Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật (Dịch Full)

Chương 256 - Chương 1742: Khai Mạc

Chương 1742: Khai mạc Chương 1742: Khai mạc

Hành tinh thủ phủ của Mộ Thị Thiên Tinh.

Bình minh trên hành tinh thủ phủ đến như đã hẹn, Trần Mặc mở hai mắt ra, liền nhìn thấy cục cưng ở bên cạnh đang rúc vào trên người mình, giống hệt như một con mèo con lười nhác.

Trần Mặc vừa định động đậy, Tiểu Ngư liền mở mắt ra, liếc nhìn hắn rồi cười rộ lên: “Ôm ta rời giường.”

Trần Mặc bèn ôm lấy cục cưng lười nhác vào trong lòng, rồi đi vào phòng tắm.

Trên bàn cơm, Trần Mặc vừa thưởng thức bữa sáng truyền thống tại hành tinh thủ phủ ở Mộ Thị Thiên Tinh, vừa nhìn xem các tin tức tình báo được truyền đến từ Trái Đất.

Đột nhiên, âm thanh từ thiết bị liên lạc khiến Trần Mặc và Tiểu Ngư đều giật mình.

Ngay khi kết nối, khuôn mặt tươi cười của Mặc Nữ đã xuất hiện trước mặt bọn họ.

“Anh Mặc, ta khôi phục rồi.” Mặc Nữ cười nói.

“Vậy thì tốt.” Trần Mặc nhẹ nhàng gật đầu, tương đối vui sướng.

“Ta và chị Triệu Mẫn sẽ đi tìm các ngươi.”

“Hả?” Trần Mặc sửng sốt: “Đường xá có chút xa xôi, mà vũ trụ hiện giờ lại tương đối loạn lạc, các ngươi không e ngại sao?”

“Ta có một niềm vui bất ngờ dành cho ngươi, mau nhìn ra đằng sau.” Mặc Nữ mỉm cười rồi ngắt kết nối.

Trần Mặc và Tiểu Ngư cực kỳ khó hiểu, nhưng mà vẫn không hẹn mà cùng nhìn ra đằng sau. Lúc này, một gợn sóng lăn tăn xuất hiện trong phòng khách, một cửa động màu sắc rực rỡ cao hơn ba mét xuất hiện ở trong tầm mắt của bọn họ.

Triệu Mẫn và Mặc Nữ nắm tay nhau đi ra từ trong đó.

Một số Thần Vệ túc trực trong phòng khách, bao gồm cả Jingger, đều trợn tròn mắt, ngây ra như phỗng khi nhìn thấy sự xuất hiện của Mặc Nữ và Triệu Mẫn.

“Tộc trưởng, chúng ta đã nhận được tin tức truyền về từ chiến trường Trường Thành Sử Long, toàn bộ chiến bộ xuất chinh tới đó đều đã bị quét sạch, Minh Nguyệt Lưu Hoa đã tử trận, Minh Thường đi cứu viện cũng bỏ mạng ở đó.”

Ngô Côn quỳ rạp trên mặt đất, vùi đầu thật sâu sát mặt đất, không dám thở mạnh một hơi.

Hắn có thể cảm nhận được, lão tộc trưởng đang bộc phát lửa giận khủng bố khắp cung điện Đồ Đằng, đồng thời tạo ra áp lực vĩ đại bao trùm lấy chính hắn.

Một hồi lâu sau, lão tộc trưởng mới mở miệng: “Nền văn minh Sử Long quá lớn mạnh? Hay là chiến bộ quá vô dụng?”

“Không phải, Minh Nguyệt Lưu Hoa giết chết hai chủ tướng của Trường Thành Sử Long, gần như đánh chiếm khu vực Lỗ Trùng. Nhưng khi bọn họ chuẩn bị vượt qua Lỗ Trùng, thì lại đụng độ với chiến bộ của tập đoàn Kiến Hành Quân.”

Ngô Côn toát mồ hôi đầm đìa đến mức nhỏ giọt xuống sàn nhà, nhưng hắn không dám động đậy.

“Căn cứ theo tin tức tình báo, hai chiến bộ đỉnh cấp của tập đoàn Kiến Hành Quân đã xuất hiện ở Trường Thành Sử Long.”

“Tập đoàn Kiến Hành Quân!”

Lão tộc trưởng phát ra âm thanh không rõ cảm xúc truyền khắp toàn bộ điện Đồ Đằng, một lát sau mới mở miệng: “Còn tin tức gì nữa?”

“Minh Thất Vũ truyền tin rằng chủ nhân của tập đoàn Kiến Hành Quân là Trần Mặc đã xuất hiện ở Mộ Thị Thiên Tinh, hơn nữa còn bị Đồng Thanh vạch trần là đang nắm giữ kỹ thuật khai phá siêu năng lực ngay tại bữa tiệc Mộ Thị Thiên Tinh. Ta e rằng hắn ta hiện giờ đã lọt vào tầm ngắm của vô số thế lực.”

“Ra lệnh cho Minh Thất Vũ bằng mọi giá bắt hắn về đây.” Giọng nói trầm thấp già nua của lão tộc trưởng truyền vào trong tai Ngô Côn.

“Dạ.”

Ngô Côn nhận lệnh, vội vàng đứng lên rời khỏi cung điện Đồ Đằng.

Điện Đồ Đằng lộng lẫy – biểu tượng cho quyền lực cao nhất của nền văn minh Minh Thể này – khôi phục sự tĩnh mịch vốn có của nó.

Hôm nay là ngày khai mạc thịnh hội Thiên Tinh.

Đây có thể được xem là một sự kiện học thuật có quy mô lớn nhất vũ trụ, quy tụ hàng trăm triệu tinh anh từ khắp mọi nơi.

Buổi lễ khai mạc thịnh hội Thiên Tinh được cử hành ở hội trường Thiên Tinh – địa điểm tổ chức sự kiện lộ thiên lớn nhất Mộ Thị Thiên Tinh (hành tinh), với sức chứa trên chục triệu người.

Tuy nhiên, chỉ những người đại diện cho các tập đoàn thế lực đỉnh cấp và nhân tài ưu tú hàng đầu mới có thể tiến vào hiện trường, còn những sinh mệnh phổ thông khác có thể nhìn thấy và trải nghiệm hiện trường thông qua công nghệ thực tế ảo hoặc hình chiếu ba chiều.

Là một thành viên trong bữa tiệc gia tộc Mộ Thị, Trần Mặc hiển nhiên cũng được mời đến hiện trường tham gia lễ khai mạc.

Triệu Mẫn đi theo bên cạnh Trần Mặc, tới gần hội trường rồi ngửa đầu lên nhìn hội trường Thiên Tinh ở trước mặt – địa điểm tổ chức sự kiện khổng lồ nhất mà cô ấy từng nhìn thấy.

Lúc này, vô số sinh mệnh với đủ hình thù kỳ quái chen vai sát cánh với nhau tiến vào hội trường Thiên Tinh, nóng lòng tham gia diễn đàn học thuật hàng đầu về vô số lĩnh vực khoa học khác nhau với hình thức cởi mở, từ đó tăng cường hoạt động trao đổi học thuật giữa các nền văn minh vũ trụ.

Cho dù một vài người vẫn có chút thận trọng đối với việc này, nhưng vẫn thuận theo xu hướng chung.

“Bầu không khí rất tốt, thảo nào nền văn minh vũ trụ có thể mọc lên như nấm.” Triệu Mẫn cảm khái.

Một Trái Đất nho nhỏ cũng khó có thể tạo ra tinh thần cởi mở trong học thuật như vậy, huống chi là những tinh vực với vô số sinh mệnh, vô số nền văn minh.

“Đây chính là điểm đáng khâm phục của Mộ Thị Thiên Tinh, ông ấy đã để lại cho toàn thể sinh mệnh trong vũ trụ một kho tàng, thậm chí còn quý giá hơn trăm ngàn lần so với rừng bia Thiên Tinh.” Trần Mặc cũng hơi cảm khái.

Bình Luận (0)
Comment