Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật (Dịch Full)

Chương 25 - Chương 436: Lặng Lẽ Kiếm Tiền

Chưa xác định Sau khi trở lại công ty vào sáng thứ hai, Trần Mặc liền chui ngay vào phòng thí nghiệm cá nhân của hắn, bắt đầu triển khai thiết kế máy chiếu ba chiều cỡ nhỏ.

Tuy nhiên, bên trong phòng họp của công ty Kiến Hành Quân, Cao Chấn Đông đang ngồi ở đây với sắc mặt không tốt cho lắm.

Bên cạnh hắn ta là một vài giám đốc điều hành mảng kinh doanh di động của Samsung và ban quản lý của bộ phận tiếp thị. Đối diện với bọn họ chính là Triệu Mẫn cùng với ban điều hành của công ty Kiến Hành Quân.

Kể từ lần trước thua trận trở về, hắn đã thảo luận với các quản lý cấp cao rồi quay trở lại đây.

Tình hình hiện giờ của Samsung rất nghiêm trọng, số lượng điện thoại di động tiêu thụ của tuần trước lại đi xuống. Bọn họ vừa bị iPhone S3 của Apple chèn ép tại thị trường Bắc Mỹ, đồng thời cũng bị ảnh hưởng bởi các hãng điện thoại nội địa Trung Quốc tại các khu vực Đông Nam Á, Ấn Độ và Châu u, đặc biệt là khi phân khúc điện thoại cao cấp đang dần bị chiếm lĩnh bởi Huawei và Xiaomi.

Kiến Hành Quân đã mở đường cho cả ngành công nghiệp điện thoại di động tiến vào thời kỳ trí tuệ nhân tạo chân chính.

Cao Chấn Đông vốn tưởng công ty Kiến Hành Quân đối đầu với Apple thì Samsung sẽ ngư ông đắc lợi, không ngờ cục diện lại thay đổi, doanh nghiệp bị thiệt hại nhiều nhất hiện giờ lại là bọn họ.

Mặc dù mức doanh số bán ra của dòng điện thoại iPhone S3 kém hơn mong đợi bởi vì sức ảnh hưởng của công ty Kiến Hành Quân, nhưng lợi nhuận mà Apple thu về vẫn vô cùng ấn tượng. Dựa vào những đột phá gần đây trong công nghệ trí tuệ nhân tạo, Apple bọn họ sẽ ngày càng phát triển hơn nữa.

Còn Samsung bọn họ thì không may mắn như vậy, công tác nghiên cứu công nghệ vẫn chưa có nhiều tiến triển, bây giờ hoạt động kinh doanh còn đang bị chèn ép tứ phía.

"Giám đốc Triệu, mức phí nhượng quyền 17.2% trên mỗi sản phẩm thật sự rất quá đáng, chúng ta chỉ có thể chấp nhận con số 7.4%, đây chính là giới hạn của chúng ta. Nếu các ngươi muốn hơn nữa thì chúng ta không thể có lãi."

Cao Chấn Đông mở lời.

"Không có lãi? Sau khi cài đặt trợ lý di động thông minh, các ngươi nhất định sẽ tăng giá thành từ 10% đến 20%, người mua vẫn chấp nhận trả góp mà. Mức phí 17.2% không hề cao chút nào."

Triệu Mẫn bình tĩnh nói.

Thông thường, một chiếc điện thoại di động có giá 400$ đã bao gồm 50$ cho bằng sáng chế băng tần cơ sở và thêm 50$ nữa cho bằng sáng chế công nghệ WI-FI. Còn phần lợi nhuận chính thường đến từ các bằng sáng chế khác như là màn hình, pin, phụ tùng thay thế, phí kênh và chi phí quảng cáo, v.v.

(*) Băng tần cơ sở (baseband): là phần mếm điều khiển tất cả những hoạt động liên quan đến khả năng liên lạc bằng sóng điện từ.

Đã từng có một khoảng thời gian rất dài, vì công nghệ nước nhà chưa phát triển nên các công ty nước ngoài đã lợi dụng lợi thế độc quyền để chiếm đoạt thị trường. Theo lẽ đó, các công ty như Xiaomi và Huawei cũng không thu được nhiều lợi nhuận trong ngành công nghiệp điện thoại di động.

Còn các sản phẩm như là TV, ô tô, điện thoại, máy tính và các thiết bị điện tử cũng bị thu phí bản quyền rất cao, các doanh nghiệp sản xuất trong nước thường phải trả một khoản phí sáng chế lớn cho các công ty nước ngoài, cho nên chỉ có thể thu về chút ít lợi nhuận. Đáng buồn thay, tình trạng này vẫn còn tồn tại đến ngày nay.

Những gì công ty Kiến Hành Quân đang làm hiện giờ chính là những gì các công ty tư bản nước ngoài đã làm trong quá khứ. Bọn họ đang sở hữu những công nghệ cốt lõi của thế giới, cho nên không thể nhượng quyền những công nghệ này ra bên ngoài với mức giá rẻ mạt được.

"8.1%, đây là giới hạn cuối cùng."

"16.9% nếu không thì... lần sau các ngươi hẵng đến. Chứ nếu cứ tiếp tục nói như vậy thì đến ngày mai cũng không có tiến triển."

Triệu Mẫn nói.

"Tổng giảm đốc Triệu, chúng ta đã rất có thiện chí, mức phí 8,1% trên mỗi sản phẩm là đã rất cao rồi."

Cao Chấn Đông rất bất lực, hắn đang phải trải qua cảm giác bất lực khi bị người khác chèn ép. Có điều hắn biết rõ bản thân không thể mất bình tĩnh, mất bình tĩnh đồng nghĩa với việc hợp tác thất bại, tương lai về sau của hắn cũng sẽ bị ảnh hưởng.

"Cao sao? Không hề cao tí nào."

Triệu Mẫn bình tĩnh nói: "Thế này nhé, chúng ta cùng nhau lui bước, 16.6%. Không được nữa thì lần sau gặp."

Cao Chấn Đông hít một hơi thật sâu: "10%, đây là ranh giới cuối cùng. Dù chúng ta có tăng giá thành thì tất cả các khoản lợi nhuận đều nằm ở đây. Nếu csc ngươi vẫn không hài lòng thì buổi nói chuyện hợp tác ngày hôm nay không thể tiếp tục nữa."

"Thế thì tạm biệt."

Triệu Mẫn cười rồi chuẩn bị đứng dậy rời đi.

Nhìn thấy động tác của Triệu Mẫn, sắc mặt Cao Chấn Đông sa sầm lại. Lần đầu tiên hắn ta thấy một người phụ nữ thủ đoạn đến vậy, ngang ngược không biết lý lẽ, nói trắng ra là lòng tham không đáy.

"Chờ đã, tổng giám đốc Triệu."

Cao Chấn Đông gọi Triệu Mẫn lại.

Buổi "đàm phán" thì vẫn phải được tiếp tục, nếu như để Triệu Mẫn kéo dài dây dưa, tình hình kinh doanh của Samsung sẽ trở nên nghiêm trọng hơn nữa, đến lúc đó thì khó có thể bù đắp được tổn thất.

"Sao thế? Đồng ý rồi à?"

Triệu Mẫn lại ngồi về vị trí cũ.

"16% đúng là rất cao. Bất kỳ doanh nghiệp nào cũng không thể chấp nhận mức phí nhượng quyền đó. Cho dù ngươi có bày mưu bỏ đi thì ta cũng không thể đồng ý được."

Cao Chấn Đông nói: "Cao nhất là 11%, cao hơn nữa thì thực sự không thể."

"15.8%, nếu không thì... lần sau rồi lại đến."

Triệu Mẫn nói.

"Giám đốc Triệu, chúng ta đã bày tỏ rất nhiều thiện chí với các ngươi, như vậy còn chưa đủ sao."

Cao Chấn Đông nhịn một hơi, hắn ta không muốn hạ mình nhưng vẫn phải nói.

"Nếu như thế mà không được thì lần sau rồi nói tiếp? Ngày mai ta còn phải đi công tác."

Triệu Mẫn nói.

"11,5%."

Cao Chấn Đông nghiến răng nói.

Cao Chấn Đông bặm môi nghiến răng, nuốt trôi từng nỗi uất ức vào bụng. Vì không có được công nghệ cốt lõi thì chỉ có thể bị người ta bắt nạt, đây chính là hiện thực tàn nhẫn của hắn.

Sau một giờ trôi qua, cuộc đàm phán mới dừng lại.

13,1%.

Mức phí nhượng quyền này đã đạt đến đỉnh điểm, cao hơi một chút so với dự tính. Người phụ nữ Triệu Mẫn này thật sự rất khủng bố, cô ta biết rõ Samsung nhất định phải có trợ lý di động thông minh, cho nên tùy ý ăn tươi nuốt sống bọn họ.

"Hợp tác vui vẻ."

"Hợp tác vui vẻ."

Sau khi ký xong hợp đồng ủy quyền, Cao Chấn Đông rít từ kẽ răng ra mấy chữ này.

Chương 436: Lặng lẽ kiếm tiền Sau khi rời khỏi trụ sở công ty Kiến Hành Quân, tâm trạng của Cao Chấn Đông vẫn không hề tốt tí nào. Kể từ lần thất bại lúc trước, Samsung bọn họ đã chuẩn bị rất tốt cho buổi đàm phán ngày hôm nay.

Theo như những gì bọn họ đã dự đoán, cho dù công ty Kiến Hành Quân có tham lam đến mấy thì cũng chỉ đòi mức phí nhượng quyền 12% là cùng. Rốt cuộc, hắn đã đánh giá thấp người phụ nữ tên Triệu Mẫn này.

Mặc dù chỉ chênh lệch có 1,1% , nhưng tính ra thì Samsung sẽ phải trả thêm cho công ty Kiến Hành Quân mấy triệu tệ tiền phí công nghệ mỗi năm.

Những công ty nội địa Trung Quốc phải trả mức phí nhượng quyền như thế nào thì hắn ta không biết, nhưng Cao Chấn Đông có thể khẳng định, cái giá này chắc chắn cao hơn rất nhiều.

Điều duy nhất mà Samsung có thể làm bây giờ chính là lấy lại từ người tiêu dùng. Nếu bọn họ tăng giá thành lên 13% thì cũng chỉ đắt hơn vài trăm tệ. Đối với mức chi tiêu hiện nay, mức tăng này vẫn nằm trong phạm vi chấp nhận được của người dùng.

"Mau tuồn tin cho giới truyền thông về hợp đồng hợp tác giữa chúng ta và công ty Kiến Hành Quân, đồng thời cũng chuẩn bị cho buổi họp báo công bố cho dòng máy chủ lực mới là Galaxy S11 vào hai tuần sau."

Sau khi lên xe, Cao Chấn Đông nói với trợ lý.

"Được."

Tin tức về hợp đồng hợp tác giữa Kiến Hành Quân và Samsung nhanh chóng phủ sóng khắp các trang mạng nước ngoài và kể cả trong nước.

Trên internet, nhiều cư dân mạng tỏ ra phẫn nộ trước điều này.

Người dân trong nước cảm thấy căm ghét đất nước Hàn Quốc từ lâu. Vì lẽ đó, mối quan hệ đối tác giữa Kiến Hành Quân và Samsung đã khơi mào các cuộc tranh luận trên Internet.

Một số người thì bày tỏ sự thất vọng với công ty Kiến Hành Quân, nhưng vẫn sót lại một vài người lên tiếng bảo vệ cho bọn họ.

Bây giờ là thời đại toàn cầu hóa, các hãng điện thoại lớn trong nước hợp tác với nhau là điều rất bình thường. Rất nhiều công ty khác cũng đang sử dụng công nghệ màn hình và bộ nhớ của Samsung đấy thôi.

Tuy nhiên, đối với những áp lực ngôn luận này, Kiến Hành Quân vẫn tiếp tục lựa chọn phớt lờ và làm việc như bình thường. Bọn họ vốn đã quen thuộc với cái giọng điệu chất vấn của cư dân mạng. Chỉ một thời gian ngắn nữa thôi, những bình luận đó sẽ biến mất khỏi Internet.

Chỉ cần dùng não để suy nghĩ thì cũng biết rõ, chuyện hai công ty hợp tác với nhau là điều quá bình thường. Huống hồ công ty Kiến Hành Quân lại đang nhượng quyền công nghệ cho Samsung, dù có là kiếm tiền, thì công ty Kiến Hành Quân cũng đang kiếm tiền của bọn họ.

Lúc này, Triệu Mẫn đang nghe điện thoại ở trong phòng làm việc, cây bút trong tay cô gõ nhẹ lên mặt bàn.

Kể từ khi công ty Kiến Hành Quân nhượng quyền trợ lý di động thông minh cho Samsung, cuộc cạnh tranh khốc liệt trên thị trường điện thoại di động lại tiếp tục diễn ra. Có điều bọn họ không phải người trong cuộc, cho nên cứ mặc kệ cho các công ty kia muốn cạnh tranh thế nào thì cạnh tranh. Bọn họ cứ lặng lẽ kiếm tiền của mình, và đó mới chính là vương đạo.

"Ngài Alexander, ta không thể quyết định cuộc hẹn giữa ngươi và chủ tịch của chúng ta được, ta chỉ có thể báo cho hắn biết thôi! Nếu như có thể, ta sẽ nhờ chủ tịch chúng ta ra mặt khi ngươi tới đây."

"Được, bà Triệu, ta rất mong được gặp mặt."

Sau khi cúp điện thoại, Triệu Mẫn suy nghĩ một chút, nhìn về phía chiếc loa thông minh bên cạnh mà hình máy tính rồi nói: "Mặc Nữ, bây giờ chủ nhân của ngươi có thời gian rảnh không?"

Từ trên xuống dưới công ty Kiến Hành Quân hiện giờ đều là trí tuệ nhân tạo.

Có thể nói, toàn bộ trụ sở Tổ Kiến chính là một tòa nhà thông minh khổng lồ. Hơn nữa, hệ thống điều khiển thông minh nơi đây còn được kết nối với trợ lý cá nhân của Trần Mặc.

Trợ lý cá nhân của Trần Mặc chính là Mặc Nữ. Cô đã đi theo Trần Mặc lâu như vậy, cho nên cũng biết được một số chuyện.

Mặc Nữ chính là sản phẩm trí tuệ nhân tạo tiên tiến nhất tại công ty Kiến Hành Quân, nhưng không ai biết được trình độ thực sự của cô ấy, bởivì ngoài Trần Mặc ra, không ai khác có thể ra lệnh với sản phẩm trí tuệ nhân tạo này.

"Tổng giám đốc, ngươi chờ một chút, để ta đi hỏi."

Mặc Nữ trả lời.

Không lâu sau, giọng của Trần Mặc liền phát ra từ loa: "Ngươi tìm ta?"

"Ta có việc này muốn bàn bạc với ngươi một chút."

"Đến phòng thí nghiệm số 3 tại tầng 2 của toà nhà số một đi! Ta cũng muốn cho ngươi xem thứ này."

"Máy chiếu ảnh ba chiều đã hoàn thiện rồi sao?"

Triệu Mẫn vô cùng hiếu kỳ. Cô biết Trần Mặc đang mày mò chế tạo một sản phẩmệ mới tại tòa nhà số một, nơi cất giấu những loại công nghệ tuyệt mật của công ty.

Thật ra, cô vốn luôn nghi ngờ liệu Trần Mặc có phải là người ngoài hành tinh hay không.

"Đến rồi biết."

"Còn thừa nước đục thả câu."

Triệu Mẫn nói thầm một câu, sau đó đứng dậy rời khỏi phòng làm việc.

Số lần Triệu Mẫn đến toà nhà số một có thể đếm được trên đầu ngón tay. Nhưng mỗi lần đến đây, cô luôn cảm giác chính mình đang được nhìn thấy trước tương lai về sau. Vì nơi đây luôn ngập tràn cảm giác khoa học kỹ thuật, nhưng tuyệt nhiên lại không có bất kỳ hơi thở con người. Mọi hoạt động sản xuất hoàn toàn được vận hành tự động bởi đủ loại robot thông minh thiên hình vạn trạng khác nhau.

Tuy nhiên, ngay cả cô cũng rất lo lắng, liệu viễn cảnh trong phim điện ảnh có xảy ra hay không, tỷ như chuyện người máy muốn thay thế loài người.

Nhờ có "thánh chỉ" của Trần Mặc, Triệu Mẫn tiến vào toà nhà số một, đi thẳng một đường đến phòng thí nghiệm số 3 mà Trần Mặc đã nhắc tới.

Chương 437: Mới vừa ra lò "Mau đến đây đi. Triệu Mẫn, ngươi đoán đúng rồi, ta đã hoàn thành máy chiếu ba chiều."

Trần Mặc chỉ vào sản phẩm đang nằm trên bàn thí nghiệm. Đó là một đồ vật hình tròn có kích thước chỉ bằng một chiếc máy tính xách tay, lớp kim loại trắng bạc bọc bên ngoài toát lên vẻ sáng bóng mới cứng. Chiếc máy chiếu ba chiều này được bao phủ bởi vô số đèn laser nhỏ khác nhau, bên trong được lắp đặt đủ loại linh kiện phụ kiện vô cùng tinh vi.

Nhờ Mặc Nữ đẩy nhanh tốc độ sản xuất không quản ngày đêm, cộng thêm tính năng tiên tiến của máy in quang khắc, sản phẩm mẫu của nó rốt cuộc cũng được hoàn thành.

Tuy nhỏ bé như vậy, nhưng giá thành của chiếc máy chiếu ba chiều này phải lên đến hơn 200 vạn.

Với tư cách là tổng giám đốc của công ty, Triệu Mẫn đương nhiên biết chuyện Trần Mặc đang thiết kế một máy chiếu ba chiều. Nhưng cô không ngờ Trần Mặc lại có thể hoàn thành nó nhanh như vậy.

"Cái này có thể sử dụng được không?"

Triệu Mẫn hỏi.

"Vừa mới ra lò nên ta cũng không rõ lắm. Bây giờ đang chuẩn bị chạy thử."

Trần Mặc cười nói: "Mặc Nữ, chuẩn bị chạy thử máy chiếu ba chiều."

Tiếp đến, hắn nhấn nút khởi động rồi bắt đầu chờ đợi.

Máy chiếu ba chiều cỡ trung bắt đầu phát sáng, chiếu vào chiếc đĩa ở phía trên.

Không lâu sau, tấm màn sáng trên chiếc đĩa xuất hiện một cô gái nhỏ mặc váy trắng giống như một công chúa nhỏ từ thời cổ đại, khí chất cực kỳ đáng yêu.

Cô gái nhỏ này là hình ảnh mô phỏng của Mặc Nữ, tuy hình chiếu vẫn còn hơi trong suốt, nhưng quả thực là hình ảnh giả lập ba chiều, 360 độ không có góc chết. Nếu có ai lạ mặt ở đây, có khi đối phương còn tưởng đó chính là ma nữ đang lơ lửng trên không trung.

Nhìn thấy cảnh này, Trần Mặc khẽ mỉm cười, Triệu Mẫn cũng lộ ra vẻ vui mừng. Cả hai người vừa đi một vòng quanh bàn thí nghiệm, vừa cẩn thận quan sát Mặc Nữ từ mọi góc độ.

Triệu Mẫn mới chỉ thấy được loại công nghệ này trong các bộ phim khoa học viễn tưởng, vậy mà hôm nay cô lại có thể tận mắt chứng kiến ở đây.

"Anh Mặc."

Mặc Nữ nói: "Thiết bị vẫn đang hoạt động ổn định, tuy vẫn còn một số vấn đề khiến cho hình ảnh bị sai và nhòe màu. Chỉ cần những vấn đề này được giải quyết, thì hình ảnh giả lập sẽ có độ chân thực cao hơn. Nhưng nếu chúng ta lắp đặt thêm một máy chiếu khác từ hướng khác để liên kết hình ảnh, độ sắc nét cũng sẽ được cải thiện."

"Ghi lại dữ liệu, ta sẽ tính toán lại các thông số để tối ưu hóa độ nhoè màu."

Trần Mặc nói.

Về cơ bản, công nghệ ảnh ba chiều sẽ tạo nên một hình ảnh giả lập trong không khí, tương tự như ảo ảnh nhưng cao cấp hơn một chút.

Không giống như phép chiếu hai chiều trên mặt phẳng, đây là phép chiếu ba chiều 360 độ thực sự không có góc chết.

Công nghệ ảnh ba chiều có thể được sử dụng trong các bộ phim 3D, lĩnh vực truyền hình, triển lãm nghệ thuật, bảo vệ di tích văn hóa, do thám bản đồ quân sự, kính hiển vi, do thám dưới đáy biển và các lĩnh vực khác nữa.

Loại công nghệ này có chứa đựng thông điệp từ tương lai. Người nào làm chủ và sử dụng được loại công nghệ này thì tương đương với việc đã có một tấm vé để đi đến tương lai.

"Cảm thấy thế nào?"

Trần Mặc nhìn về phía Triệu Mẫn.

"Thật tuyệt vời. Khi nào công nghệ mới hoàn thiện?"

"Chắc cũng sẽ không lâu lắm."

Trần Mặc cười nói: "Được rồi, ngươi đến tìm ta có việc gì?"

Lúc này Triệu Mẫn mới nhớ ra, cô đến đây có việc tìm Trần Mặc. Nhìn cái này xong mà suýt chút nữa đã quên mất chuyện quan trọng.

"Gia tộc Rothschild ở châu u muốn hợp tác với chúng ta trong lĩnh vực kinh doanh điện thoại di động, và người thừa kế của bọn họ là Alexander muốn gặp ngươi."

Rothschild là gia tộc hùng mạnh trong lĩnh vực Tài chính - Ngân hàng một thời. Kể từ khi cuốn sách Cuộc chiến tiền tệ được xuất bản, gia tộc đã được truyền kỳ trong nhiều tiểu thuyết mạng khác nhau.

Vào thời kỳ đỉnh cao, sức mạnh tài chính của gia tộc này hoàn toàn có thể ảnh hưởng đến nền kinh tế của cả một quốc gia. Nhưng tính đến hiện tại, thế lực gia tộc này đã suy yếu đi rất nhiều, sức ảnh hưởng của họ đối với thế giới cũng chỉ còn rất nhỏ.

Cuối thế kỷ 19, gia tộc Rothschild đã mắc một số sai lầm chết người, khiến họ bị thiệt hại rất nhiều từ hai cuộc chiến tranh thế giới, đồng thời cũng bị chính quyền Liên Xô cũ tịch thu một số lượng lớn tài sản. Cho đến ngày nay, sau những biến động của lịch sử, cùng với việc không theo kịp sự thay đổi của thời đại, gia tộc Rothschild chỉ còn lại một ngân hàng mang tên mình đang đứng trong top 20 thế giới.

Có thể nói, con sư tử ngày xưa nay cũng đã già rồi.

Cuốn sách [Cuộc chiến tiền tệ] dường như đã phong thần cho gia tộc Rothschild, cùng với sự mở rộng liên tục của nhiều tác phẩm mạng khác nhau, nên nhiều người cho rằng gia tộc này còn là ông lớn ẩn mình của nền tài chính toàn cầu. Nhưng trên thực tế, gia tộc Rothschild đã suy yếu và không còn ảnh hưởng nhiều đến thế giới nữa.

Dù sao thì lạc đà gầy cũng còn hơn ngựa béo.

Gia tộc Rothschild dù đã suy tàn, nhưng họ vẫn đang nắm quyền kiểm soát một ngân hàng đầu tư thuộc top 20 thế giới. Mạng lưới giao thiệp của bọn họ trải dài trên nhiều lĩnh vực do được tích lũy trong nhiều năm, đây không phải điều mà những gia tộc giàu có bình thường có thể so sánh được.

Trường hợp điển hình là khi Geely thu mua Volvo. Đằng sau phi vụ thu mua không khác nào rắn nuốt voi này còn có sự giúp sức của gia tộc Rothschild, nếu không thì chú rắn nhỏ Geely đã không thể nuốt trôi được con voi to lớn là Volvo.

(*) Geely: một công ty ô tô đa quốc gia của Trung Quốc có trụ sở chính tại Hàng Châu, Chiết Giang.

Sự hiện diện của gia tộc Rothschild tại Trung Quốc chính là Tập đoàn tài chính Rothschild.

Trong những năm gần đây, gia tộc lâu đời này chưa từng từ bỏ nỗ lực khôi phục quá khứ huy hoàng xưa kia.

Lần hợp tác đầu tiên giữa Kiến Hành Quân và gia tộc Rothschild chính là hợp đồng kinh doanh robot thông minh. Đơn vị đại lý tiêu thụ robot thông minh tại châu u hoạt động dưới sự kiểm soát gia tộc Rothschild.

Lúc này, gia tộc Rothschild đang muốn hợp tác với công ty Kiến Hành Quân trong lĩnh vực kinh doanh điện thoại di động, rõ ràng là gia tộc này đang nhen nhóm một chút tham vọng phục vị.

Trong khoảng thời gian vừa qua, mảng kinh doanh điện thoại di động của công ty Kiến Hành Quân vẫn chưa thế tiến vào thị trường châu u là do sự liên kết phong tỏa của các công ty viễn thông lớn của châu lục.

Có lẽ vì tầm ảnh hưởng của dòng điện thoại Mắt Hồ Điệp đã đụng chạm đến quyền lợi của quá nhiều người, và đó là điều những kẻ đầu sỏ đứng sau không muốn nhìn thấy nhất.

Chương 438: Mặc Nữ nói móc Trần Mặc không ngờ gia tộc Rothschild lại muốn hợp tác với công ty Kiến Hành Quân trong lĩnh vực kinh doanh điện thoại di động, rõ ràng là bọn họ đang nhen nhóm một chút tham vọng khôi phục vị thế trước kia của mình.

“Họ thực sự muốn hợp tác kinh doanh điện thoại di động với chúng ta?”

Trần Mặc hỏi.

"Đúng vậy."

Triệu Mẫn gật đầu khẳng định.

"Khi Alexander vừa tròn 37 tuổi, hắn đã tiếp quản cơ nghiệp ngân hàng từ tay của cha mình. Trong con mắt của người ngoài, tuổi trẻ như hắn mà có thể quản lý một ngân hàng tầm cỡ như vậy thì quả là điều hoang đường. Nhưng thế giới bây giờ đã khác xưa, tuổi tác không còn đại diện cho sự khôn ngoan nữa.

Thân là người quản lý thiên tài của gia tộc Rothschild, những tham vọng về sự phục hưng của cả gia tộc Rothschild cũng đổ dồn lên người Alexander, cho nên hắn nhất định phải liều lĩnh hành động. Lần trước là hợp đồng đại lý robot thông minh, còn lần này thì hắn lại muốn hợp tác với chúng ta trong lĩnh vực kinh doanh điện thoại di động. Tất cả đều là do hắn chủ động mời chào."

"Rủi ro cao thì lợi nhuận cao, nếu chúng ta có thể hợp tác với gia tộc Rothschild thì tốt quá rồi. Mặc dù mảng kinh doanh điện thoại di động không phải là lĩnh vực chính của công ty Kiến Hành Quân, nhưng không ai chê tiền nhiều bao giờ, đặc biệt là ngoại tệ."

"Alexander sẽ tới đây sau mấy ngày nữa. Đến lúc đó, ta sẽ đưa hắn đến đây gặp ngươi nhé?"

Triệu Mẫn hỏi.

"Được."

Trần Mặc gật đầu nói.

"Thế thì ta đi trước, không quấy rầy ngươi làm nghiên cứu nữa."

Triệu Mẫn nhìn qua máy chiếu ảnh ba chiều trên bàn rồi xoay người rời đi.

Ngay sau khi Triệu Mẫn rời đi, Trần Mặc liền quay lại nhìn màn hình máy tính: "Mặc Nữ, ngươi phải tìm ra được thuật toán giúp tối ưu hóa vấn đề nhòe màu ngay lập tức."

"Được, anh Mặc."

Mặc Nữ nói: "Để tối ưu hóa chất lượng của hình ảnh ba chiều thì cách tốt nhất là liên kết hai máy chiếu từ hai hướng khác nhau, như vậy thì mới có thể cải thiện chất lượng hình ảnh."

"Đó cũng là một phương pháp, nhưng ta muốn chất lượng hình ảnh phải được cải thiện tốt nhất có thể, ngay cả khi sử dụng một chiếc máy chiếu duy nhất."

Trần Mặc cẩn thận quét qua một loạt các công thức, các phương pháp tính toán và kết quả hiện ra trong đầu.

Công nghệ hình ba chiều hiện giờ thường được sử dụng trong các buổi hòa nhạc của thần tượng ảo như Hatsune Miku, Lạc Thiên Y, v.v., nhưng những hình ảnh ba chiều đó cần phải có một góc chiếu cụ thể thì mới có tác dụng trình diễn.

Còn công nghệ của Trần Mặc thì khác, máy chiếu ba chiều cỡ trung có thể giả lập hình ảnh 360 độ không góc chết, đó mới là công nghệ ảnh ba chiều chân chính. Nhưng hiện tại chiếc máy này lại mắc phải vấn đề nhoè màu, ảnh hưởng rất nhiều đến chất lượng hình ảnh. Do vậy, Trần Mặc cần phải tối ưu hóa thêm một chút để công nghệ này trở nên hoàn hảo hơn nữa.

"Anh Mặc, ngươi muốn dùng máy chiếu ảnh ba chiều cỡ trung để làm cái gì vậy?"

Mặc Nữ hỏi.

"Tivi 3D hoặc là máy tính đồ hoạ 3D chẳng hạn. Ta cũng muốn cải tạo phòng thí nghiệm này giống như phòng làm việc của Tony Stark. Ngươi có biết Iron Man đúng không? Hắn có thể điều khiển mọi thứ trong phòng làm việc thông qua hình ảnh ba chiều, ý tưởng này thật sự rất hay."

"Anh Mặc, ngươi cũng muốn cải tạo phòng thí nghiệm theo kiểu đó sao?”

Mặc Nữ hỏi.

"Đúng là cũng đã nghĩ đến."

Trần Mặc gật đầu.

Mỗi khi tưởng tượng bản thân có thể trâu bò giống như các nhân vật trong phim siêu anh hùng, tâm tình của Trần Mặc hơi kích động. Hắn thực sự có tham vọng đưa những loại công nghệ chỉ có trong phim ảnh ra ngoài đời thật.

"Anh Mặc, Mặc Nữ không thể không nói cho ngươi một sự thật, ngươi xem phim quá 180 phút rồi."

Nghe xong câu nói này, trên trán Trần Mặc xuất hiện ba sọc đen, hắn lại bị một trí tuệ nhân tạo như Mặc Nữ nói móc, cô vậy mà lại dám bảo hắn xem phim quá nhiều.

"Ngươi có ý gì? Ngươi cho rằng ta không thể thực hiện được sao?"

Trần Mặc hỏi.

"Không phải là không thể, mà ý tưởng này của ngươi không thiết thực tí nào. Ngươi cho rằng việc ném đi ném lại mọi thứ trên lớp hình ảnh ba chiều giống như Stark thì trâu bò lắm sau? Từ góc độ sinh học mà nói, đó đều là những thao tác thừa thãi và tốn thời gian.

Mỗi một công trình nghiên cứu chứa đựng hàng trăm thuật toán và module, nhưng trong đó chỉ một số cần thiết, còn một số thì không. Ngươi muốn tự tay chọn từng cái một, rồi vứt bỏ từng cái một sao? Bộ không thấy mệt mỏi sao?

Trừ phi đối với một số mô hình và những hình ảnh lập thể yêu cầu chúng ta sử dụng đến công nghệ ảnh ba chiều thực sự, còn hầu hết các công trình nghiên cứu, công thức và văn bản thì không cần phải dùng đến công nghệ hình ảnh ba chiều đâu, chỉ cần sử dụng hiệu ứng giả lập là đủ rồi. Giống như ngươi đã nói, trông nó quả thực rất “trâu bò”, đúng, nó chỉ trông “trâu bò” mà thôi, chứ tính thực dụng không cao.

Còn nếu xét về phương diện tài chính, thì công nghệ này tốn kém quá nhiều. Ngươi có thể dùng mười tệ để xử lý tất cả các công việc, vậy tại sao lại phải tốn đến hàng trăm nghìn tệ như vậy? Ngươi chỉ cần dùng ngón tay ấn một cái, mở miệng nói một câu là sẽ xong việc, thế mà lại còn phải đi đi lại lại, ném tới ném lui..."

"Dừng."

Trần Mặc vội vàng kêu ngừng, hắn cảm thấy vô cùng không ổn.

Mặc Nữ đã học được cả từ “trâu bò”, thậm chí còn sử dụng nó để mắng hắn nữa. Nếu như Triệu Mẫn vẫn ở đây mà nghe được, thì có lẽ cô ta sẽ cười lăn ra đất.

Trần Mặc không ngờ Mặc Nữ lại có tiềm năng trở thành Đường Tăng phiên bản trí tuệ nhân tạo.

"Ta chỉ mới nói có một chút thôi mà.."

Trần Mặc phiền muộn nhìn màn hình máy tính: "Vậy ngươi thử nói xem, nếu muốn sửa sang lại phòng thí nghiệm cho cao cấp hơn thì nên làm thế nào?"

"Dùng màn hình kính thủy tinh."

Mặc Nữ nói: "Ngươi có thể sử dụng màn hình thủy tinh hoặc màn hình nước cất làm phương tiện chiếu ảnh ba chiều, điều này sẽ giúp hình ảnh được trình chiếu với chất lượng tốt nhất. Vật trung gian này sẽ giúp giảm thiểu mức tiêu thụ năng lượng, như vậy thì sẽ thiết thực hơn nhiều. Hơn nữa, chỉ khi nào cần phải mô hình hóa các thuật toán và văn bản nghiên cứu, ngươi mới nên sử dụng máy chiếu ảnh ba chiều. Nếu không thì sẽ rất lãng phí."

Mặc Nữ nói.

"Đúng là thông minh."

Trần Mặc không biết nói gì hơn, không ngờ Mặc Nữ lại thay mình suy tính nhiều như vậy.

"Cảm ơn lời khen của anh Mặc."

Tất cả hình ảnh trên khay đĩa đều sáng lên, hình ảnh mô phỏng của Mặc Nữ hiện ra cười với Trần Mặc.

"Ngươi rất xứng đáng với lời khen này, thật sự rất thông minh. Thôi không nói chuyện này nữa, ngươi hãy tập trung tối ưu hóa chất lượng hình ảnh đi. Chúng ta sẽ tiếp tục thảo luận về vấn đề này sau."

Trần Mặc bắt đầu nhìn vào những thuật toán trên màn hình máy tính, sau đó tiến vào trạng thái nghiên cứu.

Chương 439: Lý do thành công Bên ngoài của công ty Kiến Hành Quân, ba chiếc xe hạng sang chậm rãi tới gần.

Alexander ngồi trên chiếc Audi màu đen ở giữa, hắn bình tĩnh nhìn trụ sở chính của công ty Kiến Hành Quân bên ngoài ô cửa sổ. Thật ra Alexander đã trông thấy cái nhà này không biết bao nhiêu lần trên các bản tin và bài báo khác nhau, nhưng đây là lần đầu tiên hắn có thể ngắm nhìn nơi đây với khoảng cách gần như vậy.

Hành trình khởi nghiệp của công ty Kiến Hành Quân không hề có bất kỳ điềm báo trước nào, bọn họ cứ thế trở thành một con kỳ lân tầm cỡ thế giới trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, thậm chí có rất nhiều người còn chưa kịp thích ứng với sự phát triển vượt bậc này của bọn họ. Sơ yếu lý lịch của Trần Mặc và Triệu Mẫn cũng nhanh chóng xuất hiện trên bàn làm việc của các nhân vật lớn ở khắp nơi trên thế giới.

Tất nhiên, vô số người muốn thu mua cổ phần của công ty Kiến Hành Quân, nhưng hiện tại vẫn chưa có ai thành công. Cho dù bọn họ có dùng bất kỳ hình thức đi chăng nữa, thì toàn bộ lời đề nghị thu mua cổ phần của công ty Kiến Hành Quân đều bị từ chối thẳng thừng.

Công ty Kiến Hành Quân là doanh nghiệp với nguồn vốn tư nhân, cho nên bọn họ chưa bao giờ công bố tình hình tài chính của mình ra bên ngoài. Cho đến nay, thu nhập thực tế của công ty Kiến Hành Quân vẫn còn là một ẩn số trong giới kinh doanh.

Theo thống kê sơ bộ của các tổ chức đầu tư quốc tế, công ty Kiến Hành Quân hiện đang là công ty có nguồn vốn lưu động lớn nhất thế giới, lượng tiền mặt mà bọn họ đang nắm trong tay vượt xa bất kỳ công ty công nghệ nào khác.

Nhiều nhân vật máu mặt trong ngành đều biết, toàn bộ cổ phần hiện tại của công ty Kiến Hành Quân đều thuộc về một mình Trần Mặc. Có thể nói, chàng thanh niên khiêm tốn đó chính là người giàu nhất thế giới hiện nay.

Alexander chợt ngẫm lại bản thân, hắn đã quyền quản lý ngân hàng đầu tư đứng xếp hạng thứ 20 trên thế giới khi mới 37 tuổi. Thành tựu này nghe có vẻ như rất lợi hại, nhưng so với Trần Mặc và Triệu Mẫn, hắn ta thật sự vẫn còn kém xa hai người này.

Trên thực tế, Alexander được thừa kế sản nghiệp lâu đời từ gia tộc Rothschild, còn Trần Mặc và Triệu Mẫn đã xây dựng công ty Kiến Hành Quân bằng hai bàn tay trắng.

Sau khi Alexander lấy lại tinh thần, xe của hắn đã tiến vào công ty Kiến Hành Quân.

Triệu Mẫn lúc này đã đứng đợi sẵn ở trước sảnh chính của công ty, bên cạnh cô là Tiểu Ngư và một con robot thông minh, đằng sau còn có một số nhân viên lễ tân công ty.

Khi Triệu Mẫn tự mình đón tiếp như vậy, đó gần như là hình thức tiếp đãi trịnh trọng nhất ở công ty Kiến Hành Quân.

Dù sao đi nữa, Alexander được xem như là đối tác quan trọng của công ty Kiến Hành Quân, hơn nữa còn là hợp tác trên lĩnh vực điện thoại, Triệu Mẫn đương nhiên sẽ không thể thất lễ với hắn được.

Dạo gần đây, thông tin các thương vụ hợp tác của công ty Kiến Hành Quân đều giữ kín như bưng.

Công ty Kiến Hành Quân là một trường hợp cá biệt trong giới khoa học kỹ thuật, cơ cấu cổ phần của bọn họ có vẻ tương tự như Huawei, nhưng lại có nhiều điểm khác biệt. Huawei phân phối cổ phần cho các nhà nghiên cứu nòng cốt của bọn họ, còn cổ phần của Kiến Hành Quân lại tập trung về một nhân vật duy nhất, những người khác hoàn toàn không có cơ hội nhúng tay vào.

Đông đảo các nhà đầu tư lớn trên thế giới cũng rất bất đắc dĩ trước phương thức nuốt trọn một mình như thế này.

Hơn nữa, bọn họ không có cách nào tác động đến công ty Kiến Hành Quân, dù là thủ đoạn phong tỏa kỹ thuật hay chặn đứng tài nguyên thì cũng đều vô ích. Công ty Kiến Hành Quân có thể tự phát triển công nghệ, còn phương thức phong toả tài nguyên ban đầu còn có tác dụng, nhưng hiện tại đã không còn khả năng.

Nhiều công ty công nghệ đều dựa vào các vòng huy động vốn để có thể tiếp tục phát triển, sau đó còn dựa dẫm các nguồn lực của các nhà tài trợ để mở rộng tài nguyên cho chính mình. Nhưng công ty Kiến Hành Quân lại có thể sử dụng lợi thế kỹ thuật tuyệt đối của mình để phá vỡ quy luật này, cứ thế mở rộng phát triển trong sự ngỡ ngàng của không ít người.

Tổng kết lại, thành công của Kiến Hành Quân được dựa trên ba yếu tố, phát triển bất ngờ, công nghệ vượt trội, cộng thêm tốc độ lan truyền tin tức trong thời đại Internet hiện nay. Vì lẽ đó, các doanh nghiệp tư bản nước ngoài căn bản không thể ngăn cản cuộc hành quân thần tốc của con kiến Trung Hoa này.

Tuy nhiên, công ty Kiến Hành Quân đã và đang đe doạ đến quyền lợi của rất nhiều tập đoàn lớn trên thế giới.

Các lĩnh vực khác như máy đo địa chấn và robot thông minh thì không sao, bởi vì bọn họ là những người tiên phong và đặt ra tiêu chuẩn của ngành, cho nên không cần lo lắng về nguy cơ cạnh tranh. Nhưng thị trường điện thoại di động và máy tính thì khác, bọn họ nhất định phải thận trọng trong việc lựa chọn đối tác chiến lược, nhằm tránh đụng độ các đối thủ mạnh.

Lần này Alexander đã đích thân đề nghị hợp tác kinh doanh điện thoại di động, cho nên Triệu Mẫn mới coi trọng vị khách phương tây này. Một khi hắn đã đưa ra quyết định này, chứng tỏ đối phương đã sẵn sàng đối mặt với những rủi ro nhất định.

“Triệu tiểu thư, chào ngươi.”

Alexander vừa nhìn thấy Triệu Mẫn, hắn liền tiến lên chào hỏi bằng thứ tiếng Trung kém chất lượng.

“Chào ngươi, Alexander tiên sinh, không ngờ ngươi còn có thể nói được tiếng Trung.”

“Chỉ có thể nói được một chút thôi, Trung Quốc là một đất nước hấp dẫn đối với ta, cho nên ta sẽ tìm một giáo viên dạy ta nói tiếng Trung.”

Alexander nói bằng tiếng Anh.

“Ha ha.”

Triệu mẫn đáp lại bằng một nụ cười, cô vừa bắt tay vừa đánh giá Alexander một lượt.

Alexander để tóc ngắn, trên người đang mặc âu phục lịch sự, khuôn mặt ẩn hiện một nét cười ôn hoà, khí chất toát ra vừa tao nhã vừa cao quý, hắn có thể hấp dẫn người khác đến gần với mình.

Triệu Mẫn có thể nhận ra phong thái quý tộc trên người hắn. Loại phong thái này chỉ có ở những người học tập và thực hành các lễ nghi quý tộc quanh năm.

Dù mới hơn ba mươi tuổi, Alexander đã tự mình tiếp quản một ngân hàng đầu tư có lịch sử hơn hai trăm năm. Triệu Mẫn không thể không khâm phục sự quyết đoán của người cầm quyền đời trước của gia tộc Rothschild.

Chương 440: Các ngươi muốn hợp tác như thế nào? Trong khi Triệu Mẫn đang quan sát Alexander, hắn cũng ngầm đánh giá Triệu Mẫn. Người phụ nữ phương Đông này nhỏ hơn hắn mười tuổi này chính là nhân vật số hai của công ty Kiến Hành Quân, đồng thời cũng là một trong những người có thể đưa ra quyết định quan trọng tại công ty Kiến Hành Quân.

Cho dù Alexander được xưng là thiên tài quản lý đầu tư, nhưng khi bằng tuổi Triệu Mẫn, hắn cũng không tài nào đạt được những thành tựu như cô.

Hầu hết mọi người đều biết rằng mọi hoạt động của công ty Kiến Hành Quân đều được quản lý bởi Triệu Mẫn. Có thể nói, thành công của công ty Kiến Hành Quân cũng có sự đóng góp không nhỏ của cô ấy.

Tuy đã có các công nghệ độc quyền làm nền tảng, nhưng nếu không có khả năng điều hành chặt chẽ của Triệu Mẫn thì công ty Kiến Hành Quân cũng không thể trở thành một con kỳ lân khổng lồ như hiện nay.

Thương vụ đại lý phân phối robot thông minh đã giúp gia tộc Rothschild kiếm được một khoản lợi nhuận nho nhỏ, đồng thời cũng để cho bọn họ nhìn ra tiềm lực của công ty Kiến Hành Quân.

Trước đó, ngân hàng Rothschild thường đóng vai trò là nhà tư vấn đầu tư. Tuy nhiên, các ngân hàng thuộc sở hữu gia tộc đang dần bị hạn chế tầm ảnh hưởng của mình, thời thế thay đổi xoay vần, bọn họ cũng cần phải chuyển mình.

Cú chuyển mình này có lẽ sẽ xuất phát từ một lĩnh vực khác.

Vì lẽ đó, sau khi được cha nhìn nhận năng lực và giao quyền quản lý cơ nghiệp gia tộc, Alexander đã đến Trung Quốc để tìm kiếm sự hợp tác sâu hơn với công ty Kiến Hành Quân với hy vọng thay đổi cục diện của gia tộc Rothschild.

Một khi công ty Kiến Hành Quân đạt được những thành công trên thị trường quốc tế, bọn họ vẫn có thể kịp thời đi nhờ xe, giúp gia tộc Rothschild trỗi dậy thêm một lần nữa.

Sau khi đôi bên quan sát nhau một hồi, Triệu Mẫn mới buông tay ra rồi dẫn Alexander đi vào trong công ty: “Chúng ta vào bên trong rồi nói chuyện.”

“Được.”

Alexander vai sóng vai cùng Triệu Mẫn tiến vào công ty Kiến Hành Quân. Khi nhìn thấy robot thông minh đi lại trong đại sảnh, hắn cũng không lấy làm ngạc nhiên.

Gia tộc Rothschild vốn là đại lý độc quyền robot thông minh tại khu vực Châu u, cho nên bọn họ cũng đã tự mình mua sắm một vài con robot tương tự như thế này, vì thế mà Alexander cũng không quá bất ngờ khi bắt gặp cảnh tượng trước mắt.

“Triệu tiểu thư, sếp của các người đâu? Hắn không muốn gặp ta sao?”

Alexander hỏi.

“Chủ tịch của chúng ta đang ở trong phòng thí nghiệm, lúc hắn đang làm nghiên cứu thì không ai có thể làm phiền được. Nhưng mà ngươi yên tâm, hắn nhất định sẽ xuất hiện trước khi ngươi rời đi.”

Triệu Mẫn nói.

Trong cả cái công ty này, người dám quấy rầy Trần Mặc trong lúc hắn làm nghiên cứu đoán chừng cũng chỉ có Tiểu Ngư. Nhưng Tiểu Ngư cũng sẽ không đến phòng thí nghiệm của Trần Mặc nếu như không cần thiết.

“Xem ra sự thành công của Trần Mặc tiên sinh không phải ngẫu nhiên mà có, vậy chúng ta nói chuyện trước đi.”

Alexander mỉm cười gật đầu, chỉ cần Trần Mặc đồng ý gặp mặt hắn một lần thì đã không tệ lắm rồi.

“Đúng là như vậy.”

Triệu Mẫn đồng ý nói.

“Nhắc mới nhớ, chúng ta đều có một vài điểm tương đồng đấy.”

“Hả? Lời này là sao?”

Triệu Mẫn hỏi.

Công ty của bọn họ là công ty khoa học kỹ thuật, còn ngân hàng Rothschild là một tập đoàn đầu tư, một cái là công ty thực nghiệp, một cái là cố vấn đầu tư, bản chất cũng không hề giống nhau.

(*) Thực nghiệp: là từ chung chỉ những công cuộc cần thiết cho sự sống của con người như công nghiệp, nông nghiệp, thương nghiệp.

“Chúng ta cũng coi là “một gia đình”.”

Alexander cười nói.

Sau khi lý giải được ý tứ của hắn, Triệu Mẫn nở nụ cười đầy ẩn ý: “Đúng là như vậy.”

Công ty Kiến Hành Quân là doanh nghiệp tư nhân, còn ngân hàng Rothschild là doanh nghiệp gia đình, quả thực cũng có thể tính là “một gia đình”.

Thực ra, một trong những nguyên nhân khiến gia tộc Rothschild sa sút là do bọn họ kiên trì với hình thức quản lý theo gia tộc.

Trong những thập kỷ trước, gia tộc Rothschild đã từ bỏ gia nhập thị trường chứng khoán, để cho ngân hàng Hoa Kỳ và tập đoàn Morgan có được cơ hội huy động vốn từ thị trường chứng khoán, thâu tóm nguồn tiền mặt khổng lồ và bỏ lại Rothschild ở đằng sau.

Hai người một nhà nhanh chóng tiến vào phòng họp và ngồi xuống bàn bạc.

Đợi đến khi tất cả mọi người ổn định chỗ ngồi, Alexander mới mở miệng nói: “Triệu tiểu thư, chúng ta đã mở lời mời hợp tác với công ty Kiến Hành Quân bằng tấm lòng thành, còn các người muốn hợp tác như thế nào?”

Triệu Mẫn không ngờ Alexander dứt khoát mở miệng như vậy, cô cũng không già mồm thêm nữa mà lập tức cầm lấy tài liệu trong tay Tiểu Ngư đưa cho hắn.

“Đây là bản hợp động hợp tác ban đầu của chúng ta với tập đoàn Altice. Chúng ta vốn dĩ đã thương lượng ổn thoả, nhưng bọn họ lại đột ngột đổi ý, dẫn đến việc hợp tác bị gián đoạn. Nếu các ngươi không ngại thì hãy xem qua bản hợp động này. Nếu được thì chúng ta có thể hợp tác theo đúng nội dung bản hợp động, còn nếu các ngươi muốn bổ sung các điều khoản khác thì cũng có thể nói ra.”

Alexander cầm lấy tập tài liệu rồi xem xét cẩn thận.

Theo như bản hợp đồng, bên A cung cấp sản phẩm cho bên B với 80% giá thị trường, trong khi bên B sẽ mở tất cả các cửa hàng của mình và hợp tác với bên A trên các kênh tài nguyên cửa hàng.

Bên A có thể tham gia việc phân bổ nguồn vốn của bên B để giải quyết vấn đề khó khăn khi hợp tác và chi trả thù lao cho các kênh đại lý. Ngoài ra, bên A sẽ phải phụ trách các phương án dự phòng, chăm sóc khách hàng và chi phí trợ giá cho các nhà mạng, v.v.

Những điều khoản này có thể được xem là đang thúc đẩy đôi bên cùng có lợi, thậm chí bên B còn nhận được nhiều ưu thế khác.

Lúc đầu, Triệu Mẫn vì cố gắng giành lấy thị trường châu u nên mới nhường một bước khi thảo luận hợp tác với tập đoàn Altice.

Nhưng tập đoàn Altice lại nảy sinh lòng tham không đáy, bọn họ muốn bá chiếm cổ phần của công ty Kiến Hành Quân, nên sự tình hợp tác lần đó đành phải bỏ ngõ giữa chừng.

Chương 441: Đàm phán suôn sẻ Thông thường, các nhà đầu tư sẽ không thể nói lời từ chối với bản hợp đồng này bởi vì các điều khoản bên trong đã đảm bảo quyền lợi cho cả đôi bên. Nhưng tập đoàn Altice thế mà lại đột ngột chấm dứt hợp tác với công ty Kiến Hành Quân, Alexander đương nhiên cũng nắm được thông tin về sự tình ồn ào khi đó. Theo những nguồn tin lân cận của hắn, tập đoàn tài chính đứng sau Altice muốn thu mua cổ phần của công ty Kiến Hành Quân, nhưng vì bị từ chối thẳng thừng mà trở mặt thành thù.

Kể từ đó, không có một đơn vị viễn thông nào ở thị trường Châu u dám hợp tác với công ty Kiến Hành Quân, thậm chí một đại lý cũng không có.

Thêm vào đó, kế hoạch thành lập chi nhánh tại châu u của công ty Kiến Hành Quân cũng bị một số thế lực ngầm ở đó cản trở bằng mọi cách.

Alexander đã phải cân nhắc đủ đường mới đưa ra quyết định táo bạo này. Nếu muốn vực dậy gia tộc Rothschild, thì hắn phải chấp nhận mạo hiểm. Nếu không, ánh hào quang khi xưa gần như không thể khôi phục được nữa.

Sau khi đọc kỹ các điều khoản trong bản thỏa thuận hợp tác này , Alexander giao nó cho các cố vấn ở bên cạnh để tiếp tục nghiên cứu chuyên sâu.

“Ngài Alexander, nếu ngươi không hài lòng với bất kỳ điều khoản nào thì đừng ngại nói cho ta biết nhé?”

Triệu Mẫn nói.

“Tất cả đều rất tốt. Thành thật mà nói, những điều khoản của bản hợp đồng này đã khiến ta động lòng. Tập đoàn Altice không hợp tác với các ngươi là một tổn thất lớn của bọn họ.”

Alexander không e dè điều gì mà đưa ra lời nhận xẻ

Triệu Mẫn khẽ cười, ra vẻ từ chối cho ý kiến.

“Nhưng ta muốn nhắc trước một vấn đề, miễn sau này các ngươi lại hối hận. Chúng ta vừa thu mua cổ phần của công ty viễn thông tại một quốc gia châu u, quy mô của nó không bằng tập đoàn Altice, càng không thể so với Vofunda. Vậy nên, đơn đặt hàng ban đầu chỉ sợ sẽ không quá lớn.”

Alexander nói.

Lần này vì để hợp tác với công ty Kiến Hành Quân nên bọn hắn mới mua, mục đích chính là vì để.

Nhằm xây dựng mối quan hệ hợp tác song phương càng thêm sâu đậm với công ty Kiến Hành Quân, Alexander quả thực đã bỏ ra một nguồn vốn khá lớn để gia nhập thị trường viễn thông.

“Ta không quan tâm quy mô lớn hay nhỏ, ta chỉ tin tưởng vào thực lực của các ngươi. Công ty Kiến Hành Quân có thể trao quyền tổng đại lý thị trường Châu u cho tập đoàn tài chính Rothschild, y hệt như với sản phẩm robot thông minh.”

Triệu Mẫn nói.

Điều công ty Kiến Hành Quân cần lúc này là một điểm tựa tại Châu u. Chỉ cần có một điểm tựa vững chắc, bọn họ có lòng tin mình có thể làm khuynh đảo thị trường điện thoại di động tại đó.

Tuy cũng có một số nhân viên thu mua của các công ty lẻ tẻ đến Trung Quốc để nhập khẩu dòng điện thoại Mắt Hồ Điệp, nhưng quy mô của bọn họ quá nhỏ. Nếu muốn phát triển nhanh và mạnh mẽ hơn nữa, bọn họ bắt buộc phải có điểm hoạt động ở Châu u.

Mặc dù gia tộc Rothschild hiện nay đã sa sút ít nhiều, nhưng tài nguyên mạng lưới giao thiệp tích lũy bao năm qua lại vô cùng lớn mạnh. Bên cạnh đó, điều mà công ty Kiến Hành Quân bọn họ nhắm đến không phải là hợp tác ngắn hạn mà chính là hợp tác lâu dài, vậy nên, bất kể quy mô ban đầu lớn hay nhỏ thì cũng đều có thể phát triển đi lên.

Alexander liếc nhìn đội ngũ cố vấn mà hắn dẫn tới đang ngồi ở bên cạnh, một số người trong đó là do cha tìm cho hắn, một số là do hắn tự thuê. Xuyên suốt chặng đườngs kinh doanh vừa qua, đội ngũ cố vấn này đã trợ giúp hắn rất nhiều trong việc đưa ra các quyết sách quan trọng. Vậy nên, trong buổi đàm phán với công ty Kiến Hành Quân vào ngày hôm nay, Alexander đã dẫn theo những người có năng lực nhất trong đội ngũ cố vấn đến đây.

Nhìn thấy người đứng đầu của nhóm cố vấn khẽ gật đầu, Alexander mới chuyển mắt sang Triệu Mẫn: “Nếu đã có sẵn một bản thỏa thuận hợp tác ở đây, vậy thì chúng ta cứ trực tiếp sử dụng nó này làm khuôn mẫu, sau đó loại bỏ một số điều khoản không cần thiết là được. Ngoài ra, ta cũng muốn tiếp tục thảo luận về việc trao quyền tổng đại lý.”

Triệu Mẫn nhẹ nhõm nở nụ cười: “Được.”

Hai bên bắt đầu xác nhận các điều khoản.

Một giờ sau, dựa trên thỏa thuận ban đầu, một bản thỏa thuận hợp tác mới đã ra đời. Gia tộc Rothschild cắt bỏ một số điều khoản chỉ thích hợp với tập đoàn Altice, tăng thêm một số điều khoản phù hợp với bọn họ. Ngoài ra, công ty Kiến Hành Quân cũng xác định dùng mức giá thấp hơn 20% so với thị trường để gia tộc Rothschild làm tổng đại lý điện thoại ở Châu u. Doanh nghiệp đại diện hợp tác dưới trướng gia tộc Rothschild cũng chính là đơn vị đại lý robot thông minh lần trước.

Hai bên ký tên rồi đóng dấu của công ty, xem như đã chính thức hợp tác. Buổi đàm phán này suôn sẻ hơn cả mong đợi.

Alexander thực sự đã hạ quyết tâm đặt cược vào công ty Kiến Hành Quân, hơn nữa các điều khoản mà công ty Kiến Hành Quân và tập đoàn Altice từng thương lượng cũng vô cùng tốt, điều này đã giúp bọn họ giảm bớt thời gian đàm phán.

“Hợp tác vui vẻ, Trần Mặc tiên sinh chừng nào mới ra?”

Alexander bắt tay với Triệu Mẫn, hỏi.

Hắn vừa mới dứt lời thì robot thông minh đột nhiên lên tiếng: “Tổng giám đốc, tiên sinh vừa mới ra khỏi phòng thí nghiệm không bao lâu. Tiên sinh đang đợi các ngươi ở phòng làm việc. Tiên sinh nói nếu các ngươi đã đàm phán hợp tác xong thì có thể đến tìm hắn.”

Nghe người phiên dịch giải thích những gì robot thông minh vừa nói xong, Alexander quay sang nhìn Triệu Mẫn.

“Thật đúng lúc, bây giờ chúng ta cùng qua đó đi.”

Triệu Mẫn nói.

“Được.”

Alexander nở nụ cười lịch lãm, hắn cùng trợ lý của mình đi theo Triệu Mẫn ra khỏi phòng họp.

Lần này đến đây, ngoài việc bàn bạc hợp tác, hắn còn muốn gặp mặt chàng thanh niên truyền kỳ có tên Trần Mặc. Hắn nhất định không thể bỏ cơ hội tốt như vậy.

Chương 442: Ngồi chơi xơi nước cả đời Trần Mặc đang ngồi trong văn phòng, mắt nhìn về màn hình máy tính, cẩn thận suy nghĩ về thiết kế của máy chiếu ba chiều cỡ nhỏ. Ngay khi vấn đề nhòe màu của máy chiếu ba chiều loại trung bình được khắc phục, Mặc Nữ cũng đã bắt đầu chế tạo sản phẩm mẫu thứ hai.

Nhờ vào công nghệ hình ảnh ba chiều mà Trần Mặc lấy từ Thư viện Khoa học Kỹ thuật để tham khảo, hắn cũng không gặp quá nhiều vướng mắc mỹ thuật, chỉ khó ở công đoạn thiết kế và cải tiến máy chiếu. Nhưng dù sao đi nữa, Trần Mặc cũng chỉ có thể dựa vào bản thân mà thôi.

May mắn là hắn đã có Mặc Nữ, dựa vào năng lực tính toán của cô, cộng với siêu đại não trong đầu, nên quá trình thiết kế cũng tương đối suôn sẻ.

Hiện tại máy chiếu ba chiều cỡ trung đã hoàn thành, hắn chỉ cần thiết kế máy chiếu ba chiều cỡ lớn và máy chiếu ba chiều cỡ nhỏ nữa thôi.

Máy chiếu ba chiều cỡ lớn có phạm vi chiếu lớn, yêu cầu về chất lượng hình ảnh có độ sắc nét rất cao cao.

Còn kích thước của máy chiếu ba chiều loại nhỏ thì không vượt quá năm inch, phụ tùng bên trong phải được chế tác vô cùng tinh vi, chỉ cần sai lệch một chút là thất bại, gây ra khó khăn không nhỏ.

Thứ mà hắn đang muốn thiết kế hiện giờ chính là máy chiếu ba chiều cỡ nhỏ.

“Anh Mặc, tổng giám đốc đã dẫn ngài Alexander lên văn phòng.”

Khi hắn đang suy nghĩ vấn đề thiết kế thì Mặc Nữ mở miệng cắt ngang.

“Lưu lại những bản thiết kế này, nhân tiện chuẩn bị một ít trà.”

Trần Mặc dặn dò Mặc Nữ tắt thiết kế của máy chiếu ba chiều cỡ nhỏ, sau đó khoác một chiếc áo vest vào rồi ngồi chờ bọn họ đến.

Sau khi Triệu Mẫn nói người thừa kế của gia tộc Rothschild muốn gặp mình, Trần Mặc đã cố ý yêu cầu Mặc Nữ thu thập thông tin của hắn để xem qua trước.

Gia tộc Rothschild trước đây quả thật là một thế lực tài chính vô cùng hùng mạnh. Nhưng sau nhiều cuộc chiến tranh và cải cách, bọn họ đã lâm vào hoàn cảnh sa sút và không còn giữ được ánh hào quang khi xưa.

Nhưng cho dù sa sút đến đâu, di sản của gia tộc Rothschild cũng là thứ mà những phú hào khác không thể sánh bằng. Bọn họ đã tận dụng nguồn tài nguyên và mạng lưới giao thiệp khổng lồ của mình để tồn tại liên tục mấy trăm năm không suy suyển trong giới tư bản phương Tây.

Ngoài ra, ngân hàng Rothschild cũng từng xuất hiện tại Trung Quốc với vai trò cố vấn giao dịch cho các thương vụ thu mua và sáp nhập lớn nhất trong lịch sử trong nước, như là: China Unicom sáp nhập Netcom với giá 24 tỷ USD; Geely thu mua Volvo; Nestle dùng 11,9 tỷ USD để giành quyền kinh doanh sản phẩm dinh dưỡng trẻ em của Pfizer, v.v.

Ngoài những phi vụ kể trên, còn rất nhiều hợp đồng sáp nhập và thu mua khác cũng có sự góp mặt của gia tộc Rothschild.

Tuy gia tộc Rothschild đã bỏ lỡ thị trường Bắc Mỹ và trở nên suy thoái từ đó, nhưng trong những năm gần đây, bọn họ đã tích cực tham gia vào các khoản đầu tư tại Trung Quốc, tìm cách bắt kịp sự trỗi dậy của thị trường này.

Gia tộc Rothschild vốn có tác phong làm việc cẩn trọng và khiêm tốn, nên bọn họ vẫn có thể ngoan cường sống sót như một con gián qua từng đợt khủng hoảng kinh tế toàn cầu. Có thể nói, người làm việc trong giới tài chính mà không biết gia tộc Rothschild, thì giống như học vật lý mà không biết Newton.

Trong những năm gần đây, gia tộc Rothschild kiếm tiền từ công việc tư vấn kinh doanh, hơn một nửa lợi nhuận của bọn họ chính là đến từ hoạt động tư vấn kinh doanh trên khắp thế giới.

Nhưng khi Alexander lên nắm quyền, hắn đã hăng hái hợp tác cùng công ty Kiến Hành Quân, phỏng chừng đây là cú chuyển mình của cả gia tộc Rothschild.

Trần Mặc xem qua ảnh chụp của Alexander, người mới ngoài 30 đã tự mình điều hành một ngân hàng đầu tư thuộc top 20 trên thế giới.

Trần Mặc phải thừa nhận, hành động của vị Alexander này rất táo bạo, khi hắn dám hợp tác với công ty Kiến Hành Quân trong vòng vây phong toả của những gã khổng lồ tại châu u. Tuy nhiên, nếu như Alexander không có năng lực, thì gia tộc Rothschild cũng không thể để hắn cầm trịch vị trí quan trọng như vậy.

Trong lúc Trần Mặc còn đang miên man suy nghĩ, Triệu Mẫn dẫn Alexander và những người khác đi đến trước cửa văn phòng của hắn.

Khi Alexander nhìn thấy Trần Mặc, trong ánh mắt của hắn lóe lên một tia không thể tưởng tượng nổi. Tuy đã tìm hiểu Trần Mặc thông qua các video và ảnh chụp, nhưng khi nhìn thấy người thật, Alexander thấy đối phương còn trẻ trung và đẹp trai hơn rất nhiều.

Đây chính là thanh niên thần kỳ, người đã xây dựng và phát triển công ty Kiến Hành Quân chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi.

Nếu hỏi rằng ai là nhà khoa học xuất sắc nhất thế kỷ 21, chắc chắn sẽ có người chọn Trần Mặc. Robot thông minh, trí tuệ nhân tạo, ngôn ngữ máy tính, vật liệu mới từ tinh thể carbon, máy đo địa chấn,v.v., Chàng thanh niên Trần Mặc này đã khai phá hầu hết các lĩnh vực khoa học kỹ thuật, quả thật xứng danh đại thần đỉnh cấp của thế giới.

Hơn nữa, Alexander cũng rất tán thưởng tác phong làm việc của Trần Mặc, tuy còn trẻ nhưng không khoa trương, giống như hắn vậy.

“Ngưỡng mộ đại danh của ngươi đã lâu, Trần.”

Alexander mở lời bằng thứ tiếng Trung sứt sẹo, có lẽ hắn vừa mới học được một khoảng thời gian.

Alexander bắt tay với Trần Mặc cùng nụ cười trên môi, hai người giống như những người bạn cũ nhiều năm không gặp.

“Khách khí rồi, ngài Alexander, mời vào trong ngồi.”

Trần Mặc duỗi tay ra chỉ đường, dẫn Alexander vào văn phòng.

“Ngài Alexander, ta có việc phải đi trước, chúng ta có gì sẽ liên lạc sau.”

Sau khi bước vào văn phòng, Triệu Mẫn liền mở miệng: “Chủ tịch, các ngươi trò chuyện, ta đi xử lý những sự vụ khác của công ty. Tiểu Ngư, ngươi lo liệu những chuyện còn lại nhé.”

Triệu Mẫn chào tạm biệt rồi quay người rời đi.

Cô còn rất nhiều việc để giải quyết, chuyện tiếp đón Alexander thì chỉ cần một mình Trần Mặc là đủ rồi. Cô không cần phải lãng phí thời gian ở đây.

“Trần, Triệu tiểu thư vừa thông minh vừa tài năng, ngươi thật sự rất có mắt nhìn người, có thể tìm thấy cô ấy cho vị trí tổng giám đốc của công ty Kiến Hành Quân.”

Khi Triệu Mẫn vừa rời đi, Alexander dẫn đầu tìm chủ đề.

“Cô ấy quả thực rất có năng lực.”

Trần Mặc cười.

“Nếu như ai có thể cưới được Triệu tiểu thư, người đó chắc chắn có thể ngồi chơi xơi nước cả đời. Ta nói như vậy có đúng không, Trần?”

Alexander nửa đùa nửa thật.

Cơ mặt của Trần Mặc khẽ giật, hắn khẽ liếc nhìn sang bên cạnh, lập tức bắt gặp ánh mắt cười như không cười của Tiểu Ngư. Nếu Alexander biết cô gái ngồi bên cạnh chính là bà xã đại nhân của hắn, Trần Mặc muốn xem thử đối phương còn dám nói như vậy không.

Chương 443: Kêu gọi đầu tư “Ngồi chơi xơi nước cũng được, nhưng đáng tiếc ta có vị hôn thê rồi.”

Trần Mặc cười cợt.

Nghe thấy Trần Mặc nói mình đã có vị hôn thê, Alexander vô cùng ngạc nhiên: “Vị hôn thê của Trần tiên sinh hẳn là rất xinh đẹp và xuất sắc đúng không?”

“Đúng vậy.”

Trần Mặc gật đầu: “Trong lòng ta, cô ấy là người đẹp nhất.”

Nghe được câu trả lời của Trần Mặc, khóe miệng Tiểu Ngư cong lên một chút, trong lòng vui như nở hoa. Cho dù biết Trần Mặc cố ý nói cho mình nghe, nhưng cô vẫn vô cùng hưởng thụ những lời mật ngọt này.

“Chừng nào ngươi làm đám cưới thì nhớ mời ta. Nhưng nếu không mời thì ta cũng sẽ tự mình chạy đến.”

Alexander cười.

“Nhất định sẽ mời ngươi.”

“Trần, con robot thông minh này của ngươi là người máy phiên bản mới nhất sao?”

Alexander chuyển chủ đề sang con robot thông minh đang làm phiên dịch cho Trần Mặc, mẫu mã của nó không giống với những con robot mà bọn họ đang phân phối ra thị trường.

“Có thể xem là vậy.”

Trần Mặc khẽ gật đầu.

“Có thêm tính năng mới nào không?”

Alexander hỏi.

“Không có, ta chỉ tối ưu hóa một số bộ phận và dữ liệu của nó mà thôi. Con robot thông minh này đã được tùy chỉnh để có thể phụ giúp một số công việc nghiên cứu, ngươi có thể xem nó như là robot trợ lý của ta.”

Trần Mặc nói.

Con chip bên trong hệ thống điều khiển của robot Yêu Cơ 2.0 này được làm từ vật liệu siêu dẫn, nên tốc độ tính toán được cải thiện rất nhiều. Nhưng chính vì sự tồn tại đặc biệt của vật liệu siêu dẫn nhiệt độ phòng, nên dòng robot đời mới này không thể xuất hiện trên thị trường trong thời gian ngắn.

Nghe trợ lý phiên dịch xong, Alexander hiểu ra rồi tiếp tục hỏi: “Khi nào dòng robot thông minh này mới được phân phối ra thị trường?”

“Tạm thời không thể sản xuất hàng loạt.”

Trần Mặc nói.

“Tạo hình của con robot đời mới này đẹp hơn nhiều so với loại ban đầu.”

Alexander liếc mắt nhìn nhiều thêm hai lần, đương nhiên hắn không thể biết con chip bên trong được làm từ vật liệu siêu dẫn. Hắn thu hồi ánh mắt, mở miệng lần nữa: “Lần này ta tới đây vì có một chuyện muốn nói.”

“Ngươi nói.”

Trần Mặc nói.

“Chuyện thứ nhất là về vấn đề đầu tư. Trần, ngươi có hứng thú đầu tư vào ngành viễn thông không?”

Alexander cho biết: “Chúng ta hiện đang nắm giữ một công ty viễn thông. Nếu ngươi cũng muốn tiến vào lĩnh vực này, chúng ta có thể cùng nhau đầu tư và phát triển công ty.”

“Đầu tư công ty viễn thông?”

Trần Mặc nghĩ một lát: “Đối với mấy chuyện đầu tư thì ngươi có thể hỏi Triệu Mẫn, nếu như cô ấy đồng ý thì công ty sẽ xuống tiền.”

Hắn vốn không quan tâm lĩnh vực viễn thông nên cũng không nắm rõ tình hình trong ngành. Hơn nữa, mọi sự vụ của công ty, bao gồm cả hoạt động đầu tư đều do Triệu Mẫn phụ trách, hắn cũng không có hứng thú đi tìm hiểu quản lý những chuyện này. Có thể nói, Triệu Mẫn hoàn toàn nắm quyền quyết định, hắn chỉ phụ trách ký hợp đồng.

Tuy nhiên, nếu Trần Mặc cảm thấy những khoản đầu tư này thật sự không ổn, hắn cũng có thể lên tiếng phủ quyết.

“Vậy ta sẽ nói chuyện này với Triệu tiểu thư sau.”

Alexander nở nụ cười, Trần Mặc không trực tiếp từ chối nghĩa là vẫn có cơ hội: “Trần, chừng nào ngươi đến Châu Âu chơi thì nhớ liên lạc với ta. Đến lúc đó, ta sẽ làm hướng dẫn viên cho các ngươi.”

Phương thức kinh doanh của gia tộc Rothschild là tìm kiếm quý nhân rồi thiết lập mối quan hệ cá nhân vững chắc. Alexander đến đây còn vì một mục đích khác, chính là kết thân với Trần Mặc.

“Đương nhiên.”

Trần Mặc tuy nói thế chứ hắn tạm thời chưa có ý định du lịch nước ngoài.

Hắn đã từng bị sát thủ nước ngoài tập kích khi còn ở trong nước, nên không ai có thể đảm bảo chuyện gì sẽ xảy ra nếu hắn xuất ngoại. Thế giới bên ngoài không thể so với Trung Quốc, đó là địa phận do giới tư bản khống chế, nếu đối phương dốc lòng muốn đối phó với hắn, vậy thì lúc đó sẽ rất phiền phức.

Alexander và Trần Mặc tiếp tục nói về những chuyện nhỏ nhặt hằng ngày như những người bạn bình thường. Vì muốn mối quan hệ giữa đôi bên trở nên thân thiết hơn, Alexander còn dạy cho Trần Mặc một chút kỹ năng đầu tư.

Sau khi đôi bên trò chuyện xong liền trực tiếp ra ngoài dùng bữa.

Vì Alexander đã đích thân đến đây làm khách. Trần Mặc cũng không thể lơ là đối phương. Mở rộng các mối quan hệ là một điều vô cùng cần thiết, huống chi là khách đến từ gia tộc Rothschild lâu đời. Dù Trần Mặc không quá thích thú các bữa tiệc tối xã giao, nhưng hắn cũng không thể bỏ qua dịp này.

Bữa cơm tối kéo dài đến tận tới đêm khuya mới kết thúc, Trần Mặc trở về biệt thự cùng Tiểu Ngư, còn Alexander cũng đi đến khách sạn năm sao đã được đặt trước đó.

Alexander ngồi trên ghế sô pha, trong đầu suy nghĩ về lần tiếp xúc tiếp theo với Triệu Mẫn.

Để hợp tác với công ty Kiến Hành Quân, gia tộc Rothschild đã mua cổ phần của một nhà điều hành viễn thông ở một quốc gia nhỏ tại châu u vì hai lí do. Thứ nhất là để hợp tác kinh doanh lĩnh vực điện thoại di động với công ty Kiến Hành Quân, thứ hai là kêu gọi bọn họ bỏ vốn đầu tư để mở rộng quy mô công ty.

Hắn đã đề cập với Trần Mặc về chuyện này, nhưng Trần Mặc không đồng ý cũng chẳng từ chối, thậm chí còn đề nghị hắn nói chuyện với Triệu Mẫn.

Một khi Triệu Mẫn gật đầu đồng ý, dựa vào nguồn tài chính dồi dào của công ty Kiến Hành Quân và mạng lưới giao thiệp rộng rãi của gia tộc Rothschild, thì đây được xem như là kẻ mạnh liên thủ. Bọn họ nhất định sẽ có cơ hội trỗi dậy thêm lần nữa, mối quan hệ hợp tác với công ty Kiến Hành Quân cũng càng thêm sâu đậm.

Khi Alexander đang suy nghĩ miên man, điện thoại của hắn đột nhiên reo vang. Alexander liếc nhìn dãy số đang hiện trên màn hình, ngay khoảnh khắc tiếp theo, sắc mặt hắn lập tức trở nên khó coi.

“Được, ta sẽ cố gắng nhanh chóng trở về.”

Alexander cúp máy rồi cau mày dựa vào sô pha, biểu cảm không nhìn ra vui buồn. Thật lâu sau đó, hắn mới nhấc máy gọi một cuộc điện thoại khác.

Chương 444: Không từ mà biệt Khi vừa về tới nhà, Tiểu Ngư liền đi đến trước mặt Trần Mặc rồi giúp hắn tháo cà vạt, động tác dịu dàng tự nhiên, tựa như đây chính là thói quen hằng ngày của cô.

Cũng giống như Trần Mặc thường xuyên sấy tóc cho Tiểu Ngư, khi cả hai đều làm chút chuyện nhỏ nhặt gì đó cho nhau, điều đó có thể khiến cho cuộc sống sinh hoạt có thêm một chút gia vị vui vẻ.

Sau khi tắm xong, hai người tiếp tục ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách cùng nhau.

Tiểu Ngư dựa vào lòng Trần Mặc, vừa cầm một đĩa trái cây vừa xem TV. Mà Trần Mặc cũng đang cầm một cái máy tính bảng, trong đầu đang suy nghĩ về việc thiết kế máy chiếu ba chiều cỡ nhỏ.

“Ông xã, biệt thự ở bãi Lư Hương đã xây xong rồi, bây giờ đã đến giai đoạn trang trí nội thất. Nếu ngươi muốn chỉnh sửa phong cách thiết kế thì ta sẽ trao đổi với bên thi công.”

Tiểu Ngư đột nhiên mở miệng.

Bản vẽ thiết kế biệt thự là do Trần Mặc bảo Mặc Nữ thực hiện theo phong cách mà hắn thích. Sau khi thực hiện xong công việc thiết kế bản vẽ và tính toán khả năng chịu lực của ngôi nhà, hắn đã giao cho bên thi công ngay tức khắc.

Còn toàn bộ quá trình sau đó đều do Tiểu Ngư giám sát, Trần Mặc cũng không hỏi đến bao giờ.

Bên thi công là đơn vị đã đảm nhận việc xây dựng trụ sở của công ty Kiến Hành Quân, Trần Mặc không ngờ bọn họ lại đến giai đoạn trang trí nhanh như vậy.

“Bản thiết kế này là do Mặc Nữ thực hiện dựa theo sở thích của ta, cho nên ta chắc chắn sẽ thích rồi. Ta nên hỏi ngươi chọn phong cách trang trí như thế nào mới đúng, nếu ngươi muốn chỉnh sửa cái gì thì cứ nói với bên thi công, ta chỉ cần ngươi thích là được.”

Trần Mặc nói.

“Không cần sửa đâu, thứ ngươi thích cũng chính là thứ ta thích.”

Tiểu Ngư lấy một miếng táo bỏ vào miệng Trần Mặc.

“Vậy thì không cần sửa nữa.”

Trần Mặc nói.

Phong cách thiết kế của biệt thự tràn ngập hơi thở của tương lai, hoà lẫn cảm giác khoa học kỹ thuật và chủ đề đại dương, Tiểu Ngư vốn sinh ra ở vùng biển cả, cho nên cô nhất định sẽ thích căn biệt thự này.

“Sao ngươi lại nghĩ đến việc xây một biệt thự lớn như vậy?”

Tiểu Ngư hỏi.

“Tiền nhiều không có chỗ xài.”

Câu trả lời này khiến Tiểu Ngư không biết nên dùng lí lẽ kiểu gì để trào phúng hắn.

“Còn có, căn biệt thự này chính là ngôi nhà tân hôn của chúng ta.”

Nghe Trần Mặc nhắc đến hôn lễ, Tiểu Ngư bỗng trở nên ngẩn ngơ, cô lặng lẽ ngẩng đầu nhìn Trần Mặc, trong đầu dường như đang tưởng tượng đến điều gì đó, cô đột nhiên bật cười thành tiếng.

“Cái bộ dạng không có tiền đồ kia của ngươi, có phải là đang tưởng tượng đến dáng vẻ bản thân đang mặc váy cưới đúng không?”

Trần Mặc nhìn nụ cười ngốc ngếch của Tiểu Ngư, hắn cũng nhịn không được cười phá lên.

“Không có nha.”

Tiểu Ngư đỏ mặt, e thẹn phủ nhận.

“Lúc ngươi nói dối hay thẹn thùng thì hai má sẽ đỏ bừng, ngươi cũng không biết cách nói dối vì không đủ tự tin.”

“Xấu xa, ta không để ý đến ngươi nữa.”

Tâm tư nhỏ của Tiểu Ngư bị Trần Mặc vạch trần, cô hừ nhẹ một tiếng, giả bộ tức giận.

“Sau này ta sẽ tự mình thiết kế cho ngươi một bộ váy cưới.”

Trần Mặc nói.

“Thật sao?”

Trong giọng nói của Tiểu Ngư mang theo sự ngạc nhiên xen chút vui vẻ, đôi mắt lấp lánh ngôi sao nhỏ, lời giận dỗi vừa nãy cũng bị ném ra khỏi chín tầng mây.

Cô cũng không hỏi Trần Mặc có biết thiết kế hay không, vì trong mắt cô, Trần Mặc cái gì cũng biết làm, hơn nữa hắn còn có Mặc Nữ giúp đỡ.

“Lúc nãy không phải còn mắng ta xấu xa, không để ý đến ta sao.”

“Ta có nói hả? Ta không có.”

Tiểu Ngư nheo đôi mắt, mặt tràn đầy chờ mong: “Mau nói, lời nói ban nãy có thật hay không.”

“Đương nhiên là thật rồi, ta đã hứa rằng sẽ biến ngươi trở thành cô dâu xinh đẹp nhất, đây không phải là nói cho có.”

“Thưởng cho ngươi một quả dâu tây mà ta thích ăn nhất.”

……

……

Ngày hôm sau, Triệu Mẫn vừa mới đến công ty thì trực tiếp thông báo cho Trần Mặc, Alexander đã trực tiếp đặt vé trở về Châu Âu ngay đêm qua.

Chuyện này nằm ngoài dự đoán của Trần Mặc. Tối qua bọn họ mới ăn tối cùng nhau ở khách sạn, dự định hôm nay sẽ bàn bạc về hoạt động kinh doanh của công ty viễn thông tại châu Âu. Trần Mặc không ngờ Alexander lại bỏ đi nhanh như vậy.

“Có chuyện gì xảy ra?”

Trần Mặc hỏi Triệu Mẫn.

“Tối qua hắn có liên lạc với ta để nói về chuyện gia nhập thị trường viễn thông, nhưng mà ta đã nói lời từ chối rồi.”

Triệu Mẫn nói.

“Có khi nào, hắn bị ngươi từ chối nên mới không từ mà biệt không?”

“Đương nhiên không thể, ta vừa thức dậy thì nhận được tin tức này vào sáng sớm hôm nay.”

Triệu Mẫn sắp xếp lại các sự kiện trong đầu, sau đó cô ấn mở trang tin tức trên điện thoại rồi đưa cho Trần Mặc.

“Đêm qua, một quản lý cấp cao của ngân hàng Rothschild đã tự sát. Nhưng đó chỉ là thông tin được công bố trên mặt báo, còn cụ thể như thế nào thì ta không rõ.”

“Ngươi xem, toàn bộ nội dung kế hoạch đầu tư của ngân hàng Rothschild do vị quản lý cấp cao này nắm giữ đã bị rò rỉ, trong đó bao gồm cả kế hoạch hợp tác với công ty chúng ta. Đối với một tổ chức đầu tư như ngân hàng Rothschild mà nói, kế hoạch đầu tư chính là gốc rễ của mọi thứ, giống như gốc rễ của công ty chúng ta chính là các kỹ thuật độc quyền trong tay ngươi vậy, những thứ này đều được tính là bí mật thương mại.

Nghiệp vụ chính của gia tộc Rothschild vẫn là đầu tư và tư vấn kinh doanh, sự cố lần này chẳng khác nào đang giáng một đòn chí mạng vào sự tín nhiệm của các nhà đầu tư và khách hàng đối với ngân hàng Rothschild. Có thể nói, sự cố này đã tạo ra một cuộc khủng hoảng niềm tin cho các nhà đầu tư. Bọn họ đang rất không hài lòng với ngân hàng Rothschild, nhất là các doanh nghiệp xuất hiện trong bản kế hoạch bị rò rỉ.

Alexander trẻ như vậy mà đã được nhậm chức chủ tịch hội đồng quản trị, chắc hẳn nội bộ gia tộc Rothschild có người không phục tuổi tác của hắn nên mới bày ra trò này.”

“Có vẻ tình hình phức tạp hơn chúng ta tưởng.”

Trần Mặc nói.

“Thực sự rất phức tạp. Dù sao đi nữa, thương trường giống như chiến trường, mấy chuyện ngươi lừa ta gạt là điều hết sức bình thường. Bên cạnh đó, thông tin chính là nền tảng của cuộc chiến, biết người biết ta trăm trận trăm thắng, sự cố rò rỉ bí mật thương mại của ngân hàng Rothschild tương đương với việc đánh mất bản đồ bày binh bố trận. Tiếp theo đây, bọn họ rất có thể sẽ bị đối thủ cạnh tranh đào hố đánh lén.”

Triệu Mẫn ngừng lại một chút rồi tiếp tục nói.

“Hơn nữa, theo như người trong ngành đồn đại, có một tập đoàn tài chính đang chuẩn bị đối phó với gia tộc Rothschild. Có lẽ sau sự cố rò rỉ thông tin này, một số vấn đề khác sẽ lần lượt xuất hiện, đây coi như là một loại điềm báo xui xẻo đối với gia tộc Rothschild.”

Chương 445: Kéo dài tuổi thọ “Sẽ không.”

Triệu Mẫn khẽ lắc đầu, sau đó đưa một tập tài liệu đến trước mặt Trần Mặc.

“Ta đã thông qua một vài con đường để lấy được bản kế hoạch bị rò rỉ của ngân hàng Rothschild, chính là tập tài liệu này đây. Công ty của chúng ta xuất hiện ở hạng mục hợp tác kinh doanh điện thoại di động, ngoài ra còn có dự án đầu tư vào thị trường viễn thông của bọn họ.”

“Tuy nhiên, ta đã từ chối Alexander về lời mời thu mua cổ phần công ty viễn thông của hắn rồi. Còn nếu kế hoạch tiến vào thị trường điện thoại di động tại châu Âu gặp trục trặc, thì coi như chúng ta thất bại thêm một lần nữa thôi, chứ các quyết sách nội bộ cũng không bị ảnh hưởng gì, cho nên không thể tính là thiệt hại. Chúng ta vốn không dính líu đến chuyện này, chỉ cần ăn dưa hóng chuyện là được rồi.”

Sau khi nói chuyện với Triệu Mẫn, Trần Mặc tiếp tục đi đến phòng thí nghiệm của mình.

Đúng như Triệu Mẫn đã phân tích, sự cố của gia tộc Rothschild không phải là chuyện mà bọn họ nên nhúng tay vào, nhưng cho dù muốn nhúng tay thì cũng không được. Vì nếu cứ tuỳ tiện tham gia vào vòng xoáy quan hệ lợi ích phức tạp đó, thì sẽ chỉ mang lại rắc rối mà thôi.

Thông tin về vụ tự sát của giám đốc điều hành ngân hàng Rothschild và kế hoạch đầu tư bị rò rỉ ra bên ngoài tiếp tục gây xôn xao trên các trang mạng xã hội và nhiều phương tiện truyền thông khác.

Thương trường là một cuộc chơi tin tức, nếu đối thủ biết thông tin của ngươi, nhưng ngươi không thể nắm thóp ngược lại, thì kết quả cuối cùng sẽ là thất bại thảm hại. Đối với một tổ chức đầu tư như ngân hàng Rothschild, việc bị rò rỉ kế hoạch đầu tư là một vấn đề vô cùng nghiêm trọng, tựa như chính mình đang bị phơi bày trần trụi trước mắt đối thủ.

Cũng từ vụ việc lần này, uy tín trong ngành của ngân hàng Rothschild cũng đã bị tổn hại nghiêm trọng.

Sự cố rò rỉ kế hoạch đầu tư cũng gây ảnh hưởng rất nhiều đến các công ty có mặt trong phần nội dung, giá trị thị trường của bọn họ bị biến đổi liên tục, đôi khi sụt giảm rất nghiêm trọng, có lúc lại tăng lên nhanh chóng. Suy cho cùng, những công ty này đã lọt vào mắt xanh của gia tộc Rothschild, chứng tỏ tiềm lực của bọn họ chắc chắn không tồi, các nhà đầu tư cá nhân đương nhiên sẽ tìm cách gia nhập cùng họ.

Công ty Kiến Hành Quân vốn là doanh nghiệp tư nhân, vẫn chưa niêm yết cổ phiếu trên thị trường chứng khoán, cho nên không bị ảnh hưởng quá nhiều. Tuy nhiên, một số công ty khác thì đã tuyên bố công khai rằng họ sẽ ngưng hợp tác với ngân hàng Rothschild và chuyển hoạt động kinh doanh sang một ngân hàng đầu tư khác.

Nhưng đối với người ngoài cuộc mà nói, màn kịch hay này vô cùng mãn nhãn.

Gia tộc truyền thừa hơn hai trăm năm này vẫn luôn là điều thần bí với toàn thế giới, nhưng sự kiện lần này lại khiến bọn họ bị phơi bày trần trụi trước công chúng, dù có muốn tiếp tục ẩn mình thì cũng không được.

Vừa là sự cố rò rỉ kế hoạch đầu tư, lại thêm vụ án "tự sát" đầy nghi vấn, diễn biến y hệt như trong phim truyền hình điệp viên. Câu chuyện đặc sắc như vậy đã làm nhiều người nghi ngờ chuyện này vẫn còn ẩn giấu nhiều tình tiết chấn động hơn nữa.

Từ trước đến nay, các sự kiện liên quan đến công ty Kiến Hành Quân vẫn luôn là chủ đề nóng. Sự cố lần này đã vô tình tiết lộ hạng mục hợp tác giữa gia tộc Rothschild và bọn họ, cho nên công ty Kiến Hành Quân cũng nhanh chóng chiếm trọn trang đầu của các phương tiện truyền thông trong nước.

Đối với mấy tin đồn trên mạng, bộ phận quan hệ công chúng chỉ đưa ra một tuyên bố không đau không ngứa, chứ không đưa ra bất cứ bình luận nào về những sự việc khác.

Nhân vật chính của vụ việc lần này chính là gia tộc Rothschild, công ty Kiến Hành Quân chỉ đóng vai phụ, vậy nên bọn họ cũng không bị ảnh hưởng quá nhiều và vẫn có thể tiếp tục hoạt động như bình thường. Bọn họ đã từng trải qua nhiều cuộc bạo lực mạng còn dữ dội hơn như vậy rất nhiều, chút chuyện này chỉ là vài giọt mưa bay thôi.

Trần Mặc hiện đang lên thiết kế cho máy chiếu ba chiều cỡ nhỏ trong văn phòng của mình.

Máy chiếu ba chiều cỡ trung còn đang được nâng cấp, sản phẩm mẫu vẫn chưa được xuất xưởng, nên hắn mới tranh thủ thiết kế máy chiếu ba chiều cỡ nhỏ trước.

“Anh Mặc, Lý tiên sinh đã đưa đám người Vương Hải trở về rồi.”

Mặc Nữ đột nhiên nói.

“Ồ?”

Trần Mặc dừng động tác trong tay lại.

Đã nửa tháng trôi qua kể từ khi Lý Thành Chi mang đám người Vương Hải đi đến thủ đô, cuối cùng hôm nay cũng đã về.

“Đưa bọn họ thẳng tới đây.”

Robot Yêu Cơ 2.0 cũng không mất nhiều thời gian để đưa đám người Lý Thành Chi tới văn phòng của Trần Mặc. Đi cùng với bọn họ còn có thêm Dư Ca, La Dũng.

Tất cả đều có mặt đông đủ.

“Chào chủ tịch.”

Đám người Vương Hải nhìn thấy Trần Mặc, bọn họ chợt khom người chào hắn.

“Không cần khách khí như vậy.”

Trần Mặc nhìn bốn người bọn họ: “Các ngươi cảm thấy thế nào?”

“Hiện tại cảm thấy rất tốt.”

Vương Hải nói trước tiên, ba người còn lại cũng gật đầu theo hắn.

Cho đến hiện tại, bọn họ vẫn còn hơi sợ hãi loại thuốc phát triển tiềm năng của Trần Mặc. Lúc đầu bọn họ cảm thấy tác dụng của thuốc khá mơ hồ, nhưng sau khi sử dụng thuốc, bọn họ mới nhận ra sự khủng bố của nó.

Trạng thái hiện tại của bọn họ còn mạnh mẽ hơn so với thời kỳ đỉnh cao trước khi xuất ngũ nữa.

“Vậy thì tốt.”

Trần Mặc gật đầu, nhìn về phía Lý Thành Chi: “Các ngươi đi xuống trước đi, ta có chuyện muốn nói với giáo quan Lý.”

Bốn người biết rõ có một số việc không thích hợp để mình nghe, cho nên đều biết điều xoay người rời đi.

Khi những người khác đã rời đi, Lý Thành Chi đã tự mình ngồi xuống ghế sofa, sắc mặt nghiêm trọng: “Cuộc thí nghiệm thuốc rất thành công. Tuy nhiên kết quả đã cho thấy, ngoài khả năng phát triển tiềm lực, thuốc còn có thể giúp cơ thể tăng khả năng miễn dịch và sinh lực. Điều quan trọng nhất là...”

Nhìn thấy dáng vẻ trầm trọng của Lý Thành Chi, Trần Mặc cũng nghiêm túc theo. Đây là phát minh của hắn, mà dáng vẻ của Lý Thành Chi giống như đang có chuyện gì đó đáng sợ lắm.

“Nó có thể kéo dài tuổi thọ.”

Chương 446: Cuộc gọi từ Alexander “Còn có chuyện như vậy nữa sao?”

Trần Mặc vô cùng ngạc nhiên, chuyện này quả thật ngoài dự đoán của hắn, phần mô tả kỹ thuật trong cuốn sách màu đỏ cũng không nhắc đến tác dụng gia tăng tuổi thọ của [Công nghệ phát triển tiềm năng cơ thể con người của trình độ thấp].

“Vào mấy ngày trước, chúng ta đã thực hiện thí nghiệm thuốc trên một vị thủ trưởng đã cạn 'dầu đèn’.”

Lý Thành Chi thận trọng kể lại với âm lượng rất nhỏ.

“Vị thủ trưởng già kia bị lưu lại bệnh khó nói khi tham gia chiến tranh chống Nhật lúc còn trẻ, ông ta đã phải nằm liệt giường từ năm ngoái. Mấy ngày trước đó, bác sĩ đã chẩn đoán rằng rằng ông ấy sẽ chỉ còn nhiều nhất một tuần nữa thôi. Đến sau cùng, con trai và bản thân ông ta đã đồng ý trở thành đối tượng thí nghiệm.

Sau khi sử dụng thuốc, ông ta đã có thể xuống giường và đi lại như bình thường, tình trạng cơ thể hiện tại ổn định hơn trước. Bác sĩ đã kiểm tra sức khoẻ và báo rằng ông ta có thể sống lâu thêm một khoảng thời gian nữa, nhưng sống được bao lâu thì đến lúc đó mới biết được. Có điều Ngũ Băng đã nói rằng, nếu dựa theo bệnh án ban đầu và không có bất ngờ gì xảy ra, thì ông ấy sẽ sống được nhiều nhất là hai năm nữa thôi.”

“Cũng không tệ lắm.”

Trần Mặc gật đầu.

Vì loại thuốc này chỉ có tác dụng một lần duy nhất, nên nó chỉ có thể gia tăng tuổi thọ thêm một hai năm, chứ không trái lẽ thường đến hàng chục năm hay mấy trăm năm. Nhưng dù sao thì đây cũng được coi là một niềm vui ngoài ý muốn.

Nếu không thì loại thuốc này quá nghịch thiên rồi.

Tuy nhiên, Trần Mặc biết Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật có các loại công nghệ có thể giúp gia tăng tuổi thọ cho con người, chỉ là bây giờ cấp thẩm quyền hiện giờ của hắn vẫn chưa đủ để lấy chúng.

"Không tệ? Thế giới đã đầu tư rất nhiều tiền của và tài nguyên mới có thể kéo dài tuổi thọ bình quân cho con người như hiện tại, còn phát minh của ngươi lại bao gồm rất nhiều tác dụng kinh thiên động địa trong một lọ thuốc. Vậy mà ngươi chỉ nói rằng nó không tệ thôi sao? Ngươi có biết, những người biết điều này đều đã bị hạ lệnh cấm khẩu rồi không?”

“Vậy sao ngươi còn nói cho ta?”

Lý Thành Chi cứng họng.

“Ngươi là người phát minh ra loại thuốc này, cho nên ngươi có quyền được biết kết quả của các cuộc thí nghiệm. Lỡ như các nghiên cứu sau này cần đến hỗ trợ của ngươi, mà lúc đó chúng ta mới nói cho ngươi biết, như vậy thì không tốt lắm.”

“Ta nói trước, ta không có nhiều thời gian để hỗ trợ nghiên cứu đâu, lần trước tới thủ đô để giải thích kỹ thuật cho các ngươi là đã đủ lắm rồi. Hiện tại ta còn có rất nhiều đề tài nghiên cứu, không thể gánh thêm trách nhiệm này được nữa. Các ngươi có nhiều chuyên gia như vậy mà vẫn đòi hỏi sự giúp đỡ từ ta, điều này khiến ta không còn gì để nói.”

Trần Mặc thẳng thắn từ chối.

Hắn cần phải nói trước để Lý Thành Chi tìm biện pháp phòng hờ, tránh cho đối phương gặp việc gì cũng tìm đến mình. Vì như vậy thì sao hắn còn thời gian để nghiên cứu các hạng mục còn lại của Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

“Ngươi đừng có gấp, ta chỉ nói “lỡ như” thôi mà. Chúng ta cũng không bắt buộc ngươi phải hỗ trợ, nhiều nhất thì cũng chỉ cần ngươi trả lời mấy câu hỏi thôi.”

Lý Thành Chi dường như đã đoán trước phản ứng của Trần Mặc, nên hắn cũng không để trong lòng.

“Còn một chuyện nữa, cấp trên nhận thấy hoàn cảnh và thân phận của ngươi rất đặc biệt, mà đám người Vương Hải cũng từng là lính đặc chủng, cho nên bọn họ đã cho đám người Vương Hải một đãi ngộ đặc thù, để có thể bảo vệ ngươi tốt hơn nữa.”

Lý Thành Chi làm động tác bắn "súng", không cần nói cũng biết đáp án.

“Vậy thì tốt.”

Trần Mặc cười toe toét: “Nếu được thì ngươi hãy để đám người Dư Ca ở lại đây luôn đi. Trong khoảng thời gian vừa rồi, ta thực sự yêu thích bọn họ.”

Những người này đều là những tinh anh trong các tinh anh, có thêm được người nào thì tốt chừng đó, Trần Mặc cũng không có ngại nhiều.

“Bọn họ thì không được.”

Lý Thành Chi lắc đầu: “Tình huống của đám người Dư Ca có chút đặc biệt, bọn họ là nhóm siêu chiến binh đầu tiên, hơn nữa vẫn còn đang trong giai đoạn thử nghiệm. Bọn họ cần phải quay trở về để thực hiện huấn luyện và làm nhiệm vụ, chúng ta cũng muốn khám phá thêm các tiềm năng khác của nhóm siêu chiến binh này. Nếu bọn họ có nguyện vọng muốn xuất ngũ thì ta sẽ giới thiệu qua đây, bằng không thì vẫn đang có một tương lai tươi sáng trong ngành quân đội đang đón chờ bọn họ.”

“Được đó.”

Trần Mặc bất đắc dĩ.

Trần Mặc gặp mặt mấy người Dư Ca một lần, sau đó đi tiễn Lý Thành Chi cùng bọn họ đến tận cửa.

Mấy người Vương Hải cũng được Trần Mặc gọi vào văn phòng.

“Giáo quan Lý đều đã nói chuyện của các ngươi cho ta biết rồi. Kể từ hôm nay, tiền lương của các ngươi sẽ tăng thêm một nửa. công việc vẫn giống như lúc trước. Nhân tiện, các ngươi hãy tìm thêm vài hạt giống tốt trong đội bảo vệ của công ty để bồi dưỡng.”

Trần Mặc nói.

Hắn gặp chuyện nguy hiểm không phải một hai lần, lần đầu tiên còn xém chút mất mạng, cho nên hắn vẫn luôn chú ý đến vấn đề an toàn của bản thân.

“Chúng ta đã hiểu.”

Đám người Vương Hải nghiêm túc gật đầu.

Bọn họ đều biết Trần Mặc tin tưởng chính mình, cho nên hắn mới để bọn họ tiếp xúc với loại thuốc phát triển tiềm lực này.

Hơn nữa, nếu không làm việc cho Trần Mặc, bọn hắn chỉ có thể về nhà, vội vàng kết hôn rồi sinh con, sau đó lo toan cho gia đình như những người bình thường. Tiền đồ bây giờ của bọn họ đều là do Trần Mặc cho, cách tốt nhất để bọn họ trả ơn là phải bảo vệ an toàn cho Trần Mặc và người thân của hắn thật tốt.

Sau khi trò chuyện với mấy người Vương Hải một chút, Trần Mặc tiếp tục quay về với công việc nghiên cứu của mình. Nhưng không lâu sau đó, Mặc Nữ chợt thông báo cuộc gọi video… của Alexander.

Chương 447: Đặc sản quê nhà Hiện tại gia tộc Rothschild đang lâm vào khủng hoảng, vậy mà Alexander vẫn gọi điện thoại cho hắn vào lúc này, sự việc có chút thú vị rồi đây.

Lẽ nào Alexander đang muốn nhờ hắn giúp đỡ vượt qua ải khó sao? Hay là vẫn còn những chuyện gì khác?

Trầm Mặc suy đi nghĩ lại, sau cùng vẫn lựa chọn bắt máy.

“Trần, xin chào.”

Trần Mặc vừa cho nối máy, Alexander bên trong video đã mỉm cười chào hỏi với hắn.

“Xin chào, Alexander tiên sinh.”

Trần Mặc ra lệnh robot trợ lý đến để phiên dịch cho hắn lúc cần.

“Không làm phiền đến ngươi chứ?”

“Không có.”

“Vậy thì tốt, lần trước ta ra đi không lời từ biệt như vậy thật quá có lỗi. Bên phía ta đang gặp phải một chút phiền phức nhỏ, chắc ngươi cũng đã nghe nói qua rồi. Nhưng không sao, ta sẽ giải quyết ổn thoả những chuyện đó sớm thôi, đến lúc đó thì ta lại đến thăm hỏi ngươi.”

“Luôn luôn hoan nghênh.”

Trần Mặc cười nói.

“Ta đã gửi tặng ngươi một món quà nhỏ, ngươi đã nhận được chưa?”

Alexander nghe xong lời phiên dịch của trợ lý thì tiếp tục nói.

“Món quà nhỏ? Không có.”

Trần Mắc lắc đầu, hắn vẫn chưa nhận được bất kỳ thứ gì từ Alexander.

“Vậy chắc món quà đó vẫn chưa đến tay ngươi. Lúc nãy ta đã liên lạc với tổng giám đốc Triệu, cô ấy nói nhận được rồi, chắc là sẽ đưa tới cho ngươi sớm thôi.”

Alexander nói: “Đó là mấy món đặc sản ở quê ta, hi vọng ngươi sẽ thích.”

Câu nói này được Alexander nói bằng tiếng Trung, tuy phát âm của hắn không quá chuẩn, nhưng Trần Mặc vẫn có thể nghe hiểu rõ ràng.

“Đặc sản?”

Trần Mặc nghi hoặc, hắn thật sự không biết “đặc sản” của Alexander là gì.

“Đúng vậy.”

Alexander nói: “Không bao lâu nữa thì ta sẽ lại đến thăm hỏi ngươi, chúng ta có thể tiếp tục giao lưu trò chuyện, Trần, đến lúc đó lại phải làm phiền đến ngươi rồi.”

“Ngươi cứ tự nhiên.”

Trần Mặc cười nói.

Sau khi ngắt điện thoại của Alexander, Trần Mặc bèn suy nghĩ đến món đặc sản mà Alexander đã nói rốt cuộc là thứ gì.

Khi Trần Mặcvẫn chưa kịp nghĩ thông, thì Triệu Mẫn đã đi vào phòng làm việc của hắn, sau lưng cô ấy còn có Vương Hải đang ôm một cái rương rất tinh xảo.

Vương Hải đặt cái rương kia xuống rồi xoay người rời đi.

“Đây là lễ vật do Alexander nhờ người gửi đến cho chúng ta.”

Triệu Mẫn nói.

“Đây chính là món đặc sản mà hắn ta đã nói sao?”

Trần Mặc quan sát chiếc rương tinh xảo kia một lúc, bên trên có khắc logo của gia tộc Rothschild.

“Đặc sản?”

“Mới vừa ngắt điện thoại của hắn xong là ngươi đến, Alexander nói với ta rằng hắn có gửi đến một ít đặc sản quê nhà.”

Trần Mặc nhại giọng theo khẩu âm của Alexander.

Triệu Mẫn bật cười khanh khách: “Hắn ta nói không sai, quả thực là đặc sản của nhà hắn.”

“Là thứ gì?”

Trần Mặc hiếu kỳ hỏi.

“Một đồ vật có giá trị để làm màu, rượu Château Lafite cổ.”

“Rượu Lafite là đặc sản nhà hắn ta sao? Đúng rồi ha, ta quên mất sản nghiệp nhà hắn còn bao gồm một điền trang rượu vang, món đặc sản này quả thật rất hoàng tráng.”

Trần Mặc bật cười rồi nói: “Mở cho ta một chai Lafite năm 82.”

Nhìn thấy dáng vẻ cợt nhả của hắn, Triệu Mẫn có chút cạn lời. Cô chọn lựa phương án làm ngơ xem như không nhìn thấy, tên nhóc này vậy mà lại học theo bộ dạng của Châu Nhuận Phát....

“Loại rượu này cũng chỉ có mười mấy vạn chai trên toàn thế giới , uống một chai sẽ ít đi một chai. Hai thùng rượu này lại là do đích thân Alexander cất giữ, chắc chắn là trân phẩm trong các loại trân phẩm. Rất nhiều người giàu cso đều xem việc sở hữu chai rượu Lafite năm 82 này làm vinh hạnh. Ngươi nhớ cất cho kỹ, sau này trong nhà có khách thì đem ra làm màu.”

“Nếu bán chai rượu này đi, thì được bao nhiêu tiền?”

Trần Mặc sờ cằm hỏi.

“Nếu có thể sở hữu một chai rượu như thế này thì chắc chắn là người không thiếu tiền. Hơn nữa, dòng rượu Lafite lại còn là tinh phẩm trong các loại tinh phẩm. Một thùng rượu của ngươi nếu ra giá một trăm vạn chắc chắn vẫn sẽ có người mua. Nếu ngươi thật sự muốn bán, ta sẽ giúp ngươi mua lại.”

Triệu Mẫn nói.

Quả nhiên bần cùng có thể hạn chế sức tưởng tượng của con người. Người ta muốn tìm mua một chai rượu còn khó, cái tên Alexander lại có thể tặng cả một thùng, không phải ai cũng có thể so bì với hắn.

Có điều, ai bảo người ta lại là ông chủ của Château Lafite chứ?

“Đã đưa đến tận đây rồi thì ta vẫn nên giữ lại. Ta nghe nói rượu vang có thể hỗ trợ dưỡng nhan, nên ta sẽ đem về đưa cho Tiểu Ngư uống, cô ấy chắc chắn sẽ rất thích.”

Triệu Mẫn trợn trắng mắt, hắn giữ rượu lại chỉ là vì muốn làm Tiểu Ngư vui vẻ, cô vậy mà lại hắn bị đút cho một muỗng cơm chó.

“Ngươi có muốn lấy mấy chai về không?”

Trần Mặc hỏi.

“Bên chỗ ta đã có một thùng rồi. Alexander gửi đến đây hai thùng, ta và ngươi mỗi người một thùng.”

“Tên này vừa ra tay hối lộ là tặng cả hai người. Không phải hắn ta có việc gì cần chúng ta giúp đỡ đó chứ? Ăn cơm chúa phải múa tối ngày, ăn cơm chùa phải quét lá đa, cái tên Alexander này tính toán rất tốt.”

“Alexander không thể trực tiếp mở lời nhờ chúng ta giúp hắn thoát khỏi khốn cảnh, bởi vì mối quan hệ giữa chúng ta và hắn chỉ là đối tác, không phải sinh tử tương giao, hắn ta cũng biết rất rõ.”

Triệu Mẫn lắc đầu.

“Nhưng áp lực mà Alexander đang phải gánh chịu nặng tựa núi cao. Bên trong gia tộc thì có người lại muốn lật đổ vị trí của hắn, bên ngoài gia tộc lại có tập đoàn tài chính đang muốn đào hố hắn, đây chính là tình thế thù trong giặc ngoài mà Alexander phải đối mặt. Hắn hình như đang cố gắng tạo mối giao hảo với chúng ta, bởi vì tiếp theo đây, chúng ta rất có thể sẽ trở thành đối tác trọng yếu của hắn.”

“Còn có một chuyện quan trọng, chính là quản lý cao cấp đã chết của ngân hàng Rothschild đã âm thầm tung ra bản kế hoạch đầu tư này. Điều này chứng tỏ, một số kẻ đang chuẩn bị động thủ đối phó gia tộc Rothschild.”

Chương 448: Câu đố “Ai?”

Trần Mặc nảy sinh hứng thú.

“Altice và Orange, hai tập đoàn lớn liên thủ với nhau để chuẩn bị chèn ép công ty viễn thông mà gia tộc Rothschild vừa mới thu mua. Phỏng chừng bọn họ đang lo lắng gia tộc Rothschild mở rộng công ty và tranh giành thị phần của mình.”

“Gia tộc Rothschild còn chưa bắt đầu mà đã bị chèn ép rồi sao?”

“Gia tộc Rothschild chính là một con sói đang say ngủ, nếu đợi bọn họ quật khởi trở lại rồi mới chèn ép thì đã quá muộn rồi. Trong mấy năm ngủ đông vừa qua, gia tộc Rothschild đã tích luỹ được rất nhiều mối quan hệ hữu ích, thời điểm hiện tại chính là lúc bọn họ đang chuyển giao quyền lực, đồng thời cũng là giai đoạn suy yếu nhất. Nhưng bây giờ lại đột nhiên nổ ra sự cố rò rỉ kế hoạch đầu tư, cộng thêm cuộc chiến tranh quyền trong nội bộ gia tộc. Nếu có kẻ cố tình châm dầu vào lửa, gia tộc trăm năm này có thể sẽ hoàn toàn sụp đổ.

Hơn nữa, bản kế hoạch đầu tư của gia tộc Rothschild còn bao gồm hạng mục hợp tác và dự án đầu tư vào thị trường viễn thông của bọn họ và công ty Kiến Hành Quân, nội dung bên trong vô cùng tỉ mỉ chi tiết. Tuy chúng ta đã từ chối lời mời đầu tư của Alexander, nhưng những người không biết chắc chắn sẽ cho rằng chúng ta có tham gia.

Công ty chúng ta hiện đang có một lượng lớn tiền mặt nhàn rỗi, thế nhưng lại bị vây hãm trong Trung Quốc. Nếu chúng ta có cơ hội mang nguồn vốn khổng lồ này để gia nhập cuộc chơi, cộng thêm mạng lưới quan hệ và tài nguyên của gia tộc Rothschild, ngươi nói xem, đám tư bản đó có sợ bị cướp mất thị phần không?”

Triệu Mẫn phân tích từng mặt lợi hại trong sự việc lần này cho Trần Mặc.

“Công ty Orange của Pháp hiện đang là đại lý phân phối của Apple tại châu Âu, mà chúng ta lại là đối thủ lớn nhất của Apple. Tập đoàn Altice thì càng không cần phải nói, kể từ lần hợp tác thất bại lúc trước, bọn họ đã trở mặt thành thù với chúng ta. Động thái hợp tác với công ty Kiến Hành Quân của gia tộc Rothschild chính là đang đánh vào mặt của bọn họ.

Ngoại trừ hai nhà này ra thì còn có ba tập đoàn là Pioneer, BlackRock, và Samsung. Ta không nói đến Samsung vì ngươi cũng đã biết rồi. Hai tập đoàn Pioneer và Blackrock đều là quỹ đầu tư tư nhân lớn nhất tại Hoa Kỳ, bọn họ đều có một điểm chung, chính là đang liên doanh với Apple.

Tập đoàn Pioneer hiện đang là cổ đông lớn nhất của Apple, người đồng sáng lập BlackRock là Susan cũng đang nắm giữ số lượng cổ phần cá nhân lớn nhất và một ghế trong hội đồng quản trị của Apple. Cả hai nhà này cũng đang có nhiều dấu hiệu chuẩn bị đánh úp gia tộc Rothschild trên phương diện đầu tư tài chính, ngoài ra còn có một vài con heo đầu cơ thấy gió chiều nào thì xuôi chiều ấy.”

Nếu không nghe Triệu Mẫn phân tích, Trần Mặc thật sự không biết sự việc lần này lại phức tạp đến vậy.

“Nói như vậy thì, cục diện khó khăn của gia tộc Rothschild một phần là do chúng ta sao?”

Trần Mặc đặt câu hỏi

Hắn đã hiểu rõ vì sao có nhiều công ty lại không đồng ý hợp tác cùng với bọn họ như vậy.

Vì bản chất của Kiến Hành Quân là doanh nghiệp của Trung Quốc, cộng thêm một vài nhân tố chính trị khác, cho nên rất nhiều công ty tư bản đã liên thủ với nhau để loại trừ bọn họ. Kể cả những công ty hợp tác với bọn họ cũng sẽ trở thành cái gai trong mắt đám người tư bản đó.

“Chính xác là vậy, sự cạnh tranh giữa chúng ta và Apple là một điềm báo cho các công ty tư bản kia thấy rõ, nếu công ty Kiến Hành Quân có thể tiến vào thị trường quốc tế thì sẽ bùng nổ như thế nào. Gia tộc Rothschild đề nghị hợp tác với chúng ta, đồng nghĩa với việc bọn họ đang tạo đà cho công ty Kiến Hành Quân vươn ra thế giới. Vì lẽ đó, khi kế hoạch đầu tư của ngân hàng Rothschild bị rò rỉ ra bên ngoài, bọn họ bị đối thủ của chúng ta nhằm vào là điều không thể bị tránh khỏi. Đây cũng chính là nguyên nhân mà nhiều người không muốn hợp tác cùng với chúng ta trên phương diện nghiệp vụ di động, bởi vì đối thủ của chúng ta thật sự rất mạnh.

Nhưng cũng không phải tất cả đều là do chúng ta, bản thân gia tộc Rothschild cũng đã có sẵn một vài đối thủ thương mại. Còn một chuyện quan trọng hơn nữa, gia huấn của gia tộc Rothschild chính là: Chỉ cần các con đoàn kết làm một, chúng ta sẽ không ai địch nổi, ngày các con buông tay nhau ra, chính là lúc các con bắt đầu mất đi phồn vinh.”

“Ý của ngươi là?”

Trần Mắc tựa hồ nghe ra được ý vị khác thường trong câu nói này.

“Chính là điều mà ngươi đang nghĩ đấy. Ta vốn không cho rằng một bản kế hoạch đầu tư quan trọng như vậy mà lại ở trong tay của một tên quản lý quèn của ngân hàng, sau đó lại bị rò rỉ vào đúng thời điểm mấu chốt như thế. Thương trường giống như chiến trường, chỉ có điều chiến trường này có thể giết người mà không thấy máu. Ở đó có rất nhiều việc vĩnh viến chính là một câu đố bí ẩn, mà chỉ có người trong cuộc mới biết được đáp án của nó.’

….

Tại Luân Đôn, Vương Quốc Anh.

Bên trong một khu lâu đài cổ.

Alexander đang ngồi trong thư phòng, chăm chú nghiên cứu tập tài liệu trong tay, sắc mặt hắn ta không được tốt cho lắm.

Tên quản lý cấp cao đã tự sát tên là Eder, hắn là một trong những người tham gia vào việc việc phát triển các kế hoạch đầu tư của ngân hàng Rothschild. Theo lý thuyết, trong tay hắn chỉ có một phần của bản kế hoạch, mà sự thật đã bày ra trước mắt, tập tài liệu cơ mật bị rò rỉ ra bên ngoài chính là bản kế hoạch hoàn chỉnh từ phần nội dung cho đến hình thức.

Rõ ràng đã có vấn đề xảy ra.

Xét theo lý lịch và hoàn cảnh của Eder, hắn ta không có bất kỳ xu hướng tự tử nào.

Gia đình đề huề, thân thể khỏe mạnh, tài chính ổn định, thậm chí hắn cũng không mắc phải vấn đề tâm lý.

Nhưng hắn lại bất ngờ tự sát.

Tuy nhiên, hiện tại Alexander vẫn chưa điều tra ra được, liệu Eder vì vô tình tiết lộ tài liệu cơ mật, sau đó sợ tội nên tự sát, hay là hắn đã bị sát thủ giết hại rồi thông tin bị rò rỉ từ đó. Sự việc này còn vô lý ở chỗ, ngay cả bọn họ đã tìm đến một chuyên gia phá án giỏi nhất nước Anh để xử lý vụ việc, thì kết quả cuối cùng vẫn là một vụ tự sát.

Chương 449: Nội bộ gia tộc Alexander tiếp quản tập đoàn ngân hàng Rothschild chưa bao lâu, bây giờ lại mắc sai lầm lớn như vậy, đây quả thực là một vấn đề rất nghiêm trọng đối với hắn.

Mỗi một gia đình đều nỗi khó xử riêng, tuy trong gia huấn đã răn dạy anh em trong nhà không được đấu đá nội bộ, nhưng đối với những gia tộc bề thế giống như Rothschild, những chuyện như thế này là điều không thể tránh khỏi.

Lĩnh vực tài chính ngân hàng chính là nghiệp vụ chủ yếu của gia tộc bọn họ. Còn các nguồn lợi nhuận từ kinh doanh rượu vang, trang sức đá quý và các tác phẩm nghệ thuật sẽ giao lại cho tập đoàn ngân hàng để tiến hành đầu tư. Có thể nói, nghiệp vụ tài chính ngân hàng đã kiểm soát hơn một nửa gia tộc Rothschild.

Ai lại không muốn thâu tóm thêm nhiều quyền lực trong tay chứ?

Hiện tại có rất nhiều người đang nhìn chằm chằm vào vị trí của Alexander, tỷ như em họ Saskia của hắn, người thừa kế nhà máy rượu Lafite; hay em họ James đang phụ trách mảng kinh doanh trang sức đá quý; ngoài ra còn có các anh em họ và mấy người chú đang quản lý và buôn bán tác phẩm nghệ thuật.

Năng lực của bọn không hề kém hơn hắn là bao.

Theo gia huấn của dòng họ Rothschild, chỉ có nam mới có thể kế thừa tài sản của gia tộc. Dù điều đó chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa, nhưng khi lựa chọn người thừa kế, các trưởng bối trong nhà cũng sẽ cân nhắc phương diện này ít hoặc nhiều. Vì lẽ đó, không ai có thể phủ nhận năng lực quản lý của Saskia, khi cô trở thành người phụ nữ đầu tiên có tiếp quản công việc kinh doanh của gia tộc Rothschild.

Còn người em trai James kia của hắn, vợ hắn là ái nữ của gia đình Hilton ở Hoa Kỳ. Mối liên hôn của hai nhà đã tạo bàn đạp cho James thành người đứng đầu của khối ngân hàng Rothschild, mạng lưới giao thiệp và thế lực chống đỡ sau lưng hắn vô cùng hùng hậu.

Nếu Alexander không thể xử lý tốt chuyện này, mọi người trong gia tộc sẽ hoài nghi năng lực của hắn, tình cảnh lúc đó sẽ càng thêm gian nan.

Ngay khi hắn đang suy nghĩ về đối sách tiếp theo. Một lão quản gia với mái tóc hoa râm, mặc bộ lễ phục đuôi tôm, đeo găng tay trắng mang theo một tập tài liệu bước vào thư phòng, sau đó nhẹ nhàng đặt trước mặt Alexander.

“Thiếu gia, đây là những thông tin mới nhất mà ngươi cần. Ta đã kiểm tra rất kỹ đời sống sinh hoạt của Eder trong khoảng thời gian này, hắn ta không có tiếp xúc với bất kỳ đối tượng khả nghi nào, hành vi của hắn cũng rất bình thường, nhật ký cuộc gọi cũng không có cuộc gọi lạ. Tổng kết lại, Eder không có dấu hiệu cho thấy hắn ta sẽ tự sát.”

“Ừ.”

Alexander gật đầu nhận lấy tập tài liệu, báo cáo của lão quản gia cũng không ngoài dự đoán của hắn.

Tuy nhiên, hắn hiện đang gặp phải một tình huống khó khăn khác.

Sau khi thu mua cổ phần của công ty viễn thông, nguồn vốn lưu động trong tay Alexander cũng không còn nhiều.

Mặc dù công ty Kiến Hành Quân đã đồng ý hợp tác kinh doanh điện thoại, nhưng bọn họ lại từ chối lời mời đầu tư vào thị trường viễn thông.

Nếu như bản kế hoạch đầu tư không bị rò rỉ, bọn họ vẫn có thể tiến hành hoạt động kinh doanh đầu tư như bình thường. Nhưng bây giờ ngân hàng Rothschild đang bị nhiều thế lực để mắt đến, rất nhiều khoản đầu tư đã bị hủy bỏ hoặc phải hoãn lại.

“Bên phía gia tộc có động tĩnh gì không?”

Alexander hỏi.

“Không thấy động tĩnh gì nhiều, nhưng bên ngoài đã xuất hiện một tin đồn, nếu như ngươi không xử lý tốt sự cố lần này, gia tộc có thể sẽ thay người quản lý ngân hàng.

Một số trưởng bối trong gia tộc tỏ ra rất bất bình trước sự việc lần này. Nhưng bọn họ đã có cha của ngươi áp chế, cho nên tạm thời không có ai dám quá phận. Tuy nhiên, ngươi vẫn cần phải tìm ra biện phản để giải quyết vấn đề một cách sạch sẽ, tốt nhất là ngươi hãy tạo ra một chút thành tựu để những người trong gia tộc cảm thấy tâm phục khẩu phục, nếu không thì sẽ có chút phiền phức đó. Ngoài ra, hạng mục hợp tác của chúng ta với công ty Kiến Hành Quân cũng vấp phải nhiều phản đối.”

Lão quản gia nói.

“Cha nói như thế nào?”

"Ông chủ không bình luận bất kỳ điều gì về chuyện này, có thể ông ấy không quá hài lòng, nhưng cũng không mở miệng phản đối. Kể cả sự cố rò rỉ kế hoạch đầu tư cũng không thấy ông chủ lên tiếng." ”

Lão quản gia nói.

“Ta hiểu rồi.”

Alexander đáp lại một tiếng rồi rơi vào trầm mặc.

Nhìn thấy bộ dạng Alexander như vậy, lão quản gia cũng không thể đưa ra chủ kiến nào cho hắn.

Đối với gia tộc Rothschild, Alexander có thể tiếp quản nghiệp vụ kinh doanh chính của gia đình ở tuổi 37 thì vẫn còn non và xanh lắm. Tuy vậy, cha của hắn đã tận dụng tầm ảnh hưởng của mình để trấn áp một vài ý kiến bất mãn trong gia tộc, cho nên Alexander mới có thể thượng vị một cách suôn sẻ.

Lão quản gia do dự một lúc, sau cùng vẫn lựa chọn mở miệng.

Khoảng cách tuổi tác giữa hai người quá lớn, lão quản gia cũng được xem như là lão ngoan đồng của thế hệ trước, ý kiến của ông chỉ có thể giúp Alexander tham khảo mà thôi.

“Chúng ta vấp phải nhiều rắc rối như vậy, một phần nguyên nhân là do công ty Kiến Hành Quân. Ví dụ các tập đoàn Altice và Orange đã công khai đối đầu với chúng ta, ngoài ra còn có Apple, Pioneer Group,v.v…”

Alexander yên lặng lắng nghe, sau đó ra hiệu cho ông tiếp tục.

“Nếu chúng ta công khai chấm dứt hợp tác với Kiến Hành Quân, có lẽ sức ép từ bên ngoài sẽ không lớn như vậy.”

Lão quản gia thận trọng bày tỏ nỗi lòng.

Sau khi nắm được tình huống khó khăn hiện tại của ngân hàng Rothschild, một số thế lực tư bản muốn mượn gió bẻ măng mà rục rịch ngóc đầu dậy. Hơn nữa, đối thủ cạnh tranh do công ty Kiến Hành Quân kéo tới, không có ai là động vật ăn cỏ cả.

Chương 450: Liều thì ăn nhiều “Không cần nói chuyện này nữa, hạng mục hợp tác với công ty Kiến Hành Quân không thể bị gián đoạn mà chỉ có thể bền chặt hơn nữa.”

Alexander mở miệng, giọng điệu nghiêm túc, giống như hắn không cho bất kỳ ai được phép nghi ngờ.

Cục diện đã thành ra như vậy, bây giờ có hối hận cũng vô dụng, vả lại, hắn chưa bao giờ hối hận với quyết định này của mình.

Trong những thập kỷ trước, gia tộc Rothschild vì đánh mất thị trường Bắc Mỹ mà trở nên sa sút. Còn những năm vừa qua, tầm ảnh hưởng của Trung Quốc đang phủ khắp thế giới, các hoạt động đầu tư và kinh doanh ở đây cũng ngày càng phát triển, cho nên hắn vô cùng coi trọng thị trường non trẻ này.

Tổ tiên của gia tộc Rothschild đã thu mua điền trang rượu vang Chateau Lafite 150 năm trước. Nhưng xuyên suốt khoảng thời gian đó, Chateau Lafite không kiếm được một xu cho gia tộc bọn họ.

Tuy nhiên, sự xuất hiện của các khách hàng đến từ Trung Quốc đã thay đổi cục diện này. Mức tiêu thụ đồ uống có cồn tại Trung Quốc đã biến mảng sản xuất rượu vang của gia tộc Rothschild trở thành một ngành siêu lợi nhuận.

Những năm qua, địa vị của kinh doanh rượu nho ở trong gia tộc cũng không ngừng nâng cao.

Alexander đã nghiên cứu rất kỹ thị trường và tình hình doanh nghiệp tại Trung Quốc, trong số đó có một công ty vô cùng đặc biệt. Công ty Kiến Hành Quân là một doanh nghiệp vừa mới thành lập không bao lâu, nhưng bọn họ đã chứng minh tiềm năng vô hạn của mình với thế giới không chỉ một lần. Vì lẽ đó, dẫu có đối mặt áp lực lớn cỡ nào, Alexander vẫn giữ nguyên quyết định hợp tác với công ty Kiến Hành Quân.

Nếu như không có ai dám làm, vậy thì hắn sẽ người đầu tiên làm liều một phen.

Buổi trò chuyện với Trần Mặc lần trước càng củng cố quyết tâm hợp tác của hắn cùng công ty Kiến Hành Quân. Chủ tịch công ty Kiến Hành Quân tuy trẻ hơn hắn tận mười mấy tuổi, nhưng mỗi cử chỉ của hắn đều toát ra phong thái bình tĩnh và tự tin, điều này đã làm Alexander cũng phải thở dài tự ti vì mình không bằng người ta.

Tuy Alexander vẫn chưa quá già, nhưng hắn cũng đã từng quan sát khá nhiều dạng người. Alexander cảm thấy bản thân chắc chắn không thể nhìn nhầm được.

Nếu thương vụ này thành công, Alexander hắn sẽ trở thành truyền kỳ trong lịch sử phục hưng của gia tộc, có khi còn được ghi vào sử sách của gia tộc. Còn nếu thất bại, hắn cũng không phải là nguyên nhân chính gây nên sự suy tàn của gia tộc.

Liều thì ăn nhiều, nhát gan thì chết đói, đây chính là thương trường.

Xét đến tình huống hiện tại, cơ hội điều tra ra nguyên nhân cái chết của Eder ngày càng bị thu hẹp. Cho dù thật sự có bàn tay đen đứng sau sự cố lần này, nhưng nếu không thể giải quyết trong khoảng thời gian ngắn, thì tổn thất của ngân hàng Rothschild cũng sẽ không thể vãn hồi.

Chi bằng hắn tận dụng thời gian để làm những việc cần làm.

“Ngươi đi thu xếp đi, ta sẽ đến Trung Quốc vào ngày mai.”

Alexander nói.

“Thiếu gia, nếu ngươi lại đi qua đó vào lúc này, liệu có kéo thêm những phiền phức lớn hơn không?”

Lão quản gia hỏi.

“Còn gì phiền phức hơn việc rò rỉ kế hoạch đầu tư như hiện tại?”

….

….

Alexander đến Trung Quốc đã là lần thứ hai, nhưng hắn không còn cố tình che giấu hành trình của mình mà chọn cách công bố với cánh phóng viên một cách tinh tế.

Ngân hàng Rothschild hiện đang trong giờ phút khó khăn, sự cố rò rỉ kế hoạch đầu tư của bọn họ gần như đã chiếm trọn mọi trang nhất của các tờ báo tài chính và kinh tế toàn cầu. Sự chú ý của công chúng đã khiến gia tộc thần bí này hoàn toàn lộ diện trước mắt công chúng.

Với tư cách là người điều hành ngân hàng đầu tư Rothschild, nhất cử nhất động của Alexander đương nhiên luôn nằm trong tầm ngắm của dư luận khắp nơi.

Hơn nữa, trong số các hạng mục đầu tư bị lộ ra ánh sáng, có một phần nội dung đề cập đến hợp đồng hợp tác với công ty Kiến Hành Quân. Nhiều người đồn đoán rằng, chuyến đi lần này của Alexander rất có thể là đang tìm công ty Kiến Hành Quân để cầu xin sự giúp đỡ, nhằm đưa ngân hàng Rothschild thoát khỏi tình thế khó khăn này.

Mặc dù địa vị của gia tộc Rothschild trong thế giới tài chính hiện nay đã bị sa sút ít nhiều, nhưng trọng lượng của công ty Kiến Hành Quân thì không hề nhỏ chút nào. Công ty Kiến Hành Quân từng làm chao đảo mấy công ty công nghệ hàng đầu Hoa Kỳ, khiến giá cổ phiếu của bọn họ bị biến động dữ dội, chỉ riêng điều này thôi cũng đủ thấy tầm ảnh hưởng của công ty Kiến Hành Quân.

Nếu cả hai thực sự hợp tác với nhau, giới tư bản e là phải đối mặt với một thế cục bão táp.

Xe của Alexander đã đến bên ngoài trụ sở Tổ Kiến, nhìn qua cửa sổ, hắn đã có thể nhìn thấy khuôn viên khang trang được thiết kế theo phong cách hiện đại.

Nội tâm lúc này của Alexander vô cùng bình tĩnh, cho dù đang phải đối mặt với tình cảnh khó khăn, nhưng hắn biết mình vẫn có thể giải quyết vấn đề một cách nhanh chóng chỉ với một cái đầu lạnh.

Chuyến đi đến công ty Kiến Hành Quân lần này chính là một nước cờ mạo hiểm.

Sau khi kế hoạch đầu tư bị lộ ra ra bên ngoài, chưa bàn đến các đối thủ cạnh tranh của gia tộc Rothschild, chỉ riêng kẻ thù của công ty Kiến Hành Quân cũng đang nhìn chằm chằm vào bọn họ.

Không có nhiều người trong gia tộc ủng hộ quyết định của hắn, thậm chí còn có kẻ công khai phản đối.

Vậy nên, nếu như Alexander để thua ván cờ này, hắn có thể sẽ mất đi tư cách người thừa kế tập đoàn ngân hàng Rothschild. Còn nếu Alexander thắng cuộc, cả gia tộc Rothschild sẽ quay về vị trí tầm cỡ quốc tế thêm một lần nữa, bản thân hắn cũng sẽ trở thành một truyền kỳ trong lịch sử gia tộc.

Vậy nên, Alexander quyết định chơi một trận thật lớn, điều mà hắn đang nghĩ ngay bây giờ là làm thế nào để trở thành người chiến thắng.

Chương 451: Hợp tác sâu rộng
Bình Luận (0)
Comment