Cho đến khi Trần Mặc và những người khác rời khỏi tòa nhà Tinh Vân, Tử Vận vẫn dõi theo bóng lưng của bọn họ, sau đó rơi vào trầm tư.
“Bọn họ là ai? Trông không giống bằng hữu của ngươi.” Mộ Thị Trường Sinh tò mò hỏi.
"Bọn họ quả thực không phải là bằng hữu của ta. Ngươi còn nhớ sự kiện thiên hà Thạch Cam chứ?"
"Nhớ, chẳng lẽ hắn ta cũng ở đó sao?"
Các nền văn minh và thế lực lớn trong toàn bộ vũ trụ đều hiểu rõ một điều: trận tranh đấu trong thiên hà Thạch Cam chính là nguồn gốc của thế cục hỗn loạn như hiện nay.
Đan bị giết, nền văn minh Lôi Thần mất đi người thừa kế sáng giá nhất, nhưng Lôi Đình đột nhiên trỗi dậy và đánh bại nghị trưởng của nền văn minh Hắc Đồng, sau đó tiếp nhận ngai vàng của nền văn minh Lôi Thần, từ đó ổn định quyền lực của mình.
"Sinh mệnh ngồi xe lăn kia chính là một trong những nhân vật chính của sự kiện khi đó – kẻ đã liên minh với nền văn minh Vô Tẫn Hải, giết chết người thừa kế Ordur của nền văn minh Ám Sâm Lâm, cũng như bán lại cổng kết nối không gian cho Đồng Thanh, gián tiếp hỗ trợ Đồng Thanh vận chuyển [Máy xay không gian] vào thiên hà Thạch Cam và hạ sát Đan. Nói cách khác, hắn ta đã xúc phạm đến ba nền văn minh cấp thần, chính xác là bốn."
"Không phải là hai sao?"
“Hắn cũng là hung thủ đã giết chết Trạch Kỳ, tội phạm bị truy nã của nền văn minh Tử Vi.”
Mặc dù Tử Vận vẫn chưa hề đề cập tới việc Trần Mặc đã cướp đoạt đối tượng thí nghiệm của nền văn minh Ma Diễm từ tay nền văn minh Bạch Tinh, nhưng Mộ Thị Trường Sinh vẫn không khỏi há hốc mồm trước những “chiến tích” của Trần Mặc.
...
“Người phụ nữ đó rất nguy hiểm.” Rời khỏi tòa nhà Tinh Vân, Jingger đột ngột phát biểu.
"Cô ta dường như sở hữu siêu năng lực đọc tâm, vậy nên mới muốn nói chuyện riêng với ta tại phòng VIP, từ đó tìm cơ hội nhìn thấu tâm tư của ta." Trần Mặc nói.
Với trạng thái thân thể hiện tại, hắn có thể rõ ràng cảm giác được ánh mắt dò xét của Tử Vận.
Đáng tiếc, dị năng của đối phương không có tác dụng với hắn.
“Cô ấy là ai?” Tiểu Ngư vẫn còn khó hiểu.
"Người của nền văn minh Tử Vi! Nền văn minh Tử Vi truy nã ta, khả năng cao là có liên quan đến cô ấy." Trần Mặc nói.
"Vậy các ngươi vừa rồi đã nói chuyện gì thế?"
"Cô ấy mời ta gia nhập nền văn minh Tử Vi, còn khẳng định ta có nhiều khả năng trở thành Tinh Chủ của nền văn minh Tử Vi trong tương lai, nhưng ta đã lập tức từ chối rồi. Sau đó, cô ấy yêu cầu ta bán lại công nghệ siêu năng lực, thậm chí còn sẵn sàng dùng thân thể của chính mình để trao đổi."
Trần Mặc ngẩng đầu, nhìn thấy ánh mắt đáng sợ của Tiểu Ngư, liền nhận ra mình đã nói sai.
"Ngươi muốn cô ta dùng thân thể để trao đổi?"
“Ta nói giỡn.” Trần Mặc lập tức ấp úng.
"Đùa giỡn sao?" Tiểu Ngư nở nụ cười 'nhẹ nhàng': "Vậy là ngươi đồng ý rồi sao, ông xã thân yêu?"
….
….
“Minh Nguyệt đại nhân, tộc trưởng có chuyện muốn nói với ngươi.” Một vị sứ giả đưa thiết bị liên lạc bí mật cho Minh Nguyệt Lưu Hoa.
Nhìn thấy người này, ánh mắt Minh Nguyệt Lưu Hoa lóe lên một tia chán ghét. Cô ấy không phải ghét bỏ người đưa tin này, mà là căm thù tất cả các nhân viên chính thức của nền văn minh Minh Thể. Nhưng vào lúc này, cô ta cũng không tiện phát tác, bèn tiếp nhận thiết bị liên lạc.
Ngay khi sứ giả rời khỏi căn phòng, thiết bị liên lạc bí mật trong tay Minh Nguyệt Lưu Hoa vang lên.
Nhìn thấy lão tộc trưởng xuất hiện trong hình chiếu ba chiều, Minh Nguyệt Lưu Hoa vẫn duy trì vẻ mặt thờ ơ như mọi khi. Cho dù đối phương có là người thống trị tối cao của nền văn minh Minh Thể đi chăng nữa, thì cô cũng sẽ không tỏ ra khách sáo giả tạo.
"Có chuyện gì vậy?"
“Minh Nguyệt, ngươi đi đánh sập Sử Long Trường Thành.” Lão tộc trưởng để lộ ra một tia mỏi mệt trong giọng nói, cũng như một chút buồn bã trong ánh mắt. Hiển nhiên, tình hình hiện tại của nền văn minh Minh Thể không tốt cho lắm.
“Ngươi điên rồi sao? Bây giờ là lúc nào rồi mà còn muốn công kích Sử Long Trường Thành?” Minh Nguyệt Lưu Hoa không hề che giấu tâm trạng, lập tức cất giọng chế nhạo.
“Vị trí của Lỗ Trùng trên Sử Long Trường Thành rất nhạy cảm, một khi nó rơi vào tay của nền văn minh Sử Long, thì sẽ phát sinh rất nhiều rắc rối.” Lão tộc trưởng nghiêm túc nói: “Nếu chúng ta không xử lý vấn đề này, nền văn minh Minh Thể chúng ta sẽ lâm vào tình thế trói tay buộc chân."
"Không thể, ta không có hứng thú."
“Nếu ngươi đồng ý đi phá bỏ Sử Long Trường Thành, ta sẽ truyền chức tộc trưởng cho Minh A.” Lão tộc trưởng đưa ra điều kiện của chính mình.
"Hỗn đản, ngươi muốn hại Minh A sao? Hắn hoàn toàn không có hứng thú kế thừa đống hỗn độn mà các ngươi đã để lại đâu, một đám giá áo túi cơm, chiếm hố xí cũng không gảy phân." Minh Nguyệt Lưu Hoa giễu cợt.
(*) Giá áo túi cơm là câu thành ngữ chỉ những người vô dụng, hèn kém,
"Trước khi thoái vị, ta sẽ thu dọn sạch sẽ."
Minh Nguyệt Lưu Hoa lâm vào trầm mặc, ánh mắt lấp lóe ánh sáng, cô đành phải thừa nhận mình đã bị thuyết phục.
“Đến lúc đó, ta hi vọng ngươi có thể giữ lời hứa, nếu không, ta nhất định sẽ liều mạng với ngươi.” Minh Nguyệt Lưu Hoa nói xong, liền cắt đứt liên lạc với lão tộc trưởng, sau đó cố gắng thu liễm tâm tình rồi đứng dậy rời đi.