Thú Tu Thành Thần

Chương 434

Băng Thần ôm lấy em nàng rồi nói:

" Ngươi nghĩ thoáng một chút ta đảm bảo hắn ta mà dám không tốt với ngươi thì ta đây sẽ cho hắn ta biết tay."

Băng Thần trong đầu lúc này đã nghĩ đến chuyện vào Tân Sinh tiếp tục cáy cấp rồi, chỉ cần qua cấp 520 thì những thứ ở trong Tân Sinh có thể sử dụng ở ngoài thực tại, nếu phối hợp Luân Hồi Xúc Xắc thì hắn ta có thể dùng nhiều thời gian ở dạng nam nhân hơn. 

Nếu may mắn thì khi lắc ra 6 thì đống nghĩa hắn ta có thể ở dạng nam nhân trong 18 tiếng liên tục, lúc đó thì hắn sẽ xả hết những bức bối ra ngoài, chỉ là không biết Luân Hồi Xúc Xắc cùng kiểm xoát thời gian có thể lên cấp được hay không.

Nếu cấp 520 Kiểm Soát Thời Gian được nâng cấp theo chức nghiệp thì sẽ quá tốt, Vũ Thu Tuyết đâu có biết Băng Thần tuy ôm mình trong thân xác một phụ nữ nhưng trong đầu hắn ta lại đen đến hợp lý như vậy.

Về lớp học được một lúc thì cô giáo của bọn họ Phạm Thiên Hương trở về, nàng quan sát Băng Thần nhưng chỉ thấy hắn nhìn về khoảng không với ánh mắt lấp lóe, lúc này nàng không có gì để nói Băng Thần cả bởi trình độ đối phương rõ ràng còn cao hơn cả mình nữa.

Băng Thần lúc này đang suy nghĩ rất nhiều, chủ yếu hắn đang nghĩ làm sao để chức nghiệp của mình có thể thăng cấp, giết một trăm mạng người không phải dễ dàng gì, làm chuyện gì cũng phải suy nghĩ kỹ càng mới được.

Hắn ta quay sang hỏi Vũ Thu Tuyết:

"Các ngươi trong Tân Sinh có thù oán với ai không?"

Vũ Thu Tuyết lắc đầu nói:

"Không có, làm sao có chuyện gì?"

Băng Thần mỉm cười nói:

"Thật ra chúng ta sẽ nhanh lên cấp 520 rồi còn phải tiến cấp chức nghiệp, ngươi nghĩ xem ta nhiệm vụ là liên sát một trăm người bây giờ còn chưa giết được một mống nào cả thì lúc nào mới xong nhiệm vụ."

Sau đó không chỉ hắn ta trầm tư mà cả Vũ Thu Tuyết cũng giống hắn ôm đầu suy nghĩ, giết lung tung thì không được mà không giết thì không thăng được cấp, một lúc sau thì Băng Thần mới quay qua hỏi Hoàng Kim Liên:

"Tại Tân thủ thôn bây giờ trang bị Hoàng Kim có giá trị lớn không?"

Vũ Thu Tuyết suy nghĩ một chút rồi nói:

"Rất có giá trị là đằng khác, mới gia nhập Tân Sinh đâu có mấy người tìm được trang bị ngay tại Tân Thủ Thôn, chuyện này cũng do tỷ lệ rơi đồ thấp đến mức kỳ cục gây ra, trừ khi giết boss chứ đánh quái thì quá khó để có đủ trang bị Bạc chứ đừng nói Hoàng Kim."

Băng Thần nghĩ nghĩ rồi mỉm cười nói:

"Thế thì được rồi." 

Băng Thần dơ tay lên rồi nói:

"Lão sư ta muốn đi về sinh."

Phạm Thiên Hương gương mặt đầy hắc tuyến nhưng không biết phải làm sao để nói Băng Thần, nàng ta tức giận nói:

"Được thôi ngươi muốn đi đâu thì đi."

Băng Thần chẳng thèm quan tâm nàng ta tức giận hắn nhanh chóng đi ra khỏi lớp, trong lòng thầm tính toán:

"Thời gian đăng nhập tân sinh còn nửa tiếng không biết có kịp để mình thực hiện kế hoạch không nhưng được người nào hay người đấy vậy."

Sử dụng nhẫn đăng nhập đi vào Tân Sinh, Băng Thần nhanh nhẹn từ trong tửu lâu chạy ra ngoài sau đó hét to:

"Trang bị Hoàng Kim miễn phí đây, chết hai mạng đổi một trang bị Hoàng Kim chết 10 lần tặng luôn sáo trang."

Lập tức lời rao của hắn được người chú ý, một người hỏi:

"Chết hai mạng đội một trang bị Hoàng Kim cô nương nói thật chứ?"

Băng Thần nhìn người thanh niên này là biết mới chỉ đăng nhập Tân Sinh không lâu, hắn mỉm cười nói:

"Ta phải làm nhiệm vụ nâng cấp chức nghiệp, giết một trăm mạng tất cả nhưng đâu thể giết người lung tung, thế nên ta mới tìm ngươi để ta giết, đảm bảo nhanh chóng không đau đớn nhiều nhưng lại hơi tốn công các ngươi chết xong lại ra ngoài tân thủ thôn để ta giết tiếp."

Thiếu niên mỉm cười nói:

"Chuyện này chúng ta bao xô cô nương nếu có đủ mười bộ sáo trang Hoàng Kim thì anh em chúng ta nhận hết."

Băng Thần nhìn phía sau thanh niên này chín người nữa thì nói:

"Đồng ý, ngay bây giờ chúng ta đi ra ngoài thành làm luôn cho xong, thời gian trong Tân Sinh của ta không còn nhiều."

Cả đám người sau đó kéo nhau ra ngoài thành, Băng Thần công kích tuy yếu kinh dị nhưng lại dư sức giết đám cấp một này, đám người này cũng chết rất chuyên nghiệp thương hay tự lao tới công kích của hắn.

Giết 100 mạng nhưng Băng Thần chỉ mất chưa đến mười năm phút, gửi cho mỗi người một sáo trang Hoàng Kim sau đó thì hắn mới thở phào mở chức nghiệp của mình lên xem. 

Luyện Ngục Mục Sư (Cấp 520 tấn thăng)

Nguyên liệu tiến cấp: Liên sát 100 mạng ( 100 /100)

Người mang chức nghiệp nhận sát nhận vào giảm 50 %, sát thương không vượt qua giám hoàn toàn miễn nhiễm, hồi phục cho bản thân tăng 300 %, cứ với mỗi 1% máu của mục tiêu cần hồi phục phần trăm tăng lên 3 %.

Không ai có thể ngờ được mười cái huyền thoại tương lai trong Tân Sinh khi mới bắt đầu lại chọn cách chíu đấm ăn sôi như thế này, tuy nhiên để có khởi đầu tốt hơn thì mười người này không ai hối hận cả.

Băng Thần không thể ngờ được mọi chuyện lại thuận lời như thế, còn một chút ít thời gian thì hắn ta cũng không lưu luyến nữa mà trở về thực tại, nhưng khi hắn vừa quay về thì thấy đứng trước mặt mình chính là Phạm Thiên Hương.

Băng Thần thở dài nói:

"Cô giáo đáng kính ngươi lại muốn gì nữa đây?"

Phạm Thiên Hương cắn môi nói:

"Ngươi không thể suy nghĩ thêm về đề nghị của ta sao?"

Băng Thần lắc đầu nói:

" Ta đã nói rồi ngươi chỉ có thể chọn một trong hai, với lại ta cũng đã tìm được người đồng ý với yêu cầu của ta rồi, ngươi không cần phải nói nhiều làm gì, lão sư ngươi quay về lớp đi các bạn học chắc đang đợi ngươi đấy."

Nói xong hắn ta cũng đi một mạch về phía lớp học không thèm để ý đến cắn chặt răng Phạm Thiên Hương, khi đi hắn còn mỉm cười nói:

"Trên thế gian này làm gì có thứ gì có thể dễ dàng đạt được, ngươi bỏ ngay cái suy nghĩ vớ vẩn đó đi, lớn rồi thì đầu óc cũng trưởng thành lên đi, đừng nghĩ ai cũng ngu như mình."

Tiếng nói chấm dứt thì Băng Thần cũng đã khuất sau hành lang, Phạm Thiên Hương thở dài một hơi thầm nghĩ:

"Có lẽ mình quá ngây thơ rồi, có một cô em gái thông minh như thế thì người anh còn giỏi giang hơn sao có thể ngốc được, nhưng tạm thời nàng vẫn chưa thể chấp nhận mối quan hệ theo kiều tiền trao cháo múc như thế được."

Nàng đâu biết được nếu Vũ Thu Tuyết không đồng ý thì hắn sẽ còn làm ra được những điều gì, tình trạng của Băng Thần lúc này cực tệ giống như một đứa trẻ biết mình sẽ không được chơi game trong một khoảng thời gian dài vậy.

Nhìn vài ngày mà biết chắc sau mình có thể thoải mái, khác với chuyện nhịn vài ngày mà biết mình sẽ phải nhịn luôn trong nhiều ngày.
Bình Luận (0)
Comment