Có Triệu Mẫn và Lam giải quyết những lo lắng về sau, Trần Mặc cũng rất ít khi bị quấy rầy trong lúc nghiên cứu.
Vào thời điểm hiện tại, dự án “sinh mệnh lượng tử” – nhiệm vụ của Thư viện Khoa học Kỹ thuật chính là sự vụ quan trọng nhất đối với hắn.
Thời gian trôi qua, việc xây dựng Quả cầu sinh mệnh lượng tử ngày càng hoàn thiện.
Bước tiếp theo là thử nghiệm thực tế.
Rời khỏi phòng thí nghiệm, Trần Mặc không khỏi cau mày âu sầu.
Suy cho cùng, thử nghiệm Quả cầu sinh mệnh lượng tử vô cùng rắc rối.
Thất bại là chết, thành công là lượng tử.
Nếu như có thể trở thành sinh mệnh lượng tử, hắn cũng không biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Vì lẽ đó, hắn cũng không thể tiến hành thí nghiệm trên sinh mệnh thông minh, bởi vì nếu như sinh mệnh trí tuệ trở thành sinh mệnh lượng tử rồi nảy sinh ý đồ phản bội, tất cả sinh mệnh trong vũ này đều sẽ đối mặt với nguy cơ hủy diệt. Cho dù tiến hành thử nghiệm với sinh mệnh phi thông minh cũng không được, bởi vì rủi ro của sinh mệnh phi thông minh còn lớn hơn nữa.
Dù sao đi nữa, hắn cũng nghiên cứu đến bước này, vậy nên cũng nên nói cho Tiểu Ngư và những người khác.
“Tạo ra sinh mệnh lượng tử?”
Tiểu Ngư và Triệu Mẫn tỏ vẻ không hiểu ý định cụ thể của Trần Mặc.
“Là sinh mệnh vĩnh hằng, hay còn gọi là lượng tử.”
Hai người phụ nữ nhìn nhau, đều phát hiện ra một tia kinh ngạc trong mắt đối phương.
Sinh mệnh vĩnh hằng sao? Ý tưởng này quá điên rồ!
Trước đây, cho dù các dự án nghiên cứu khoa học kỹ thuật của Trần Mặc có khó tin đến đâu, bọn họ đều cảm thấy Trần Mặc luôn có thể tạo ra kỳ tích.
Nhưng đối với dự án này, thì cho dù có sử dụng từ khó tin để giải thích thì cũng không đủ.
Trước đây, Trần Mặc thần thần bí bí, không chịu nói cho nhóm người phụ nữ trong nhà biết hắn đang làm dự án quan trọng gì. Nhưng bọn họ cũng mặc kệ, bởi vì cũng biết Trần Mặc nhất định sẽ không giấu diếm bọn họ.
Bây giờ nghĩ lại, dự án này quả thực quá đáng sợ.
“Quả cầu sinh mệnh lượng tử đã hoàn thành, lý thuyết cũng đã hoàn thành, tiếp theo anh sẽ bắt đầu thí nghiệm.”
“Thí nghiệm như thế nào?” Tiểu Ngư hỏi.
“Ta sẽ tự mình làm thí nghiệm.”
“Cái gì? Không được!”
Tiểu Ngư và Triệu Mẫn không chút do dự mà lập tức đồng thanh phản đối. Ánh mắt và thái độ kịch liệt của bọn họ cũng khiến Trần Mặc không khỏi giật mình.
“Ngươi không thể tự mình làm thí nghiệm này! Dựa theo những gì ngươi vừa nói, thì thí nghiệm có thể gây tử vong ngay lập tức, vậy nên ngươi không thể mạo hiểm được.” Tiểu Ngư bày tỏ thái độ rất kiên định.
“Đúng.” Lúc này, Triệu Mẫn và Tiểu Ngư cùng đứng một phía.
“Ta nhất định phải tiến hành thí nghiệm này.”
“Ngươi không thể trì hoãn sao? Chờ thêm một nghìn năm, mười nghìn năm rồi mới thực hiện chẳng hạn? Nền tảng khoa học kỹ thuật bây giờ có thể kéo dài tuổi thọ chúng ta, thế nên ngươi có thể hoàn thiện nghiên cứu thêm chút nữa rồi hẵng làm cũng được mà?” Tiểu Ngư có hơi mất kiểm soát.
“Nghiên cứu đã hoàn thiện rồi.”
“Không được, dù sao thì ngưoi cũng không được tự mình làm thí nghiệm.” Hốc mắt Tiểu Ngư trở nên đỏ bừng, cô có chút hoảng hốt: “Chúng ta có tuổi thọ đủ dài rồi, cũng không cần phải bất tử đâu! Ngươi đừng mạo hiểm như vậy, có được không?”
Nhìn dáng vẻ nước mắt lưng tròng của Tiểu Ngư, Trần Mặc liền cảm thấy tê dại cả da đầu. Hắn thật sự không nhịn được trước bộ dáng điềm đạm đáng yêu của Tiểu Ngư, chỉ cần nhìn nhiều thêm chút nữa thì nhất định sẽ mềm lòng.
“Ngươi có lý do không thể không làm.”
“Không thể để người khác làm thí nghiệm thay ngươi được sao?” Triệu Mẫn rõ ràng là kiên quyết đứng về phía Tiểu Ngư.
“Không thể, sự việc rất quan trọng, chỉ có Mặc Nữ và ta biết được nội dung nghiên cứu của dự án này. Ngày hôm nay, ta sẽ nói tất cả cho mọi người cùng biết về dự án này, sinh mệnh lượng tử sẽ nắm giữ năng lực siêu phàm vượt xa toàn bộ sinh mệnh trong vũ trụ, vậy nên một khi mất khống chế thì sẽ dẫn đến thảm hoạ cho toàn bộ vũ trụ.”
“Anh Mặc, chị Tiểu Ngư, chị Triệu Mẫn.” Mặc Nữ – người vẫn luôn im lặng ở bên cạnh Trần Mặc – đột nhiên lên tiếng.
Ba người đồng thời nhìn về phía cô ấy.
“Ta có thể tiến hành thí nghiệm thay cho anh Mặc! Dù sao thì ta là ý thức lượng tử, có thể dễ dàng khôi phục như cũ, cũng như có được một thân thể hoàn thiện khác, vậy nên đích thị là đối tượng thích hợp nhất để thí nghiệm.”
“Không được.” Ba người đồng thời từ chối.
Cũng giống hệt như Trần Mặc lúc nãy, Mặc Nữ cũng bị sửng sốt trước phản ứng của ba người còn lại.
“Ta đi.” Tiểu Ngư đỏ hoe hai mắt: “Mặc Nữ phải giúp chồng nghiên cứu, chị Triệu Mẫn phải quản lý tập đoàn, em đi là thích hợp nhất.”
“Không được.” Triệu Mẫn ngay lập tức từ chối.
“Làm càn.” Trần Mặc gần như hét lên.
Lần này, ba người phụ nữ đều bị hoảng sợ trước giọng nói tức giận của Trần Mặc. Trong ấn tượng của họ, đây là lần đầu tiên Trần Mặc mất bình tĩnh như vậy.
Đặc biệt là Tiểu Ngư, cô ấy cố gắng kiềm chế hai hàng nước mắt, khẽ khàng nép bên người Triệu Mẫn, bày ra vẻ mặt oan ức, cũng không dám nhìn thẳng vào Trần Mặc. Triệu Mẫn cũng không biết phải làm gì, còn Mặc Nữ thì cúi đầu không dám động đậy, hai tay nắm chặt, giống như một đứa trẻ vừa làm sai chuyện gì đo.
“Ta sẽ tự mình tiến hành thí nghiệm này, mọi người đừng làm càn lung tung nữa.”
Trần Mặc đứng dậy rời đi.
Sau khi trông thấy hắn đi mất, Tiểu Ngư mới hoàn toàn suy sụp mà oà khóc.
“Chúng ta làm càn sao? Chẳng lẽ thí nghiệm của hắn quan trọng hơn chúng ta sao? Quan trọng hơn cái gia đình này của chúng ta sao? Hắn không thể đợi một nghìn năm, mười nghìn năm sau hẵng làm thí nghiệm sao? Lỡ như... thì chúng ta phải làm sao đây?”
Tiểu Ngư trút hết tâm sự rồi càng khóc dữ dội hơn.
Triệu Mẫn không biết làm thế nào để an ủi cô. Nhìn thấy Trần Mặc tức giận như, cô ấy cũng không dám lên tiếng, nhất thời lâm vào lúng túng.