Hình ảnh ba chiều của Lam lơ lửng bên trong thư phòng, nói về tình hình vũ trụ hiện giờ cho Trần Mặc.
Không còn nghi ngờ gì nữa, ngay khi nhân tố siêu năng lực công khai, tình hình chiến tranh trong vũ trụ đã trở nên càng ngày càng phức tạp hơn.
Theo lời Trần Mặc, thì công thức phân tử của loại nhân tố siêu năng lực do Lạc Y Nô phát hiện ra và kỹ thuật mà hắn đang nắm giữ có hiệu quả tương tự nhau, thế nhưng cũng không hoàn toàn giống nhau.
Dựa theo số liệu Lạc Y Nô đã công khai, ông ấy đã tiến hành thí nghiệm trên các sinh mệnh cấp hồng, đạt được xác suất khai phá thành công khoảng chừng một phần trăm, kém hơn rất nhiều so với kỹ thuật khai phá của bọn họ.
Nhưng dù là thế, thì nhân tố siêu năng lực của Lạc Y Nô cũng được coi là rất khủng bố rồi.
Với vô số sinh mệnh trong vũ trụ, một phần trăm đích thị là một con số cực kỳ khổng lồ.
Trong tương lai, các nền văn minh lớn trong vũ trụ còn có thể tiếp tục cải tiến công thức phân tử cơ sở này, gia tăng xác suất thành công. Với nền móng đã được xây dựng vững chắc, thì toà nhà cao tầng này sẽ càng ngày càng cao.
Kỹ thuật này mở ra khoảng cách giữa chiến binh của nền văn minh đỉnh cấp và nền văn minh bình thường, đặc biệt là trong thời đại vũ trụ hỗn loạn như hiện nay, nó đồng thời cũng sẽ khiến cho chiến tranh trở nên kịch liệt hơn bao giờ hết.
Bởi lẽ, quá trình khai phá siêu năng lực thay đổi gen của sinh mệnh, thay đổi kết cấu thần kinh của bộ não, từ đó cải thiện khả năng phản ứng đỉnh cao của sinh mệnh, đồng thời gia tăng thực lực chiến đấu của các chiến giáp sư. Đến lúc đó, những nền văn minh bình thường sẽ không còn bị lép vế, thậm chí còn dũng cảm lựa chọn cạnh tranh với các nền văn minh cấp cao để giành được một vị trí trên đỉnh kim tự tháp.
Vương hầu khanh tướng, đâu cần phải là con dòng cháu giống.
Trong thời đại hỗn loạn, không thiếu nhất chính là sinh mệnh gan dạ.
Lam cũng không thể không khâm phục Lạc Y Nô – người đã lựa chọn công bố loại kỹ thuật vượt thời đại này mà không cần bất cứ thứ gì.
Sau khi nói về tình hình ở quê nhà xong xuôi, Lam lên tiếng hỏi: “Ông chủ, ngươi còn định tiếp tục ở lại Mộ Thị Thiên Tinh nữa sao? Hiện giờ, ngươi hẳn là không có chuyện gì quá quan trọng ở đó nữa.”
Trong biến cố lần trước, nếu như không có siêu năng lực của Mặc Nữ, thì Trần Mặc thực sự sẽ gặp chuyện.
Lam mong muốn Trần Mặc quay về Trái Đất, dù sao thì Mộ Thị Thiên Tinh vẫn còn ẩn giấu quá nhiều nguy hiểm. Nhưng nếu Trần Mặc muốn tiếp tục ở lại Mộ Thị Thiên Tinh, thì ông ta cũng không phản đối được.
“Ta tạm thời sẽ ở lại đây, bởi lẽ ta có cảm giác ta nên ở lại đây để tìm kiếm những thu hoạch khác.” Trần Mặc nói.
Hắn có linh cảm như vậy cũng không phải vô cớ, bởi vì cơ thể của hắn quá đặc biệt.
Lam suy nghĩ rồi đột nhiên thay đổi đề tài: “Nếu đã như vậy, ông chủ, ngươi còn có thể chú ý tới một tin tức.”
“Tin tức gì?”
“Mật thất Thiên Tinh.”
Mật thất Thiên Tinh?
Trong từ điển của Trần Mặc, đây là một khái niệm mới.
“Mộ Thị Thiên Tinh đã để lại bí mật bên trong trong rừng bia Thiên Tinh, được gọi là mật thất Thiên Tinh! Mộ Thị Thiên Tinh từng nói, chỉ những sinh mệnh gần gũi với “Thần” nhất mới có thể tìm ra bí mật đó ở trong rừng bia Thiên Tinh. Trong định nghĩa của ông ta, Thần chính là một sự tồn tại có khả năng khống chế vũ trụ. Chính vì nguyên nhân này, cho nên mật thất Thiên Tinh còn được gọi là bí mật của Thần.”
Lam giới thiệu với Trần Mặc.
“Mộ Thị Thiên Tinh cực khổ cả đời để tạo dựng nên trong rừng bia Thiên Tinh, cuối cùng để lại câu nói đó. Các nền văn minh trong vũ trụ đã cắm rễ ở trong rừng bia Thiên Tinh suốt một trăm triệu năm qua, ghi chép tất cả nội dung trên đồ bia mà không thiếu một dấu chấm câu nào, sau đó sử dụng máy tính siêu cấp và trí tuệ nhân tạo để phân tích hết thảy mọi thứ, thế nhưng cũng không phát hiện ra mật thất Thiên Tinh. Vậy nên, những người ở thế hệ sau cho rằng, bí mật này căn bản không tồn tại.”
“Nhưng mỗi một kỳ thịnh hội Thiên Tinh, các nền văn minh lớn đều sẽ tiếp tục tìm kiếm bí mật này, bởi vì bọn họ cho rằng Mộ Thị Thiên Tinh không cần phải nói dối để làm gì cả. Ngoài ra, bọn họ còn suy đoán rằng Mộ Thị Thiên Tinh đã lợi dụng siêu năng lực của bản thân để che giấu bí mật này ở một góc nào đó trong rừng bia Thiên Tinh, hoặc là đã để lại ghi chép về nó rải rác trong mỗi một tấm đồ bia, chỉ là mọi người chưa phát hiện ra quy luật mà thôi.”
Trần Mặc cẩn thận lắng nghe, đây là lần đầu tiên hắn biết được Thiên Tinh Bi Địa còn có một đoạn lịch sử như vậy.
Con thú nhỏ bên cạnh cũng khẽ chớp mắt, nó vừa ăn quả khô vừa nghe hai người nói chuyện, cũng không biết có nghe hiểu không.
“Mộ Thị Thiên Tinh cũng là sinh mệnh cấp thần, siêu năng lực của hắn là gì?” Trần Mặc tò mò hỏi.
“Siêu năng lực của ông ta là một bí ẩn, không một ai hiểu rõ chi tiết về nó, ngay cả gia phả Mộ Thị Thiên Tinh cũng không có ghi chép nào về nó. Vì thế, thế giới bên ngoài vẫn luôn cho rằng Mộ Thị Thiên Tinh sử dụng siêu năng lực của bản thân để cất giấu bí mật này trong rừng bia Thiên Tinh. Ông chủ, dựa theo định nghĩa trong lời nói của hắn, ngươi xem như là sinh mệnh gần với Thần nhất, cho nên người có thể thử đi tìm kiếm bí mật này, nói không chừng sẽ có được thu hoạch đặc biệt nào đó.”
Lam nói hết tất cả những chuyện sâu xa trong đó cho Trần Mặc, đối với bất cứ một thành viên cấp cao nào của nền văn minh lớn, thì đây đều không phải là bí mật gì.
Bí mật duy nhất chính là liệu mật thất Thiên Tinh đó có thực sự tồn tại hay không mà thôi.