“Ta là Vương Hải của tập đoàn Kiến Hành Quân, xin hỏi có việc gì?” Vương Hải bình tĩnh hỏi.
Chiến bộ này là đại diện của nền văn minh Bạch Tinh, hắn có lẽ là người đầu tiên trong tập đoàn Kiến Hành Quân tiếp xúc với người thuộc một nền văn minh cấp thần, vậy nên cũng không dám coi thường đối phương.
“Chúng ta cần mượn lối đi Lỗ Trùng, hy vọng các ng cho phép.” Câu Tuyên nói.
“Xin lỗi, Lỗ Trùng của chúng ta không mở cửa cho người ngoài.” Vương Hải nói.
“Chẳng lẽ ngươi không muốn giúp đỡ nền văn minh Bạch Tinh chúng ta sao?” Câu Tuyên tỏ vẻ không hài lòng, bèn lấy danh nghĩa nền văn minh Bạch Tinh để doạ dẫm.
Cô ta đi đến đâu, thì đều được cung kính đến đó, đây là lần đầu tiên bị từ chối với lý do bào chữa như vậy.
“Lỗ Trùng không mở cửa, các ngươi có thể đi đường vòng.” Vương Hải không hề bị lay động.
Cho dù đối phương là nền văn minh Bạch Tinh, nhưng quân lệnh ở đó, hắn ta không thể cho bất cứ kẻ nào mượn đường được. Nếu không, một khi xảy ra chuyện, hắn ta cũng sẽ không có cách nào giải thích thoả đáng.
Câu Tuyên liên tục thay đổi sắc mặt, từ giọng điệu trong câu trả lời này, cô ta xác định đối phương không sợ chiến bộ của nền văn minh cấp thần bọn họ.
Là cố làm ra vẻ? Hay là thật sự có đủ thực lực để từ chối bọn họ?
Câu Tuyên híp mắt thành một khe hở: “Nếu như vậy, chúng ta chỉ có thể đắc tội với các ngươi rồi.”
Cô ta quyết định kiểm tra thực lực của đối phương.
….
….
Tập đoàn Kiến Hành Quân cho bọn họ hai ngày.
Khúc Thứ tràn đầy ưu sầu, suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng quyết định nói chuyện này cho Cát La Tư và Không Phàn để trưng cầu ý kiến của bọn họ.
Nhưng khi hắn ta định liên lạc với hai người đó, thì một tin dữ đã truyền tới trước.
Minh Nguyệt Lưu Hoa của nền văn minh Minh Thể đã công phá Lỗ Trùng, đồng thời cắt cử chiến giáp sư sát thủ đi ám sát Không Phàn và Cát La Tư.
Tin tức này tới quá đột ngột, khiến cho Khúc Thứ tưởng rằng bản thân đã nghe nhầm, nhưng khung cảnh thua trận truyền tới từ chiến trường Lỗ Trùng buộc hắn phải tin vào sự thật khủng bố này.
Ba vị tướng tinh của Trường Thành Sử Long, bây giờ chỉ còn lại mỗi hắn ta. Nền văn minh Sử Long không còn binh tinh cường tướng, căn bản không có cách nào phòng thủ trước thế tiến công của nền văn minh Minh Thể tấn công.
Xong rồi.
Khúc Thứ hoảng hốt, suýt nữa thì ngất đi.
Lỗ Trùng bị công phá, vậy thì mũi nhọn của nền văn minh Minh Thể sẽ chĩa thẳng về phía Trường Thành Sử Long.
Hai chiến bộ tinh nhuệ được phái đến Lỗ Trùng hiện giờ đều đã tan rã, chiến bộ dưới trướng Khúc Thứ đóng quân tại Trường Thành Sử Long gần như không có đủ khả năng chống đỡ thế cục này. Bọn họ chỉ còn cách sử dụng vũ khí không gian, hi sinh hết thảy sinh mệnh của Trường Thành Sử Long, nhưng cũng chưa chắc có thể giết chết đối phương.
Mà khi liên hệ với hoàng cung nền văn minh Sử Long, hắn lại tiếp tục đón nhận một tin tức như sét đánh giữa trời quang. Hoàng thất nền văn minh Sử Long biết rằng tiền tuyến Lỗ Trùng đã thất thủ trước nền văn minh Minh Thể, thế nên liền mang theo cận vệ chạy khỏi Trường Thành Sử Long bằng phi thuyền siêu quang tốc.
Tin tức này làm đầu óc của Khúc Thứ nổ tung.
Chạy trốn ư?
Nhưng với tình hình vũ trụ hiện giờ, bọn họ có thể trốn đi đâu chứ?
Những sinh mệnh không kịp chạy trốn trong Trường Thành Sử Long, bọn họ cũng mặc kệ ư?
Khúc Thứ cười tự giễu.
Lúc này, giọng nói của Hốt Mộc đột nhiên vang lên trong đầu hắn ta.
Nền văn minh Sử Long kết thúc rồi, hắn chỉ có thể hy vọng cứu được nhiều tộc nhân hơn.
Khúc Thứ không do dự thêm nữa, liền bấm dãy số liên lạc.
…
Hốt Mộc cũng cảm thấy hơi bất ngờ khi biết được nền văn minh Minh Thể đã công phá tiền tuyến Lỗ Trùng tại thiên hà này, dựa theo tiến độ, thì bọn hắn đáng lẽ phải mất thêm mấy ngày nữa mới thành công.
Nhận được cuộc gọi của Khúc Thứ, Hốt Mộc lập tức kết nối mà không chút đắn đo.
Đối phương ắt hẳn đã đưa ra lựa chọn, ngay cả khi là bị ép lựa chọn.
Khúc Thứ bày ra vẻ mặt rối rắm, nhưng cuối cùng vẫn hạ quyết tâm: “Trường Thành Sử Long bằng lòng gia nhập tập đoàn Kiến Hành Quân, hy vọng đại nhân có thể cứu vớt Trường Thành Sử Long của ta, giữ được truyền thừa của Trường Thành Sử Long.”
“Sao đột nhiên lại bị công phá?” Hỗ Một lập tức đồng ý với điều kiện của đối phương.
“Không Phàn và Cát La Tư bị ám sát.” Khúc Thứ tuyệt vọng, hắn ta không thể xác định tập đoàn Kiến Hành Quân có bằng lòng ra tay cứu bọn họ không. Nếu không thể, bọn họ chỉ có thể dẫn theo mấy trăm triệu sinh mệnh chạy trốn khắp vũ trụ mà thôi.
Hốt Mộc lập tức hiểu ra.
Tập đoàn Kiến Hành Quân không thể không bắt lấy Trường Thành Sử Long, bởi vì nơi này là tinh vực nối liền với lãnh địa của bọn họ. Mà nền văn minh Minh Thể ở liền kề đó không nghi ngờ gì là một con thú khổng lồ đang ngủ say bên cạnh bọn họ.
Nền văn minh Minh Thể vẫn còn ở Lỗ Trùng, dọn sạch các chiến giáp sư của nền văn minh Sử Long đang một mực phản kháng. Nếu như Hốt Mộc hắn chờ đến khi nền văn minh Minh Thể hoàn toàn khống chế Lỗ Trùng và tiến vào Trường Thành Sử Long, thì mọi chuyện sẽ trở nên rắc rối hơn, vậy nên cần phải lập tức đưa ra quyết định.
“Nhập toạ độ không gian, chuẩn bị nhảy lên.”
Chiến bộ Hốt Mộc đang tập trung hoả lực ở ngoài Trường Thành Sử Long nhảy lên về phía Lỗ Trùng với tốc độ cao nhất.