Trong chương thứ hai về bản thể luận vũ trụ vũ trụ, Mộ Thị Thiên Tinh tiếp tục đưa ra những phỏng đoán vô cùng đáng sợ –
Vũ trụ chính là thi thể sinh mệnh bốn chiều!
Vụ nổ lớn (big bang) của vũ trụ là thời điểm tử vong của sinh mệnh bốn chiều!
Tất cả sinh mệnh và vật chất trong vũ trụ đều là 'vi khuẩn' trên thi thể sinh mệnh bốn chiều!
Nếu như bất kỳ sinh mệnh nào trong vũ trụ có thể khai mở ý thức bốn chiều, thì nghiễm nhiên sẽ có thể kiểm soát mọi thứ trong 'cơ thể'.
Mộ Thị Thiên Tinh đã thiết lập năm phỏng đoán về bản thể luận vũ trụ, bất luận tình huống như thế nào, thì các phỏng đoán đều có một đặc điểm chung.
Sinh mệnh bốn chiều là một sự tồn tại tách rời và có mặt ở khắp mọi nơi, cũng như có thể điều khiển tất cả vật chất trong vũ trụ, bao gồm tuyến thời gian, trục không gian và quỹ đạo vận động của các hạt cơ bản, thậm chí là sự phát triển của các vũ trụ song song.
Trần Mặc lâm vào trầm tư.
Những nhận xét này phảng phất như hạt nguyên tử cuối cùng cấu thành nên những suy nghĩ sâu thẳm nhất trong lòng hắn, đồng thời thúc đẩy các loại nghiên cứu và tài liệu liên quan đến sinh mệnh bốn chiều trong Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật đều bắt đầu tổ hợp và phát triển ở trong bên não bộ của hắn.
Trần Mặc như thể bị ma nhập, cứ thế mà ngơ ngác nhìn chằm chằm văn bia.
Tiểu Ngư nhận ra điều gì đó, bèn nhắc nhở mọi người lùi lại một chút, không cho bọn họ đến gần Trần Mặc.
Cô ấy đã ở bên cạnh Trần Mặc suốt bao năm qua, cũng như nhìn thấy rất nhiều điều đã xảy ra trong quá trình nghiên cứu công nghệ, tự nhiên biết rằng thứ gọi là cảm hứng nghiên cứu đôi khi chỉ đến trong thoáng chốc.
Một số nghiên cứu vốn được tiến hành theo từng bước từng bước, nhưng cuối cùng không có đủ linh cảm, vậy nên vĩnh viễn sẽ bị mắc kẹt ở thắt nút cổ chai.
Một số nghiên cứu đã lâu không tiến triển, thế nhưng lại bất chợt có bước đột phá nhờ vào một câu nói vu vơ trên đường. Không phải câu nói đó lợi hại như thế nào, mà nó chính là quân bài domino đã đánh động suy nghĩ của các nhà nghiên cứu vào thời điểm đó.
Jingger, Khổ Nghiêu và những người khác lùi lại một chút, đồng thời bao vây Trần Mặc ở giữa, ngăn cản những sinh mệnh khác đến gần hắn.
Mỗi sinh mệnh có ý thức tư duy khác nhau, vậy nên đều có góc nhìn không giống nhau khi nhìn vào tấm bia.
Nếu như Trần Mặc có thu hoạch gì đó ở nơi này, thì đây nhất định sẽ là một điều bất ngờ đối với tất cả bọn họ.
"Sinh mệnh này dường như đang thức tỉnh siêu năng lực."
"Có vẻ như vậy."
"Cứ chờ xem đã."
"Hắn trông không giống như đang giả vờ, các ngươi nhìn vào phán đoán của camera quang phổ sinh mệnh đi kìa."
Bên cạnh văn bia về bản thể luận vũ trụ, một vài sinh mệnh nhìn thấy Trần Mặc không nhúc nhích, liền bắt đầu thảo luận với nhau.
Dựa theo những sự kiện sinh mệnh thức tỉnh siêu năng lực tại rừng bia Thiên Tinh trong quá khứ, bọn họ đều cảm thấy tình huống tương tự sắp sửa xảy ra.
Ngay lập tức, số lượng sinh mệnh vây xem bắt đầu gia tăng.
"Màn hình ba chiều xuất hiện rồi."
Một tiếng hô trầm thấp vang lên, hình ảnh Trần Mặc bất động trước văn bia đã bị camera chụp lại và gửi đến màn hình ba chiều ở giữa rừng bia Thiên Tinh.
Toàn bộ sinh mệnh ở đây đều đã nhìn thấy cảnh tượng này.
Theo như camera quang phổ sinh mệnh tại rừng bia Thiên Tinh, thân thể của Trần Mặc thực sự đang biến đổi.
Camera quang phổ sinh mệnh có thể theo dõi sự thay đổi của tế bào sinh mệnh và cấu trúc mô cơ thể, nó vốn được chuẩn bị đặc biệt để xác định xem sinh mệnh có đang tiến hóa hay không.
"Quang phổ sinh mệnh của hắn thật kỳ lạ, ngươi nhìn thấy chưa?"
"Ta chưa từng thấy qua, là lần đầu tiên nhìn thấy."
"Một sinh mệnh cấp thần khác sắp xuất hiện?"
"Tại sao ta không may mắn như vậy?"
"Nhớ rõ vị trí văn bia trên màn hình đi, lát nữa đến xem một chút."
"..."
Một dòng sinh mệnh ổn định tập trung tại nơi Trần Mặc đang đứng, nhưng không một ai dám quấy rầy hắn, chỉ dám quan sát từ xa.
Đây chính là quy tắc của rừng bia Thiên Tinh.
Khi một sinh mệnh tiến vào quá trình thức siêu năng lực, kẻ nào cả gan tiến lên quấy rồi, thì nhất định sẽ bị chặn đánh tập thể, sau đó còn tiếp nhận hình phạt từ Cục An Ninh trực thuộc Liên Minh Vũ Trụ.
Trong tình huống đôi bên không quen biết nhau, ngoại trừ những sinh mệnh có tâm lý vặn vẹo, thì chẳng ai muốn có thêm kẻ thù, chứ đừng nói đến chuyện phải ở tù.
"Sự việc này sẽ thu hút sự chú ý của các nền văn minh lớn, đúng không?"
"Chắc chắn là vậy rồi! Ta còn dám khẳng định sinh mệnh kia cũng sắp sửa gia nhập một nền văn minh lớn."
"Không biết nền văn minh nào sẽ chiêu mộ được hắn nhỉ?"
"Thiên tài đầu tiên của thịnh hội Thiên Tinh đã xuất hiện."
"..."
Thanh âm thảo luận liên miên không dứt.
Màn hình ba chiều xuất hiện khắp toàn bộ Khu rừng Tinh Bia, và toàn bộ sinh mệnh ở đây đều đang chú ý đến Trần Mặc.
Một sinh mệnh đã thức tỉnh siêu năng lực vào thời điểm thịnh hội Thiên Tinh chuẩn bị bắt đầu sao?
Đoạn video được lan truyền khắp Mộ Thị Thiên Tinh thông qua kênh tin tức trực tiếp. Trong suốt hai tháng qua, không một sinh mệnh nào thức tỉnh siêu năng lực ở rừng bia Thiên Tinh, vậy nên vô số ánh mắt ghen tị đều đổ dồn vào đoạn video ba chiều về Trần Mặc, thịnh hội Thiên Tinh cũng dần dần được thúc đẩy lên cao trào.
“Là hắn.” Tử Vận ngẩng đầu nhìn màn hình ba chiều trên tòa nhà cao tầng, khuôn mặt lạnh lùng vạn năm rốt cuộc cũng biến đổi.
Trần Mặc và cô ấy mới tách ra khoảng chừng vài tiếng, vậy mà hắn bây giờ lại tạo ra một vụ náo động lớn như vậy trong rừng bia Thiên Tinh.
Camera quang phổ sinh mệnh đúng là đang phản chiếu một sự thay đổi kịch liệt trong cơ thể Trần Mặc, thế nhưng bọn họ đều không hiểu điều này có ý nghĩa như thế nào, chỉ cho rằng đó là điểm khởi phát của siêu năng lực.
Cô ấy biết rằng Trần Mặc sớm đã nắm giữ công nghệ khai phá siêu năng lực, vậy nên không khỏi suy đoán hắn bây giờ đang thức tỉnh siêu năng lực thứ hai.
“Tử Vận nói rất đúng, hắn ta quả nhiên phi phàm.” Mộ Thị Trường Sinh kinh ngạc xem video.
Biết bao nhiêu sinh mệnh đã sống cả đời trong rừng bia Thiên Tinh, thế mà chẳng thu hoạch được bao nhiêu. Còn Trần Mặc vừa mới đi ngang qua, liền gây ra động tĩnh lớn như vậy, khiến cho vô số sinh mệnh phải ước ao ghen tị.
Xem ra, tấm thiệp mời kia quả thực đã trao đúng người rồi!