Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật (Dịch Full)

Chương 222 - Chương 1708: Gặp Lại

Chương 1708: Gặp lại Chương 1708: Gặp lại

Lúc này, Mộ Thị Trường Sinh trong trang phục truyền thống của gia tộc Mộ Thị đang đứng ở trước cửa, trông vô cùng thân thiện tự tin, khiêm tốn nội liễm, rất phù hợp với phong thái xưa nay của gia tộc Mộ Thị.

Mộ Thị Trường Sinh chính là trưởng tử của gia tộc Mộ Thị, nói cách khác, hắn ta là tộc trưởng tương lai của gia tộc Mộ Thị, vậy nên những vị khách mà hắn ta đích thân tiếp đãi đương nhiên đều có địa vị rất cao.

Đám trợ thủ ở bên cạnh Mộ Thị Trường Sinh thỉnh thoảng sẽ nhắc nhở cho hắn tên tuổi và nền văn minh của khách khứa đi tới.

Khi Trần Mặc đến cửa, Mộ Thị Trường Sinh lập tức lấy lại tinh thần, nở nụ cười tươi rói rồi bước lên phía trước để đón tiếp: "Trần Mặc tiên sinh, đã lâu rồi không gặp! Ta đều đã nghe nói những sự việc trong mấy ngày này, không khỏi bất ngờ khi biết tiên sinh sở hữu thiên phú vượt bậc như thế, ta lúc trước đã thất lễ với ngài rồi."

Cho dù Tử Vận đã chính miệng nói cho Mộ Thị Trường Sinh biết Trần Mặc đã đắc tội nhiều nền văn minh cấp Thần, bao gồm cả nền văn minh Tử Vi, nhưng Mộ Thị Trường Sinh vẫn không vì vậy mà xa cách hắn.

Theo quy tắc của gia tộc Mộ Thị, tất cả người tới tham dự yến tiệc đều là khách quý, bọn họ đều sẽ lấy lễ nghĩa để tiếp đãi, tuyệt đổi không can thiệp vào ân oán tình thù giữa các vị khách, giữ vững lập trường của phe trung lập vĩnh viễn trong vũ .

Trần Mặc đương nhiên biết rõ lễ nghĩa của gia tộc Mộ Thị, vậy nên hắn cũng khách sáo đáp lời Mộ Thị Trường Sinh: "Khách khí rồi, ta phải đa tạ tổ tiên các ngươi mới đúng."

Trần Mặc nói ra những lời tiến thối có độ, đồng thời bày ra phong tháo thong dong tự tin, không kiêu không hèn.

Mộ Thị Trường Sinh mỉm cười, quan sát Trần Mặc một lần nữa rồi nói với ngữ điệu áy náy: "Tiên sinh, khách khứa trong bữa tiệc tối nay rất đông đảo, ta sẽ tranh thủ thời gian để chuyện trò với tiên sinh sau, hy vọng tiên sinh không ngại."

Trần Mặc khẽ gật đầu, nói lời tạm biệt, tiến vào hiện trường bữa tiệc với Jingger.

Một bữa tiệc ngoài trời.

Địa điểm tổ chức yến tiệc là đồng cỏ trong khuôn viên của gia tộc Mộ Thị với trung tâm là một cái hồ nước lớn với những chiếc cầu có mái che ngang dọc bên trên. Trong bóng đêm, khách khứa có thể mơ hồ nhìn thấy những chú chim đầy màu sắc chơi đùa trên mặt nước.

Bản nhạc truyền thống của gia tộc Mộ Thị vang vọng khắp mọi ngóc khách, khiến cho cảnh vật xung quanh không quá nhàm chán, cũng như bầu không khí trở nên ôn hòa ít nhiều.

Gia tộc Mộ Thị đã bố trí tổng cộng ba chiếc bàn kéo dài vài trăm mét trên bãi cỏ này, mà mỗi chiếc bàn lại nằm cách nhau khoảng chừng ba mét. Trên bàn dài chất đầy các mỹ thực rượu thơm, những người phục vụ đi qua đi lại liên tục, hoặc mang thêm thức ăn, hoặc dẫn dắt khách khứa.

Tại hội trường bữa tiệc, khách khứa tham dự đều tụm năm tụm ba, hoặc chuyện trò vui vẻ, hoặc xì xào bàn tán.

Đây là bữa tiệc lớn nhất mà Trần Mặc từng tham dự. Hắn phóng tầm mắt nhìn quanh, đếm được không dưới trăm ngàn sinh mệnh. Nếu tính theo bình quân mỗi một nền văn minh có hai đại biểu tham dự, thì nơi đây đã hội tụ khoảng chừng năm chục ngàn thế lực lớn đỉnh cấp.

Sự xuất hiện của Trần Mặc thu hút không ít ánh mắt tò mò.

Hiện giờ, hắn là danh nhân ở hành tinh Mộ Thị Thiên Tinh – sinh mệnh đã tiến hóa hai lần liên tiếp ở rừng bia Thiên Tinh, trở thành ngôi sao nổi bật nhất trước thềm thịnh hội Thiên Tinh, đồng thời còn bị tra ra là tội phạm truy nã của nền văn minh Tử Vi.

Đúng vào lúc này, một giọng nói không chắc chắn lắm truyền tới từ phía sau: "Anh Jingger?"

Trần Mặc và Jingger đều sửng sốt.

Bọn họ vừa quay đầu lại, thì nhìn thấy một nữ sinh mệnh hình người có vóc dáng nhỏ nhắn xinh xắn, dung mạo đáng yêu đang nhìn hai người bằng ánh mắt ngạc nhiên. Đó chính là Bạch Vân – nữ sinh mệnh mà bọn họ đã gặp qua khi đi dạo trên con phố Hắc Dạ, mà Trần Mặc lúc đó còn đưa số thông tin của Jingger cho cô ấy nữa nữa.

Lúc này, Bạch Vân đang mặc bộ lễ phục màu trắng rạng ngời rực rỡ ở dưới ngọn đèn. Mặc dù bộ lễ phục này không được thiết kế theo phong cách Trái Đất, nhưng lại vô cùng phù hợp với tướng mạo và vóc người của Bạch Vân, khiến cho cô ấy thoạt nhìn vô cùng đáng yêu ngọt ngào, ít nhất là từ góc độ thẩm mỹ của Trần Mặc.

"Ngươi cũng ở đây à?" Trần Mặc lên tiếng chào hỏi Bạch Vân.

"Đúng là các ngươi thật rồi, anh Jingger, ngài Trần Mặc, đã lâu không gặp." Bạch Vân có chút vui mừng khi nhìn thấy Jingger, đôi mắt to tròn lóe lên tia sáng, cô nhanh chóng đi đến bên cạnh hắn: "Ngài Trần Mặc, ta đều thấy tin tức về ngươi đó."

"May mắn thôi." Trần Mặc mỉm cười khách sáo.

Bạch Vân mỉm cười đáp lễ, nhưng cũng không nói lời nào.

Kẻ có thể may mắn hai lần ở rừng bia Thiên Tinh, cho dù đưa mắt khắp toàn bộ vũ trụ thì cũng không tìm ra được người thứ hai.

Trần Mặc nhìn xung quanh Bạch Vân, không thấy sinh mệnh khác đi theo: "Ngươi tới một mình à?"

"Ta đi cùng cha ta, mà cha ta đang trò chuyện với bạn tốt của ông ấy, ta có chút buồn chán nên mới đi dạo khắp nơi một mình, không ngờ lại gặp được các ngươi." Bạch Vân thỉnh thoảng lại liếc nhìn Jingger bằng đôi mắt to tròn của mình.

Trần Mặc nở nụ cười xấu xa, vỗ vỗ người Jingger, hắn bây giờ không sợ Jingger sẽ cảm thấy nhàm chán trong buổi tiệc này rồi.

Trần Mặc quay đầu nói với Bạch Vân nói: "Ngươi vừa nói như thế, ta cũng chợt nhớ ra mình cần phải đi tìm một người bạn cũ. Ngươi tâm sự với Jingger đi, ta đi tìm các ngươi sau. He he..."

Trần Mặc cười khẽ và nhanh chóng rời đi.

Jingger hận không thể đánh một trận với cái tên Trần Mặc kia, hắn ta rõ ràng đã nghe được chút hả hê từ trong điệu cười của Trần Mặc, nhưng sự hiện diện của Bạch Vân ở bên cạnh không khỏi khiến cho hắn ta tê cả da đầu.

Bình Luận (0)
Comment