tại lâm vào sốc nặng khi không nghĩ đến đối phương còn một chiêu từ bầu trời tấn công, áp đảo hoàn toàn.

“ Vù vù vù vù vù vù” Từ bên dưới hàng ngàn vạn mũi tên từ Sở quân không ngừng được phóng lên bầu trời.

“ Phập phập phập phập” Vô số thanh âm vang dội vang lên hàng loạt chiếc rương găm đày chi chít mũi tên, tôc độ vẫn không giảm tiếp tục hạ xuống bên dưới.

“ Oanh Oanh Oanh” Đột nhiên ba tiếng vang dội vang lên chỉ thấy một tên tướng lĩnh mặc một bộ giáp màu xanh lam trên tay cầm lấy một thanh cung cài tên bắn lấy những chiếc thùng rương từ trên trời.

Trên khinh khí cầu Thiên An nhìn xuống bên dưới mặt đất hàng loạt các mũi tên thạch phá thương khung phá nát những quả rương, tán thưởng nói: “ Truy Phong Hồ Tiễn của Chung Gia danh bất hư truyền có điều lần này thứ các ngươi đối mặt đâu dể như vậy”

Chung Gia ở nước Sở giống như Mông Gia là binh gia võ tướng xuất thân, tuy danh tiếng không cao nhưng một tay thần tiễn Truy Phong Hồ Tiễn cũng vang dội. Có thể uốn cong mũi tên truy đuổi địch nhân trăm bước bách phát bách trúng.


“ Bọ vàng” Hạng Yến nhìn những mãnh vở do Chung Ly Mã bắn rớt để lộ ra bên trong những óng ánh kim quang, rồi từ bên trong bay ra vô số con bọ ánh mắt liền suy tư đại não cấp tốc phân tích, địch nhân hao tâm tổn sức tấn công thứ này tiếp xuống đất nguy hiểm không kém.

“ Tướng quân, Bách Việt lấy vu độc làm hung danh, thiết nghĩ những con bọ này hắn là độc vật” Phạm Tăng nhanh chóng phán đoán lên tiếng.

“ Ầm Ầm Ầm” Lúc này một vài quả rương đả rơi xuống mặt đất bên dưới, khói bụi giăng ra sau đó trong mắt đám người vô số đầu bọ vàng to nhỏ khác nhau bay ra bên ngoài.

Thi Thần Sâu Độc là thứ quà tặng dành cho Hạng Yến, gần mấy vạn con sâu độc ở Tuyệt Cốc đều được Thiên An đi một chuyến thông qua nội thiên địa vận chuyển về nơi này.Mục đích chính là chế tạo hỗn loạn, sâu độc kích cở to nhỏ khác nhau lớn bằng cổ tay nhỏ thì như con muỗi như vậy làm sau có thể phòng bị được.

“ Hí hí hí hí” Hàng loạt tiếng ngựa hí vang lên khi nhìn thấy những con bọ vàng này, trong trại ngựa không ngừng hỗn loạn muốn thoát đi, bản năng loài vật cho bọn chúng biết nguy hiểm khôn cùng, vốn bị một man tạc đạn dọa sợ lại thêm thứ bọ vàng này làm chúng sợ vở mật ra.

“ Aaaaaaa” Tiếng thê thảm hét lớn vang lên từ một số tên lính xấu sổ khi bị những con bọ vàng bám vào, da thịt nhanh chóng bị đục khoét máu tươi nhiễm ra. var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);

Nửa đêm quân doanh nghỉ ngơi áo giáp trên người đả bị cởi xuống, cho dù bọn họ nhanh ứng biến cở não cũng không cách nào mặc kịp áo giáp. Mà cho dù có kịp đi nữa vẫn còn những chổ cơ thể không che kín giống như cổ, bàn tay hay tiếp giáp lưng bụng, những chổ này đối với kích thướt nhỏ bé sâu độc nhanh chóng tràn vào.

“ Ầm Ầm Ầm Ầm” Hàng loạt tiếng nổ vang dội liên tiếp vang lên, khi mà theo thời gian những chiếc rương nhanh chóng tiếp đất, mặt cho bắn phá cở nào đi nữa tên cũng không hủy diệt hết được đám sâu độc bên trong.

“ Cái gì” Hạng Yến sợ hãi nhìn một màn phát sinh,cho dù hắn hành quân trăm trận cũng chưa gặp được cảnh này, trong mắt hắn thấy được hàng ngàn đôi cánh điểm sáng quang mang có mặt khắp nơi bay đến những binh sỉ từ những quá rương bay ra.

Mà không chỉ có mỗi Thí Thần Sâu Độc tấn công mà trong đêm đen hàng vạn đôi cánh đỏ đen Linh Điệp vỗ cánh từ các rương bay ra, đôi cánh xinh đẹp lại giống như thần binh lợi khí hướng về đám binh sĩ lướt qua đêm những người này cắt thương lấy.

“ Hí hí hí hí hí hí”


“Ahhhhhhhhh”

“ Phốc phốc phốc”

“ ahh tránh ra.. tránh ra”

“ Phập phập phập”

“ Sưu sưu sưu”

“ Ahhhhhh ahhhh”

“ ma quỷ.. ma quỷ..tránh ra”

Quân doanh lập tức loạn thành một bầy lên, hiện giờ tinh thần của đám quân Sở bị trùng kích không thôi trong đêm tối bọn họ chứng kiến những thứ đáng sợ không thôi, những con bọ chết người hay những con hồ điệp đôi cánh sắc như dao, hay những xác chết huynh đệ trổi dậy.

Thiên An trên bầu trời nhìn đám quân sỉ bên dưới nước Sở thê thảm rối loạn, trận doanh nhiều nơi xuất hiện như ong vở tổ, khóe môi nhích lên độ cong. Nửa đêm tập doanh, lại từ trên bầu trời công kích có nằm mơ người Sở cũng không lường được việc này.

Cộng thêm sâu độc hình thể nhỏ bé, độc vật chí mạng hình thể không lớn dể dàng chui vào các bộ áo giáp. Quân Sở phòng làm sao được, nếu bị cắn trúng không chết cũng tàn, cho dù là tinh binh huấn luyện nghiêm ngặt đi nữa, tận mắt thấy đồng bạn mình hay chiến mã bị sâu độc ăn còn sương trắng, bọn họ kiêng cường nổi không chứ.

Bình Luận (0)
Comment