Thú Tu Thành Thần

Chương 1075

Băng Thần đi ra ngoài để nàng bế quan, vừa đi ra liền thấy Chiến Vũ Lan Anh u oán đứng ở bên ngoài, có vẻ nàng đoán ra chuyện gì rồi.

Hắn cười khổ nói:

"Nàng dùng vẻ mặt đó nhìn ta là có ý gì? "

Chiến Vũ Lan Anh không vui nói:

"Ngươi thiên vị, ta mới là lão nhị."

Băng Thần khẽ vuốt trán của mình, hắn khẽ lắc đầu nói:

"Nàng có nhớ hôm trước nàng đuổi ta ra khỏi phòng như thế nào không? Tiểu Yến cũng tới trước nàng sao nàng không đi so đó với nàng ấy? "

Nàng hừ một tiếng rồi nói:

"Ta........hừ"

Đuối lý thì nói cái gì cũng không thuận, Băng Thần nắm tay nàng khẽ giọng an ủi:

"Đợi đi về Đế Vương Tinh chúng ta liền cùng chúng sức chế tạo tiểu Băng Thần, như thế nàng đã hài lòng chưa."

Nàng mặt đỏ thấu gặt giọng:

"Ai muốn cùng ngươi chế tạo tiểu Băng Thần, với lại ta nghe nói làm chuyện đó rất đau."

Băng Thần không nhìn được cười nói:

"Nàng bị Hắc Dạ mỗi ngày đánh cho như thế mà không thấy đau lại sợ chuyện đó ư?"

Nàng bĩu môi nói:

"Hắc Dạ tỷ tu vi còn thấp sao có thể làm đau ta, không nói với ngươi nữa ta đi tìm Phong Lan để hỏi."

Băng Thần ngăn cản nàng lại:

"Nàng ấy đang lĩnh ngộ pháp tắc, bây giờ làm phiền nàng ấy thì không tốt."

Chiến Vũ Lan Anh khẽ giọng hỏi:

"Thế ngươi có biết nỗi đau kia rốt cuộc như thế nào không? Rồi ngươi có biết nữ nhân khi đó như thế nào không?"

Băng Thần nghe nàng hỏi liền buồn bực bởi tuy thần thông quảng đại nhưng đâu phải nữ nhân, mấy cái đó thì làm sao hắn ta biết được.

Hắn bĩu môi nói:

"Thôi kệ nàng, có điều đợi nàng ấy lĩnh ngộ xong thì hẵng đi vào."

Chiến Vũ Lan Anh tựa lưng vào tường rồi đáp:

"Ta biết rồi, ngươi nghĩ ta ngốc sao, nếu có việc thì đi trước đi đừng lảng vảng ở đây nữa."

Băng Thần giang tay ra hỏi:

"Ôm cái trước khi đi có được không?"

Chiến Vũ Lan Anh do dự một hồi mới đi tới trước mặt hắn, đúng lúc này hắn ta lại thu tay khiên nàng bối rối, nàng tức giận:

"Ngươi.......ưm"

Hắn nhân lúc nàng không đề phòng liền hôn lấy nàng, đợi nàng muốn lui lại thì tiến tới ôm nàng. Đánh lén sau đó hắn chạy đi miệng trêu chọc:

"Nàng thấy nhé, ta không thiên vị."

Chiến Vũ Lan Anh thấy hắn khuất bóng thì mới khẽ nuốt nước bọt, cảm nhận trong miệng ngọt ngào lòng nàng lại càng thấy ngọt ngào hơn. Băng Thần có thể không hiểu nữ nhân nhưng dỗ nữ nhân thì hắn có bằng giáo sư, tất nhiên phải đánh đổi rất nhiều trong quá khứ hắn mới chuyên nghiệp như thế này.

Đi ra ngoài đường Băng Thần quyết định tuyển chọn thêm mấy loại dược liệu nữa, hít thở không khí trong lành hắn thì thầm:

"Ngày hôm nay thời tiết tốt như thế này chắc ra ngoài đường không có chuyện gì đâu nhỉ? "

Chẳng biết được Băng Thần đang nói cho ai nghe nữa, có điều khi hắn ta từ nhà đi ra liền có cảm giác bị người theo dõi. Kinh khủng hơn nữa là Thiên Thư cũng không phát hiện sự hiện diện của đối phương, thế nên Băng Thần đành phải tự tìm cách xoay sở.

Theo hắn ta thấy có vẻ lần này đi vào Cấm giới ăn gian không chỉ có mình hắn, rõ ràng có kha khá người dùng cách gì đó để thực tỉnh trí nhớ. Có điều đối phương tại sao lại nhắm vào mình cái điều này hắn không hiểu, người kia tuy theo sát thế nhưng không tản mạn ra sát khí.

Đi tới một con đường vắng người hắn ta khẽ giọng:

"Các hạ là ai, tìm ta có mục đích gì? "

"Bụp"

Vừa dứt lời hắn ta liền không còn cảm giác gì nữa, tu vi đối phương đã sớm vượt qua Vũ Thần, chỉ có Siêu Phàm cấp độ mới có thể khiến một siêu cấp Vũ Tông Băng Thần không thể phản kháng.

Lần thứ hai thấy được ánh sáng thì Băng Thần phát hiện mình bị cột ở trên một tấm giường, trên người không một mảnh vải che thân. Trên giường khắc đủ loại trận pháp, dây trói cũng trong trạng thái tương tự, đừng nói với tu vi hiện tại, dù hắn ta Vũ Thần cũng khó thoát.

Dời tầm mắt thì thấy một nữ nhân xinh đẹp, nàng thấy hắn tỉnh liền hơi nở nụ cười tiến lên cười nói:

"Vương Minh ngươi còn nhớ ta chứ?"

Băng Thần cười khổ nói:

"Cao Thiên Kim nàng tại sao lại ở đây?"

Cao Thiên Kim cười nói:

"Tại sao ta ở đây chắc ngươi phải biết chứ, chắc ngươi nhớ kiếp trước mình đã đối xử với ta như thế nào không, ghê tởm hơn nữa người còn hại chết song tu đạo lữ của ta."

Băng Thần ngạc nhiên hỏi:

"Hắn ta làm sao lại chết, ta đã làm gì hắn ta đâu? "

Cao Thiên Kim tức giận kể lại:

"Kiếp trước của ta bị ngươi cưỡng bức, nhiều lần ngươi làm nhục ta ngay trước mặt hắn, khiến ta nói ra biết bao lời khiến cho hắn đau lòng. Đã thế dù thả ta đi nhưng lại khiến ta suốt kiếp không thể mang thai, ngươi còn mang truyện này ra châm chọc hắn khiến hắn bỏ đi mãi mãi không gặp lại ta."

Băng Thần cười khổ bởi khi là Vương Minh hoàng đế thì hắn thực sự hỗn đản, hắn phát hiện Cao Thiên Kim đẹp đẽ hớp hồn liên muốn chiếm nàng làm của riêng. Có điều nàng sống chết không theo, chồng của nàng khi đó lại còn là con trai của một siêu cấp thế lực lớn sức mạnh không thua gì Hoàng Long vương triều.

Hắn tha cho nàng đi về nhưng lại dùng thuốc khiến nàng không thể mang thai, tất nhiên hắn chỉ nói chơi thôi. Thế nhưng nói chơi trước mặt người ta, về sau còn nhiều lần cưỡng bức Cao Thiên Kim, ngươi kia cũng vì thế không đụng vào nàng.

Đấy mới là mục đích chính của hắn ta, dù sao đàn ông bị cắm sừng muốn hắn đụng lại nữ nhân kia thì cực kỳ khó. Huống gì thế giới khi đó tư tưởng phong kiến vô cùng, nàng thất tiết còn nói ra lời vô đạo thì người kia sao có thể chịu được mà bỏ qua.

Cao Thiên Kim khẽ giọng nói:

"Kiếp trước ngươi khiến ta nói rằng ta yêu ngươi, quả thực không phải ta chìm đắm trong dục vọng mà nói thế, ta quả thực rất yêu ngươi. Có điều đó không phải là lý do để ta có thể tha thứ cho ngươi,, người kia cùng ta tu trăm kiếp, không ngờ cuối cùng bị ngươi phá."

Đằng sau thì nàng không nói với kiến thức của Băng Thần cũng liền rõ ràng việc gì xảy ra, hai người này rõ ràng đang thực hiện Vân Du Vạn Kiếp. Nếu sau vạn kiếp vẫn không có biến cố liền có thể tấn thăng Sáng Thế, nào ngờ bị chính mình từ đâu đi ra phá đám khiến người kia gặp tâm ma.

Loại này thì khi độ kiếp khả năng vẫn lạc, thể xác, linh hồn đều thành mây khói sẽ rất cao, nếu hắn đoán không nhầm thì người kia xong phim là vì vậy. Có điều hiện tại phải làm cách nào để thoát khỏi nàng ta đây, với lại rốt cuộc nàng ta muốn làm gì.

Đúng lúc này Thiên Thư lên tiếng:

"Chủ nhân người nữ nhân này yêu ngươi tới tận xương tủy nhưng cũng cực kỳ hận ngươi, ta cũng không có cách nào xem xét nàng toàn diện được. Thế nhưng người này tu vi đã Siêu Phàm Đỉnh Phong từ lâu, chỉ cần thêm chút năng lượng nữa là nàng ta sẽ bị ép buộc phi thăng."

Băng Thần cắn răng đáp:

"Ta rõ ràng, trước tiên phải xem nàng muốn làm gì đã, huống chi truyền năng lượng mà nàng không tiếp nhận cũng như không. Có điều nữ nhân này điểm yếu ta biết rõ, đối phó nàng ta ngược lại không quá mức khó khăn, nếu nàng không quá đáng thì để ta thử dỗ dành xem sao."

Cao Thiên Kim liếm môi cười nói:

"Vương Minh hiện tại ta sẽ hưởng dụng ngươi, sau đó ta sẽ cắt thứ kia của ngươi đi phong ấn lại khiến cho ngươi dù có bằng cách nào cũng không hồi phục được. Sau đó nợ nần giữa chúng ta kết thúc, sau này muốn lấy lại của quý thì phải xem tâm tình của ta, ha ha ha."

Băng Thần khẽ giọng nói:

"Thứ nhất ta tên Băng Thần, Vương Minh chỉ là quá khứ thôi, với lại ngươi thật sự bắt buộc phải làm thế có phải không?"

Cao Thiên Kim cười nói:

"Tất nhiên rồi, có điều trước tiên ta phải hưởng dụng nó cho đã cái rồi tính tiếp."

" Tiểu đệ " lâm nguy thật rồi, Băng Thần hít một hơi thật sâu để bản thân bình tĩnh lại, nếu có sai sót tiểu đệ đệ nhất định đi đời.
Bình Luận (0)
Comment