Hốt Mộc vừa nói ra những lời này, vẻ mặt của Minh Nguyệt Lưu Hoa đã lập tức trở nên khó coi.
“Đây là ân oán giữa nền văn minh Minh Thể chúng ta và Trường Thành Sử Long, hình như không liên quan gì đến tập đoàn Kiến Hành Quân thì phải?”
Minh Nguyệt Lưu Hoa đặc biệt nhấn mạnh năm chữ “nền văn minh Minh Thể”, nhắc nhở Hốt Mộc rằng bọn họ chính là đại diện của một nền văn minh cấp thần, để cho đối phương biết thân biết phận mà lùi bước.
Tuy nhiên, phải để cô ta phải thất vọng rồi.
“Xin lỗi, nền văn minh Sử Long quy phục chúng ta, Trường Thành Sử Long thuộc về chúng ta, vậy nên Lỗ Trùng này cũng là của chúng ta! Nếu như các ngươi lui binh ngay bây giờ, chúng ta có thể bỏ qua chuyện cũ.”
Sau khi Hốt Mộc dứt lời, các tướng lĩnh thuộc hạm đội nền văn minh Minh thể đều tức giận đến mức bật cười. Từ khi nào mà nền văn minh Minh Thể bọn họ cần người khác bỏ qua chuyện cũ thế? Đây là lần đầu tiên bọn họ bị miệt thị trần trụi như vậy.
“Giỏi lắm, ta hy vọng các ngươi ở trên chiến trường cũng kiên cường như vậy.”
Minh Nguyệt Lưu Hoa cười gằn rồi đáp lại: “Ta sẽ làm các ngươi biết kết cục của việc đắc tội với nền văn minh Minh Thể là như thế nào.”
Những máy móc thông minh, người máy chiến tranh và chiến binh dũng mãnh của nền văn minh Minh Thể vừa mới quay về chiến hạm chưa bao lâu, thì lại tràn vào không gian vũ trụ một lần nữa.
Ở phía bên kia, lực lượng người máy chiến tranh và chiến giáp sư của chiến bộ Hốt Mộc cũng cuồn cuộn tiến vào không gian vũ trụ.
Chiến tranh vũ trụ chính là cuộc khảo nghiệm vũ khí và chiến giáp, cũng như màn thể hiện thực lực chính diện một cách toàn diện nhất của hai bên.
Trên phương diện này, với tư cách là một trong bảy nền văn minh lớn cấp thần, nền văn minh Minh Thể chưa từng e ngại bất cứ một thế lực nào trong vũ trụ. Mà tập đoàn Kiến Hành Quân có được vô số kỹ thuật khoa học kỹ thuật và đã ngủ đông từ lâu dường như cũng không hề sợ hãi.
Đối với người máy chiến tranh có tốc độ di chuyển cực cao, thì khoảng cách hơn mười triệu kilomet cũng không tính là quá dài.
Một lúc sau, hai chiến bộ tràn đầy ý chí chiến đấu đã thực sự va chạm với nhau.
Ngọn lửa kịch liệt bắt đầu chiếm lấy chiến trường Lỗ Trùng.
Phụt!
Vũ trụ vốn không tồn tại âm thanh, nhưng máy móc thông minh có thể thu được tiếng ồn bị bóp nghẹt.
Vũ khí laser xung ngắn với ánh sáng huỳnh quang màu xanh lam trên cạnh sắc có thể dễ dàng cắt xuyên qua lớp vỏ bên ngoài của cỗ máy thông minh, xuyên thẳng vào phần lõi và lập tức cắt nó thành mảnh nhỏ.
Cả hai bên đều đã quen thuộc với những cảnh tượng thê thảm ở trên chiến trường.
Nhưng lúc này, các tướng lĩnh của nền văn minh Minh Thể bắt đầu thay đổi sắc mặt.
Khi bọn hắn chiến đấu với Trường Thành Sử Long, máy móc thông minh trong chiến dịch tiêu hao Trường Thành Sử Long cũng không quá mạnh mẽ. Bây giờ, máy móc thông minh của đối phương trong vũ trụ lại có thể sánh ngang với máy móc thông minh của bọn hắn.
Các tướng lĩnh của nền văn minh Minh Thể tự hỏi, trong phạm vi bảy nền văn minh cấp thần, ngay cả khi công nghệ người máy của bọn hắn không phải là hàng đầu, nhưng vẫn có thể lọt vào top ba.
Bây giờ, bọn hắn lại không thể phân cao thấp với một thế lực đỉnh cấp đột nhiên xuất hiện, hơn nữa còn rơi vào thế hạ phong, điều này đúng là không thể tưởng tượng nổi.
Đống đổ nát lơ lửng trong vũ trụ, ánh sáng trên máy móc thông minh cũng đang dần mờ đi.
Mà lúc này, chiến bộ Hốt Mộc đã bố trí phòng vệ chiến đấu xong xuôi, những chiến binh túc trực rải rác trong vũ trụ cũng sẵn sàng xuất kích ngay khi nhận được mệnh lệnh.
Sắc mặt Minh Nguyệt Lưu Hoa hơi âm trầm, cô ta nhìn chằm chằm chiến trường không chớp mắt, đồng thời phảng phất khí tức nguy hiểm khắp toàn thân.
Chiến bộ này không thể khinh thường.
Đối phương điều động cỗ máy chiến tranh ra tiền tuyến với tốc độ cực kỳ nhanh chóng, hiển nhiên có chút khác biệt với Trường Thành Sử Long.
Hơn nữa, đối phương cũng không hề tỏ ra khiếp sợ vì bọn họ là nền văn minh cấp thần.
Quả là một đối thủ khó nhằn.
….
….
Tiễn Minh Đồ rời đi, Trần Mặc một mình quay về thư phòng trong trang viên, khởi động máy tính ba chiều rồi lên mạng Internet của Trái Đất.
Tiểu Ngư tắm rửa xong xuôi, mặc áo ngủ mát mẻ đi vào trong thư phòng rồi ngồi xuống bên cạnh Trần Mặc.
Trần Mặc không khỏi nhìn cô thêm vài lần, sau đó thuận tay ôm cô ngồi trong lòng mình.
“Thế nào rồi? Hắn tới tìm ngươi làm gì thế?”
“Hắn muốn giao dịch, hắn cống hiến cho chúng ta một nghìn năm, ta làm hắn sống lại.”
Tiểu Ngư an tĩnh dựa vào trong lồng ngực hắn rồi tò mò hỏi: “Sống lại là sao?”
“Hắn là một sinh mệnh hình người, nhưng bị nền văn minh Minh Thể hành hạ đến chết rồi nhồi nhét ý thức vào trong chip lượng tử, từ đó phải sống trong hình hài máy móc. Hắn nguyên ý cống hiến cho chúng ta, còn ta sẽ phụ trách đưa ý thức của hắn vào một cơ thể sống, gần giống như Mặc Nữ lúc trước.”
Trần Mặc nói xong, Tiểu Ngư cảm thấy hơi ngạc nhiên.
Nếu đổi thành những người khác, thì có lẽ đã chấn động đến nỗi không nói được gì rồi. Nhưng Tiểu Ngư đã đi theo Trần Mặc từ lâu, kỹ thuật kỳ quái gì thì cũng từng thấy qua, vậy nên chỉ hơi ngạc nhiên mà thôi. Tuy nhiên, cô cũng không ngờ kẻ đào tẩu của nền văn minh Minh Thể lại là một người máy, hơn nữa còn vốn là sinh mệnh hình người bị đưa ý thức vào trong máy móc nữa.