Ụt! !
Một âm thanh như bọt nước nổ tan vang lên bên tai quần chúng vây xem, nghe có vẻ rất yếu ớt, nhưng lại cực kỳ chân thực. Không gian mật thất tựa hồ đã đạt tới cực hạn, vào khoảnh khắc khối kiến thúc thành hình, thì nó liền hoàn toàn biến mất. Cả khu vực trung tâm của rừng bia Thiên Tinh tựa hồ giống như một tấm chăn nhăn nhúm được kéo thẳng như cũ.
Sự xuất hiện của âm thanh yếu ớt kia, giống như một tín hiệu.
Ngay sau đó, tấm đồ bia đầu tiên rơi xuống từ trên cao, và được cố định vào khối kiến trúc bởi các người máy nano. Tấm đồ bia thứ hai xuất hiện, đứng sừng sững ở trên bục cao.
Tấm đồ bia thứ ba!
Tấm đồ bia thứ tư!
...
Nhiều sinh mệnh đều nín thở và nhìn chằm chằm vào khối kiến trúc kì lạ trước, và sự xuất hiện của mỗi tấm đồ bia khiến bọn họ trở nên thích thú và phấn khích.
Chỉ trong chốc lát, chín tấm đồ bia đã đáp xuống một cách hoàn hảo trên khối kiến trúc do các người máy nano tạo thành và được cố định trên đó.
Xì xì!
Cho đến khi hào quang xung quanh dao động không gian biến mất, bộ mặt thật của các tấm đồ bia mới thực sự lộ diện trước toàn bộ vũ trụ.
Chín tấm đồ bia này rõ ràng cao hơn rất nhiều so với những tấm đồ bia bình thường trong rừng bia Thiên Tinh, hơn nữa còn toạ lạc sừng sững ở trên khối kiến trúc cao vút, vậy nên càng trông nổi bật hơn bao giờ hết.
Lớp bụi hàng trăm triệu năm, cùng với khí tức tang thương cổ điển tản mát trong bầu không khí.
Trần Mặc đứng trước tấm bia, ngẩng đầu nhìn lên, trong lòng không một gợn sóng.
Mặc Nữ xuất hiện bên trên tấm bia, cho đến khi dao động không gian hoàn toàn biến mất, cô ấy mới từ từ đáp xuống bên cạnh Trần Mặc, lặng lẽ đứng yên, không làm phiền hắn suy nghĩ.
Chấn động qua đi, rừng bia Thiên Tinh yên lặng như tờ.
Đông đảo sinh mệnh còn thất thần.
Mật thất Thiên Tinh trong truyền thuyết suốt hàng trăm triệu năm qua thực sự tồn tại và đã xuất hiện ngay trước mắt họ.
"Cuốn sách trên tay cô ta." Một sinh mệnh nào đó hô lên trong kênh liên lạc công cộng.
Tất cả sinh mệnh đều vô thức nhìn vào cuốn sách trên tay Mặc Nữ.
Mặc Nữ là người đầu tiên tiến vào mật thất Thiên Tinh, mà đến khi mật thất Thiên Tinh xuất hiện, cô ta lại có thêm một quyển sách trên tay.
Đánh giá từ bề ngoài của cuốn sách, thì đó ắt hẳn là do Mộ Thị Thiên Tinh để lại.
Ánh mắt của tất cả sinh mệnh đều ngập tràn cuồng nhiệt dữ dội.
Mộ Thị Thiên Tinh được biết đến như là một trong những vĩ nhân, cũng là sinh mệnh thông minh nhất trong lịch sử văn minh vũ trụ. Ông ta đã tiêu hao tất cả tâm tư để che giấu cuốn sách này suốt hàng trăm triệu năm, cho nên nó nhất định là không hề tầm thường.
Ngay cả Lôi Đình cũng chú ý vào cuốn sách trên tay của Mặc Nữ.
Là quốc vương của nền văn minh Lôi Thần, hắn ta vẫn biết một số bí mật đặc biệt trong vũ trụ mà chỉ có gia tộc Mộ Thị và những người cai trị một số nền văn minh cấp thần vĩ đại mới biết.
Mộ Thị Thiên Tinh đã để lại phỏng đoán về sinh mệnh bốn chiều trong mật thất Thiên Tinh.
Sinh mệnh bốn chiều.
Danh từ này có khả năng hấp dẫn hết thảy sinh mệnh.
Một khi trở thành sinh mệnh bốn chiều, bọn họ liền có thể kiểm soát thời gian của vũ trụ, trở nên trường sinh bất tử, cũng như thống trị tất cả sinh mệnh và vật chất trong vũ trụ.
Không có bất kỳ thứ gì có sức mê hoặc hơn bí mật này.
Lôi Đình chuyển dời tầm mắt sang Trần Mặc, đây là lần đầu tiên hắn ta có cảm giác muốn giết chết đối phương.
Đánh giá từ biểu hiện và thế lực của Trần Mặc, Lôi Đình có thể chắc chắn Trần Mặc là một đối thủ mạnh mẽ trong cuộc chiến tranh bá vũ trụ trong tương lai. Mà hiện giờ, bí mật liên quan đến sinh mệnh ở chiều cao hơn đang nằm trong tay Trần Mặc, từ đó khiến cho mức độ nguy hiểm của Trần Mặc trong lòng Lôi Đình ngang hàng với Đồng Thanh, thậm chí còn vượt qua cả Đồng Thanh.
Gần như ngay lập tức, Lôi Đình liền đưa ra quyết định, hắn ta kích hoạt chiến giáp đến cực hạn, sau đó biến mất tại chỗ, chỉ để lại từng tiếng sầm ầm ầm.
Khổ Nghiêu và bốn tên Thần Vệ còn lại căn bản không có thời gian để phản ứng.
Đúng lúc này, Trần Mặc vốn đang chìm trong suy tư liền khôi phục tiêu cự trong ánh mắt, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Lôi Đình. Bóng dáng nhanh như tia chớp kia cũng trở nên rõ ràng trong mắt hắn.
...
...
"Mật thất Thiên Tinh đã xuất hiện trong rừng bia Thiên Tinh."
"Nền văn minh Lôi Thần và thế lực dưới trướng Trần Mặc đang chiến đấu với nhau trong rừng bia Thiên Tinh."
"Các hạm đội của những nền văn minh lớn đang đóng quân ở vùng ngoại ô của Thiên Tinh Bi Địa đều phát sinh động tĩnh bất thường, tất cả đang lao về phía trung tâm của Thiên Tinh Bi Địa."
Trong một khoảng thời gian ngắn, Mộ Thị Trọng đã nắm được tin tức từ rừng bia Thiên Tinh.
Đó là điều khiến ông ta lo lắng nhất.
Hạm đội do nền văn minh cấp thần đóng quân phát sinh động tĩnh bất thường, hơn nữa mật thất Thiên Tinh có vẻ như đã xuất hiện ở bầu trời phía trên rừng bia Thiên Tinh, nền văn minh Lôi Thần đã bắt đầu chiến đấu, các nền văn minh lớn đang đổ xô đến rừng bia Thiên Tinh.
Nếu như không cẩn thận, Mộ Thị Thiên Tinh sẽ trở thành chiến trường, thậm chí còn là thiên hà Thạch Cam thứ hai.
“Trường Sinh, nếu như ngươi gặp phải tình huống này, thì ngươi sẽ xử lý như thế nào?” Mặc dù Mộ Thị Trọng cực kỳ lo lắng, nhưng vẫn bình tĩnh quay đầu nhìn Mộ Thị Trường Sinh bên cạnh.
Trong hàng trăm triệu năm qua, đây là lần đầu tiên Thiên Tinh Bi Địa rơi vào tình huống ngàn cân treo sợi tóc như vậy, các nền văn minh vũ trụ đang chiến đấu ở đây, có thể tạo ra hậu quả thảm khốc.
Mộ Thị Trường Sinh cau mày, nhìn chòng chọc vào các thông tin tình báo từ khắp nơi bên trong Thiên Tinh Bi Địa, sau đó đắm chìm trong suy nghĩ.
Một lúc sau, hắn ta mới thở ra một hơi, chậm rãi lấy lại tinh thần.
"Cha, trước mắt chúng ta chỉ có thể phong tỏa tinh hệ, hạn chế đến mức tối thiểu. Nếu không, các nền văn minh lớn trong vũ trụ sẽ triển khai vũ khí hủy diệt, các tinh anh trong thịnh hội Thiên Tinh cũng bắt đầu rục rịch hành động, khiến cho nơi này rơi vào tình cảm hủy diệt."
Căn phòng chìm vào sự im lặng chết chóc, cả hai cha con đang xem tin tức từ nền tảng ba chiều.
Cuối cùng, Mộ Thị Trọng khẽ gật đầu.
"Vậy thì phong tỏa tinh hệ đi."