Thứ Nữ Công Lược

Chương 669

Edit: Tuyên Tuyên

Beta: Tiểu Tuyền

Vốn chỉ là muốn trêu trọc Thập Nhất Nương một chút, làm cho nàng cười thoải mái, thì Từ Lệnh Nghi cũng cảm thấy một chút tình cảm gia đình.

“Chỉ để cho nàng mở rộng một chút tầm mắt thôi” Hắn cười kéo tay Thập Nhất Nương lại “Mấy ngày nay ta không ở nhà, trong nhà có xảy ra chuyện gì không?”.

Thập Nhất Nương nhìn hắn cười không ngừng.

Từ Lệnh Nghi làm việc như lúc dẫn binh, mặc dù thường có những cử chỉ biến hóa kỳ lạ như gió thổi, nhưng rốt cuộc vẫn là thẳng thắn, lỗi lạc, có chừng mực.

Nàng theo ý tứ của hắn, ngồi xuống bên cạnh hắn.

“Trong nhà rất tốt, không có việc gì.Thiếp thì chỉ vội vàng bận rộn chuyện cuối năm thôi” Thập Nhất Nương giọng nói bất giác trở lên mềm mại “Thiếp gọi Khương thị đến hỗ trợ, Khương thị thông minh nhanh nhẹn, tính nhẩm, tính bàn tính rất nhanh, có thể thấy được ở nhà đã học qua những thứ này, nên hỗ trợ rất tốt, thiếp được thoải mái nhiều lắm”.

Từ Lệnh Nghi nhéo tay nàng thấp giọng nói “Ta cũng biết nàng mấy năm nay trong ngoài nhiều việc không thoải mái, có điều bọn nhỏ mới thành hôn, thời điểm này sang năm, trong nhà chúng ta sợ sẽ có chuyện vui nữa. Có một số việc nàng chịu khó lo lắng một chút. Chờ thêm mấy năm nữa rồi đem chuyện trong nhà giao cho Khương thị cũng được. Con dâu mới vào cửa, có một số việc phải nhìn kỹ rồi mới định đoạt được”.

Thập Nhất Nương cũng có tính toán riêng trong lòng.

Cho dù Khương thị không tốt chẳng nhẽ mình có thể nắm chuyện trong nhà vĩnh viễn không buông tay.

Nếu như Khương thị là một người hiếu thuận, tự nhiên sẽ biết tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận của mình. Nếu như Khương thị cố tình thì cho dù nàng không buông tay, Khương thị cũng nghĩ biện pháp tranh giành. Còn không bằng sớm đem Khương thị đặt bên cạnh nhìn xem, nàng cũng có thể phòng ngừa chu đáo. Nói không chừng nàng thể hiện ra chút phong thái (khí độ), hai người ngược lại có thể chung sống hòa hợp.

Có một số việc, quan trọng là có người đi sớm một bước.

“Thiếp xem như vậy là rất tốt”. Thập Nhất Nương từ chối ý tốt của Từ Lệnh Nghi “Đi theo bên cạnh thiếp từ từ học, chờ đến lúc tiếp nhận cùng không luống cuống chân tay”. Sau đó rời đi đề tài “Nghe khẩu khí của Cẩn ca nhi, Hầu gia lần này gặp không ít người. Xa nhà gặp bạn cũ có vui không?”.

Từ Lệnh Nghi thấy nàng không nói tiếp chuyện đó, biết nàng chủ ý đã định.

Thập Nhất Nương luôn luôn giúp mọi người làm chuyện tốt, nhưng cũng không phải là một người chỉ biết nhường nhịn, đến thời điểm khẩn cấp cũng có chủ ý riêng của mình.

Càng nghĩ thế càng thấy được người trước mặt mình tốt như thế nào.

Hắn không đành lòng bác bỏ ý của nàng. Theo ý của nàng đem những chuyện mắt thấy tai nghe ở trên đường kể lại “Cũng không phải là cố ý muốn gặp, bởi vì mang theo Cẩn ca nhi, chi phí ăn mặc không thể qua loa. Mọi người nghe nói ta đi Bảo Định, liền chạy tới tụ tập lại mà thôi. Những năm này hiểu rõ trong lòng ta có điều cố kỵ nên nên người biết thì họ không tới. Không biết, thì vội vã chạy tới cũng chỉ thấy ta nhàn rỗi vô sự(không có việc gì làm)” Hắn vừa nói nụ cười lại càng sâu hơn “ Đúng là có Cẩn ca nhi khiến cho ta thống khoái…”

Nếu là cố giao tự nhiên hiểu hắn, nếu như không hiểu hắn ngay cả bạn tốt cũng từ từ phai nhạt. Huống chi giờ hắn còn có cái mũ “Nhàn dỗi vô sự” trên người.

Thập Nhất Nương yên lòng, nghe hắn nói những chuyện rắc rối của nhi tử.

Khương thị nhìn Từ Tự Truân ở trong gương đang thử đeo đỉnh mũ bằng mây tre đan của Cẩn ca nhi tặng, không khỏi “Xì” một tiếng bật cười “Lục thúc nghĩ thế nào mà tặng chàng một cái mũ như vậy? Nhưng thiếp thấy chàng đội thật đúng là không tệ”

Từ Tự Truân đưa chiếc mũ choBảo Châu đứng hầu một bên, cười nói “Lục đệ luôn thích kì cơ diệu tưởng( ý là những suy nghĩ kì lạ, hiếm có, không tưởng tượng được), nàng còn chưa nhìn thấy đệ ấy đưa quà cho Ngũ thúc đâu, đó là lọ thuốc hít vẽ hình mỹ nhân đấy”.

Khương thị không nhịn được cười lên.

Từ Tự Truân nhìn thấy trong lòng liền xao động, lôi kéo tay nàng “Nếu không chúng ta đến chỗ Nhị bá mẫu đi?”.

Vừa rồi hai người muốn giữ Cẩn ca nhi và Sân ca nhi nhi ở nơi này chơi, nhưng Cẩn ca nhi nói còn phải tặng đồ cho Nhị phu nhân, đứng dậy cáo từ.

“Nàng không phải là muốn nhìn ‘Lưu thủy xa’ sao?” Hắn cười nói “Lúc này không phải là đúng lúc à, đến lúc đó chúng ta lại cùng Cẩn ca nhi đến chỗ tổ mẫu. Cũng không trì hoãn việc nàng giúp mẫu thân quản sự, cũng không trì hoãn việc đến chỗ tổ mẫu dùng cơm tối”.

Khương thị từng nghe phụ thân nói đến chuyện xưa ‘Mộc lưu ngưu mã’(xe trâu ngựa bằng gỗ tự di chuyển). Nghe nói từ sau thời Chư Cát Lượng đã thất truyền, nghe ‘Lưu thủy xa’cùng danh tự ‘Mộc lưu ngưu mã’ có chút tương tự, liền đặc biệt tưởng nhớ muốn xem một chút. Nghe Từ Tự Truân nói như thế nàng cũng có chút động tâm.

“Vậy chúng ta cũng mang theo một ít đồ đi?” Nàng chần chờ nói “Lục thúc đi tặng đồ, chúng ta tới tay không, sẽ gây chút thất lễ”.

“Hai ngày trước không phải trong cung thưởng hai hộp điểm tâm sao?” Từ Tự Truân cười nói “Nếu không chúng ta liền mang theo cái này đi. Những cái khác đoán chừng Nhị bá mẫu cũng không cần”.

“Tốt” Tặng đồ ăn biểu hiện thân thiết hơn. Khương thị cười phân phó Bảo Châu đi lấy hai hộp điểm tâm tới, cùng Từ Tự Truân đi tới chỗ Nhị phu nhân.

Cẩn ca nhi cùng Sân ca nhi nhi vẫn chưa đi.

Một cau mày, mặt ủ mày cau đứng ở trước mặt Nhị phu nhân, một ngồi trên ghế Thái sư, tò mò nhìn Cẩn ca nhi và Nhị phu nhân.

“Các cháu đã tới” Nhìn thấy Từ Tự Truân và Khương thị, Nhị phu nhân nâng chum trà lên nhấp một ngụm, cười mời bọn họ ngồi xuống. Nhưng không để Cẩn ca nhi đang đứng một bên ngồi xuống.

Từ Tự Truân và Khương thị đều có một chút kỳ quái, tặng lễ, cùng Cẩn ca nhi cùng Sân ca nhi hành lễ gặp mặt xong, mọi người nói mấy câu việc nhà, nói rõ mục đích đến.

“Đồ đặt ở Yến Tức Thất” Nhị phu nhân bảo Kết Hương “Ngươi dẫn Tứ thiếu gia cùng Tứ thiếu phu nhân đi xem một chút đi” Ánh mắt lại lần nữa rơi trên người Cẩn ca nhi.

Cẩn ca nhi bĩu môi, lộ ra vẻ bất đắc dĩ. Sân ca nhi thì dựng thẳng lỗ tai, làm bộ nghiên tai lắng nghe.

Phu thê Từ Tự Truân không khỏi trao đổi ánh mắt, theo Kết Hương đi phòng khách bên cạnh Yến Tức Thất, vào cửa đã thấy thứ kia bày ở trên xe ngựa Đa Bảo Các.

“Nguyên lai là bộ dáng này a?”Khương thị bước nhanh đến đánh giá.

Phòng khách bên kia mơ hồ truyền đến lời nói của Nhị phu nhân với Cẩn ca nhi.

“…Bạch Hổ kia có mấy ngôi sao?”

“Phía tây a” Cẩn ca nhi có chút do dự nói “Sao Khuya, sao Vị, sao Sâm, sao Tất…sao Lâu …sao Ngang…còn có …sao Chủy!”(tên các chòm sao trong nhị thập bát tú, hai tám chòm sao).

Lực chú ý của Khương thị không khỏi bị hấp dẫn qua.

“Ta nghe người ta nói con có thể đọc nhanh như gió. Thuộc lòng một trang sách cũng không quá thời gian một nén nhang.” giọng nói của Nhị phu nhân nhàn nhạt “Học thuộc lòng như vậy mà cúi đầu nói ấp a ấp úng, hiển nhiên là căn bản là không để trong lòng” Giọng nói lộ ra chút mất mác “Uổng phí ta coi trọng con như vậy. Đáp ứng làm cỗ xe Lưu Thủy Xa một lần nữa để tặng con…”.

“Con, con…” ngữ điệu Cẩn ca nhi mang theo xấu hổ “Mấy ngày đi theo phụ thân ở bên ngoài, lúc lên đường trong xe lắc lư lợi hại, con mới không học thuộc lòng được”.

“Không có học là không có học” Nhị phu nhân có chút giận “Lại còn lấy cớ này nọ, chỉ làm cho ta thêm xem thường”.

Không khí trong phòng khách trầm tĩnh kéo dài.

“Chúng ta có nên ra ngoài khuyên một chút không?” Từ Tự Truân nghe thấy vậy, nhớ tới Nhị phu nhân rất nghiêm khắc, hắn nói nhỏ bên tai Khương thị, đưa ra chủ ý có một chút không chắc chắn.

“Hay là để xem thêm một chút nữa đi” Khương thị nói nhỏ “Thiếp xem Nhị bá mẫu như vậy là muốn kích thích Lục thúc học tinh tượng đấy! Nhị bá mẫu phải làm như vậy để chèn ép Lục thúc …”.

Lời của nàng mang theo âm tiết cứng rắn đi xuống, phía ngoài lại truyền đến tiếng nói của Nhị phu nhân “Con cầm lấy, phía trên này viết vị trí và sự phân bố của Thập nhị bát tú, lần sau lúc con tới lại đọc thuộc lòng cho ta nghe” Nói xong còn bổ sung “Ta xem ba ngày sau con quay trở lại đây đi”.

Cẩn ca nhi chán nản đáp một tiếng “Vâng, vậy con trở về trước”.

Nhị phu nhân nhẹ nhàng “Ừ” một tiếng.

Tiếng bước chân vang lên tiến gần đến Yến Tức Thất “Tứ ca, Tứ tẩu chúng đệ đi về trước”.

“À”Từ Tự Truân vội nói “ Vậy đệ cẩn thận một chút, ngày mai tuyết rơi, sáng sớm nay lại bắt đầu loạn gió, trên mặt đất trơn trượt đó.”.

Cẩn ca nhi ủ rũ đáp lời, Sân ca nhi thì cười híp mắt đối với Từ Tự Truân nói “Tứ Ca, Tứ tẩu chúng đệ đi đây” Biểu hiện rất sung sướng.

Hai phu thê nhìn càng cảm thấy kỳ quái.

Thời điểm đi đến chỗ Thái phu nhân dùng bữa, Khương thị tìm cơ hội hỏi Cẩn ca nhi “Nhị bá mẫu là dạy cho đệ biết xem tinh tượng sao?”.

Cẩn ca nhi vừa nghe, lẳng lặng gật đầu.

Ở một bên đang cầm đĩa Phục Linh cao ăn, Sân ca nhi ngó đầu qua nói “Nhị bá mẫu nói: học xong xem tinh tượng sẽ không lạc đường. Đệ cũng muốn học, Nhị bá mẫu nói ‘tốt’!”.

Cẩn ca nhi hiển nhiên không thích đề tài này, liếc Sân ca nhi một cái nói “Nhị bá mẫu ngày ngày ở nhà, căn bản không biết ở bên ngoài rộng lớn bao nhiêu. Chúng ta đi nơi nào đều có đường xá và trạm dịch, cứ theo đường đi mà đi, làm sao có thể lạc đường?. Học cái này căn bản không có tác dụng gì”. Vừa nói đột nhiên lại kích động lên “Nhưng mà ta đã hứa với Nhị bá mẫu thì sẽ đem nó học xong”. Nói xong dường như muốn biểu hiện quyết tâm, liền tay nắm chặt giơ giơ lên.

Sân ca nhi ở một bên hi hi cười, nhỏ giọng đối với Khượng thị nói “Lục ca đánh cuộc bị thua!” Không che dấu hả hê chút nào.

“Sân ca nhi” Cẩn ca nhi giậm chân.

Sân ca nhi cười hì hì bỏ chạy.

Khương thị cười đến gập cả lưng.

Buổi tối trở về nói với Từ Tự Truân “Thiếp cũng muốn cùng Nhị bá mẫu học xem tinh tượng, Phụ thân đã nói: học xong xem tinh tượng không chỉ có thể xem phong thủy, còn có thể xem ngày lành tháng tốt. Thiếp nghĩ đến liền muốn học. Đáng tiếc phụ thân không hiểu rõ lĩnh vực này. Nhị bá mẫu thật lợi hại a! Khó trách tất cả mọi người đều nói người có học vấn tốt” Bộ dáng rất ngưỡng mộ.

“Tốt” Từ Tự Truân cảm thấy đây là một chuyện tốt “Ở bên cạnh Nhị bá mẫu luôn vắng lặng, nàng đi theo Nhị bá mẫu học xem tinh tượng, bên cạnh Nhị bá mẫu cũng có người làm bạn”.

Khượng thị mừng rỡ.

“Chờ sang năm mới, thiếp liền nói chuyện với mẫu thân” Nàng ngồi ở kháng trước bàn, khuỷu tay chống lên má, cười khanh khách tính toán “Mấy ngày nay, mẫu thân bề bộn nhiều việc, qua ngày mùng ba tháng ba sẽ thanh nhàn …” Vừa nói vừa mở to hai mắt “Đến tháng ba, Nhị tẩu sắp sinh…kia, kia…” Cắn môi “Ít nhất phải đợi đến tháng sáu làm lễ trăm ngày…”.

“Chúng ta từ từ học là được” Từ Tự Truân cười nói “Cũng không phải là muốn đi thi tiến sĩ, làm trạng nguyên, gấp như vậy làm cái gì?”.

“Đúng vậy!”.

Mình còn ở đây cả đời!.

Nghĩ đến cái này mặt Khương thị lại hồng lên, có chút ngượng ngùng nhìn Từ Tự Truân một cái.

Lúc này Thập Nhất Nương mới biết được Nhị phu nhân giáo huấn Cẩn ca nhi một bài về chuyện thiên văn.

“…Thật là khó” Cẩn ca nhi cau mày “Còn phải học số học nữa”.

Thập Nhất Nương cảm thấy chương trình học của nhi tử chỉ có một loại, trừ ngữ văn chính là thể dục, hiện tại có thêm số học, thiên văn dĩ nhiên không thể tốt hơn.

Nàng nhẹ nhàng cho nhi tử một cái đánh nhẹ “Có chuyện tốt như vậy, con lại không dụng tâm học, lại ở đây oán trách!”.

Cẩn ca nhi chính là trước mặt mẫu thân muốn làm nũng.

“Mẹ” Hắn nhào lên trên lưng Thập Nhất Nương “Đầu tháng ba không phải là thời điểm chúng ta về nhà cậu sao? Con có phải lại được nhìn thấy bà ngoại hay không?”.

Thập Nhất Nương đúng là ngoài ý muốn “Con rất muốn gặp bà ngoại sao?”.

Cẩn ca nhi gật đầu “Người rất xinh đẹp”.

Thập Nhất Nương không nhịn được cười lên.
Bình Luận (0)
Comment