“Anh bạn, các ngươi cho rằng các ngươi có thể ngăn cản được sự tấn công của nền văn minh Minh Thể sao?”
Trong lúc đôi bên giao chiến với nhau, Khúc Thứ đã xác định chiến bộ này sở hữu chiến lực cực kỳ mạnh mẽ, nhưng hắn ta không cho rằng đối phương có thể ngăn cản được chiến bộ tinh nhuệ của nền văn minh Minh Thể.
“Ngươi không cần quan tâm về chuyện này! Nhưng ta dám khẳng định, cho dù chúng ta có tham dự hay không, thì các ngươi chắc chắn cũng không ngăn được bước tiến của nền văn minh Minh Thể.”
Hốt Mộc kiên định: “Bây giờ các ngươi có hai lựa chọn, hoặc là đầu hàng chúng ta, trở thành đồng minh của chúng ta, để cho chúng ta sẽ tiếp quản Lỗ Trùng và đối phó với nền văn minh Minh Thể; hoặc là chúng ta trước tiên sẽ chiếm lấy Trường Thành Sử Long, sau đó lại tiếp tục ứng phó với nền văn minh Minh Thể.”
“Anh bạn, đây là hành vi bỏ đá xuống giếng, ngươi cho rằng chúng sẽ sẽ đầu hàng ư?” Trong giọng nói của Khúc Thứ ẩn chứa sự tức giận vô hạn.
“Nếu như đầu hàng và trở thành một đồng minh của chúng ta, thì các ngươi còn có thể giữ được mồi lửa của nền văn minh Sử Long. Còn như nếu rơi vào tay nền văn minh Minh Thể, thì các ngươi hoặc là vong tộc diệt chủng, hoặc là dẫn dắt những con dân còn sót lại lưu lạc khắp vũ trụ. Chẳng lẽ các ngươi không hiểu rõ thủ đoạn của nền văn minh Minh Thể sao? Bọn họ chắc chắn sẽ không thu nhận các ngươi đâu! Hơn nữa, với tình hình vũ trụ hiện giờ, các ngươi cho rằng những nơi khác trong vũ trụ sẽ hoà bình sao?”
Vẻ mặt của Khúc Thứ lập tức trở nên khó coi.
Hắn ta biết Hốt Mộc nói đúng, nhưng cho đến giây phút cuối cùng, nền văn minh Sử Long bọn họ tuyệt đối không muốn từ bỏ.
“Ta bây giờ sẽ lui binh và cho ngươi hai ngày để suy nghĩ. Hai ngày sau, nếu các ngươi không đầu hàng, chúng ta sẽ toàn lực tấn công Trường Thành Sử Long và Lỗ Trùng. Đến lúc đó, sống chết của con dân nền văn minh Sử Long các ngươi sẽ không liên quan gì đến chúng ta nữa.”
…
Câu Tuyên nhìn chằm chằm vào bản đồ sao của thiên hà Biên Vân với tâm trạng không vui cho lắm.
Bọn họ phái mười hai đội ngũ thăm dò tới Lỗ Trùng tại thiên hà Mục Ô, nhưng tất cả đều bị tiêu diệt mà không rõ nguyên do. Đối phương sở hữu thực lực rất mạnh, cũng như lực khống chế đối với với Lỗ Trùng ở thiên hà Mục Ô cũng rất mạnh.
Các đội ngũ thăm dò đã bị tiêu diệt, nhưng vẫn kịp thời truyền lại một ít thông tin.
Khu vực xung quanh Lỗ Trùng được bố trí với thiết bị can thiệp không gian.
Kỹ thuật can thiệp không gian vốn dĩ nằm trong tay của những nền văn minh đỉnh cấp có thực lực cường đại, vậy nên hắn ta không khỏi cảm thấy rất bất ngờ khi biết tập đoàn Kiến Hành Quân đột nhiên xuất hiện này lại có thể nắm giữ được nó.
“Đại nhân, chúng ta phải làm gì tiếp theo đây?” Người phụ tá bên cạnh hỏi.
Câu Tuyên suy nghĩ một lát rồi trầm giọng nói: “Đi gặp người đại diện tập đoàn Kiến Hành Quân này, tìm hiểu xem bọn họ rốt cuộc có ý đồ gì.”
…
…
“Minh Đồ.”
Tiểu Ngư tìm kiếm trên hệ thống thông tin tình báo của tập đoàn Kiến Hành Quân, nhanh chóng phát hiện ra tư liệu về Minh Đồ.
Sinh mệnh của nền văn minh Minh Thể.
Tiểu Ngư chắc chắn rằng tập đoàn Kiến Hành Quân bọn họ căn bản chưa từng tiếp xúc với người dân của nền văn minh Minh Thể.
Rất nhanh sau đó, ánh mắt của Tiểu Ngư đã dừng trên một dòng chữ.
Kẻ đào tẩu của nền văn minh Minh Thể.
Tiểu Ngư chần chờ một lát, rồi trực tiếp liên hệ với Lam.
“Phu nhân, có chuyện gì vậy?” Lam cảm thấy hơi ngạc nhiên vì Tiểu Ngư liên lạc với mình: “Chẳng lẽ ông chủ cần hỗ trợ gì sao?”
“Không phải, chồng ta đi tham gia bữa tiệc của gia tộc Mộ Thị rồi. Nhưng lúc nãy, một sinh mệnh tên là Minh Đồ tới tìm hắn, ta đã tra cứu thông tin, phát hiện đối phương là kẻ đào tẩu của nền văn minh Minh Thể.”
Tiểu Ngư gửi hình ảnh của Minh Đồ cho Lam.
Nhìn thấy Minh Đồ, đôi mắt Lam loé lên một tia sáng, cơ thể ông ta cũng không tự giác được mà trở nên căng thẳng.
“Hắn ta hiện giờ đang ở đâu?” Lam hỏi.
“Trước đó, Minh Đồ nói rằng mình có chuyện quan trọng muốn nói với chồng ta, ta thử hỏi chuyện gì, thì hắn muốn nói trực tiếp với chồng ta. Vì lẽ đó, ta đã mời Minh Đồ vào trang viên chúng ta để chờ chồng ta trở về, sau đó để cho các thành viên trong chiến bộ Thần Vệ chiêu đãi hắn, còn mình lấy cớ rời đi một lúc.” Tiểu Ngư nói.
“Phu nhân, ngươi lập tức gọi ông chủ về đi. Giá trị của Minh Đồ quan trọng hơn rất nhiều so với bữa tiệc nhàm chán đó.” Lam nghiêm nghị nói.
“Được.”
Lam cúp máy rồi mở ra tư liệu về Minh Đồ.
Theo như thông tin do cục tình báo cung cấp, Minh Đồ đã đào tẩu và mất tích tại một địa điểm vô cùng đặc biệt, chính là vị trí Lỗ Trùng của Trường Thành Sử Long.
Lúc trước, Lỗ Trùng này vốn được kiểm soát bởi nền văn minh Minh Thể khống chế, như sau khi Minh Đồ chạy trốn, thì mới rơi vào tay nền văn minh Sử Long.
Minh Đồ được gọi là lưỡi dao sắc bén của nền văn minh Minh Thể, xưa nay vẫn bị hạn chế ra ngoài, vậy nên hắn ta chắc chắn không quen biết Trần Mặc. Bây giờ, Minh Đồ lại đột nhiên tới tìm Trần Mặc, ắt hẳn là có điều ẩn khuất nào đó.
Theo như hiểu biết của ông ta, Minh Đồ chính là người lãnh đạo chiến bộ tinh nhuệ nhất của nền văn minh Minh Thể – chiến bộ Minh Đồ.
Trong khi Lam đang suy nghĩ miên man, thì âm thanh thông báo đột nhiên van viên, một đoạn tin nhắn nhanh chóng hiện lên trên màn hình.
Sau khi nhìn thấy tin tức này, Lam ngây ra như phỗng.