Thú Tu Thành Thần

Chương 396

Băng Thần không cho phép thế nên dù tiểu Hắc rất muốn thể hiện nhưng cần chờ đến lúc có cơ hội được sử dụng, tuy nhiên lúc này không chỉ có một mình tiểu Hắc hụt hẫng mà còn có rất nhiều người cũng có tâm trạng như thế.

Bảng chiến lực cứ mỗi năm phút cập nhập một lần thế nên chiến lực ai tăng ai giảm có rất nhiều người để ý tới, Thần Thái liên tục chép miệng cả người cảm giác mệt mỏi vô cùng, Thần Chiến ngồi xuống bên cạnh hỏi:

"Có chuyện gì thế đại ca?"

Thần Thái lắc đầu nói:

"Cũng không có gì lớn, chỉ là ta có cảm giác rất khó khi nhìn thấy Tân Sinh này đã không như ngày xưa khi chúng ta được nghe kể về nó, ngươi mở bảng chiến lực lên thì sẽ rõ lý do thôi."

Thần Chiến mở bảng xếp hạng chiến lực ra thì thấy chiến lực của Băng Thần đã đạt 4 tỷ, một con số cực kỳ khủng khiếp đối với bất kỳ ai nhìn thấy, mọi người trong thành cũng nhanh chóng truyền tai nhau.

"Ngươi biết gì chưa Băng Thần công tử lục tiến lại tăng mạnh."

"Đúng rồi, nhưng không lên cấp tại sao lực chiến lại tăng đến tận 4 Long Tinh nhỉ."

"Quan tâm làm gì người càng mạnh thì mai sau chúng ta đối mặt với ngày phán quyết càng dễ dàng hơn thôi."

"Cứ có hùng chủ xuất thế như thế này thì lo gì đến ngày Phán Quyết."

Những người bình thường thì rất vui vẻ nhưng những thiên tài như Thần Thái, Huy Vũ, Thần Chiến và con rất nhiếu người khác lại không cam tâm chút nào, vốn Tân Sinh phải cho những người như bọn họ cơ hội nổi bật nhưng với Băng Thần thì mọi chuyện gần như không thể.

Tuy mang trong người rất nhiều cơ duyên thế nhưng bọn họ những người này lại không có đủ tài nguyên để có thể vượt mặt Băng Thần, đã thế không chỉ chiếm vị trí số một mà hắn ta còn kéo theo cả đám người ăn theo cực mạnh.

Những thiên tài được sủng ái từ bé lúc này lại giống như đám tép riu vậy, dù cho cố gắng bao nhiêu thì cũng thế, dẫu biết thế giới không công bằng nhưng quả thật họ rất đau lòng, vốn đăng nhập Tân Sinh sau đó sẽ là những ngày tranh cướp để đứng đầu.

Thế nhưng rồi kết cục như thế nào, vị trí số một xa không thể tưởng được tương lai bỗng trở nên nhàm chán, còn tại sao không tranh với nhau nữa, nhìn bảng chiến lực thì ai cũng nản, toàn bộ đều là ngươi của Nữ Vương Cung.

Đã thế kẻ làm lên chuyện này lại giống như ác ma bất tử vậy, ai đụng vào hắn thì chết ai chọc hắn thì phải nghĩ chơi game, Thần Chiếc thức giận nói:

"Vô lý sao có thể như thế này mãi được , không ai đi quản hắn ta lại đi chứ."

Thần Thái nhắm lại ánh mắt của mình sau đó nói:

"Không phải chúng ta sinh nhầm thời mà chúng ta quả thật rất đúng thời đằng khác, mọi áp lực của nhân loại sẽ không đặt lên vai trúng ta, nhẹ nhõm tu luyện đến khi đạt đỉnh, ta chỉ mệt chút thôi rồi sau đó ta sẽ trở lại, các ngươi cũng nghĩ thoáng một chút."

Huy Vũ cũng không biết từ đâu đi tới nói:

"Hội trưởng ta nghĩ nếu có một ngày Băng Thần tiếp nhận nam hay tạo tạo ra một tổ chức chấp nhận nam nhân thì chúng ta lên giải tán Thần Lâm theo gót chân hắn ta thì hơn, tuy biết mọi thứ nhẹ nhàng hơn rất nhiều nhưng thua quá nhiều người thì ta lại không cam tâm."

Thần Thái nhỏ giọng:

"Ta hiểu rồi, ngươi đi thăng cấp đi một lát nữa ta sẽ quay trở lại."

Đợi mọi người đi hết Thần Thái mới thì thầm:

" Hi vọng mai sau mọi chuyện sẽ thú vị hơn bây giờ, sao mình cứ có cảm giác sắp có một đại sự kiện gì đó sắp xảy ra thế nhỉ."

Băng Thần lúc này đang Băng quan rất nhiều hòn đảo thế nhưng nơi hạ cánh cũng không thấy chứ đừng nói đến Quang Minh Thánh Đàn, hơi cười khổ một tiếng sau đó hắn ta đi vào trong không Vô Hạn Sáng Thế.

Nhìn đám nữ nhân đang tán dóc với nhau thì Băng Thần hỏi:

"Ta nghĩ đến nơi thì sẽ mất rất nhiều thời gian nữa, mọi người có ai muốn về trong công hội tá túc không? "

Nhạc Vũ lắc đầu nói:

"Bọn ta đã kiên trì lâu thế này rồi làm sao có chuyện bỏ về ngay lúc này, ngươi tăng tốc thêm một chút đi chứ ngươi bay chậm quá."

Băng Thần bát lực nói:

"Cũng đâu phải ta muốn chậm đâu, chỉ do cái cánh này hoạt động hết công suất thì cũng chỉ có thể như thế này thôi."

Nhạc Vũ nhìn hắn nghiêm túc hỏi:

"Sao ngươi không thủ nghĩ đến chuyện tận dụng những gì mình sẵn có , cái cánh này bay chậm thì ngươi ra thực tại tìm thêm thuyền, quái vật đập bể cái này thì thay cái khác.Nếu không ngươi thử dùng những thứ nhẹ hơn với tốc độ nhanh hơn chẳng hạn, như thế khả năng bị tấn công cũng nhỏ hơn."

Khi Băng Thần còn đang phân vân thì trong đầu hắn Hồn Cung lên tiếng:

"Chủ nhân thực ra ta có cách này rất hay đảm bảo ngươi có thể di chuyển cực nhanh."

Băng Thần bây giờ cần mọi người tư vấn mọi cách, dù khả dĩ hay không khả dĩ thì cứ nghe cái đã, Hồn Cung sau đó liền nói:

"Bây giờ ngài có thể lấy cung tên bắn Quang Minh Thánh Côn đi, nó bay đến đâu thì ngài chỉ cần dịch chuyển đến đó, như vậy không phải cực nhanh hay sao?"

Ánh mắt của Băng Thần sáng lên:

"Đúng như thế, tại soa mình lại không sử dụng thanh cung nhỉ?"

Hắn sau đó liền hỏi:

"Với bản kết hợp giữa ngươi cùng với Sủng Thú của ta thì khi dùng đại chiêu Long Lực Tụ Tiễn có thể làm cho mũi tên bay xa hơn hay không?"

Tiểu Hắc lúc này mới lên tiếng nói:

"Ngài yên tâm khi dùng đại chiêu thì càng tụ lực lâu thì sức mạnh cũng như tốc độ của mũi tên càng tăng mạnh, vấn đề sẽ chỉ là nó bay được bao xa mà thôi."

Băng Thần mỉm môi lại lấy Long Cung ra đặt Quang Minh Thánh Côn lên rồi bắt đầy kéo, năm phút sau khi đã không thể tụ lực được nữa thì hắn ta mới thả tay ra. Mũi tên bay nhanh đến mức hắn ta không nhìn rõ nó đang bay tới đâu nữa.

Băng Thần sau đó ngồi yên một chỗ chờ đợi, tuy hắn không thể nhìn thấy mũi tên nhưng Hồn Cung có thể cho hắn biết khi nào mũi tên chạm đích:

"Chủ nhân ngươi nghỉ ngơi đi, với sức mạnh như thế không có nửa tiếng thì mũi tên không thể nào chạm đất được đâu."

Băng Thần gật đầu sau đó thoát khỏi Tân Sinh, hắn uống hớp nước sau đó mở lên tin nhắn thì thấy có tin nhắn của Khương Ngọc Hà, hơi mỉm cười hắn ta thầm nghĩ:

"Cô nàng này chắc đã khuất phục rồi."

Những khi mở ra thì thấy nào có phải, nàng chỉ gửi cho hắn ta một ít lời hỏi thăm cùng cám ơn mà thôi, Băng Thần ánh mắt híp lại thẫm nghĩ:

"Có vẻ mọi chuyện khó khăn hơn mình nghĩ."
Bình Luận (0)
Comment