Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 81

Hai khúc này thường được làm với chu vi phần đuôi côn (nơi nối dây), nhỏ hơn một chút so với phần đầu côn (nơi cầm trong tay người tập) để khi sử dụng thuận tiện hơn do lực ly tâm không khiến đôi côn tuột văng ra khỏi tay người tập trong những chiêu thức loan côn, múa côn.

Chiều dài của mỗi đoạn côn, tùy theo sở thích cá nhân và cấu tạo cơ thể người sử dụng, nhưng thường tối ưu là bằng độ dài cẳng tay người sử dụng tính từ cùi chỏ đến giữa lòng bàn tay (khoảng 25–35 cm).

Đường kính thân côn phần đầu (to nhất) khoảng 2,5 đến 3,5 cm; phần đuôi nơi nối dây khoảng 2 đến 3 cm.

Đoạn dây nối hai thanh côn có thể làm bằng dây dù chắc hoặc làm bằng xích sắt mềm bằng cách đục lỗ thẳng xuyên tâm trên bề mặt của đuôi côn, luồn dây xuống cố định vào một hoặc hai lỗ xuyên ngang thân phía đầu côn.

Việc luồn dây xuống qua hai lỗ khiến trọng tâm của côn vững vàng hơn và kiểm soát côn dễ hơn là chỉ luồn dây xuống một lỗ xuyên ngang.

Khi kéo hai thanh côn thẳng ra, chiều dài đoạn dây còn lại sau khi đã nối côn tối ưu là bằng 1/2 cho đến dài nhất là bằng chu vi của cổ tay người tập.

Dây quá ngắn thì đôi côn không linh động, dây quá dài thì tuy lực đánh mạnh hơn, linh hoạt hơn nhưng việc kiểm soát côn rất khó khăn

Để sử dụng côn nhị khúc thành thạo cần tuôn theo các nguyên tắc riêng của nó, đầu tiên

nguyên tắc nhất thể là nguyên tắc quan trọng nhất khi sử dụng côn nhị khúc.

Theo đó, côn và người sử dụng nó phải hòa nhập thành 1. Côn nhị khúc là sự (phương tiện) nối dài của cánh tay. Sự hợp nhất này giúp tăng cường khả năng kiểm soát và điều khiển côn theo ý muốn của người sử dụng.

Nguyên tắc âm dương: côn nhị khúc là 1 binh khí thể hiện cả sự vận hành của nguyên tắc (triết lý, tư tưởng) âm dương khi sử dụng.

Điều quan trọng là người sử dụng tìm ra sự giao hòa âm dương (thả lỏng & trương cơ) trong tất cả các chiêu thức mà mình đã tập luyện. (Nếu chưa phát hiện được điều này sẽ làm người tập rất mau mệt mỏi - vì phải trương cơ liên tục).

Nguyên tắc cương quyết & dứt khoát: Trong mọi kỹ thuật của côn nhị khúc đều yêu cầu người sử dụng chúng phải thực hiện động tác ấy thật cương quyết và dứt khoát.


Điều này làm tăng tính mạnh mẽ trong kỹ thuật & thần khí khi thực hiện các bài tập luyện về côn nhị khúc.

Nguyên tắc Đẳng thế: Như trên đã nói, côn nhị khúc là sự nối dài của cánh tay, do đó, việc sử dụng đôi tay thuần thục không có nghĩa là trọng tâm cơ thể (vùng rốn) phải trồi sụt, lắc lư.

Tương tự như bộ môn khiêu vũ, hông & vai người sử dụng côn nhị khúc phải thẳng, không được uốn éo, nhấp nhô.

Vi phạm nguyên tắc này, bên cạnh việc vi phạm nguyên tắc "nhất thể", nó còn làm cho người xem có cảm giác mệt mỏi, làm mất tính thẩm mỹ và nghệ thuật của côn nhị khúc.

Ngoài ra, người sử dụng côn nhị khúc còn phải lưu ý đến một số nguyên tắc của vật lý học như lực ly tâm (cánh tay đòn), phản lực; điểm tập trung lực, sự hợp lực, sự triệt tiêu lực và tính liên hoàn, nguyên tắc khống chế côn nhị khúc, phương pháp xử lý khi va chạm côn nhị khúc trong tập luyện và thi đấu.

Sử dụng côn nhị khúc thành thạo còn có các kỷ thuật phụ trợ như kỹ thuật quay (loan): số 8, vòng tròn, anpha....kỹ thuật quật: xéo, dọc, ngang.Kỹ thuật chuyền: có 8 động tác cơ bản & 32 biến thể: chuyền trước, sau, đổi tay, qua hông, qua cổ.Nhóm các tư thế thủ, cận chiến (bật, ném,...) & kỹ thuật sử dụng 2, 3 côn nhị khúc cùng lúc hoặc luân phiên.

“ Vù vù vù vù”

Theo hai cổ tay Thiên An xoay chuyển hai thanh nhị khúc côn xoay tròn trên cổ tay hắn, ngay sau đó hắn dậm chân búng người nhảy lên cao.

So với Huyền Tiễn còn cao hơn, hai thanh nhị khúc côn xoay vòng ngay khi đến gần cổ tay túm lấy một đầu rồi nện xuống.

Huyền Tuyễn cũng không phải ăn chay cúi người đem hai thanh kiếm bỏ qua một bên trái của mình lắc eo chân bước lên một bước theo cổ tay vung lên.

Hắc bạch song kiếm không là song đao mới đúng, kiếm có hai lưỡi mà hai thanh vũ khí này chỉ có một lưỡi một đầu cứng rắn dày tăng lực chặt xuống, thời đại này kiếm và đao cũng không có phân biệc rõ ràng cho lắm.

“ Ầm”

“ Keng keng keng keng “


Chỉ thấy bốn thanh vũ khí va chạm phát ra một kình khí hình thành một cơn gió nhỏ, chói tay kim loại vang lên hoa lửa bắn ra tung tóe.

Khi trên cao lực đạo của Thiên An nhỉnh hơn cộng thêm ly tâm cánh tay đòn cổ tay hắn, cộng thêm côn nhị khúc phát huy sức mạnh lớn nhất chính là ở đầu côn khi tận dụng lực ly tâm.

“ Bành”

Vang dội thanh âm vang lên Thiên An song côn đập xuống một cước cũng tung ra, hắn công phu cận chiến vật lộn với hổ báo quyền cước không tệ, thân ảnh vừa dậm xuống mặt sàn song côn quay tròn người.

Tốc độ càng ngày càng nhanh để lại các vệt tàn ảnh quang mang, côn hoa không ngừng hiện ra hình thành một lớp phòng hộ riêng biệc thân ảnh lần nữa nhảy đến Huyền Tiễn.

Huyền Tiễn một chiêu bị thiệt liền biết đối phương thực lực mạnh mẻ, nhất là khí lực của đối phương thanh kỳ quái hai vũ khí kia đầu côn lực đạo cực kỳ mạnh mẻ, thân ảnh bị đánh rơi xuống mặt đất, chỉ thấy dưới chân mặt đất như mạng nhện bị nứt vở.

“ Keng keng keng”

Ngay khi Thiên An từ trên bầu trời rơi xuống, song côn lần nữa nện xuống Huyền Tuyễn trên tay hung hăn chém mạnh. Để lại trong không trung kiếm quang, kiếm khí lăng lệ tản phát ra bên ngoài.

Huyền Tiễn chùng thân khom người thấp xuống rồi xoay người hay tay vung lên hắc bạch song kiếm bổ lên không trung Thiên An.

“ Ầm” một tiếng vang dội đem thân ảnh Thiên An bức lui lộn nhào lên không trung, kiếm khí đỏ hồng phóng ra đem phá hủy đi những cây cối xung quanh.

“ Vù vù vù”

Kình khí không ngừng xuất hiện, hai tay Thiên An không ngừng vung lên nhị khúc côn, hình thành một cái lồng hư ảnh nhị khúc côn xoay quanh người, đem công kích của Huyền Tiễn bắn trả ra ngoài.


“ Keng keng keng tư tư tư”

Chói tay không ngừng vang lên, Huyền Tiễn trong giây lát điên cuồng chặt chém lên Thiên An muốn phá đi cái lồng xoay tròn côn ảnh đó.

Kiếm côn lại va chạm bắn ra hoa lửa không ngừng. Trong mấy nhịp hô hấp cả hai đánh ra hàng trăm chiêu người công người thủ.

“ Bành” Như sấm động thanh âm, cả hai phân tách về hai phía, Huyền Tiễn bị đẩy lùi về sau song thanh vũ khí cắm trên mặt đất nhanh chóng hãm tốc lại.

Còn về phần Thiên An lộn nhào trên không trung rồi tiếp đất, mặt đất dưới chân bị sụp xuống một mảng lớn, bụi mù bốc lên xen lẫn những gốc cây tảng đá bị hai người thả ra kiếm khí côn khí phá hủy.

Thiên An thu lại song côn, hai thanh côn lại quỷ dị như sương đen rồi hóa thành một thanh trường côn lớn hơn.

Thanh côn này chính là chakra ngủ đại thuộc tính hòa trộn mà thành, chỉ cần hắn muốn liền có thể biến đổi tính chất lẫn hình thái, trở thành vũ khí cho hắn, tiện dụng vô cùng.

var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);

“Hắc bạch Huyền Tiễn nghịch nhẫn trấn hồn, màu đen là Huyền đối ngoại chủ giết chóc, màu trắng là Tiễn đối nội là thanh kiếm bảo vệ”

Thiên An chậm rải cất bước đi đến mang theo trường côn của mình nhìn Huyễn Tiễn, dừng chân lại trước người hắn đem trường côn chống xuống mặt đất.

Huyễn Tiễn cũng không vì mấy lời của Thiên An mà động dung, dù sao Hắc Bạch Huyền Tiễn do Âu Dã Tử rèn luyện là một trong Việt Vương Bát Kiếm đứng hàng thứ 4 đả nổi danh, nâng lên song kiếm lạnh giọng nói: “ ngươi rất mạnh, nhưng cũng chỉ có chết mà thôi?”

“ Thiên hạ thất quốc, Chư Tử Bách Gia người có thể giết được ta còn chưa sinh ra, ta muốn đi ai có thể lưu, thiên quân vạn mã có thể cản”

Thiên An nâng lên trường côn, chém gió tuyệt không đỏ mặt: “Ta lấy nhất côn bình thiên hạ, nhị côn định giang sơn, côn định sơn hà.”

Thân ảnh lần nữa tung người lên không trung tay điểm ra không ngừng vung xuống, quang ảnh không ngừng hiện ra xuất hiện hàng trăm đường côn ảnh lăng lệ hiện ra rồi bùng người như con tôm nắm lấy chuôi côn giáng mạnh xuống dưới đất.

“ Ầm ầm ầm” liên tiếp thanh âm vở vụn vang lên, mặt đất bị vở nát, đồng thời một tiếng vang dội thanh âm vang lên, một cái hố sâu lớn hiện ra dưới một côn của Thiên An đập xuống bụi mù bốc lên, chính là vị trí của Huyền Tuyễn.


“ Côn mở thiên địa”

Nâng lên trường côn thu lai, lần nửa sử ra trường côn nhìn trên một thân cây Huyền Tuyễn ở trên đó, đối phương vừa rồi đả nhanh chân tạm lánh phong mang, dẫm mạnh lên như mũi tên rời cung lao đến.

Trường côn trên không trung lai tản ra quang côn ngưng tụ, một côn, hai côn, mười côn, ba mươi côn, trăm côn, hai trăm côn, ba trăm côn..

Xé gió thanh âm rít gào côn ảnh hiện ra, mà trên xà nhà Huyền Tuyễn hắc bạch song kiếm đỏ hồng khí tức kiếm khí như hồng mang mảnh thú hiện ra.

Từng đạo kiếm khí hung lệ chém xuống cùng côn ảnh va chạm phát ra chói tai thanh âm, đem vô số vật thể xung quanh tạp vở đi.

“ Uỳnh”

Côn kiếm va chạm mặc dù Huyền Tuyễn ở trên chiếm ưu thế hơn Thiên An ở dưới, nhưng lại là người bị bức lui, chỉ thấy Huyền Tiễn thân hình bị đẩy văng đi ra sau.

Phải biết hắn nhiều năm trong phòng trọng lực rèn luyện, lại là một đầu rồng đội lốt người khí lực so với nhân loại như Huyền Tiễn mà nói lớn hơn rất nhiều.

Thiên An nhìn Huyền Tiễn bị chấn văng đi bay lên nóc nhà, lộn nhào trên không trung thân ảnh trên không trung mượn lực đạp lên một mẫu gỗ vụn đuổi theo, lần nữa tách ra làm hai thanh nhị khúc côn, điên cuồng xoay tròn, giáng xuống Huyền Tiễn.

“ Ầm”

“ Keng keng keng keng keng”

Liên miên không dứt hoa lửa cùng chói tay kim loại vang lên, chỉ thấy hai người trên không trung triền đấu, song kiếm hòa song côn điên cuồng va chạm, khí tràng càng ngày càng lớn không khí xung quanh cũng bị đẩy dạt ra.

“ Ngạnh công” Huyền Tiễn ánh mắt khiếp sợ nhìn song kiếm của mình cắt lên y phục đối phương lại như tường đồng vách sắt, để lộ hoa lửa trên đó. Càng khiếp sợ hơn trên tay đối phương bây giờ bắt đầu xuất hiện vảy đồng bao phủ.

Huyền Tiễn mượn lực đối phương thả người nhảy về sau, đối phương chủ tu ngạnh công lực lớn vô cùng.

Ngạnh công tu luyện giả, là kiếm khách trời sinh khắc tinh, kiếm khách đối mặt ngạnh công tu luyện giả thời điểm, cũng không thể chiếm được bao lớn tiện nghi.

Bình Luận (0)
Comment