Trần Mặc đang tìm kiếm hang động mà con thú nhỏ nói đến, không hề phát hiện ra điều gì bất thường.
“Mặc Nữ.” Hắn vừa quay đầu lại, sắc mặt liền cứng đờ.
Mặc Nữ biến mất?
"Đã xảy ra chuyện gì vậy? Mặc Nữ đâu?" Trần Mặc nhìn xung quanh, nhưng không tìm được bóng dáng của Mặc Nữ, liền quay đầu hỏi Khổ Nghiêu.
"Bẩm báo Thần Vương, ta vừa rồi đã nhìn thấy Thần Hậu Mặc Nữ tựa hồ đã tiến vào trạng thái Siêu, sau đó đột nhiên biến mất trong không gian, giống như ngài mỗi khi kích hoạt siêu năng lực. Vì lẽ đó, ta còn tưởng rằng Thần Hậu cũng đang vận dụng siêu năng lực tương tự." Khổ Nghiêu vội vàng báo cáo lại.
"Hả?"
Trần Mặc sửng sốt, nếu như Mặc Nữ muốn làm gì đó, thì cô ấy nhất định sẽ nói với hắn ta trước tiên.
Ngay sau đó, Trần Mặc không hề nghĩ ngợi thêm nữa, vội vàng kết nối với thiết bị liên lạc lượng tử của Mặc Nữ.
...
Cùng lúc đó, Trần Mặc không hề hay biết, ở một nơi cách xa rừng bia Thiên Tinh, có một đám người đang theo dõi bọn họ.
“Bọn họ đang tìm gì vậy?” Tara tò mò hỏi.
"Chỉ sợ chỉ có bọn họ mới biết."
Đồng Thanh chăm chú quan sát từng nhất cử nhất động của nhóm người Trần Mặc, trực giác mách bảo cho hắn rằng thứ mà Trần Mặc đang tìm kiếm là rất quan trọng.
Lúc này, hắn đang ở bên trong một bộ chiến giáp đã được ngụy trang và hòa lẫn vào những sinh mệnh phổ thông đến tham quan rừng bia Thiên Tinh. Vì lẽ đó, thế giới bên ngoài hoàn toàn không nhìn biết rằng Đồng Thanh nổi tiếng toàn vũ trụ đã đến rừng bia Thiên Tinh và thậm chí còn đang theo dõi Trần Mặc.
Đồng Thanh đang nói chuyện với Tara, thì con ngươi đen tuyền của hắn ta nhanh chóng biến ảo, để lộ một tia kinh ngạc xen lẫn với khó hiểu.
Mặc Nữ đột ngột biến mất ngay trước mũi hắn ta sao?
Tình huống này có chút tương tự với thời điểm Trần Mặc thi triển siêu năng lực.
Bất quá, nơi này không có đánh nhau, tại sao Mặc Nữ lại vô cớ biến mất ở nơi này?
Chuyện gì đã xảy ra thế?
Tara đột nhiên nhớ ra điều gì đó, liền bày ra vẻ mặt tràn ngập khiếp sợ.
"Nghị trưởng, có khi nào bọn họ đang tìm mật thất Thiên Tinh không? Ngài có muốn tới đó không?"
"Chúng ta cứ quan sát trước đã, đừng quấy rầy bọn họ."
Đồng Thanh cũng có chút chờ mong rằng Trần Mặc có thể mang đến cho hắn một điều bất ngờ.
Nếu như đối phương thực sự có năng lực tìm ra mật thất Thiên Tinh, thì Mộ Thị Thiên Tinh sẽ không tiếp tục yên bình như vậy nữa. Bởi lẽ, sự xuất hiện của một bí mật đã bị chôn vùi hàng trăm triệu năm chắc chắn sẽ gây ra một cơn chấn động lớn.
….
Lúc này, Mặc Nữ không biết chuyện gì đã xảy ra, vậy nên không khỏi bàng hoàng khi phát hiện ra bản thân đang ở trong một không gian xa lạ, xung quanh hoàn toàn trống rỗng, không có bất kỳ sinh mệnh nào khác.
Không gian được bao bọc trong kết giới rực rỡ hào quang, khiến cho những người bên trong không thấy được nơi xa, hơn nữa nơi này còn rất yên tĩnh, không có bất kỳ một âm thanh nào.
Anh Mặc không có ở đây, ngay cả rừng bia Thiên Tinh cũng vậy.
Mặc Nữ có thể chắc chắn rằng cô ấy đang ở một không gian khác với bên ngoài.
"Anh Mặc?"
Mặc Nữ hô lên một tiếng, nhưng không nhận được bất kỳ âm thanh hồi đáp, cũng như phản hồi nào từ thiết bị liên lạc không dây thông thường. Khoảnh khắc tiếp theo, cô liền nhớ tới thiết bị liên lạc lượng tử bên trong chiến giáp, liền không hề do dự mà lập tức kết nối với số liên lạc của Trần Mặc.
"Anh Mặc."
“Ngươi đang ở đâu?” Trần Mặc cuối cùng cũng liên lạc được Mặc Nữ, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
“Ta đang ở bên trong không gian kỳ lạ.” Mặc Nữ ngắm nhìn bốn phương, liền nói.
"Không gian kỳ lạ?"
Trần Mặc giật mình, đó hẳn là hang động mà con thú nhỏ đã miêu tả.
Khi con thú nhỏ tìm thấy tiểu vũ trụ, nó cũng miêu tả đó là hang động.
"Bây giờ ngươi có gặp nguy hiểm không?"
"Không, không gian này rất nhỏ."
Mặc Nữ tập trung vào những vật phẩm trong không gian, bao gồm chín tấm bia có kiểu dáng giống hệt những tấm bia trong rừng bia Thiên Tinh, cùng với một cuốn sách đang trôi lửng lờ trên tấm bia.
Chín tấm bia và một cuốn sách?
Mật thất Thiên Tinh?
Gần như cùng lúc đó, Trần Mặc nghĩ đến mật thất Thiên Tinh.
Khó trách vô số sinh mệnh đã tìm kiếm mật thất Thiên Tinh mấy trăm triệu năm mà không thấy đâu, thì ra nó nằm trong một không gian gấp khúc tại rừng bia Thiên Tinh.
“Bây giờ ngươi hãy đi xem nội dung của tấm bia.” Trần Mặc nói.
"Được."
Mặc nữ kích hoạt máy ảnh trên chiến giáp quét qua chín tấm bia, ghi chép nguyên văn nội dung trên đó.
Lúc này, Trần Mặc đang cố định thân thể giữa không trung phía trên rừng bia Thiên Tinh, liền không khỏi kinh ngạc khi nhìn thấy nội dung bên trên tấm bia do Mặc Nữ gửi về.
Đó chính là quá trình trưởng thành và phát triển siêu năng lực của chính Mộ Thị Thiên Tinh.
Mộ Thị Thiên Tinh là một người có nhiều siêu năng lực, thậm chí còn lên đến hàng trăm siêu năng lực. Nói cách khác, ông ta đã vượt ra ngoài phạm trù sinh vật cấp thần thông thường.
Đây đích thị là một tin tức cực kỳ chấn động.
Đáng tiếc, Mộ Thị Thiên Tinh không có cách nào trường sinh bất tử. Một sinh mệnh cường đại như vậy, nhưng cũng không thoát khỏi sự ăn mòn của thời gian.
“Ngươi hãy xem xét cuốn sách lơ lửng bên trên đồ bia.” Trần Mặc nói: “Nhớ phải cẩn thận một chút, chú ý xung quanh có nguy hiểm gì hay không.”
"Tốt."
Mặc Nữ bay đến đồ bia, chậm rãi vươn tay ấn vào cuốn sách.
Cuốn sách này được làm từ chất liệu đặc biệt, giống như ngọc thạch nhưng không phải ngọc thạch, nó cứng hơn và nhẹ hơn rất nhiều. Hơn nữa, cho dù cuốn sách này đã được đặt trong không gian này hàng trăm triệu năm, nhưng cũng không hề bị ăn mòn bởi năm tháng.
Vào khoảnh khắc Mặc Nữ cầm cuốn sách lên, một hiện tượng kỳ dị đột ngột xảy ra.