Thú Tu Thành Thần

Chương 477

Đơn giản vì tham gia giết hắn không chỉ có mình nàng mà còn có một đám, bọn họ quá khinh thường Băng Thần thế nến mới ngỏm hết cả đám, thở dài một tiếng nữa hắn ta thầm nghĩ:

"Toàn gặp người mình có lỗi không thế nhỉ, mấy tên đắc tội mình trốn đâu kỹ thế....."

Bọn họ lao nhanh qua những khu rừng rậm rạp với rất nhiều quái vật cấp cao nhưng chung quy không có làm sao cả bởi vì công kích ấy như kiến cắn với Liên Kết Sinh Mệnh. 

Băng Thần đột nhiên cảm giác có ai đó đang theo dõi bọn họ thì phải, yên tĩnh quan sát xung quanh thì vẫn chưa thấy ai cả, đến tận khi hắn ta lao ra khỏi mảnh rừng rậm không gian sáng hẳn lên.

Bỗng nhiên Băng Thần ngó sang một phía thì thấy được một người, thân thể của hắn ta nhìn người này thì hơi run rẩy, hắn chỉ vế phía người kia rồi nhỏ giọng:

"Mọi người nhìn kìa."

Nhân vật: Thiên Liệt (Cấp 890) (Chiến lực: 13 tinh) 

Danh hiệu:Thiên Liệt Công Hội Hội Trưởng (nhận buff công hội x2)

Exp:?????? ( Có trang bị che giấu) 

Huyết mạch: ( Có trang bị che giấu)

Chức nghiệp: Thiên Phong Kỵ Sĩ

Sinh lực: 8.2 Tinh

Lam: 9 triệu 

Công kích: 12 Triệu

Phòng thủ: 8 Tinh

Tốc độ: 32 triệu

Trí lực: 3 triệu 

Thể chất: 35 triệu 

Kĩ năng: ( Có trang bị che giấu)

Trang bị: Thiên Không Sáo Trang (Siêu Thoát) 

Sủng thú: Thiên Phong Mã 

Băng Thần sau đó lập tức quay qua Hoàng Tuyền thì thấy nàng ta không có phản ứng gì cả thì hắn mới yên lòng, người này chính là người Hoàng Tuyền yêu nhất trong kiếp trước, đáng nhẽ hai người đã hạnh phúc nơi thần giới nếu không có Băng Thần chen ngang.

Lúc đó hắn với thân phận Vương Thành Thần Đế tất nhiên sẽ không để thứ mình yêu thích ra khỏi tầm tay, nhưng nói đến cơ duyên của ba người thì rất dài dòng, thực ra tất cả cũng chỉ do số phận đưa đẩy mà thôi.

Hoàng đế Vương Thành (Băng Thần) chân ngựa đi đến đâu thì nơi đó ngọn cỏ cũng không còn nhưng rồi đến một ngày hắn ta thất bại trước một người trẻ tuổi hoàng đế vì quá chủ quan khinh địch, người hoàng đế ấy tên Thiên Liệt.

Trận chiến định mệnh đấy đáng nhẽ bạo quân Vương Thành đã chết rồi, thế nhưng hắn lại được một cô gái cứu về, Vương Thành tức tối trước thất bại của mình thế nên khi khôi phục hắn ta đã tàn sát hết những người trong Hoàng gia gia tộc của cô gái đã cứu hắn.

Nhưng hắn ta lại không xuống tay với nàng mà cưỡng bức nàng ta, tuy người thương của nàng tức Thiên Liệt phát hiện sau đó nhưng mọi chuyện đã quá trễ, nàng uống thuốc độc thả mình đắm vào dòng sông.

Chỉ khi nàng ta không còn Vương Thành vị Bạo Quân người người kinh sợ mới biết đến đau nhói trong tim là như thế nào, Thiên Liệt anh minh quân vương rơi vào thống khổ tột cũng rồi cả hai vị quân vương hận lên nhau.

Vương Khang thầm hận:

"Nếu không phải vì tên kia nàng đã theo ta chứ làm sao lại tự vẫn, đang chết."

Thiên Liệt oán hận:

"Nếu không phải vì hắn thì Tuyền nhi đã là Hoàng hậu của trẫm, đáng chết."

Còn hai vị hoàng đế kia ngươi sống ta chết cả thế gian đều hoang tàn đổ nát nhưng cuối cùng tên Bạo Quân chiến thắng, tất cả mọi nơi đều bị hắn ta chinh phục dẫm dưới chân nhưng cuối cùng hắn lại từ bỏ ngài vàng giao cho em trai mình rồi một mình tu luyện.

Hắn như thế bởi vì hắn nhận những đả kích quá lớn người hắn yêu nhất Hoàng Tuyền sớm chết, hắn thu được Thiện Nữ thuần hậu đáng yêu cũng chết, Vũ Mộng hoàng hậu trúng độc chết bất đắc kỳ tử.

Người hạ độc lại là đồng cam cộng khổ với hắn bao nhiêu ngày hai vị quý phi Đường Hạ và Thiên Lam, rồi hắn tự tay giết hai người từ lúc máu hồng nhan nhuộm kín thân thể thì hắn ta không còn lưu luyến gì với trần thế nữa, tu vi hắn ta tiến một cách thần tốc lên thành Thần Đế thống trị cả vũ trụ.

Rồi may mắn hắn gặp lại Hoàng Tuyền người hắn tưởng đã chết rồi, hắn muốn bù đắp cho nàng có điều khi hắn muốn làm thì bên cạnh nàng lúc này cũng đã có Thiên Liệt, người vừa mới phi thăng vào Thần giới. 

Dòng máu bạo quân trong Vương Thành trỗi dậy, hắn để cho Thiên Liệt bị phong ấn bên ngoài còn mình thì cưỡng bức người hắn yêu nhất trong phòng, cuối cùng khi đã mãn nguyện Băng Thần trước mặt Hoàng Tuyền đánh chết Thiên Liệt khiến hắn trở thành phàm nhân đi vào luân hồi. 

Những giây phút cuối cùng hắn hỏi nàng:

"Ta nếu chết đi kiếp sau có gặp lại chúng ta sẽ là thù hay bạn?"

Hoàng Tuyền nhếch mép cười nói:

"Ngươi đoán xem "

Hắn ta chiếm hữu nàng những rồi hắn ta lại mất mạng bởi chính nàng, hắn tự bạo hủy hết nửa cái Thần giới khiến bao nhiêu kẻ đi hư vô, trước khi chết hắn đã lần đầu tiên trong kiếp đó rơi nước mắt. 

Hắn khóc vì nàng những người hắn yêu quý chết đi vì hắn.

Hắn khóc vì hắn có tất cả nhưng hắn mất nàng người hắn yêu nhất.

Hắn khóc vì cuối cùng hắn thắng tất cả nhưng vẫn mất trái tìm nàng vào tay Thiên Liệt.

Hắn khóc vì giữa cái thiên địa mênh mông sẽ không có một người rơi nước mắt thương tiếc cho mình.

Thiên cổ đế vương cũng như một câu chuyện hài.

Hắn lúc này thì đang sợ hãi, hắn sợ nàng trái tim lại về tay người kia, hắn sợ mình lại thua, hắn sợ tên bạo quân trong mình lại sống dậy.

(Ai chưa rõ tham khảo chương 411)

(Nếu ngày nào đó tác đạt tổng lượt đọc 88 k sẽ viết ngoại truyện về 1 trong chín kiếp do bạn đọc yêu cầu người có được điểm đề cử lớn nhất)

(Mỗi cái sẽ để trả lời cho một phần tính cách trong Băng Thần, như vì sao lúc này hắn ta lại có vẻ hơi nhân từ với nữ nhân như thế, hay hắn ta vì sao tôn trọng huynh đệ của mình như thế hoặc vì sao hắn ta làm gì cũng cảm thấy mình cần bù đắp, sống nhiều kiếp vô tình rất dễ giữ được bản thân hữu tình mới khó.)

(Chúc ngủ ngon)
Bình Luận (0)
Comment