“Vậy chúng ta phải làm gì tiếp theo?” Vương Hải hỏi.
Trần Mặc suy nghĩ một lúc lâu, rồi thở ra một hơi.
“Chúng ta cần phải gấp rút kiểm tra xem liệu có một cây cầu Einstein – Rosen nào xuất hiện bên trong tiểu vũ trụ của chúng ta hay không. Xét về mặt lý thuyết, chuỗi thời không bị hố đen nén ép đến mức cực hạn có khả năng đột phá ranh giới thời không, cho phép các hố trắng kết nối các vũ trụ song song hoặc tiểu vũ trụ với nhau. Nếu như tiểu vũ trụ của chúng ta cũng bị nối liền với vũ trụ chính, sau đó lọt vào tầm ngắm của những nền văn minh cao cấp khác, thì chúng ta nhất định sẽ rơi vào thế bị động.
Hiện tại, cho dù chúng ta rời khỏi hệ Ngân Hà này thì cũng không thể thay đổi tình hình, bởi vì toàn bộ vũ trụ tràn ngập Lỗ Trùng, hơn nữa còn có rất nhiều Lỗ Trùng chưa bị phát hiện ra. Hơn nữa, chúng ta đã bỏ nhiều công sức để gia cố hệ thống phòng thủ ở hệ Ngân Hà này, vậy nên ở lại nơi đây vẫn là phương án an toàn nhất. Tuy nhiên, chúng ta cần phải nhanh chóng sơ tán toàn bộ người dân trên Trái Đất vào tiểu vũ trụ! Cho dù đoàn chiến giáp Thú Nhân có tiến công tới đây, thì chúng ta cũng không có gì phải sợ”.
Sương mù tích tụ trong lòng mọi người đều bị cuốn sạch, trong phòng tác chiến tinh thần phấn chấn.
Những năm gần đây, bọn họ đã dốc sức nghiên cứu kỹ thuật, khai phá tiểu vũ trụ, bồi đắp thực lực chính mình. So với mục tiêu ban đầu là những nền văn minh cấp thần trong vũ trụ, đoàn chiến giáp Thú Nhân thực sự chẳng là gì đối với bọn họ.
“Con mẹ nó, ha ha”. Đại Mã Tổ phấn khích gào lên với thanh âm đinh tai nhức óc, khiến những người xung quanh trợn mắt xem thường.
“Đồ ngốc”. Hồng Bàng Giải khinh bỉ nói.
“Tên quái vật vỏ cứng này, ngươi muốn đấm nhau một trận với ta sao?” Nghe thấy ngữ điệu tràn đầy khinh miệt của Hồng Bàng Giải, Đại Mã Tổ bèn sửng cồ lên.
“Đánh thì đánh, quái vật nhỏ”.
Mọi người đều lười để ý đến hai con hàng này, dù sao thì bọn họ cũng đã sớm quen thuộc với cảnh tượng hai tên này cãi vã với nhau rồi. Hơn nữa, hai tên này cũng chỉ đấu võ mồm, nào dám thực sự đánh nhau trước mặt ông chủ và huấn luyện viên.
Trần Mặc nhìn về phía Lam, phát hiện một tia sáng lấp lóe trong mắt ông ta, thế nhưng cũng không biết đối phương đang tính toán điều gì.
“Ông chủ, huấn luyện viên, ta muốn đi chiến đấu”. Hốt Mộc – người vốn đang ngồi yên ở một chỗ – bất ngờ lên tiếng.
Trong mấy năm gần đây, hắn chủ yếu đi khai khá tiểu vũ trụ hoặc tham gia huấn luyện, vậy nên cơ hồ nhàm chán đến mức phát ốm! Đây chính là một cơ hội dành cho hắn ta.
“Không, ta đã chọn được người rồi! Việc của ngươi là đi kiểm tra xem tiểu vũ trụ có xuất hiện Hồng Kiều hay không.” Lam từ chối, sau đó bắt đầu bàn giao công việc cho mọi người.
Trong những năm gần đây, bọn họ đã dốc toàn lực phát triển và kiểm soát tiểu vũ trụ, đồng thời phát minh ra vô số công nghệ kỹ thuật xịn xòn, cũng như đã sớm tích lũy rất nhiều của cải, vậy nên hoàn toàn không phải lo lắng về sức mạnh quân lực.
Sau khi tất cả các đội đều đã tập hợp lại với nhau, toàn bộ tập đoàn Kiến Hành Quân bắt đầu hoạt động điên cuồng, tựa như một cỗ máy tinh vi khổng lồ .
….
“Tập đoàn Kiến Hành Quân thật sự không định rời đi sao?” Hách Thương nhìn thấy tin nhắn được gửi tới, có chút do dự.
Hiện tại, các nền văn minh và lực lượng xung quanh thể phức hợp siêu đám thiên hà Song Ngư – Kình Ngư đều đang chuẩn bị tháo chạy khỏi đây.
Tuy nhiên, những người có tâm đã phát hiện ra rằng những thế lực ở hệ Ngân Hà và thiên hà Tiên Nữ không có động thái đào thoát, hơn nữa còn tăng cường hệ thống phòng thủ của bọn họ.
Ban đầu, Hách Thương vẫn còn chút hoài nghi, nhưng sau khi nhận được tin tức tình báo, hắn mới thực sự khẳng định tập đoàn Kiến Hành Quân ở hệ Ngân Hà thực sự không có ý định trốn thoát trước tình hình hỗn loạn hiện nay trong vũ trụ. Mặc dù bọn hắn cũng phát hiện ra một vài phi thuyền ra vào hệ Ngân Hà và thiên hà Tiên Nữ, nhưng đó đều là chiến hạm, chứ không phải phi thuyền vận chuyển thông thường.
Ngoài ra, bọn hắn còn thu thập được rất nhiều dấu hiệu cho thấy rằng tập đoàn Kiến Hành Quân đang chuẩn bị chiến đấu với đoàn chiến giáp thú nhân.
Hách Thương thực sự tin vào khả năng này.
"Cả nền văn minh Song Ngư và nền văn minh Kình Ngư đều không thể đánh bại đoàn chiến giáp thần bí đó. Tập đoàn Kiến Hành Quân đang tìm cái chết?"
Những người bạn xung quanh lắc đầu, căn bản không cho rằng tập đoàn Kiến Hành Quân có thể đối phó với đoàn chiến giáp thú nhân.
Dù sao thì nền nền văn minh Song Ngư và nền văn minh Kình Ngư cũng là hai trong ba nền văn minh mạnh nhất trong thể phức hợp siêu đám thiên hà Song Ngư - Kình Ngư, nhưng cả hai thế lực này đã bị đánh tơi bời không còn manh giáp, vậy nên bọn họ không thể tưởng tượng ra phe nào trong thể phức hợp siêu đám thiên hà Song Ngư - Kình Ngư này có khả năng chiến thắng đoàn chiến giáp đó.
"Chưa chắc."
Trong lòng Hách Thương phủ nhận quan điểm của bạn mình.
Trong mắt hắn, tập đoàn Kiến Hành Quân chính là một đại thế lực vô có nguồn gốc bí ẩn, đột nhiên trồi lên từ hư vô. Bọn hắn đã từng dễ dàng tiêu diệt đoàn chiến giáp Hùng Phong, cũng như đồ sát ba quân đoàn lớn của nền văn minh Anh Tiên, thậm chí buộc nền văn minh Anh Tiên phải bồi thường chiến tranh bằng cách phân chia một phần lãnh thổ trong thiên hà Tiên Nữ.
Nếu không phải bị hao tổn ba quân đoàn tinh nhuệ kia, nền văn minh Tiên Nữ sẽ không thua nhanh như vậy trong trận chiến với đoàn chiến giáp kia.
Từ bấy lâu nay, vô số thế lực ở siêu đám thiên hà Song Ngư - Kình Ngư vẫn luôn một mực chú ý đến thế lực thần bí của hệ Ngân Hà, nhưng một kẻ nào dám táy máy tay chân. Suy cho cùng, bọn họ đều biết rằng thế lực của hệ Ngân Hà không phải là một chiếc đèn cạn dầu.
Giờ đây, tất cả các nền văn minh và thế lực trong siêu đám thiên hà Song Ngư - Kình Ngư đều đang chạy trốn, không có đủ dũng khí để chống lại đoàn chiến giáp thú nhân kia. Vì lẽ đó, tập đoàn Kiến Hành Quân đang chiếm đóng hệ Ngân Hà và thiên hà Tiên Nữ chính là hy vọng duy nhất cho những người lưu lạc như bọn họ.