Thú Tu Thành Thần

Chương 730

Đứng trước muôn vạn lời chúc mừng nhưng Băng Thần vẫn chỉ dừng ở mức nghe thấy thôi chứ không có phản ứng quá mức về bất cứ vấn đề gì cả, đi ra ngoài sàn đấu Băng Thần đang muốn đi về thì một người xuất hiện đón đầy hắn.

Một số người khác cũng có vẻ hướng tới hắn nhưng khi thấy người này chiếm được tiên cơ thì chỉ dám đứng ở ngoài nhìn, cô gái đứng trước mặt hắn mỉm cười nói:

"Chào ngươi chúng ta lại gặp nhau rồi." 

Băng Thần mỉm cười nói:

"Hôm nay ta đâu đặt hành gì đâu cô nương."

Mạc Khanh xấu hổ cười nói:

"Đó chỉ là công việc hè của ta thôi còn bây giờ xin giới thiệu một lần nữa tên Mạc Khanh hiện đang làm hội trưởng Thái Thiên hội của Lam Hiên học viện, ta đây chính thức mời ngươi gia nhập Thái Thiên hội không biết ngươi có đồng ý không?"

Băng Thần lắc đầu cười nói:

"Xin lỗi học tỷ ta đấy hiện tại chưa có ý định tham gia bất cứ hội nhóm nào trong trường cả."

Mạc Khanh lắc đầu nói:

"Học đệ hãy nghe ta nói đã rồi hãng quyết định."

Băng Thần đứng lại mỉm cười nói:

"Thôi được rồi ta nghe đây học tỷ nói đi."

Mạc Khanh thấy hắn ta đã chịu nghe thì mỉm cười nói:

"Trước tiên nếu đi vào Thái Thiên hội thì ngươi sẽ được rất nhiều lợi ích như hỗ trợ trong tu luyện, các học viên dư tài nguyên có thể cung cấp cho học sinh khóa dưới như một loại học bổng, những tài nguyên này sẽ được ngươi trả lại khi ngươi lên lớp trên.

Tham gia vài Thái Thiên thì ngươi có thể tránh xa toàn bộ những điều không đáng có như bị những người của hội khác bắt nạt hay bị cô lập, chưa kể nếu thực lực của ngươi thăng tiến nhanh thì chức vụ của ngươi cũng như thế mà càng lên cao lợi ích càng lớn."

Mấy người xung quanh nghe cô nàng quảng cao như thế thì có chút tuyệt vọng nhưng họ vẫn muốn xem Băng Thần trả lời như thế nào, Băng Thần hít sâu một hơi rồi nói: 

"Nhưng lợi ích học tỷ nói ta chẳng cảm thấy có ích lợi gì thực tế đối với ta cả, thứ nhất tài nguyên tu luyện ta không thiếu mà lý do học tỷ cũng biết đấy, thứ hai thích cô lập cũng được ta đến trường để tu luyện không phải đi để làm vừa lòng một đám người lạ, cuối cùng ai ức hiếp ta thì khi ta thành tài đảm bảo cả nhà họ chết hết nếu ai muốn thử thì có thể, nếu không thì ta dùng tiền thêu sát thủ giết người cũng được."

Mọi người đều cực kỳ bất ngờ với câu trả lời cực gắt của Băng Thần, thậm chí những người hội trưởng rất nóng tính cũng phải suy nghĩ lại chuyện có nên uy hiếp Băng Thần hay không, khi cô nàng kia nói về tài nguyên tu luyện thì hẳn bảo tại sao thì nàng cũng biết.

Mạc Khanh cũng không phản bác thì chứng tỏ người này nguồn lực tài chính không tệ, một người quay ra sau lưng phân phó:

"Ngươi mau đi điều tra xem tiểu tử này rốt cuộc lai lịch thế nào, cả mấy cô nàng ngồi cạnh hắn cũng điều tra luôn, nếu hắn ta bối cảnh ghê gớm thì không sao nhưng sau khi điều tra phát hiện chỉ là hạng to mồm thì không cần phải khách khí."

Băng Thần bỗng nhiên liếc qua nhìn thẳng người này rồi hỏi Mạc Khanh:

"Tên kia là ai?"

Mạc Khanh cũng những người khác cực kỳ bất ngờ nhưng nàng vẫn nói:

"Người kia là hội trưởng Hoa Thần của Hoa Nam hội của Lam Hiên."

Băng Thần cũng chẳng thèm nhỏ giọng mà hỏi:

"Thế nhà hắn có bao nhiêu người?"

Mạc Khanh giật mình nói:

"Ngươi muốn làm gì?"

Băng Thần mỉm cười:

"Ta vừa nghe hắn nói muốn điều tra rồi không khách khí với ta, nếu người ta đã không khách khí với ta thì sao ta phải khách khí với hắn, ta muốn biết nhà hắn có mấy người."

Mạc Khanh vẻ mặt nghiêm túc nói:

"Ngươi không lên làm như thế bởi nếu chỉ điều tra thôi ngươi đã trả thì thật sự ngươi sẽ không có bằng hữu đâu." 

Băng Thần biết nàng sẽ không cho mình biết kết quả, hắn tự đăng nhập bằng quang não vào bằng quang não sau đó một hình chiếu hiện lên, hắn ta nhìn người kia rồi hỏi:

"Hoa Nam gia đình người thân cho ta biết giá."

Người kia dù thấy nơi này là đại sảnh của sân vận động nhưng không chút nào sợ hãi, chỉ vài giây sau hắn ta nhẹ nhàng nói:

"Toàn bộ gia đình người thân của kẻ này giá 156 triệu."

Băng Thần ngay lập tức muốn lấy thể chuyển khoản nhưng Mạc Khanh đã giữ chặt lấy tay của hắn ta, người kia cũng thuộc hạ của hắn cũng há hốc mồm bọn họ chẳng thể hiểu nối người học đệ này tại sai có thể như thế.

Băng Thần ánh mắt sắc lạnh nhìn qua Mạc Khanh nói:

"Cho ta một lý do khiến ngươi ngăn cản ta."

Mạc Khanh nhìn hắn ta nhưng mãi không nói lên lời, nàng hít sâu một hơi rồi nói:

"Ngươi không sợ người khác cũng làm như ngươi sao?"

Băng Thần mỉm cười nói:

"Chuyện này thì quá đơn giản, chắc ngươi cũng biết nguồn gốc của tổ chức sát thủ này, họ sẽ báo cho ta nếu có người muốn ám sát khách hàng của họ, sau đó họ cũng đi ám sát ta nhưng ta sẽ dùng gấp đôi tiền để ám sát lại cùng lắm cả hai cùng chết.

Ta đây ghét nhất kẻ khác uy hiếp ta thế nên hắn ta chỉ có thể chết ta mới yên tâm, đã thế còn dám uy hiếp thân nhân của ta thì ta cũng làm điều tương tự, nếu đã dám tỏ ra thượng đẳng thì phải biết chịu cái giá của nó."

Hất tay của Mạc Khanh ra Băng Thần muốn cà thẻ xuống thì một lần nữa tay hắn vị giữ lại, Băng Thần lần này vô cùng nghiêm túc:

"Hiệu trưởng ngươi muốn nhúng tay vào ân oán cá nhân của học sinh chúng ta hay sao?"

La Uy vẻ mặt phức tạp nhìn Băng Thần hắn chỉ nghĩ cho đám người này cọ sát đôi chút để ép nhau cùng phấn đấu nào ngờ lại tạo ra hoàn cảnh như thế này.
Bình Luận (0)
Comment