Thú Tu Thành Thần

Chương 12

Thực ra còn một loại huyết mạch nữa do con người sức mạnh biến đổi sau đó di truyền lại cho đời sau loại này tuy ít nhưng rất nguy hiểm có thể không cần qua luyện thể đã thừa hưởng sức mạnh mà huyết mạch mang tới và có rất cao khả năng có thể biến dị thành một loại huyết mạch cao hơn.

Còn tốt hơn là loại này thì huyết mạch không bao giờ bị yếu đi qua các thế hệ như hai loại huyết mạch trên.Chính vì thế gia tộc sẽ trường tồn bởi huyết mạch không yếu đi chỉ mạnh lên thì chỉ cần đủ thời gian sẽ vô cùng mạnh mẽ.Nhưng có điều phần lớn là một số loại năng lực không được mạnh cần vô cùng nhiều thời gian để tăng tiến huyết mạch của mình.

Bất ngờ vô cùng tiểu hồ ly cũng không hiểu cha của nàng có tài đức gì mà lấy được một hóa hình Yêu thú về làm vợ chưa kể còn sinh con.Mộng gia đúng là may mắn hết của thiên hạ rồi người khác không biết nhưng từ kiến thức của tổ tiên hắn hiểu rõ chuyện này vô cùng.

Huyết mạch đã mạnh rồi lại không phải sống trong môi trường nguy hiểm như Yêu thú lên chắc chắn sẽ co thời gian để nàng mạnh mẽ lên.Sau đó hắn nhìn qua Mộng Thư xem nàng có giống chị mình không hay chỉ la người bình thường.

Hết bất ngờ sau đó nhanh chóng nhìn qua Mộng Thư đắm đuối không hề chớp mắt. Mộng Thư bản thân thấy rất tự đắc, thâm tâm tự sướng:" Cuối cùng đầu mắt mù hồ ly đã nhìn ra ta sinh đẹp như thế nào."Nàng đâu biết hắn nhìn nàng chỉ vì muốn biết đươc tin tức của nàng.

Nhưng Băng Thần làm sao thấy được nàng đắc ý hắn chuyên tâm coi bảng chỉ số của nàng. Rồi một lần nữa hắn lại bất ngờ trước thông tin mình nhìn thấy. Khiến hắn vô cùng bất ngờ một lần nữa nàng cũng có huyết mạch của giống chị mình.

Tính danh: Mộng Thư

Thực lực: Luyện thể lục trọng

Huyết mạch: Nhân loại 30%,Tử Tước Thần Điểu 70%

Đẳng cấp:0

Lực lượng:7

Tốc độ độ:2

Trí lực:9

Hồn lực:0

Pháp lực:0



Nguyên tố: Lôi (chưa kích hoạt)

Tuổi thọ:70

Danh hào: Không có

Bất ngờ là nồng độ huyết mạch của Mộng Thư lại cao hơn Mộng Phỉ gấp đôi không chỉ. Thế nhưng thực lực của nàng quá tệ hại có thể nói nàng là 100% đồ lười. Cũng phải thôi trong ký ức của tiểu hồ ly nàng là cái đuôi trung thành của Nhạc Thanh Thanh.

Vả lại người ta có một tỷ tỷ tài năng như thế,gia thế lại kinh khủng một trong ba thương hội lớn nhất Thanh Vân quốc. Dù nàng có ăn nằm chờ chết cũng được nhưng nếu nàng chịu khó thì có thể nàng sẽ làm bá chủ một phương nhiều hơn 50% thì đến chín thành sẽ thức tỉnh kiến thức truyền thừa của tổ tiên và nguyên tố cũng thức tỉnh nữa.

Hắn bắt đầu thấy Mộng gia vô cùng may mắn đến mức không hợp lý ở phạm vi Thanh Vân quốc mà cho ra một tương lai Vũ Hoàng và một người khác có thể đạt đến Vũ Thánh cũng có khả năng.Không biết tổ tiên của Mộng gia phải tích đức bao nhiêu đời mới có chuyện tốt như thế này,không biết có nhiều người biết những chuyện này giống hắn không nếu có chắc hâm mộ chết.

Huống chi dựa vào nhan sắc của nàng thì chuyện nàng gả cho một người có quyền có thế ăn sung mặc sướng cả đời,tài nguyên mặc kệ có phải gia tộc của mình không thì chắc hẳn cũng không thế nào quá kém. Còn nếu nàng lấy kẻ kém hơn mình có lẽ là ở rể Mộng gia mà thôi,như thế tài nguyên vẫn tràn đầy lên chuyện thực lực lên cao cấp đã là chuyện trong lòng bàn tay.

Tuy có hơi bất ngờ khi trong cơ thể hai người có chứa huyết mạch không thua gì chính mình thì khá bất ngờ,có kém hơn về nồng độ và đẳng cấp một ít mà thôi. Suy nghĩ lại thì hai năm ở bên Nhạc Thanh Thanh tới nhà của Mộng Thư thì chỉ thấy qua cha nàng.

Trăm năm sinh sống thì mới may ra khiến Yêu thú hóa hình và con người sinh con nhưng hai tỷ muội lại các nhau chỉ có vài tuổi cũng là một trong nhưng yếu tố làm hắn bất ngờ.Người ta trăm năm không một hai tỷ muội này vài năm có hai ông trời thật là thiên vị vô cùng không công bằng mà không công bằng mà.

Còn về phần mẹ của nàng thì không thấy,có thể mẹ nàng là một con hóa hình yêu thú. Còn cách xa hơn một đời thì khó có khả năng trừ khi thức tỉnh triệt để huyết mạch nếu không đến đời cháu sẽ yếu đi nhiều không thể nào đến 70% như là Mộng Thư được.

Cũng có khả năng Mộng Thư phản tổ nâng cao nồng độ huyết mạch đó những siêu cấp thiên tài mới có thể làm được điều này. Nhưng vừa thấy được thực lực rác rưởi của nàng Băng Thần có thể bác bỏ luôn khả năng này thiên tài tu luyện không có ai có thể cùi bắp được như nàng. Đặc biệt là tốc độ chỉ số thật khiến người ta không lời nói so với người bình thường cũng chẳng đáng giá nhắc tới huống chi tu luyện giả.

Quả thực hai tỷ muội nhà này vô cùng may mắn đụng phải Băng Thần nếu không đừng nói tu luyện có lẽ đã xanh cỏ ở ngoài này rồi. Không phải Băng Thần như thế lúc này nguyên đoàn người đã an vị trong bụng bầy sói rồi. Còn đâu mà tự đắc như lúc này được nữa thu xác sói cười nói với nhau mà là một đám thi thể lạnh băng.

Mộng Phỉ thấy từ rất xa cổng thành đóng lại thì thở dài vì chiến đấu và dọn dẹp chiến trường nên không kịp vào thành. Bản chất thương nhân không cho phép nàng bỏ đi đám xác Yêu thú này tất cả đều là tiền toàn bộ bầy sói đều đã là chính thức Yêu thú.

Lông có thể làm áo quần,thịt và xương đều vô cùng bổ dưỡng với Vũ giả lấy về có thể bớt một lượng tiền lớn khi mua thịt của Quân gia. Còn về phần có vào thành kịp không cũng không quan trọng nữa rồi ngủ một đêm bên ngoài không quá ảnh hưởng vì có lều đầy đủ lại có thể ăn thịt yêu thú. Chỉ cần đi đến sát chân thành thì không có Yêu thú cấp cao dám tấn công nên có thể yên tam nghi ngơi. Huống chi còn vị tiểu tổ tông này cấp thấp Yêu thú chỉ có thể tìm chết chỉ cho họ cúng thêm tiền mà thôi.

Nhìn xuống nằm trong áo mình tiểu hồ ly nàng không khỏi nghĩ:" Có lên trả hắn lại cho Nhạc Thanh Thanh không." Bỗng nhiên nàng có chút nhột hóa ra tiểu hồ ly nằm mộng hai móng vuốt khẽ xoa lên ngực nàng vì không cách quần áo lên mới nhột như thế. Khẽ cười xoa đầu tiểu hồ ly,nàng cũng mệt muốn nghỉ ngơi.

Khi nàng ngủ say thì trong ngực tiểu hồ ly dõi mắt ra ngoài cửa sổ nhìn bầu trời muôn vàn vì sao sáng nhiều hơn bất cứ nơi nào hắn từng sống chi chít các ngôi sao như một dòng sông. Băng Thần thầm kín nói Trái Đất liệu có phải một trong những vì sao sáng trên bầu trời đêm này không,liệu có ngày nào đó ta lại được trở về không.

Trời đêm ở nơi đây là đẹp nhất muôn vì sao chi chít tạo nên khung cảnh như ở sứ sở thần tiên. Gió đêm thổi qua khung cửa sổ Mộng Phỉ và Mộng Thư khẽ run. Thấy vậy Băng Thần cũng phun ra một đạo băng nhận đánh rơi gậy chống khung cửa sổ.

Vì sợ có tình huống không kịp biết nhưng có Băng Thần ở đây các nàng làm sao ra chuyện trừ khi Yêu vương tìm hắn thì mới may ra để hắn không kịp phản ứng. Sau đó hắn cũng nhắm mắt dưỡng thần hai tai vẫn nghe ngóng động tĩnh xung quanh.

Ánh sao phai mờ mặt trời như quả bóng nổi lên mặt nước mà xuất hiện. Vạn vật bị phủ lên mốt tầng sương đêm dưới ánh nắng lung linh phát sáng như pha lê.Chim chóc bắt đầu bay lượn hót vang trời. Bỗng ba tiếng trống vang lên vang vọng khắp kinh thành.

Đó là tiếng trống của Đông Thăng trống là một khí linh cần Vũ Vương thực lực mới có khả năng gõ vang lên. Mỗi khi trống vang lên là báo hiệu một ngày mới đã tới.

Các quan lên triều và cổng thành mở ra cho mọi người giao thương. Đông Thăng trống như đồng hồ báo thức cho cả kinh thành.

Cả đoàn người đã thức dậy chuẩn bị đóng gói đồ đạc thu dọn lều vải. Mọi chuyện làm liên tục kể cả Mộng Phỉ cũng di chuyển liên tục. Thế nhưng mặc kệ ồn ào thế nào rung động thế nào nó cũng không mở mắt. Dù sao Băng Thần cũng không chợp mắt một đêm để đảm bảo an toàn cho đoàn xe thương hội.

Lên hắn ôm chặt hai gò núi của Mộng Phỉ mắt không nhúc nhích như thông báo:" Thế giới này là của bố mày,tao đang mệt đừng làm phiền tao."

Đám nam nhân hâm mộ tương đương hâm mộ nhưng không dám có ý kiến gì hết sợ cái tiểu ác ma nghe thấy thì chết là cái chắc.

Mà bọn họ còn yêu đời lắm lên hay là vẫn im miệng tốt nhất. Bớt một câu nói bớt nguy hiểm huống chi bọn họ muốn nịnh nọt còn không kịp. Còn nhỏ đã mạnh mẽ như thế lớn lên tất là Yêu Vương thậm chí Yêu Hoàng chỉ cần nhờ uy danh cũng rất tốt rồi.

Thậm chí không ít kẻ còn biên soạn sẵn một câu chuyện để kể cho con cháu. Nhưng quả thực bọn họ chuẩn bị là hoàn toàn chính xác họ đâu biết chỉ một câu chuyện khiến họ sống mãi trong lịch sử.

Tiếng vang từ trong thành cổng thàng hùng vĩ dần được mở ra mọi người có việc ra khỏi thành đều đã chuẩn bị từ rất sớm. Khi cổng thành được mở ra cả tòa thành như người ngủ mơ tỉnh táo hẳn dậy tiếng ồn ào cười nói rao bán ở khắp mọi nơi vang đến không khí vắng lặng của đêm khuya hoàn toàn biến mất nhường chỗ cho một kinh đô tấp nập người qua kẻ lại.

Mộng Phỉ hô lên:"Mọi người vào thành thôi." Thế là đoàn người kéo vào trong thành cờ hiệu của Mộng gia tung bay tất cả nhường đường cho thương đoàn đi qua.Có người hi vọng nhìn thấy nhan sắc của tứ đại mỹ nhân Thanh Vân quốc nhưng để mọi người thất vọng là nàng ở trong kiệu không chịu ra ngoài.

Băng Thần híp mắt lại tiếng ồn ào làm hắn rất khó chịu làm sát thủ nhiều năm nên hắn thích lặng im trong bóng tối hơn.Dẫu hắn đã quyết định hòa mình cùng thế giới này nhưng nhất thời vẫn khó chịu.Nhưng cũng khẽ thở nhiệm vụ sắp hoàn thành rồi.Không biết Nhạc gia đối với hắn chuẩn bị về nhà sẽ như thế nào đối với hắn.
Bình Luận (0)
Comment