Thú Tu Thành Thần

Chương 640

Lên đến nơi thì người hắn nhẹ nhàng bốc lên một màn khói nhạt, đứng trên đỉnh núi nhìn xuống dưới một lần nữa Băng Thần sau đó mới quay người bỏ đi, hắn nhỏ giọng hỏi Thiên Thư:

"Ngươi có thể điều tra được tin tức nào của con rồng này không?"

Thiên Thư im lặng một lúc rồi nói:

"Có thể nhưng chắc chắn sẽ không nhiều, dù sao cũng cách nhau đến tận hai tầng."

Băng Thần nhẹ giọng cười nói:

"Không vấn đê ngươi cứ điều tra đi, ít còn hơn không, với lại thời gian điều tra đừng quá mười ngày, ta muốn xem xét đến truyện lợi dụng nó."

Thiên Thư nhẹ giọng đáp:

"Ta đã rõ thưa chủ nhân, người còn gì muốn điều tra nữa không?"

Băng Thần nghĩ một chút rồi mỉm cười nói:

"Ngươi xem xét một chút chi tiết của chuỗi nhiệm vụ cuối cùng, ít nhất ta muốn biết hướng đi chính xác."

Thiên Thư vui vẻ bay ra khỏi ngươi Băng Thần sau đó biến mất, Băng Thần rất yên tâm về Thiên Thư thế nên bản thân hắn ta lao nhanh về phía Hắc Ngư thành, khi về tới nơi thì trời cũng đã nhá nhem tối,

Cả bầu trời trong lúc này như được phủ lên một lớp mạn màu đó nhát như máu trong nước vậy, người lính canh kia nhanh chóng thấy hắn ta đang về thì vẻ mặt không khỏi tràn đầy vẻ ngạc nhiên, không biết có phải Băng Thần nhầm hay không nhưng người lính canh này có vẻ sốt sắng hơi thái quá thì phải.

Hai người chạm mặt thì người kia vui vẻ mỉm cười nói:

"Chắc công tử đã tìm được Tử Hạt Nấm rồi chứ?"

Băng Thần nhìn người này vẻ mặt ngạc nhiên hỏi:

"Hình như ngươi có niềm tin rằng ta sẽ tìm được thì phải, thứ này được giao nhiệm vụ lâu thế không ai hoàn thành chắc phải có lý do gì chứ, ta đoán xem có phải họ không tìm thấy đúng không?"

Người lính canh cười xấu hổ nói:

"Đúng vậy, dù sao khoảng rừng này quá lớn lại chỉ có thời gian không tới mười ngày để tìm kiếm, ta đã nói rồi nếu công tử tìm kiếm được sẽ có một bất ngờ đó chính là thành chủ sẽ tặng ngài thêm đồ để coi như cảm tạ."

Băng Thần lấy ra một cây nấm trên người của Tử Hạt Nấm đưa cho người này, người lính canh mắt sáng lên rồi nói:

"Kích thước này chứng tỏ Tử Hạt Nấm đã lớn đến mức hóa động vật."

Băng Thần cảnh giác nhìn người này nhẹ giọng nói:

"Nó trở thành thú nuôi của ta rồi, ngươi mau chóng xác nhận nhiệm vụ cho ta, sau đó ta muốn tìm một nhiệm vụ khác do thành chủ trực tiếp giao phó."

Người lính canh mỉm cười âm thầm xác nhận xong nhiệm vụ thì Băng Thần hơi bất ngờ khi âm thanh hệ thống vang lên hai lần chứ không phải một lần, hắn từ lúc xuống Hắc Ngư tùng lâm thì chưa từng xem xét nhiệm vụ bây giờ mới có cơ hội.

Băng Thần người chơi đã hoàn thành nhiệm vụ Giết một trăm quái vật tại Hắc Ngư tùng lâm thưởng cấp độ tăng 1 ( hiện tại cấp 44) 

Băng Thần người chơi đã hoàn thành nhiệm vụ Xử lý một nhiệm vụ của Hắc Ngư thành ban ra thưởng cấp độ tăng 1 (hiện tại cấp 45)

Băng Thần người chơi đã hoàn thành nhiệm vụ Xử lý nhiệm vụ do chính Hắc Ngư thành thành chủ tự giao phó cấp độ tăng 1 ( hiện tại cấp 46) 

Băng Thần ngạc nhiên hỏi:

"Nhiệm vụ này do thành chủ trực tiếp giao?"

Người kia gật đầu cười nói: 

"Công tử phán đoán không sai."

Băng Thần cười một tiếng sau đó hỏi:

"Bây giờ ta muốn tìm người bệnh thì đi đâu?"

Người kia tay viết cái gì đó nhìn Băng Thần nhíu mày hỏi:

"Công tử muốn tìm bệnh nhân làm gì?"

Băng Thần thản nhiên cười nói:

"Ta có một nhiệm vụ do sư môn giao phó là phải cứu lấy một người nhờ Tử Hạt Nấm, thời gian ta cũng không nhiều thế nên ta muốn tìm bệnh nhân trước."

Người kia nhìn Băng Thần từ đầu đến chân rồi hỏi:

"Công tử theo thực đạo hay y đạo thế?"

Băng Thần nhìn người này thì cũng đoán ra thân phận hắn không chỉ là một người lính canh tầm thường thế nên thoải mái nói:

"Ta thực đạo biết đôi chút, y đạo ta cũng không tệ nhưng riêng Tử Hạt Nấm chế thành món ăn rồi đúng người đúng bệnh để họ ăn thì tốt hơn đan dược."

Người kia nghe thấy thế thì trực tiếp vò tờ giấy đang viết dở rồi quay qua nhìn Băng Thần nhẹ giọng nói:

"Ta quả nhiên không nhìn lầm người, ngay từ giây phút đầu tiên nhìn thấy ngươi ta đã biết chúng ta có duyên phận rồi."

Băng Thần nhíu mày lui lại đằng sau cười khổ nói:

"Nghe một nam nhân nói thế ta có cảm giác muốn bỏ chạy, xin ngươi chú ý từ ngữ của mình trước khi nói chuyện."

Người kia nghe thế thì gãi đầu mỉm cười nói:

"Ta không có ý như công tử nói đâu dù cho ngươi rất đẹp."

Băng Thần nhỏ giọng cười nói:

"Ngươi nói thế ta càng không yên tâm một chút nào."

Người kia cắn răng rồi nói:

"Công tử không cần hiểu lầm, ta tên Hắc Diệp là con trai của thành chủ Hắc Ngư thành, ngươi vừa kiếm được Tử Hạt Nấm lại là Thực đạo sư thì quá tốt rồi, không dám giấu ngươi chứ em gái ta đang bị ma bệnh đeo bám nhiều năm.

Bệnh của nàng cần có Tử Hạt Nấm cùng một Thực đạo sư làm ra một chút đồ ăn có thể chữa đi chứng bệnh của nàng, thân thể nàng đã rất yếu chúng ta không nghĩ nàng có thể chịu được đan dược làm từ Tử Hạt Nấm."

Băng Thần nhìn thiếu thành chủ cười nói:

"Ngươi là một người anh rất có tâm, không biết các ngươi thuộc dòng dõi hoàng gia Thủy Ngạc đế quốc chứ?"

Hắc Diệp vui vẻ nói:

"Đúng thế "

Băng Thần cũng vui vẻ ra mặt nói:

"Thế thì chúng ta thực sự có duyên rồi, cứu xong em gái ngươi coi như ta hoàn thành hết tất cả các nhiệm vụ tại Thủy Ngạc đế quốc, tuy đồ ăn nấu nhanh nhưng công đoạn chuẩn bị sẽ mất một tuần liền thế nên ngươi có thể tìm giúp ta một nơi rộng rãi để xử lý nguyên liệu không?"

Hắc Diệp suy nghĩ một chút rồi nói:

"Nếu công tử không ngại có thể đi vào phủ thành chủ ở một thời gian, chúng ta nhất định sẽ hậu đãi ngài hết sức."

Băng Thần nhún vai cười nói:

"Sao cũng được không có gì quan trọng cho lắm."
Bình Luận (0)
Comment