Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật (Dịch Full)

Chương 142 - Chương 1628: Thỉnh Cầu Của Janskar Thanh Nguyệt

Chương 1628: Thỉnh cầu của Janskar Thanh Nguyệt Chương 1628: Thỉnh cầu của Janskar Thanh Nguyệt

Xích Cận là một người có tướng mạo hết sức bình thường, cùng với làn da hai màu xanh đỏ đan xen, những đường vân màu vàng trên khuôn mặt, cũng như đôi đồng tử màu đen bao bọc trong vòng đỏ.

Hắn ta xuất thân từ một tộc quần thể Thú tộc rất bé nhỏ, căn bản không có bất kỳ thiên phú nổi trội nào, cũng không có bất kỳ ưu thế gì về phương diện vũ lực, thế nhưng lại có chỉ số thông minh và chỉ số cảm xúc phi thường, vậy nên mới có thể đứng vững gót chân trong đoàn chiến giáp dưới trướng Kiêu Lễ.

Hiện tại, Xích Cận phụ trách công tác tham mưu kiêm hậu cần của đoàn chiến giáp – một chức vị “đức cao trọng vọng” trong mắt tộc nhân thuộc tộc đàn của hắn ta

“Kiêu Lễ đại nhân đã đi đến đâu rồi? “Xích Cận hỏi người phụ tá bên cạnh.

“Lúc vừa rồi, một hạm đội thuộc thế lực thần bí ở hệ Ngân Hà đã đột nhiên xuất hiện ở chòm sao Hydra, Kiêu Lễ đại nhân đã chạm trán với đối phương.”

Xích Cận khẽ gật đầu, trông có vẻ không kinh ngạc cho lắm.

Theo góc nhìn của hắn ta, cho dù chiến tranh có diễn ra ở nơi nào đi chăng nữa thì cũng không có gì bất ngờ, dù sao bọn họ chính là quân xâm lược.

“Chúng ta cần phải luôn luôn chú ý đến tin tức ở tiền tuyến, cũng như chuẩn bị tinh thần để hỗ trợ cho Kiêu Lễ đại nhân bất cứ lúc nào. Không những thế, chúng ta cũng phải đề cao cảnh giác, một mực canh chừng Lỗ Trùng – con đường rút lui duy nhất của đoàn chiến giáp. Còn nữa, chúng ta cũng phải thu thập và phân phối phản vật chất và vật chất tối một cách đồng đều để cung cấp cho toàn bộ chiến giáp và phi thuyền mọi lúc mọi nơi.”

“Còn các loại máy móc thông minh thì sao đây?” Phụ tá nhíu mày.

“Chúng ta cũng không còn bao nhiêu phản vật chất và vật chất tối, nếu như dùng để bổ sung năng lượng cho máy móc thông minh thì sẽ bị hao hụt rất nhanh, vậy nên cần phải ưu tiên cung cấp cho chiến giáp và vũ khí thiên cơ. Ta nghe nói hệ Ngân Hà có rất nhiều phản vật chất và vật chất tối, chờ đến khi Kiêu Lễ đại nhân giành được thắng lợi trong trận chiến lần này, thì mọi thứ sẽ trở nên dễ dàng.”

Xích Cận nói như vậy, nhưng lại cảm thấy có chút lo lắng trong lòng.

“Hiểu rồi, thưa đại nhân.” Phụ tá cung kính đáp một tiếng.

Bỗng nhiên, tiếng còi báo động chói tai vang lên, đánh thức toàn bộ chiến hạm.

Xích Cận nhanh chóng biến sắc.

Kẻ địch tấn công!

Janskar Thanh Nguyệt tới rồi!

Trần Mặc đang ở trong phòng thí nghiệm, bỗng nhiên nhận được thông báo từ Mặc Nữ.

Hắn ta không khỏi kinh ngạc khi biết Janskar Thanh Nguyệt tới tìm mình.

Đây đích thị là một vị khách quý!

Sau khi tỉnh lại, Janskar Thanh Nguyệt vẫn luôn bận rộn với những bài tập hồi phục chức năng của cơ thể, cũng như bắt đầu làm quen và thích ứng với mọi thứ ở Trái Đất. Vì lẽ đó, Trần Mặc cũng không thường xuyên gặp gỡ cô ta, hai bên chỉ chạm mặt với nhau ở hai lần kiểm tra.

Thật lòng mà nói, Trần Mặc có ấn tượng rất sâu sắc về Janskar Thanh Nguyệt.

Yên tĩnh như u lan!

Đó là mô tả tốt nhất dành cho cô ta.

Janskar Thanh Nguyệt có phong thái cử chỉ không trì không hoãn, khiến cho người đối diện cảm thấy vô cùng thoải mái với mỗi một lời nói hành động của mình. Hơn nữa, cô ta còn cực kỳ thông minh, phảng phất như đã hoàn toàn kế thừa được cái đầu khôn ngoan và mưu mô chước quỷ của của Lam.

Lúc này, Janskar Thanh Nguyệt mặc một bộ thường phục có màu trắng tuyết không nhiễm bụi trần, cùng với hai ống tay áo được thêu viền vàng và hoa văn con mắt độc nhất vô nhị, đại biểu cho trí tuệ.

Đây là trang phục truyền thống của tộc đàn Ngân Nguyệt, gọi là Tuệ Phục.

Tuệ Phục dành cho phụ nữ vô cùng đặc biệt, có khả năng tôn vinh thân hình thon dài của bọn họ.

Mặc dù không cùng một chủng tộc, nhưng Trần Mặc vẫn cảm thấy rất thoải mái khi nhìn vào nó.

“Ông chủ, Mặc Nữ phu nhân.”

Janskar Thanh Nguyệt nhẹ nhàng chào hỏi Trần Mặc và Mặc Nữ, sau đó nhìn thẳng vào bọn họ với đôi mắt màu bạc vô cùng linh động.

Trần Mặc có chút kinh ngạc khi Janskar Thanh Nguyệt nói tiếng Hán, chứ không phỉa ngôn ngữ chung của vũ trụ như thường lệ.

Lúc này, Trần Mặc cảm thấy càng thân thiết với Janskar Thanh Nguyệt, cũng như không ngờ cô ấy lại có thể sử dụng thành thạo ngôn ngữ ở Trái Đất trong một khoảng thời gian ngắn như vậy.

“Ngồi đi.” Trần Mặc khẽ gật đầu với Janskar Thanh Nguyệt, ra hiệu cho cô ta ngồi xuống nói chuyện.

Janskar Thanh Nguyệt nhìn quanh phòng thí nghiệm của Trần mặc một chút, sau đó ngồi xuống chiếc ghế đối diện hắn.

“Cha ta nói rằng ta có thể phòng thí nghiệm, thì nhất định có thể tìm được ông chủ, quả nhiên đúng là như vậy. Lần này Thanh Nguyệt tới đây, trước hết là để cảm tạ công ơn cứu trị của ông chủ, sau đó là có việc muốn nhờ vả ông chủ.”

Trần Mặc hơi kinh ngạc: “Ngươi cứ nói đi.”

“Vậy thì Thanh Nguyệt nói ngay.” Janskar Thanh Nguyệt mỉm cười nhìn Trần Mặc: “Ta muốn khai phá siêu năng lực.”

Bình Luận (0)
Comment