Thú Nhân Chi Lưu Manh Công

Chương 39

Xuân Kỷ mở to hai mắt kêu lên một tiếng.

Lôi Tấn bị người phía sau kéo đứng lên, vai mạnh mẽ va chạm với lồng ngực đối phương, tấm lưng trần trụi của Lôi Tấn tiếp xúc đến quần áo da thú trên người đối phướng, là một thú nhân! Trong lòng cả kinh, phỏng chừng chuyện hôm nay không thể làm rồi.

Nhưng mà khoanh tay chịu chết luôn luôn không phải là tác phong của hắn, hắn chỉ tuân theo nguyên tắc ta sợ chịu thiệt cũng sẽ không để cho ngươi chiếm tiện nghi, ngươi cắn ta một miếng, ta ít nhất cũng muốn ngươi rụng hai cây mao

Lôi Tấn tăng phần nghiêm túc, khuỷu tay thu lực mạnh mẽ húc ra sau, động tác vừa nhanh vừa kiên quyết, không chút do dự, đánh lên ngực đối phương, đối phương kêu đau một tiếng, lực cổ tay nới lỏng, Lôi Tấn nhân cơ hội nhanh chóng xoay người, nắm tay cũng theo đó phóng ra, trong ánh sáng mờ tối của khu rừng, hắn thấy không rõ tướng mạo của đối phương, Lôi Tấn hiện cũng không để ý mấy chuyện này, ôm ý tưởng đánh ngã rồi mới nói chuyện, quyền cước tung ra càng thêm tàn nhẫn, nhưng thân hình đối phương tuy rằng phi thường cao lớn, nhưng thân thủ lại linh hoạt ngoài ý muốn, Lôi Tấn thế nhưng đến cả da lông đối phương cũng không động chạm được, cảm thấy đã gặp phải cao thủ

Xuân Kỷ từ lúc hai người đánh nhau, vừa thấy tình huống không ổn, lập tức nhặt y phục của mình, nhanh như chớp chạy mất dạng.

Đêm nay Lôi Tấn uống không ít rượu, vốn tay chân có chút nhũn ra, mới vừa rồi bị Xuân Kỷ châm lửa, chưa được phát tiết, sau vài hiệp, thể lực dần có chút không chống đỡ nổi. Căn cứ theo nguyên tắc tẩu vi thượng sách, đã nghĩ tói mở đường chuồn, nhưng mà trên người hắn hiện tại không có quần áo, khó có thể nào muốn trần trụi chạy đi, Lôi Tấn vừa đánh vừa lui, ý đồ tới gần y phục của mình, cũng tìm một đường nhanh chóng chạy khỏi chỗ này. Nhưng nhìn được đầu này, lại không thấy đầu kia, hậu quả việc Lôi Tấn phân tâm chính là, cổ tay trái bị siết chặt, vòng eo cũng lần nữa bị giữ lấy, toàn thân cao thấp chỉ còn chân có thể di chuyển, Lôi Tấn tung ra một cước, đối phương tựa hồ không nghĩ Lôi Tấn lại còn sức phản kháng, dưới chân không ổn định, hướng Lôi Tấn đổ ngưởi sang, thế nhưng cánh tay nắm tay Lôi Tấn lại không chịu buông ra

“Uy uy…”Lôi Tấn kinh hô, ngươi muốn ngã cũng đừng có kéo ta, thân hình này của ngài, ta còn không bị đè thành cái đệm thịt sao?

Nhưng hắn còn chưa có nói ra câu kia, một trận thiên toàn địa chuyển, trước nháy mắt đáp đất, vị trí hai người đã thay đổi, Lôi Tấn bị người ta ôm vào ngực, lăn vài vòng trên cỏ, rồi bị đè dưới thân

Đầu đối phương gục trên vai hắn, Lôi Tấn phục hồi tinh thần, tay duỗi thẳng làm đao, lập tức chuẩn bị đánh xuống (đòn chém tay đó)

Lại nghe thấy người nọ ghé vào tai hắn nói “là ta.”

Lôi Tấn hít sâu một hơi rồi phun ra, thân thể lúc này mới thả lỏng, ngẩng mặt nằm trên mặt đất, hữu khí vô lực nói “Mặc Nhã, ngươi nổi điên làm gì?”

Mặc Nhã khởi động thân thể, nhìn chằm chằm vào mắt Lôi Tấn hoie “Vừa rồi ngươi làm gì?”

Lôi Tấn giương mắt nhìn về phía Mặc Nhã, giễu cợt cười một tiếng, chẳng lẽ vừa rồi còn chưa thấy rõ sao? Không thấy rõ tại sao lại có thể vào đúng lúc ấy lại kéo hắn ra? Đáng giận, nếu không phải vì Mặc Nhã, hắn đã cùng cái Xuân Kỷ kia đại chiến một hiệp, làm sao lại ở trong này chịu chất vấn, cảm thấy buồn bực, lời nói ra mang theo trào phúng ác ý “Ở chỗ các ngươi, ta không biết đó gọi là gì, nhưng ở chỗ ta, gọi là làʍ ŧìиɦ, trên giường, cùng phòng…. Ngươi tự chọn một cái tên thích nghe đi.”

“Không phải ngươi vừa mới quen y sao?”

Lúc đầu đến bản thân thực sự không nhìn lầm, hắn cùng Xuân Kỷ, thực sự làm chuyện kia, vừa rồi bản thân chỉ không lưu ý một chút, Lôi Tấn ở trong đám người đã không thấy bóng, đại ca bị thúc thúc kéo đi thương lượng sự tình, y đứng dậy đi tìm, nghe thấy có người nói thấy hắn cùng Xuân Kỷ ở chung một chỗ cùng nói cùng cười, trong lòng co rút mãnh liệt, theo mùi vị của Lôi Tấn tìm tới trong rừng, hai người họ tự cho là đã làm đến mức không chê vào đâu được, nhưng lại quên thú nhân trời sinh rất mẫn cảm với mùi vị, đặc biệt Lôi Tấn lại còn hằng đêm ngủ trong ngực mình, bản thân đối với mùi của hắn lại càng thêm quen thuộc, sao có thể không tìm thấy

Nhưng vừa nghĩ tới một màn đã thấy kia, Mặc Nhã vẫn chưa từ bỏ ý định muốn đuổi theo hỏi cho rõ.

“Mới quen thì không thể làm sao?”Lôi Tấn nhướn mày hỏi ngược lại một câu, tiếp tục nói “Cho dù không biết cũng có thể làm.”

“Ngươi muốn làm như vậy?” thanh âm Mặc Nhã thấp đi vài phần

“Chính là vậy, mỗi ngày đều muốn.”Lôi Tấn như có thêm dũng khí, không sợ chết đáp

“ta có thể giúp ngươi.” Hờ hững nhíu mày

Lôi Tấn cười khẽ một tiếng, tay phải nhàn rỗi trượt xuống lưng Mặc Nhã, dừng ở dưới thắt lưng, nói”Nhưng mà ta muốn làm là muốn tiến vào chỗ kia cơ, ngươi cho ta làm sao?”

“ta dùng miệng giúp ngươi.” Mặc Nhã khó khăn nói

“Điểm kỹ thuật này của ngươi, mỗi lần đều bị răng nanh của ngươi lướt qua, ta còn chưa muốn đoạn tử tuyệt tôn đâu.”này còn chưa kể tới thô bạo nữa

“Nhưng mỗi lần ngươi đều có hưởng thụ a.” Mặc Nhã chỉ ra sự thực

“Ngươi…” Lôi Tấn nghenh họng, sự thực thắng hùng biện a.

Nhưng Lôi Tấn là ai, một chút chuyện này sao có thể làm khó được hắn, hán hừ một tiếng nói “Có chút còn hơn không, khi không có người, ngươi cùng được thông qua.”

Ánh mắt màu lục của Mặc Nhã nheo lại, khẩu khí mang theo vài phần ý tứ nguy hiểm, hỏi “ta chỉ là cần dùng lúc không có ai sao?”

“Bằng không, ngươi cho là gì?” Tinh thần không sợ chết của Lôi Tấn thực đáng ca ngợi

Mặc Nhã nhìn sâu vào hắn, trả lời thực sự trực tiếp rõ ràng, tay trái nắm vai hắn, tay phải chế trụ cằm hắn, cúi đầu mãnh liệt hôn lên, vừa tới chính là công thành đoạt đất, hoa hỏa văng khắp nơi

Lôi Tấn không nghĩ tới Mặc Nhã không nói một tiếng đã hôn lên, sửng sốt một chút, hoảng hốt không có lý do, làm cho hắn bắt đầu ở dưới thân Mặc Nhã kịch liệt giãy dụa

“Đừng nhúc nhích…”Hờ hững thở hổn hển một hơi

Bất động mới là kẻ ngốc, chẳng lẽ muốn ta ngoan ngoãn nằm ở đây cho ngươi đè sao?

Nhưng Lôi Tấn lập tức phát hiện hắn có thể thực sự có chút choáng váng. Ở dưới sự giãy dụa kịch liệt của hắn, thân thể hai người càng lúc càng chặt chẽ dám lại cùng chỗ, hơn nữa giờ phút này trên người Lôi Tấn quần áo gì cũng không có, chỉ cách Mặc Nhã một tầng da thú mỏng manh, Lôi Tấn rõ ràng cẩm giác được bên trong đùi mình đâng dán sát với một thứ nóng hổi, theo ma sát giữa thân thể hai người lại càng thêm nóng rực cương cứng

Đồng dạng là nam nhân, Lôi Tấn vô cùng rõ ràng, sắc mặt trầm xuống, cắn răng:Đừng nháo, Mặc Nhã, ngươi mau đứng lên.”

Mặc Nhã im lặng, một ngụm cắn lên hồng anh trước ngực Lôi Tấn

Ngực Lôi Tấn bị cắn đau, không khỏi mở miệng mắng “Ngươi muốn điên thì tìm người khác điên đi, lão tử không hầu hạ.”

Mặc Nhã còn ghé vào trước ngực hắn, âm thanh có chút khàn khàn nói “Không người cùng ngươi nháo.”

“Vậy cút cho ta.” Lôi Tấn đẩy bờ vai y

“Ngươi không phải muốn làm sao?”Mặc Nhã không buông ra, sức lực toàn thân thả lên người Lôi Tấn

“Nặng, ngươi muốn đè chết ta sao?”Lôi Tấn cau mày, kêu một tiếng đau đớn

Trước ngực Lôi Tấn bị Mặc Nhã liếm cắn ẩm ướt, mút hôn, răng nanh nhẹ nhàng ở một bên hồng anh màu hoa đào mà ma xát, một tay lướt bên sờn, ngón tay duỗi ra.

“Mặc Nhã… Ngươi xuống cho ta… ngô….”Lôi Tấn nắm tóc Mặc Nhã không dám kéo mạnh, nơi đó đối với nam nhân tuy chỉ là một thứ trang sức, nhưng hắn cũng không muốn thứ trang sức này của mình trái phải không cân xứng, hắn sợ Mặc Nhã chỉ cần không cẩn thận là sẽ cắn đứt thứ đó xuống. Nhưng mà kɦoáı ƈảʍ đến một cách đột ngột này khiến thân thể hắn căng chặt, tự nhiên nhướn người về trước, đem bản thân càng tiến vào gần miệng Mặc Nhã hơn

“Đau…” hồng anh bị Mặc Nhã cắn qua nổi lên một cỗ đau nhức

Mặc Nhã nghe vậy lập tức nhả răng nanh ra, dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm

Lôi Tấn chờ chính là cơ hội này, đầu gối thúc lên, đánh mạnh lên thứ đã đỉnh cao của Mặc Nhã, Mặc Nhã bị đau, thân thể tự nhiên nâng lên, Lôi Tấn cảm thấy trên người nhẹ bỗng, bứt ra đứng lên

Mặc Nhã nhanh chóng phản ứng lại, bắt lấy mắt cá chân Lôi Tấn, bám chặt, nghiêng người đè lên

Sự thay đổi này càng khiến Lôi Tấn thêm bi thúc, bởi vì lần này là bị đè từ phía sau lưng, ngay cả động tác phản kháng cũng vô pháp triển khai

Mặc Nhã bắt đầu công thành đoạt đất, dọc theo lưng Lôi Tấn liên tiếp hôn xuống, cảm giác này làm da đầu Lôi Tấn tê dại, còn thêm không cam lòng, không cam lòng bản thân mình cứ như vậy bị đè áp, chán ghét thân thể của mình cũng bị người khác nắm trong tay, hơn nữa còn là một nam nhân muốn leo lên người hắn

Lôi Tấn chưa từ bỏ ý định ngẩng đầu lên, nghĩ muốn đụng vào cằm Mặc Nhã

Cánh tay phải nguyên bản luôn hờ hững trên lưng Lôi Tấn luồn về phía trước tìm kiếm, bắt lấy thứ phái trước Lôi Tấn, động tác trên tay lập tức không ngừng

“Ah…” Lôi Tấn rêи ɾỉ một tiếng, thân thể mềm mại nằm lên cổ, chỉ còn lại tiếng thở mạnh

Động tác trên tay Mặc Nhã ở phía trước không ngừng hoạt động, ở phía sau đầu lưỡi Mặc Nhã chậm rãi trượt xuống, đi vào giữa chỗ lõm vào dưới thắt lưng Lôi Tấn, Lôi Tấn chỉ cảm thấy trên lưng một mảnh nóng ẩm, hô hấp giữa hai người bắt đầu nóng rực

“Mặc Nhã, không đùa….” Như vậy sẽ chết người đó, Lôi Tấn thực sự bắt đầu sốt ruột

“Hôm nay ta sẽ làm xong cùng ngươi.” Khẩu khí Mặc Nhã thực sự trịnh trọng chính thức tuyên bố

“Ngươi cứ làm thử xem.”Lôi Tấn nghiến răng nghiến lợi quát

“Ngươi cũng đã nói vậy, ta sẽ không khách khí nữa.”

“Ngươi…”

Mặc Nhã lật hắn lại, trực tiếp ngăn chặn lời nói kế tiếp của hắn

Lôi Tấn bị hờ hững cường thế đòi lấy, không thể hô hấp, vốn hắn đã bắt đầu hôn mê sau khi uống rượu, hắn cũng chưa từng nghĩ bản thân lại có một ngày bị nam nhân đè dưới thân như vậy, hơn nữa lại vô lực phản kháng, nhất thời khí huyết dâng lên, trước mắt hết thảy đều choáng váng đến lợi hại

Mặc Nhã không nói tiếng nào, ở trước lồng ngực mẫn cảm của Lôi Tấn châm lửa thổi gió, mọi chỗ trên người ngứa ngáy khó nhịn, thân thể Lôi Tấn bắt đầu động tình, không tự kềm hãm nhéo hai cái

“Ah…” hắn rên một tiếng, nhưng mà khó vẫn duy trì được vài phần lý trí muốn tách khỏi Mặc Nhã

Mặc Nhã cũng bắt đầu vong tình, lực đạo cánh tay ở trên lưng Lôi Tấn càng mạnh hơn, đầu lưỡi cực kỳ khiêu khích, dọc theo trước ngực một đường kéo xuống, cuối cùng trực tiếp ngậm lấy phân thân Lôi Tấn, kỹ thuật không thuần thục giống như trước, nhưng đúng là vô cùng cẩn thận phun ra nuốt vào hầu hạ, cảm giác nóng bỏng ướŧ áŧ cũng không làm Lôi Tấn duy trì thanh tỉnh được bao lâu, thắt lưng rất nhanh căng cứng, nhịn không được phun trào trong miệng Mặc Nhã

Thân thể nặng nề ngã xuống lớp cỏ mềm mại, rốt cuộc không dậy nổi một tia khí lực

“Mặc Nhã, ta sớm muộn gì cũng bị ngươi hại chết…” phát tiết xong, một tay Lôi Tấn gác lên che mắt, khàn giọng nói

Mặc Nhã đem chất lỏng màu trắng phun ra tay, dễ dàng tách đôi chân vô lực của Lôi Tấn ra, đi vào hậu huyệt của hắn, đầu ngón tay dính chất lỏng nhẹ nhàng đảo quanh

Một khắc khi ngón tay đụng vào, thân thể Lôi Tấn cứng đờ, miễn cưỡng nhấc lên vài phần khí lực cố lui ra sau, miệng cả kinh nói “Dừng ở đây, không được tới nữa, Mặc Nhã.”

“Không được.” Mặc Nhã một ngụm cự tuyệt, y cường lực áp chế bản thân, đây là lần đầu của Lôi Tấn, nhất định phải dịu dàng, nhưng bản thân y thực sự sắp nhịn không nổi rồi

Ngay sau đó, ngón trỏ mang theo dịch của Mặc Nhã thẳng tắp xuyên vào người Lôi Tấn

Cảm giác bị dị vật xâm lấn thực quái dị, làm cho Lôi Tấn không được tự nhiên vặn vẹo, chỉ muốn thoát ra ngoài

Tiếng thở dốc của Mặc Nhã càng lúc càng lớn, ngón trỏ ở trong hậu huyệt của Lôi Tấn liên tục khuếch trương, trừu sáp, tận lực bồi tiếp ngón thứ hai, thẳng tới lúc hậu huyệt của Lôi Tấn có thể dung nạp ba ngón tay

Nhanh chóng kéo y phục của mình xuống, nâng thắt lưng Lôi Tấn lên, quỳ gối giữa hai chân hắn, nơi riêng tư phía dưới của Lôi Tấn hoàn toàn bại lộ dưới mắt Mặc Nhã. Lôi Tấn hiếm có đỏ mặt. Vừa đá vừa mắng nói “Mặc Nhã, ngươi đi chết…”

“Ngươi nhẫn nhẫn…” Mặc Nhã vừa mới nói xong, vòng eo ấn xuống thật mạnh, nhắm ngay tiểu huyệt không ngừng co rút của Lôi Tấn, hung hắng đỉnh vào, nhưng nơi đó của Lôi Tấn thực chặt, phân thân Mặc Nhã lại lớn, chỉ có thể tiến vào một chút, mắc lại, hai người đều thấy khó chịu

Lôi Tấn chỉ cảm thấy mặt sau một trận đau đớn, cũng không khỏi giương mắt nhìn về chỗ hai người hết hợp, vừa thấy liền hoảng, thiếu chút nữa là hồn phi phách tán, chịu đau mắng “Ngươi cút ngay, nhanh, thứ đó lớn như vậy, làm sao có thể đi vào hả?”

Mặc Nhã cũng khó chịu, nhưng đây cũng là lần đầu của y, cũng không biết phải làm sao bây giờ, nhớ… là như vậy đỉnh thẳng vào, nhưng làm vậy nhất định Lôi Tấn cũng chịu không nổi

“Vậy giờ phải làm sao?” Mặc Nhã khiêm tốn thỉnh giáo

“rút ra.” Lôi Tấn trừng to mắt

“không.” Mặc Nhã lắc đầu, y biết một khi y buông ra, Lôi Tấn có thể không bao giờ….cho mình đi vào nữa

“không được cũng phải làm.” Hai chân Lôi Tấn nguyên bản gác lên vai Mặc Nhã đạp mạnh một cái, đem Mặc Nhã đấ văng ra, thân thể lui nhanh ra sau, không để ý tới đau đớn phía sau, nhanh chóng bỏ chạy

Còn chưa chạy được vài bước, đã bị Mặc Nhã đuổi sau bổ nhào lên cỏ, Mặc Nhã từ phía sau nâng vòng eo Lôi Tấn kéo ra sau, làm cho Lôi Tấn nửa quỳ trên đất, mông hướng về sau, phân thân ở ngay bên ngoài tiểu huyệt của Lôi Tấn ấn ấn, lập tức muốn xông tới

Lôi Tấn biết hôm nay thế nào cũng trốn không thoát, so với việc bị Mặc Nhã làm đau chết, còn không bằng nói cho y biết, để hai người đỡ bị chịu tội, hô to “Chậm đã, nếu ngươi muốn làm thì ít nhất cũng lên bôi trơn chút đi.”

“Bôi trơn như thế nào?” đáng tiếc nơi này không có cây bích ngải, vừa rồi dịch trơn của Lôi Tấn bôi vào. Nhưng mà giống như không có tác dụng a

“ngươi…”Lôi Tấn bị y chọc tức tới mức choáng váng, chẳng lẽ y còn muốn hắn chỉ giáo một nam nhân làm cách nào ăn được hắn hay sao? nhân sinh của Lôi Tấn hắn chẳng lẽ bi kịch như vậy sao?

Lôi Tấn từ chối hai cái, vừa muốn tiến về phía trước, Mặc Nhã đã nhanh chóng gìm chặt lấy hắn, cánh mông Lôi Tấn ở phía trước lúc ẩn lúc hiện, Mặc Nhã đột nhiên hiểu ra, đưa tay tách hai cánh mông hoa của Lôi Tấn ra, lộ ra tiểu huyệt được boa bọc bên trong, vươn đầu lưỡi liếm thử hai cái, thì thấy tiểu huyệt của Lôi Tấn dường như hoảng sợ mà co rút lại

“Ah…. Cút ngay, Mặc Nhã.”Lôi Tấn không nghĩ y lại làm như vậy, kinh hô một tiếng, cái địa phương kia thế nhưng nhịn không được có cảm giác khiêu khích

Không được, không được để y làm tiếp, bản năng Lôi Tấn nghĩ muốn đá vào hai chân y, nhưng mà thay thế cho đầu lưỡi của Mặc Nhã chính là phân thân nóng rực của y, tư thế từ sau lưng này, một tiếng trống làm tăng tinh thần hùng hổ hăng hái thêm vọt vào

“ah…”

Mặc Nhã đã nhịn từ lâu, vừa tiến vào trong đã cảm nhận bên trong thân thể Lôi Tấn nóng rực tựa như bị sốt cao, rốt cuộc nhịn không được va chạm thật mạnh, tiết tấu quy luật không hề đáng nói. Lôi Tấn bj y đỉnh về trước xê dịch hai bước, cây cỏ lạnh lẽo lót dưới gôi, cùng với một trận lửa nóng bất diệt bổ nhào phía mặt sau hoàn toàn khác biệt

Lôi Tấn đau đến mức hút lãnh khí. Miệng một bên hút không khí một bên mắng người, hắn chưa bao giờ biết làm người ở dưới lại đau như vậy, thân thể quả thực giống như bị xé thành hai nửa, nhưng hắn rõ ràng nhớ rõ, thời điểm hắn lên giường cùng những người trước kia rõ ràng họ rất hưởng thụ mà, rốt cuộc là kỹ thuật của Mặc Nhã quá kém cỏi, hay là bản thân mình trời sinh không thích hợp nằm dưới?

Nhưng hiện tại cảm giác của Mặc Nhã lại hoàn toàn trái ngược, y rốt cuộc cũng tiến vào bên trong cơ thể này rồi, so với trong tưởng tượng của y lại càng làm cho y mê muội đến mức không thoát râ được, ở bên trong thân thể này tùy ý rong ruổi, không có thứ gì so với điều này càng làm cho y thêm hưng phấn cùng thỏa mãn

Đột nhiên lơ đãng chạm phải chỗ nào đó, Lôi Tấn kêu một tiếng đau dớn, phía sau phản xạ kẹp chặt Mặc Nhã lại, thiên tính của nam nhân làm cho Mặc Nhã biết chính là chỗ đó, mỗi lần đỉnh vào liền nhắm đúng vị trí bên trong kia của Lôi Tấn

Hai chân Lôi Tấn như nhũn ra, lại bị Mặc Nhã chế trụ càng thêm chặt chẽ, kết hợp giữa hai người càng thêm sâu

Trong đau đớn hỗn loại kɦoáı ƈảʍ cũng nảy lên, thân thể từ trước đến nay luôn sa vào khoái lạc không tự giác mà nghênh đón va chạm,Lôi Tấn rốt cuộc cũng không rảnh để chửi bới nữa, ở trong va chạm không ngừng nghỉ của Mặc Nhã mà tan rã quân lính,mỗi lần rút ra đâm vào đều mang theo tiếng nước dấp dính, trong rừng quanh quẩn tiếng thở dốc đầy tình sắc của hai người

Không biết qua bao lâu, Lôi Tấn chỉ cảm thấy bên trong nóng lên, du͙ƈ vọиɠ của Mặc Nhã phóng thích, một cỗ lại một cỗ nhiệt lưu không ngừng gián đoạn phun vào điểm mẫn cẩm của hắn, du͙ƈ vọиɠ vốn đã nửa mềm nhũn vì đau của Lôi Tấn cũng ngẩng đầu, theo kɦoáı ƈảʍ cuồn cuộn truyền đến không ngừng, bản thân cũng phóng thích. Bạch trọc của cả hai theo đùi Lôi Tấn nhỏ xuống.

Lôi Tấn cười khổ một tiếng, không thể tưởng bản thân có một ngày cũng nhờ vào phía sau mà có thể phóng thích

Nhưng mà không đợi hắn nghĩ ngợi lâu, Mặc Nhã ở trong cơ thể hắn rất nhanh lại cứng lên

“Mặc Nhã, ngươi lăn xuống cho ta.” Một lần sẽ lấy cái mạng già của hắn

“ta muốn làm một lần nữa.” Mặc Nhã ngậm vành tai Lôi Tấn, y giữ vững tư thế ở trong cơ thể hắn, đem Lôi Tấn lật lại, nâng hai chân hắn lên, theo ngay mặt cắm xuống

Chất lỏng trong tiểu huyệt Lôi Tấn chen chúc bị đẩy ra, chảy xuống lớp cỏ

Trong cơ thể truyền tới kɦoáı ƈảʍ khó có thể khống chế, Lôi Tấn nảy sinh ý đồ ác độc ôm lấy cơ thể Mặc Nhã, Mặc Nhã có thể cảm thấy trên lưng bị móng tay cắm vào đau đớn, trên lưng càng đau thì y đỉnh càng sâu

Sau một lúc lâu, Lôi Tấn thiếu chút bị Mặc Nhã làm tới chết, sau khi làm sau thực một chút khí lực cũng không có, hai tay hai chân trực tiếp giáp mặt cỏ, vi trí phía sau bị bầm tím vừa động thì nhe răng nhếch miệng

“Không bị ngươi làm chết, thực là may mắn của ta.” Lôi Tấn hướng về trước nhìn nhìn, xuyên thấu qua tán cây nhìn một bầu trời sao giữa không trung

“ta sẽ không để ngươi chết.” Mặc Nhã nằm bên người Lôi Tấn, âm thanh còn mang theo khàn khàn sau tình sự, nhưng một chút cũng không ảnh hưởng tới sự chân thật trong lời nói

Lôi Tấn hừ một tiếng nói “Không nghĩ tới băng sơn nói lời ngon ngọt tuyệt không hàm hồ. Bất quá lời nam nhân nói ở trên giường bình thường đều là lời không đáng tin, ta lúc trước ở trên giường nói so với ngươi còn dễ nghe hơn. Bất quá những lời này ngươi hẳn còn chưa nói hết, ngươi phải nói ta không để cho ngươi chết, ta sẽ làm cho ngươi dục tiên dục tử.”

“ta nói là sự thật.” Mặc Nhã nhìn hắn, biểu tình phi thường trịnh trọng

Lôi Tấn cảm thấy trong lòng hiện lên những thứ gì đó, tựa hồ có chút quái dị, không được tự nhiên không mở mắt ra, hắn không muốn thấy ánh mắt Mặc Nhã vào lúc này

“Ngươi không tin ta?” hờ hững hỏi

“ta tin hay không có quan hệ gì? sớm hay muộn ta cũng phải đi.”

“Không thể lưu lại sao?” trong thanh âm của Mặc Nhã có mang theo vài phần cầu khẩn

“không thể.” Lôi Tấn trả lời tương đương quả quyết
Bình Luận (0)
Comment