Thú Tu Thành Thần

Chương 1151

Ánh mắt của Băng Thần vẫn không chút nào giao động, điều này khiến cho Tô Anh ngạc nhiên. Cái này cũng phản ánh một phần tính cách của Băng Thần, kiên định, tập trung, đặc biệt cường giả cần nhất đó là ý chí chiến đấu không thể lay động.

Tô Anh rất thích loại thiên tài có tính cách thế này, thế nhưng nàng vẫn quả thực không vì thế thay đổi suy nghĩ của mình. Cơ bản chức nghiệp của Băng Thần nàng đã thăm dò xong, dù có giết được thêm một con thì cũng không sống nổi.

Huống chi mười giây không phải khoảng thời gian ngắn. Nhưng thực tế nàng cũng như Thập Đại Môn Chủ trước khi nhìn được tài năng đích thực của hắn liền chưa quá coi trọng hắn.

“Xoẹt…...xoạt….xoạt……”

Những giây phút ngắn ngủi đối với nàng là tuyệt cảnh, nhưng Băng Thần luôn biết cách để biến nó thành cơ hội cho mình. Từng nhát chém vào những bàn chân khổng lồ kia, ở không gian bị làm chậm 48 lần thì thì nhanh hơn 10 lần cũng vô ích.

Trong không gian rộng trăm thước Băng Thần nhanh chóng di động, lần này đưa chân vào có tới năm mươi con. Tuy những con trước đã bị tổn thương nhưng chúng không màng, trong mắt bọn chúng bây giờ cái chết không đáng sợ.

Bóng trắng nhỏ nhoi kia không lụi tàn mới là thứ chúng nó sợ nhất, từng con không sợ chết tấn công. Quả thực không có bất cứ con nào chết cả, Tô Anh bất ngờ bởi sự mưu trí của Băng Thần, tận dụng không gian bị làm chậm để công kích.

Mấy con Cuồng Nộ Băng Cẩu dù muốn rút lại chân thì tốc độ cũng chậm mất 48 lần, thế nhưng nàng không hiểu tại sao hắn ta không giết. Những con Cuồng Nộ Băng Cẩu thường thì sinh lực còn khoảng mười triệu thì hắn ngừng tấn công.

Mười giây sớm đã qua, Băng Thần lại tiếp tục ra ngoài sòng phẳng với đám quái vật này. Nhìn hình bóng Băng Thần biến ảo liên tục. Khi trước khi sau khiến cho Cuồng Nộ Băng Cẩu từng con từng con một sinh lực rồi xuống thật nhanh.

Tô Anh vẫn chưa hiểu ý định của Băng Thần, nàng chưa biết tại sao hắn ta lại phải như thế, dù thế nào thì sớm muộn gì hắn ta cũng phải giết. Không lẽ hắn nghĩ mình có khả năng chiến thắng cao hơn khi đám Cuồng Nộ Băng Cẩu sắp chết.

Như thế cũng hợp lý, khi đó tấn công bừa thì hắn cũng giết thêm được một mớ, thế nhưng kiểu gì cũng chết. Nàng thì lại có cảm giác Băng Thần không chết dễ như thế, từng bước từng bước hắn bắt đầu bố cục.

Từ mong mỏi hắn có thể giết được một con nàng đã muốn hắn làm được kỳ tích, nàng muốn chứng kiến một người của phàm giới chiến thắng. Nếu hắn ta làm được thì so với bất cứ đời Đảo chủ nào hắn đều mạnh hơn.

Nàng cũng sợ mình không thể tìm được ba vị Thần Nữ, khi đó thì Thần Nữ Đảo sẽ thua thiệt hơn các môn phái khác rất nhiều. Trận chiến này nàng muốn cân đo xem giá trị Băng Thần nằm ở đâu, hắn càng đáng giá thì nàng càng có lý do để mạnh tay.

Không giống như Băng Thiên Hậu nàng con người không chưa thủ đoạn nào để đạt được mục đích.

Miệt mài chiến đấu cùng Cuồng Nộ Băng Cẩu, Băng Thần không hề biết tới mình bị nàng ta ngắm tới. Nếu biết thì hắn ta có lẽ thà để bị đám Cuồng Nộ Băng Cẩu giết còn hơn, Thái Thượng của Thần Nữ Đảo sao có thể chống lại.

Tồn tại như nàng đừng nói hắn hiện tại, dù cho ở thời kỳ đỉnh phong của hắn đi chăng nữa một ngón tay cũng có thể hủy diệt. Khiêm tốn một chút để không bị nàng nhắm tới thì qua tốt, rất tiếc mong ước này bây giờ đã không thể.

Nói một chút về Tô Anh, tính cách của nàng chính là thứ khiến nàng sống sót qua hai lần đại chiến, trăm lần nguy cơ. Tuy nàng không phải Đảo chủ nhưng nàng so với ai cũng lo lắng cho Thần Nữ Đảo hơn, thế nên trong chiến đấu nàng cực kỳ mạnh mẽ.

Chấp niệm của nàng cực kỳ mạnh mẽ, nàng phải lập chiến công nhưng nàng không thể chết, bởi nàng chết Thần Nữ Đảo sẽ không có chỗ dựa. Dù bị thương, mặc kệ linh hồn nỗi đau như cắn xé nàng vẫn đứng lên.

Hai đời Đảo chủ kéo dài gần sáu trăm vạn năm, thế nhưng Thần Nữ Đảo đệ tử luôn ngẩng cao đầu vì họ biết có nàng. Đảo chủ có thể ngã xuống nhưng Thái Thượng sẽ ở bên bảo vệ họ.

Các trưởng lão có thể không bảo vệ họ nhưng chỉ cần họ đúng Thái Thượng không quản thân phận tiểu đại ra sức giúp họ lấy lại công bằng. Đó cũng là lý do Đảo chủ có thể xưng Thái Thượng nhưng Băng Thiên Hậu vẫn dùng kính ngữ “ngài “ để gọi Tô Anh.

Có điều đây cũng là khuyết điểm của nàng, mọi người đều nghĩ Băng Thiên Hậu là nữ nhân mạnh nhất Thượng Thần Chi Giới. Thế nhưng chính Băng Thiên Hậu biết mình còn thua Thái Thượng Tô Anh quá nhiều.

Thậm chí trong các Thái Thượng thì nàng mạnh nhất, cũng vì thế nàng làm việc ít khi kiêng nể ai. Như lần này hạ xuống phàm giới nhưng thực lực nàng giữ lại trong bản thể vẫn còn rất lớn, không giống như Băng Thiên Hậu làm đến tuyệt, trở thành phàm nhân.

Băng Thiên Hậu cũng không muốn mình làm không xong để cho Băng Thần rơi vào tay Tô Anh. Biết là nàng làm thế vì Thần Nữ Đảo nhưng một kẻ ăn mềm không ăn cứng như Băng Thần, đụng một người cường thế như Tô Anh thì Băng Thần sẽ bị hành hạ đến khổ.

Không nói đến chuyện nàng có thiện cảm với Băng Thần, riêng chuyện Băng Thần là nam nhân của đại đệ tử Tần Huyền Trân nàng đã không muốn hắn ta ra chuyện. Dù sao mức độ kiên nhẫn của Tô Anh thường được so sánh với ly nước đun sôi, một chút là bốc hơi sạch.

“Ầm”

Một lần duy nhất Cuồng Nộ Băng Cẩu tấn công bừa trúng ngay nơi Băng Thần xuất hiện, tiếng vang khổng lồ, hắn bị đánh văng đến cả chục dặm. Thân thể đâm sâu vào mặt băng, từ phía dưới hố một chữ số đỏ ngầu bay lên.

“-22 triệu”

Một đòn trúng hắn liền mất đi một lượng sinh lực khổng lồ, bầy chó hú lên lao tới. Trong chưa tới một giây tóc tai tán loạn Băng Thần xuất hiện trước mắt mốt con sói tung ra một cước trời giáng vào con ngươi khổng lồ.

“Bùm”

Máu huyết văng tứ tung, cả người Băng Thần thấm đẫm máu, trúng một đòn khiến hắn nhìn ra thêm một điểm mạnh của đối thủ. Đám chó này đánh hơi quá ghê gớm, khi nãy trùng hợp lúc hắn xuất hiện thì có một con chó hít vào một hơi.

Trùng hợp nó lại ở gần Băng Thần nên một đòn tung thật chuẩn, đối với loại vật mang tính bầy đàn như thế này thì khả năng học hỏi lẫn nhau rất cao. Một đòn lại lên tới 22 triệu sinh lực, chỉ khoảng năm đòn thì hắn sẽ tử vong, huống chi mỗi năm giây hắn đều mất 10 vạn sinh lực.

Phấn chiến nãy giờ sinh lực cũng chỉ còn khoảng 70 triệu, ăn thêm một đòn khiến hắn xuống dưới 48 triệu sinh lực. Nếu trong vòng ba phút nữa ăn thêm hai đòn thì hắn tử vong, với số thương tổn quá lớn thì Sinh Mệnh Giới Chỉ (chi tiết c. 1124) cũng không cứu được hắn.

Chiến đấu phải dựa vào thực lực, hắn không thể vì 13% hồi phục 100% lực đi liều được, khả năng chiến thắng phải cao hơn. Ít nhất năm thành thì mới đáng để hắn ta liều mạng, thấp hơn thì không đáng để liều, như thế thì chẳng khác nào tự sát.

“Chủ nhân hình như ta hiểu hắn ta muốn làm gì rồi.”

Gần Tô Anh một con chó khổng lồ lên tiếng, Tô Anh nhướng mày ra hiệu cho nó nói tiếp.

Nó chậm rãi quan sát rồi nói:

“Tiểu tử kia chiêu thức đánh vào phần trăm máu, lượng sinh lực mất đi lớn hơn lượng máu hồi của đám bất tài kia. Chỉ là nếu muốn chiến thắng tuyệt đối thì như vậy vẫn chưa đủ, dù cho muốn làm thế thì vẫn sẽ có chênh lệch nhất định.”

Tô Anh tay chống cằm mỉm cười:

“Từ đầu ta cũng đã nghĩ tới chuyện đó rồi, chỉ không biết tiểu tử này rốt cuộc muốn dùng đấu pháp gì thôi.”

“Ầm”

Trong khi hai người nói chuyện thì Băng Thần lại ăn thêm một đòn nữa, nhưng họ thấy hắn ta mỉm cười. Hai người dự đoán rất nhiều nhưng họ quên đây là Thiên Đạo trò chơi, nếu là thực tại thì Băng Thần có lẽ thật sự bó tay, thế nhưng ở đây hắn ta không sợ.

Từ trong giới chỉ Băng Thần lấy ra một quyển trục.

Hủy Thiên Diệt Địa

Đẳng cấp: Thần cấp

Miêu tả: Trong vòng bán kinh trăm dặm gây ra 10 triệu sát thương chuẩn lên tất cả các mục tiêu dưới cấp 600. Sử dụng một lần duy nhất.

Tiêu hao: Không

Hồi chiêu: không

Ở Thiên Đạo thế giới thứ này sát thương không đụng vào hắn, Băng Thần kích hoạt quyển trục. Hơi thở vốn lạnh như băng lại có hơi ấm, thân thể vốn đóng băng khẽ đụng liền rơi xuống vô số mảnh vụn trở nên khô ráo.

Ngọn lửa vô địch từ quyển trục quét ngang hết thảy, cảm thấy uy hiếp Cuồng Nộ Băng Cầu muốn chạy trốn nhưng sao kịp. Chỉ có một con vốn đứng ngoài xa thì nhanh nhạy chạy ra ra ngoài thoát được kiếp nạn.

Uy năng quyển trục vừa kết thúc thì nó lập tức biến mất, hẳn nhận được buff liền muốn phản công. Mười chiếc đuôi tỏa ra tứ hướng, một bàn tay khổng lồ quét qua khiến Băng Thần như quả bóng bay xa.

“Rầm”

Con Cuồng Nộ Băng Cẩu cuối cùng ngã xuống.

Thanh sinh lực của Băng Thần gần như bị thanh không, nhưng hắn vẫn sống. Nội tại của Sinh Mệnh Giới Chỉ hồi đúng lúc. Thanh sinh lực lập tức đầy ắp, có vẻ nữ thần may mắn muốn thưởng cho hắn ta sau chiến thắng oanh liệt vừa rồi.

(Chương tăng thêm cảm ơn bạn tuan567 đã tặng đậu. Chân thành cảm ơn.)
Bình Luận (0)
Comment