Thú Tu Thành Thần

Chương 911

Băng Thần xuất hiện thì kẻ ra mặt đầu tiên chính là Tiêu Hòa Hạng, hắn ta không sợ Băng Thần chút nào dù cho có bị sát khí áp đảo một chút, dù lần trước thất bại trước tên sát thủ kia nhưng hắn tin tưởng mình chưa chắc đã thua Băng Thần.

Người sát thủ hôm trước sau khi giết hắn ta xong thì cũng chẳng hiển thị thông tin gì, có lẽ là một người của Siêu cấp thế giới mắc kẹt tại đây, chính Lữ Hồng Môn cũng đang cung phụng cho một người như thế, thực lực của bọn họ đã đạt cấp độ 4100 trở lên. 

Hắn chắc chắn chỉ có tu vi cao như thế mới có thể chống đỡ đòn tấn công sau đó miểu sát hắn ta một cách dễ dàng như thế, những kẻ khác cấp độ nhiều nhất cũng chỉ 3900 thôi chứ hơn gì nhau nhiều đâu, bản thân hắn thì lại đạt cấp 3880 từ rất sớm rồi.

Trên U Minh thế giới thì chỉ có mỗi Lam Thiên Bá là hơn hắn 5 cấp thôi, nhưng kẻ đó chắc chắn không phải Lam Thiên Bá tại vị hôm ấy người của hắn cũng thấy Lam Thiên Bá thất bại trở về từ mốt lần săn boss, nghe nói còn bị người ta cướp mất boss nữa thì làm sao có thể kịp đến nơi đây.

Thậm chí sáng hôm sau vẫn còn có tin truyền tới rằng Lam Thiên Bá đang tính săn một con boss tại Ma Lâm, Băng Thần ghê gớm thật thế nhưng đó chỉ là ở trong thế giới thực thôi chứ ở trong Tân Sinh thì hắn ta có niềm tin mình sẽ đánh bại người này một cách dễ dàng.

Những người khác cũng cẩn thận quan sát Băng Thần, bọn họ cũng phải cẩn thận bị đâm từ sau lưng thế nên toàn trường không khí vốn đã căng thẳng nay lại còn kinh khủng hơn, Băng Thần thì hoàn toàn không để ý tới, những người trong tầm mắt đều chính là điểm số.

Có điều sự bó buộc này nhanh chóng được giải tỏa khi Băng Thần chủ động mở giao tranh bằng một đòn Lôi Thần Diệt thế khiến cho khu vực một dặm xung quanh đều hóa thành lôi hải, thế nhưng mọi người đều đã căng não thế nên khi Băng Thần niệm chiêu thì họ đã phòng thủ rồi.

"Keng"

Trận pháp bảo vệ vừa biến mất Băng Thần đã tấn công họ ngay, có người mở đầu thì những người khác cũng nhanh chóng lao vào chiến đấu, vốn rất kinh khủng Băng Thần bỗng nhiên không còn là tâm điểm của trận chiến nữa.

Có điều họ không thấy được đó chính là Băng Thần đang âm thầm giết người cực nhanh bằng một phương pháp cực khó chịu, hắn ta chờ cho một người nào đó vừa rời khỏi tầm nhìn của đại đa số người khác thì bắt đầu giết người đó.

Chiến trường tốc độ diễn biến quá nhanh khiến cho không ai có thể quan sát hắn từ đầu đến cuối, thế nên có người nhìn thấy hắn giết đối thủ thì cũng chì nghĩ rằng hắn ta vừa mới giết được vài người, với cấp độ của Băng Thần thì giết được đối thủ yếu hơn cũng là bình thường thôi.

Thủy Hùng thì đau lòng thấu trời xanh, một khoảng rừng cực kỳ rộng lớn tươi xanh đang bị đám người này phá hủy, tuy rằng những nơi bị người chơi phá hủy sẽ hồi phục sau một thời gian, có điều ở những địa điểm như Bạch Phượng Lâm thì thời gian hồi phục quá lâu.

Yêu thú để cho các thành viên trong gia tộc tập luyện tác chiến cũng đang bị ngộ sát liên tục, do chức nghiệp cấp độ của ai cũng cao thế nên đòn tấn công thực sự quá mức bùng nổ rồi, pháp sư dùng đại chiêu có thể tạo ra sát thương rộng tới vài dặm.

Đông người như thế này thì né chiêu chỉ có thể nhờ cảm giác thôi chứ phân tâm một cái sẽ bị đối thủ trước mặt giết chết ngay, Băng Thần đánh quá nhanh chỉ khoảng mười năm phút sau đã dọn dẹp khu vực quanh mình và nhắm tới con cá lớn đầu tiên.

Thú thì ít mà thợ săn thì nhiều, Băng Thần lão thợ săn đành phải xử lý bớt để mình giành được phần hơn, lách vào một góc khuất hắn ta quyết định tàng hình để tạo ra bất ngờ, người được chọn chính là một nữ nhân, nàng đang đồ sát đúng nghĩa khi một mình chấp năm người khác.

Thế nhưng nàng không có chút nào tỏ ra rằng bản thân đang rơi vào hạ phong mà đòn tấn công vẫn như mưa rơi hướng đến những người kia khiến lượng máu của họ liên tục bị hạ đến mức báo động, nụ cười trên khóe môi khiến chứng tỏ nàng chẳng có chút áp lực nào.

Nhưng khi năm người kia chống đỡ sắp hết nổi rồi thì dị biến xảy ra, một nhát chém thẳng tới từ ngay phía sau lưng của nàng, một lượng máu khổng lồ bốc hơi, một kỵ sĩ như nàng nhưng lại không thể chịu nổi đòn tấn công của Băng Thần.

Năm người kia thấy thời cơ đã tới thì chậm rãi phản ứng lại, vừa hết bất ngờ thì ý định đầu tiên của họ chính là công kích cô gái kia nhưng sao nhanh tay bằng Băng Thần, cô gái kia bốc hơi mất thì đòn tấn công của họ liền rơi vào khoảng không.

Chiếc đuôi khẽ quét ngang dọn dẹp tất cả những người này trong ánh mắt không thể tin được của họ, những người đang quan sát từ khắp các nơi thì không khỏi sôi trào vì chỉ có bọn họ là thấy rõ nhất kẻ đang trong vai người đồ sát là ai.

Số lượng người quan sát thông qua Không Gian Kinh càng lúc càng tăng nhanh, Băng Thần thì vẫn cần mẫn tiêu diệt đối thủ, những người yếu hơn trong trận chiến này dần dần nhận ra được một chuyện đó chính là họ cố gắng giết đến mức nào thì vẫn khó cạnh tranh được đám người kia.

Chỉ có ngọn cờ mới có thể khiến cho bọn họ chắc suất thôi, nhiều người bỏ qua đối thủ chạy về hướng ngọn cờ hiện hữu trên bản đồ, Băng Thần thấy thế thì cười nói:

"Đúng như dự kiến, không biết mình đã đủ xếp hạng nhất chưa nhỉ."

Có người đầu tiên nhìn ra thì những người khác cũng thế, bọn họ dần dần nhớ lại về quyết định ban đầu của mình, họ không phải con mồi cho những người chơi cấp cao, những người như Băng Thần cũng dần dần bị cuốn theo hướng di chuyển của bọn họ.

Tiêu Hòa Hạng nhìn về phía Băng Thần một cái sau đó lao về phía trước, thay vì xử lý Băng Thần để nổi tiếng thì lấy được ngọn cờ giành vị trí thủ tích vẫn hấp dẫn hơn rất nhiều, vừa tránh được Băng Thần vừa giành lấy lợi ích lớn cho gia tộc.

Địa vị trong gia tộc của hắn ta cũng nhờ đó mà được củng cố hơn rất nhiều, Băng Thần nhìn lướt qua Tiêu Hòa Hạng như có điều suy nghĩ.
Bình Luận (0)
Comment