Thú Tu Thành Thần

Chương 872

Người đàn ông nghe nói thế thì trong lòng vui vẻ khỏi nói:

"Vừa giải quyết được phiền phức lại vừa có gấp đôi hạn ngạch, lần này về gia tộc chắc chắn gia chủ sẽ có thưởng lớn cho mình, nhất định phải hầu hạ người này cho thật tốt mới được, nếu không nhỡ đâu hắn hủy kèo mua bán thì chắc mình chết mất."

Hắn cười nói:

"Chúng ta nhanh chóng đi làm cho xong thủ tục đi, sau này nếu ngài có mua bất cứ sản phẩm nào tại đây đều sẽ có chiết khấu cho ngài, tất nhiên nhìn ngài thì có vẻ rất giàu có nên mấy đó có khi ngài đầy ra rồi."

Băng Thần mỉm cười nói:

"Ta đầy ra hay không thì phải xem mới biết, phiền ngươi dẫn đường."

Người kia nhanh chóng đi trước dẫn đường, Băng Thần hai tay chắp sau lưng khẽ ra ám hiệu cho Thủy Anh để hai người gặp mặt với nhau, Thủy Anh cũng tiện tay gõ vào thành ghê hai cái để ra hiệu cho Băng Thần biết rằng minh đã biết.

Sau đó Băng Thần mất gần mười tỷ nữa để gom hết các nguyên vật liệu cũng như các món đồ cấp cao trong trang trại ngựa này, phải nói những thứ này quả thật hắn ta không xài nhưng tống vào trong kho bang thì cũng giảm rất nhiều áp lực về trang bị cấp cao cho Băng Thần.

Kiếm trang bị cấp cao không khó chút nào, chẳng qua hắn không muốn tốn thời gian vào chuyện giết quái trong khi mình có thế làm nhiều chuyện hơn thế, nếu có cơ hội dùng tiền để kiếm trang bị thì hắn sẽ tận dụng hết sức có thể.

Nửa tiếng đi đường cuối cùng Băng Thần cũng tới địa điểm mà hắn hẹn với Thủy Anh, hắn không thuộc địa hình ở nơi đây thế nên chỉ canh đúng khoảng cách mà đi, rất may là chỗ này không nằm dưới vực thẳm hay chỗ gì đó khó xác định.

Vừa tới nơi thì vẫn chưa thấy ai cả nhưng ngay khi hắn dừng ngựa thì từ trên cao Thủy Anh cũng nhảy xuống, nàng nhanh chòng lao vào trong lòng của Băng Thần, cô gái còn lại phía trên cây thì không khỏi ngạc nhiên khi thấy Thủy Anh xà vào lòng của hắn ta.

Băng Thần vuốt nhẹ mái tóc của nàng rồi nói:

"Dạo này nàng có ổn không?"

Thủy Anh tựa vào trong lồng ngực của hắn ta khẽ nói:

"Không ổn một chút nào cả, cha ta đã làm cho ta cạn kiệt hi vọng rồi."

Băng Thần nhíu mày hỏi:

"Rốt cuộc lại có chuyện gì?"

Thủy Anh thở dài một hơi rồi nói:

"Cha ta lần này muốn ta nhường xuất đi vào bí cảnh cho người khác, điều đáng sợ nhất hắn nhờ ta đi tìm sát thủ để kết liễu kẻ thù của hắn, có điều ta thừa biết người hắn ta muốn giết chính là mẹ ta, thật sự ta chẳng biết phải làm sao bây giờ."

Băng Thần nghe thế thì không khỏi tiếc thương cho nàng, hai kiếp liên tục đều không có số phận tốt, nhất là gia đình càng không được tốt một chút nào, kiếp trước là một bà mẹ chẳng ra gì còn kiếp này lại có một ông bố khốn nạn.

Băng Thần nghĩ một chút rồi khẽ cười nói:

"Hắn ta đã muốn thế thì ta chiều ý hắn, mai sau nàng và mẹ nàng sẽ mãi mãi biến mất khỏi thế giới của hắn."

Thủy Anh không hiểu gì cả, hắn chỉ mỉm cười nói:

"Ta có cách để đưa người của thế giới này sang thế giới của ta, đến nơi ấy thì mẹ nàng và nàng sẽ không còn gặp nguy hiểm nữa, sau đó ta sẽ lại giúp hau người các ngươi quay lại thể giới này với tư cách người chơi giống như ta, nàng nghĩ xem như thể có tốt không?"

Thủy Anh mắt sáng lên rồi hỏi:

"Cách này huynh đã từng thử chưa?"

Băng Thần mỉm cười nói:

"Ta đã mang người ra khỏi thế giới Tân Sinh này 10 lần rồi và chưa bao giờ thất bại cả."

Thủy Anh nghe thế thì khẽ cười nói:

"Tất cả ta đều nghe huynh."

Băng Thần cười cười rồi nhẹ giọng nói:

"Nhưng nàng đã chắc chắn có thể tiếp thụ chuyện ta có nhiều nữ nhân chưa?"

Thủy Anh hơi run lên một chút rồi khẽ nói:

"Ta sẽ cố gắng."

Băng Thần khẽ thở dài nói:

"Nếu chưa sẵn sàng thì nàng nên ở trong Tân Sinh thì hơn, trong số các nữ nhân của ta có vài người còn độc hơn cả nàng, chưa kể tu vi của họ cực kỳ khủng khiếp đến mức ta còn không là đối thủ của họ, nếu nàng làm ra chuyện gì thì ta khó có thể bảo vệ nàng như kiếp trước được."

Thủy Anh nghe thế thì hơi rợn tóc gáy khẽ hỏi:

"Tu vi họ khủng khiếp đến mức nào?"

Băng Thần chép miệng nói:

"Một vài người đang ở Thần giới còn một người khác là chủ của Thần giới trong thế giới của nàng, các nàng chỉ cần khẽ búng tay thì lão công của ngươi cũng bất lực."
Bình Luận (0)
Comment