Công nghệ bong bóng không gian, người máy sát thủ tàng hình lượng tử, trữ lượng phản vật chất và vật chất tối dồi dào, cùng với đội ngũ người máy thông minh mạnh mẽ.
Có thể nói, đây chính thực lực quân sự và nền tảng kỹ thuật của một nền văn minh đỉnh cấp chân chính.
Góc tối cằn cỗi này không thể nào lại có thể sản sinh ra một nền văn minh đỉnh cấp trong thời gian ngắn như vậy? Mà thậm chí, thế lực này còn hoàn toàn phù hợp với tiêu chuẩn Liên minh Vũ trụ luôn sao?
Nếu như đối phương không phải là nền văn minh đỉnh cấp lưu vong, Xích Mậu không thể nghĩ ra khả năng nào khác.
Hiện giờ, hàng triệu quả cầu lửa từ những vụ nổ phản vật chất dần dần kết nối với nhau, tạo thành một mảng ánh sáng kéo dài suốt hàng tỷ km trong không gian vũ trụ, trông đáng sợ hơn vô số lần so với các vụ nổ năng lượng kinh hoàng từ các vì sao.
Nếu như có bất kỳ hành tinh nào ở đây, thì dưới tác dụng của bức xạ đáng sợ đến nhường này, chúng sẽ lập tức biến thành những quả cầu lửa.
Chỉ cần nhìn vào radar lượng tử, thì có thể phát hiện ra tất cả các người máy thông minh vừa mới tiến vào chiến trường không gian đều đã bị chùm ánh sáng đáng sợ nuốt chửng, rồi lập tức biến mất không dấu vết.
Khúc dạo đầu ấn tượng đã phát triển thành một bản nhạc hùng tráng.
Cảnh tượng khốc liệt trước mắt khiến cho các chiến giáp sư có mặt ở chiến tuyến Lỗ Trùng đều rùng mình một cái.
Ngay cả Xích Mậu cũng lần đầu tiên nhìn thấy khung cảnh nổ tung tráng lệ như vậy.
Nền văn minh đỉnh cấp.
Cho dù đối phương là một nền văn minh lưu vong, nhưng dù sao thì vẫn mạnh mẽ hơn rất nhiều so với một thế lực tư nhân đến từ nền văn minh cao cấp như bọn hắn.
Lạc đà gầy còn hơn ngựa béo.
…
…
Đợt công kích này của chiến bộ Thần Vệ đã phá vỡ niềm tin chiến thắng của đội ngũ Xích Mậu.
Không phải hắn ta không có năng lực, mà là đối phương quá sức cường hãn.
Một khi đối mặt với hoả lực khủng bố đến nhường này, bọn hắn căn bản không có biện pháp giải quyết, chỉ đành phải lựa chọn một trong kết cục – Chạy trốn hoặc chết trận.
Nhưng vào lúc này, thiết bị liên lạc trong tay Xích Mậu đột nhiên vang chuông. Hắn vừa mở tin nhắn ra, liền ngây người như phỗng.
...
Janskar Thanh Nguyệt mở to hai mắt, đôi con ngươi trở nên trong suốt hơn trước kia, phảng phất như có thể xuyên thấu lòng người.
Rất nhanh, Janskar Thanh Nguyệt dần dần lấy lại được sự điềm tĩnh như mọi khi, sau đó từ từ bước ra khỏi khoang khai phá siêu năng lực, tiếp nhận từng món đồ trong bộ Tuệ Phục ban đầu do người máy thông minh đưa cho, sau đó thản nhiên mặc chúng vào người để che đi cảnh xuân.
Sau khi hoàn thành xong những việc kể trên, cô ta mới nhìn về phía Trần Mặc.
“Thành công không?” Trần Mặc hỏi.
“Thành công rồi.” Janskar Thanh Nguyệt mỉm cười.
“Nhìn dáng vẻ này của ngươi, ta có thể suy đoán ngươi ắt hẳn đã đạt được siêu năng lực mà mình muốn rồi.”
“Coi như là vậy đi.” Janskar Thanh Nguyệt đáp lời với ngữ điệu vẫn đều đều và nhẹ nhàng, cô ta trông có vẻ cũng không quá xúc động vì đã khai phá siêu năng lực thành công.
“Tôi cũng nên đi ra ngoài.”
Trần Mặc cĩmg không hề hỏi thăm về siêu năng lực của Janskar Thanh Nguyệt, nếu như cô ta không chủ động nói ra, thì hắn cũng không cần phải đi tìm hiểu.
Trong thời điểm chiến tranh đang diễn ra, với tư cách là người lãnh đạo, cho dù Trần Mặc không chỉ huy tác chiến, nhưng vẫn nên thể hiện thái độ quan tâm, nếu không thì sẽ rất khó ăn nói với những người khác.
Janskar Thanh Nguyệt vẫn lặng lẽ đi theo sau Trần Mặc.
“Ông chủ, ngươi có thể giải thích vì sao sinh mệnh lại có siêu năng lực không?”
Janskar Thanh Nguyệt đột nhiên hỏi.
Trần Mặc ngạc nhiên trước câu hỏi đột ngột của Janskar Thanh Nguyệt.
Trong ấn tượng của hắn, Janskar Thanh Nguyệt có tính cách điềm tĩnh ung dung, hìên lành tốt bụng, không màng tranh đua, không từ không hoãn, tương tự như một vị thánh nhân đắc đạo, không hề bận tâm đến mọi thứ.
Trần Mặc không ngờ, cô ta lại chủ động đặt câu hỏi với hắn.
Nhưng đối với vấn đề này, Trần Mặc chỉ có thể dang hai tay ra, tỏ vẻ bất lực.
“Sinh mệnh là chủ đề nghiên cứu thần bí nhất trong vũ trụ! Trong thời điểm hiện tại, hầu hết tất cả văn minh chỉ mới biết đến cấp độ nguyên tử của vật chất sống, chứ không thể lý giải cấp độ phi vật chất của sinh mệnh.”
Hắn nhớ đến Tiểu Ngư có thể thấy được thể ý thức, sự tồn tại giữa ảo và thực, nhìn không thấu, sờ không được, khiến cho người ta mê mẩn.
“Đối lập với sự tồn tại vật chất là sự tồn tại của ý thức. Nếu muốn giải quyết những bí ẩn liên quan đến sự tồn tại của siêu năng lực, thì nhất định cần phải đi sâu vào nghiên cứu về các cấp độ ý thức sinh mệnh mới được. Tuy nhiên, cô có thể thử tìm câu trả lời trong triết học...”
Đột nhiên, thiết bị liên lạc trong tay Trần Mặc vang lên, cắt đứt cuộc nói chuyện giữa hai người.