Thú Tu Thành Thần

Chương 948

Thượng gia người rất nhanh nhận được tin báo của chủ thành truyền tới rằng đệ nhất thiên tài của bọn họ đã bị người ta giết chết, khỏi phải nói người của Thượng gia điên cuồng lên đến như thế nào, chỉ trong vòng nửa tiếng đã có hơn 10 trưởng lão đi tới.

Xác của Thượng Tiên được mang về ngay sau đó, Băng Thần thì đã biệt tăm biệt tích từ bao giờ, gia chủ của Thượng gia ngồi ở trong đại sảng đôi mắt đã không còn giữ được sự thâm thúy thường thấy, trong đó chỉ tràn ra đầy tơ máu chứng tỏ hắn ta đã giận giữ đến tột cùng.

Hắn cố tỏ ra bình tĩnh hỏi:

"Có tìm thấy tung tích của Vương Minh không?" 

Mấy trưởng lão nói:

"Chúng ta tới đó không lâu nhưng chẳng hiểu sao khí tức của tên kia đột nhiên biến mất giữa dòn người khiến chúng ta không truy tìm được nữa, chắc hẳn hắn đã xài bảo vật không gian để bỏ chạy chứ nếu không thì hắn ta có mọc cánh cũng không thể thoát nhanh như thế."

Thượng gia chủ nghe thế thì nhìn bọn hắn thở dài rồi nói:

"Các ngươi đi ra chút để ta lại đây một mình với cháu của mình."

Mấy người trưởng lão tất nhiên không chống lại ý kiến của tộc trưởng thế nhưng một lát sau có một cô gái chạy vào sau đó lao tới bên xác của Thượng Tiên khóc nức nở mếu máo nói:

"Ngươi nhất định phải bắt được tên kia để trả thù cho con của chúng ta, tận tay ta sẽ băm hắn ra thành ngàn mảnh để trả thù Tiên nhi."

Lão tộc trưởng tức giận nói:

"Ta đã bảo ngươi khuyên Tiên nhi đi về thì không chịu, ngươi nghĩ tên bạo quân kia là người muốn chọc thì chọc sao."

Nữ nhân này tức giận nói:

"Thế nhưng không phải xuất ngày vì cái danh dự của gia tộc này mà để Tiên nhi đi ra ngoài mà không có cận vệ hay sao?"

Lão tộc trưởng không thèm cái nhau với nàng nữa, một lát sau một nam nhân đi vào rồi nói:

"Ta nghe nói tên bạo quân kia đã ra tay với đệ đệ đúng không?"

Lão nhân kia nhìn hắn tức giận nói:

"Ngươi không bị mù chứ?"

Người này nhìn vào xác của Thượng Tiên khẽ mĩm cười sau đó lại trở về bình thường rất nhanh chóng thu lại, thế nhưng lão gia chủ đã bắt được khoẳng khắc này, hắn tức giận nói:

"Ngươi có vẻ vui lắm sao?"

Người này cười nói:

"Cái gia tộc này dòng chính coi như tuyệt tự, ta trước giờ cũng chỉ muốn thế bây giờ được rồi tại sao lại không vui chứ, đáng nhẽ ngươi mà không nói ra thì ta sẽ không cười như thế này đâu, đúng là sống mà không biết trời cao đất dày thì cũng đáng đời thôi."

Cô gái nhìn về phía hắn ta đau thấu tâm gan, thực ra Thượng gia dòng chính cũng đã là một bị kịch rồi, Thượng lão gia chủ trước kia nổi lòng tham với con dâu thì sau một thời gian thì vô tình bị con cả phát hiện ra để rồi sau đó hắn ta không biết dùng phương pháp gì tự phế chính mình.

Thậm chí cả làm nam nhân cũng không thế, may mắn thay Thượng Tiên lớn lên càng lúc càng tài giỏi nhưng nào ngờ lại mất mạng lúc này, nam nhân nhìn hai người cười nói:

"Cặp súc sinh các ngươi cuối cùng cũng phải trả giá, thôi các ngươi ở đó mà khóc than đi ta đi uống rượu đây, lần này nhất định phải chúc mừng mới được."

Cô gái nhanh chóng chạy lạo ôm lấy hắn nói:

"Không phải do ta với lại bao nhiêu năm rồi chẳng lẽ huynh không thể bỏ qua cho ta."

Nam nhân hất văng cô gái suýt nữa khiến nàng nàng ta ra, sau đó vuốt quần áo của mình tức giận nói:

"Đồ gái điếm bản thỉu như ngươi sao lại dám đụng vào ta, thật xúi quẩy lại phải đi thay đồ rồi."

Sau đó hắn ta vòng qua hướng hành lang rồi phi hành lên không trung thực sự muốn đi thay đồ, hơn 150 năm rồi từ ngày đó nàng sống không bằng chết, nhưng thật sự tất cả đâu phải do nàng đâu lỗi là của tộc trưởng cơ mà, tính cảm thanh mai trúc mã cả ngàn năm bỗng chốc vỡ vụn.

Thượng gia tộc trưởng Thượng Thiên thì chỉ biết thở dài, hắn ta trước kia cũng không hiểu nổi mình tại sao lại làm ra chuyện như thế, bây giờ con trai cả thì không thể làm nam nhân, hắn ta lần trước tử chiến cùng đối thủ trung phải nguyền rủa cũng xong luôn.

Trên thế giới này chỉ có một người có thể giải nguyền rủa đó chính là người sáng tạo ra nó, rất thú vị thì là do người sáng tạo ra thứ nguyền rủa này không ai khác chính là Băng Thần, bây giờ thì chỉ còn cách khiến cho Thượng Phong đổi ý.

Thượng Phong dùng cách gì để tự phế mình đến bây giờ vẫn là một điều bí ẩn, từng làm cho hắn bất tỉnh sau đó mang cho máy vị thần y kiểm tra nhưng không ra vấn đề gì cả, cách hắn ta làm chuyện đó thì chỉ có hắn ta mới biết.

Trước kia có Thượng Tiên thì hắn ta có thể mặc kệ nhưng bây giờ muốn mặc kệ cũng không thể nữa rồi, tim hắn lúc này đau nhức cực kỳ nhưng không phải vì thương tích gì mà bởi hắn ta thật sự bất lực ngay lúc này.

Nữ nhân kia thì ngồi khóc nức nở bên cái xác đã bị đâm gần nát bởi Băng Thần, may mà Sát Thần Kiếm còn bén nếu không thì hậu quả còn thảm hơn nữa, Thượng Thiên không biết suy nghĩ gì sau đó phi hành thẳng tới nơi ở của Thượng Phong.

Cũng đúng lúc này Thượng Phong vừa mặc quần áo đi ra ngoài, nhìn thấy Thượng Thiên hắn ta cười nói:

"Thế nào ngươi không ở với người đệ đệ thiên tài của ta mà đến đây làm gì?"

Thượng Thiên hít sâu một hơi rồi nghiêm túc nói:

"Bây giờ không phải lúc giận hờn nữa, tương lại của Thượng gia....."

Thượng Phong nhìn hắn như nhìn tên hề khiên cho Thượng Thiên thật sự khó chịu, bây giờ hắn ta mới hiểu cái giá phải trả cho dục vọng nhất thời nó lớn đến mức nào, nhớ xưa kia Thượng Phong một việc cũng nghe cha hai việc cũng nghe cha.

Thế nhưng bây giờ hắn nói được nửa câu thì chỉ nhận lại cái nhìn châm biếm cùng nụ cười vô thưởng vô phạt rồi hắn ta phi hành đi mất, rất nhanh chóng Thương Thiên phi hành đuổi theo, Thượng Phong nhíu mà khó chịu nói:

"Ngươi tránh ra đi ta trễ giờ rồi."

Thượng Thiên gằn từng chữ:

"Bây giờ ngươi muốn như thế nào?"

Thượng Phong cười nói:

"Hay ngươi cùng con tiện nhân kia đi đoàn tụ với tiểu súc sinh kia thì ta sẽ suy nghĩ lại một chút, còn bây giờ ngươi nên tránh ra trước khi cha mẹ con tiện nhân kia tới, nếu gặp họ thì ta sẽ cho họ biết hết sự thật, ta đây không điên mà đi gánh cái danh người cha không có trách nhiệm thay ngươi đâu."

Hai người đang lo cãi nhau thì có hai người phi hành thẳng tới, Thượng Phong nhìn thấy hai người kia thì cũng vẻ mặt thản nhiên muốn tiếp tục bỏ đi thế nhưng hai luồng uy áp khổng lồ ép tới, người nam nhân trung niên vừa mới tới tức giận nói:

"Con trai ngươi vừa mới chết thì ngươi làm cha lại muốn đi đâu, ta không......"

Người này còn đang muốn nói cái gì Thượng Phong đã cười khỉnh bỉ nói:

"Hỏi xem con gái các ngươi rằng nó là con ai đừng gán tội lung tung như thế chứ?"

Thượng Thiên thấy Thượng Phong chuẩn bị nói ra những thứ không lên nói thì một chưởng vỗ tới khiến cho Thượng Phong đâm xuống mặt đất làm vỡ ra một cái hố to, tất nhiêu với tu vi của hắn ta thì va trúng vỡ cả hành tinh còn chưa chắc đã chết.

Với lại Thượng Thiên sao dám ra tay mạnh, dù sao hắn ta cũng là cốt nhục duy nhất của Thiên gia dòng chính bây giờ, có điều người nam nhân vừa mới đến lại rất chú ý đến chuyện đó, hắn ta như tia chớp lao xuống nắm chặt cổ áo của Thượng Phong tức giận nói:

"Ngươi nói thế ý gì?"

Thượng Phong mỉm cười từ tay áo lấy ra một viên ngọc bội khẽ bóp nát, một chút bột phấn hóa thành hình ảnh, khiến cho Thượng Thiên vội lao xuống phá ngay, hắn ta không ngờ Thượng Phong lại làm thật.

Tuy Thượng Thiên rất nhanh thế nhưng người kia trong chớp mắt thôi đã thấy được thứ không nên thấy, Thượng Phong cười nói:

"Liễu thúc đi nói chuyện với con rể của mình đi ta bây giờ có công chuyện phải đi trước."

Thế nhưng người nam nhân họ Liễu tức giận nói:

"Ngươi đang đùa ta đúng không?"

Thượng Phong mỉm cười trong ánh mắt hiện rõ vẻ đau khổ nói:

"Ta cũng ước gì mình nhầm, trước giờ ta đã nhịn đủ rồi, giả tạo mãi cũng mệt mỏi các ngươi buông tha ta được không."

Thượng Tiên đi xuống dưới nói:

"Hắn ta bất mãn vì ta truyền chức gia chủ cho Thượng Tiên thế nên mới bày ra mấy cái trò này mong Liễu huynh đừng vội tin tưởng."

Thượng Phong mỉm cười nói:

"Thật giả thì có lẽ không lâu nữa ai cũng sẽ biết, còn ta thì mang cũng chẳng cần huống gì chức gia chủ, vốn ta tính ra ngoài làm một trận ra trò rồi ra đi cho thanh thản nhưng có lẽ không được rồi, thôi thì tạm biệt mọi người vậy."

Dứt lời thì cả người hắn ta bỗng nhiên trở nên ẩm ướt lạ thường, ba người ở đây đều kinh nghiệm đầy mình thế nến đương nhiên biết đây là thứ gì, Hóa Thủy Độc cái tên nói lên tất cả, người sự dụng độc này phần lớn là muốn tự sát vì chết bằng thứ này rất khó.

Nam nhân kia cố nắm lấy tay của Thượng Phong nhưng chỉ vài giây sau Thượng Phong tan thành vũng nước, người này hít sâu một hơi rồi nói:

"Đi về ngay."

Nữ nhân nhìn về phía xa nói:

"Nhưng Mai nhi thì sao?"

Người nam nhân gằn từng chữ rồi nói:

"Liễu gia không có loại con gái như thế, ta cần về nhanh để cắt đứt với nó trước khi danh dự của gia tộc."

Hắn lại quay qua nhìn Thượng Thiên nói:

"Từ này về sau Thượng gia cùng Liễu gia mọi sự hợp tác đều xóa bỏ, các ngươi về sau chính là kẻ thù của Liễu gia chúng ta."

"Cha mẹ "

Cô gái kia cũng đã tới từ lúc nào, nam nhân kia nhìn nàng lạnh lùng nói:

"Liễu gia không có người nữ nhân như ngươi, đừng bao giờ gọi ta là cha cũng không được phép xưng mình họ Liễu."

Mẹ của cô gái thấy chồng mình tuyệt tình như thế thì đau lòng gần chết, khi hắn ta muốn phi hành đi lên lão bà hắn khẽ kéo thì bị hắn giật tay ra rồi nói:

"Nếu ngươi thích thì ở lại và đừng bao giờ quay lại Liễu gia nữa."

Người phụ nữ trung niên rất lưu luyến nhưng cuối cùng chỉ kịp thốt ra hai từ "bảo trọng " rồi đi mất, cô gái ngơ ngác nhìn bộ quần áo quen thuộc mà Thượng Phong hay mặc rồi nhìn thẳng vào Thượng Thiên vẻ mặt căm phẫn đến cực hạn.

Một người nam nhân sau đó chạy tới rất gấp gáp nói to:

"Tộc trưởng có chuyện không hay rồi, trên mạng có lan truyền đoạn ghi hình không biết từ đâu ra, bây giờ mức độ lan truyền đã quá lớn rồi, ta chỉ biết báo cho ngài tim biện pháp giải quyết chứ không biết làm sao."

Thượng Thiên mở ra hình ảnh thì thấy đoạn ghi hình mới vừa nãy Thượng Phong tính mở, phía cuối thì hắn ta hiện ra và cười nói:

"Chúc hai người mãi mãi hạnh phúc."

Nữ nhân kia té xỉu tại chỗ còn Thượng Thiên thì điên lên:

"Tất cả mọi người trong Thượng gia dùng mọi cách để tìm ra và trừ khử Vương Minh, ai làm được thì người đấy sẽ trở thành gia chủ đời tiếp theo."
Bình Luận (0)
Comment