Ý thức của Trần Mặc nhanh chóng chuyển động, thân thể của hắn cũng không nhàn rỗi, bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng né tránh những đòn công kích ập đến. Hắn không dám dây dưa với Minh Yến và Minh Thất Vũ, bởi lẽ một khi bị lọt vào vòng vây liên thủ của đối phương, thì hắn không còn chỗ nào để trốn cả.
Trạng thái Siêu.
Sự tĩnh lặng của ý thức khiến Trần Mặc khựng lại đôi chút.
Minh Yến ở phía trên phát hiện ra Trần Mặc có gì đó không đúng, bèn khẽ hừ một tiếng: “Định dùng siêu năng lực à? Nhưng dùng siêu năng lực vào lúc này chính là đang tìm chết! Đối với chúng ta mà nói, siêu năng lực của ngươi không có tác dụng gì cả, ngươi mau chóng giơ tay chịu trói đi.”
Không khí xung quanh Minh Yến bùng nổ và để lại một làn khói dày đặc, hắn ta lập tức xuất hiện cách Trần Mặc một mét, dùng thanh kiếm dài chém về phía bả vai của Trần Mặc.
Khi mũi kiếm tới gần bả vai của Trần Mặc, hắn ta nở nụ cười dữ tợn.
Thành công rồi.
Giây tiếp theo, nụ cười của Minh Yến trở nên cứng đờ, bởi lẽ hắn nhìn thấy mũi kiếm của mình không gặp phải bất cứ trở ngại nào mà đâm xuyên thấu cơ thể Trần Mặc, phảng phất như chém vào không khí vậy.
Cảnh tượng một đao chém địch thủ thành hai mảnh trong tưởng tượng của hắn đã không xảy ra.
Mà Trần Mặc lại biến mất giữa không trung.
“Sao lại thế này?” Minh Yến khó có thể tin được.
Hắn không thể phát hiện ra vị trí của đối phương trong radar quang học cùng với radar lượng tử.
Loại siêu năng lực này của Trần Mặc vượt ngoại sức tưởng tượng của hắn ta. Trong số những siêu năng lực đã được phát hiện cho đến nay, cũng chưa bao giờ có loại năng lực biến hoá cơ thể của một người thành hư vô như vậy. Bởi vì vật chất vẫn luôn tồn tại, đặc biệt là thể sinh mệnh.
“Ta có thể cảm giác được hắn vẫn còn ở đây, các ngươi phong toả bên ngoài, đừng để hắn chạy thoát. Loại năng lực này rất đặc biệt, hẳn là sẽ tiêu hao tinh thần lực, một khi hắn trở nên mệt mỏi tinh thần, thì còn dễ bị bắt hơn cả sâu róm.”
Giọng nói của Minh Thất Vũ rơi vào trong tai của mỗi một chiến giáp sư thuộc nền văn minh Minh Thể.
“Minh Yến chú ý tới Trần Mặc, còn ta sẽ đi giải quyết những chiến giáp sư khác. Ta không tin hắn nhìn thuộc hạ của mình bị giết mà vẫn làm con sâu co đầu rụt cổ.”
“Được.” Minh Yến cười khẽ một tiếng, rồi bay lên trên cao và chăm chú chú ý tình hình chiến đấu, cũng như đề cao mức độ cảnh giác tới mức cao nhất, đề phòng trường hợp Trần Mặc đột nhiên xuất hiện đánh lén bọn họ.
Trần Mặc có thể chất đặc biệt, thế nên không bị tiêu hao tinh thần khi sử dụng siêu năng lực. Nhưng Minh Thất Vũ nói đúng, hắn đúng là không thể trơ mắt nhìn nhóm người Jingger và Khổ Nghiêu bị giết.
Jingger và Khổ Nghiêu vẫn luôn thúc giục hắn rời đi, nhưng bản thân hắn không muốn làm như vậy.
Bây giờ, sự tồn tại của hắn chính là một sự uy hiếp với đối phương.
…
Cái Lạc thay đổi sắc mặt kịch liệt khi nghe được tin tức tình báo, bèn lập tức đứng dậy rời khỏi hội trường.
Một nhóm chiến giáp sư của nền văn minh Minh Thể công khai mai phục nhóm người Trần Mặc trên bầu trời của thành phố Mộ Thị Thiên Tinh. Loại hành vi này cực kỳ ác liệt, một khi tạo thành hậu quả nghiêm trọng, thì Mộ Thị Thiên Tinh, thậm chí cả rừng bia Thiên Tinh đều sẽ phải gánh chịu.
Trong lúc phi hành với tốc độ cao, Cái Lạc chỉ hy vọng bây giờ Trần Mặc không sao. Nếu không, bộ trưởng Cơ quan An ninh Hành tinh là hắn chính là không làm tròn trách nhiệm.
Phía sau Cái Lạc là hai mươi chiến giáp sư. Bọn họ đều là chiến giáp sư đỉnh cấp của Cơ quan An ninh Hành tinh. Dưới chiến giáp, nét mặt của mỗi một chiến giáp sư đều không vui. Đây là lần đầu tiên bọn họ nghe nói tới chuyện nền văn minh cấp thần công khai mai phục sinh mệnh ở đây.
Đề cập đến chuyện của nền văn minh cấp thần thì lần nào cũng đều rất phiền phức.
Chiến giáp sư của những Cơ quan An ninh Hành tinh khác đều xuất phát tới vị trí xảy ra chiến đấu.
“Không phải ta đã cử người đi bảo vệ nhóm người Trần Mặc rồi à?”Giọng nói của Cái Lạc hơi trầm thấp.
Từ sau khi Trần Mặc để lộ chuyện mình có kỹ thuật khai phá siêu năng lực, hắn ta đã lo lắng cảnh tượng như ngày hôm nay xuất hiện, không ngờ vẫn thật sự xảy ra.
“Không đủ người nên đã cử đi bảo vệ sinh mệnh của nền văn minh cấp thần khác rồi ạ.”
Tên thuộc hạ nói: “Những cao thủ của nền văn minh Minh Thể này đều là những người vừa tới Mộ Thị Thiên Tinh chưa được bao lâu.”
Cố ý cử cao thủ tới đây tấn công, còn là trong lúc thịnh hội Thiên Tinh đang diễn ra ở Mộ Thị Thiên Tinh nữa chứ.
Mất hết uy tín.
Nền văn minh Minh Thể điên rồi.
“Còn bao lâu nữa mới có thể đuổi tới?”
“Theo tính toán thì cần năm phút bốn mươi bốn giây nữa.” Chiến giáp thông minh lạnh lùng trả lời.
Năm phút nữa?
Rau kim châm cũng lạnh rồi.
“Chiến giáp sư cơ quan canh gác cách bọn họ gần nhất thì sao?”
“Đã bị chiến giáp sư của nền văn minh Minh Thể giữ chân rồi.”
Khuôn mặt của Cái Lạc âm trầm như nước, chỉ hy vọng Trần Mặc có thể kiên trì thêm một khoảng thời gian nữa, nếu không sẽ xảy ra chuyện lớn.